Nhìn anh có vẻ mệt mỏi, ngay cả tóc cũng rũ rượi, Tiêu Hòa nhìn thấy anh như vậy thì lo lắng một lúc, sau đó mới đi ra sau sân khấu để hỗ trợ.
Tiêu Hòa đúng lúc nhìn thấy anh Kiếm đang chào hỏi nhân viên, cô đi tới hỏi: "Anh có nhìn thấy Giang Diệp vừa rồi không?"
"Sao vậy?"
"Anh ấy trông tiều tụy quá, dường như rất suy sụp, đây là lần đầu em thấy anh ấy như vậy."
Nghe vậy, động tác của anh Kiếm khựng lại.
"Thật ra anh cũng vậy."
Thực ra anh ta còn phát hiện ra sớm hơn cả Tiêu Hòa, hôm qua đã biết rồi.
Từ khi giao nhiệm vụ hướng dẫn Từ Nhất Chu cho Giang Diệp, anh Kiếm liền quay đi bận việc của mình, hôm qua gặp Giang Diệp thì giật mình.
Còn là người đứng đầu làng giải trí trước kia của anh ta sao?
Ngay cả khi tham gia chuyến lưu diễn vòng quanh đất nước, bị công ty sắp xếp lịch trình dày đặc cũng chưa từng thấy Giang Diệp mệt mỏi như vậy, cứ như bị dày vò cạn sức.
Anh ta hoài nghi không biết Từ Nhất Chu luyện hát hay là luyện sư tử hống nữa.
Có thể khiến một tiền bối trong làng giải trí khổ sở như vậy.
Nhưng nghe Giang Diệp nói việc luyện thanh có tiến triển một chút, anh Kiếm cũng có chút an ủi.
Lúc này đối mặt với nghi ngờ của Tiêu Hòa, giọng anh Kiếm nặng nề nói: "Đợi album của Tống Phi Quang phát hành thuận lợi, em nhất định phải cảm ơn Giang Diệp cho tử tế vào, người khác chỉ vất vả một chút, nhưng cậu ấy còn bị tra tấn cả về tinh thần lẫn thể xác."
Tiêu Hòa thấy khó hiểu nhưng vẫn gật đầu.
Anh Kiếm thở dài, rồi lại hỏi: "Thầy Du Âm bên kia sao rồi?"
"Mặc dù vẫn chưa gặp được anh ta, nhưng chắc cũng sắp rồi."
Cùng lúc đó, khán giả chờ đợi bên ngoài đài truyền hình lần lượt được nhân viên hướng dẫn vào sân.
Bảy giờ, Ca Sĩ Sáng Tác chính thức bắt đầu vòng chung kết.
Sau khi bốc thăm chia đoạn xong, Tống Phi Quang được xếp thứ tự ra sân.
Trong trận đấu hôm nay, mỗi thí sinh sẽ thể hiện hai bài hát, một bài hát mới và một bài hát do cư dân mạng bình chọn.
Bài hát thứ hai Tống Phi Quang sẽ thể hiện chính là Vực Sâu.
Ngoài ra, cuộc thi còn tăng thêm nhiều đoạn tương tác với khán giả để vận động bình chọn.
Các thí sinh trên sân khấu đang biểu diễn hết sức mình, thậm chí còn đi xuống bên cạnh khán giả bắt tay chào hỏi, Tiêu Hòa nhìn vào bảng quá trình, đoạn tiếp theo chính là Tống Phi Quang ra sân.
Cô lấy điện thoại ra, nhắn tin cho cô bé mới quen: [Nhạc Nhạc, bố em hôm nay đồng ý đến chứ?]
Lúc này Du Nhạc Nhạc đang ngồi dưới hàng ghế khán giả, ngóng chờ Tống Phi Quang ra sân, thấy tin nhắn Tiêu Hòa gửi tới, lập tức trả lời: [Em đã nói chuyện với bố rồi, bố nhất định sẽ tới!]
Tiêu Hòa lúc này mới yên tâm, quay người đi về phòng chờ, định xem tình hình của Tống Phi Quang thế nào.
Hôm nay không chỉ là chung kết Ca Sĩ Sáng Tác, mà còn quyết định xem album cá nhân đầu tiên của Tống Phi Quang có được tiến hành thuận lợi không.
Đang lúc cuộc thi diễn ra sôi nổi, Du Âm cũng đến đài truyền hình.
Anh ta không đến xem cuộc thi, mà là đến đón con gái về nhà.
Chỉ là từ lúc xuống xe, sắc mặt anh ta đã rất khó coi.
Bài hát nghe được ở Giải Trí Lam Tinh hôm đó, mấy ngày nay vẫn luôn quanh quẩn trong đầu, xóa mãi không được, càng khiến anh ta kinh ngạc hơn chính là, đợi Du Âm về đến nhà mới phát hiện ra dạo gần đây con gái anh ta rất thích một ca sĩ mới nổi.