Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1322 - Q6 - Chương 092: Phật Nguyện.

Q6 - Chương 092: Phật nguyện. Q6 - Chương 092: Phật nguyện.Q6 - Chương 092: Phật nguyện.

Lúc này Vân Sơ dáng vẻ tăng nhân đứng trước sơn môn chùa Đại Phật.

Y tới nơi này là muốn mượn một ít thành tín của chùa Đại Phật, nơi được con là nguồn cội của thành tín, bền bì của Tấn Dương, dùng cho sở giao dịch Tấn Dương.

Giờ thì danh tiếng sở giao dịch Tấn Dương thối hoắc rồi, sáu trong số những thương cổ gặp nạt đợt này trực tiếp treo cổ ở đại sảnh sở giao dịch, còn vê phần thương nhân đầu cơ mua thấp bán cao thì tan nhà nát cửa vô số.

Trước khi tới Tấn Dương, Vân Sơ đã phái người tới tính toán, muốn sở giao dịch Tấn Dương vận hành trở lại, ít nhất phải đầu tư 460 vạn mới giải quyết hết hậu họa lần trước gây ra.

Vân Sơ thấy chẳng cần trả tiền cho đám đầu cơ, mua thấp bán cao vốn mang nguy hiểm cực lớn, bọn họ dựa vào thủ đoạn này kiếm tiền thì cũng phải chuẩn bị tâm lý chịu lỗ.

Chỉ cần vận hành lại sở giao dịch, những người có chứng minh hàng hóa trong tay, mặc dù giá trị không so với trước, nhưng vẫn có giá nhất định, chỉ cần Vân Sơ lấy giá thấp mua lại chứng mình hàng hóa trong tay họ, tới giai đoạn bàn giao tiền hàng, nói không chừng còn kiếm được rất nhiều tiền.

Vấn đề bây giờ là chẳng ai tin, chẳng muốn đưa hàng vào sở giao dịch bán, cho dù Vân Sơ có tiếp nhận số hàng đó, giá trị đưa vào sở giao dịch có khi còn thấp hơn.

Chủ trì của chùa Đại Phật là Hàm Sơn đại sư, nhìn là biết không phải một hòa thượng dễ đối phó.

Rõ ràng là chủ trì ngôi chùa lớn vậy mà áo cà sa trên người ông ta rách bươm, nói ông ta là cao tăng đắc đạo chẳng thà nói là một ăn mày già, người gày khô, đen đùa, mặt mày khắc khổ.

Hàm Sơn đại sư dùng lễ Phật môn tiếp đãi Vân Sơ, hai người ngồi xuống đối diện với nhau trước bức tượng Phật sắt, ông già hỏi thẳng:" Ngươi là thứ nghiệt tử của Huyền Trang sao?" Vân Sơ chắp tay niệm Phật hiệu:" Không phải."

Hàm Sơn hài lòng, dùng muôi trúc múc cho Vân Sơ một chén nước:" Vậy thì tốt."

Vân Sơ uống nước trước, nói:" Bần tăng xưa nay hâm một thần tích Trừng Không đại sư sáng tạo cho Phật môn ta, muốn tương trợ sáu vạn quan để hỗ trợ nguyện ước lớn dựng tượng phật của Trừng Phong đại sư."

"Phất tay một cái năm mươi năm đã ở trước mắt."

Hàm Sơn đại sư cười:" Thiện tài vào Phật môn, chín trâu kéo không về, dù Ngộ Không đại sư xuất thân danh môn, một khi hứa nguyện, sẽ không lấy về được đâu."

Vân Sơ chắp hai tay lại: "A di đà phật, người xuất gia không biết nói dối."

"Chưa tới mười năm nữa là tới thời hạn hứa nguyện, không biết khi nào Ngộ Không đại sư đưa sáu vạn quan tiền tới."

Vân Sơ trang trong trọng:" Đã gửi trong quỹ đảm bảo của sở giao dịch Tấn Dương, dùng làm tiền vốn để vận hành treo biển giao dịch. Sau mười năm, sáu vạn quan tiên này sẽ còn sinh ra lợi tức, khi đó chủa Đại Phật rút ra để thực hiện hứa nguyện của Trừng Không đại sư."

"Còn tiền vốn có thể đặt trong quỹ đảo bảo, khi đó bất kể Hàm Sơn đại sư có đặt ra hứa nguyện lớn thế nào cũng thực hiện được, kế đó giúp chùa Đại Phật mãi mãi hưng thịnh, hương hỏa không dứt."

Muốn gây dựng lại sở giao dịch Tấn Dương, vậy thì phải cho thương cổ Tấn Dương một điểm tựa lòng tin, ở Tấn Dương này không có thứ gì khiến người dân sùng bái, tin tưởng hơn chùa Đại Phật nữa.

Hàm Sơn đại sư rõ ràng là muốn từ chối, ông cũng hiểu hiện trạng của sở giao dịch Tấn Dương.

Có điều với một ngôi chùa sáu vạn quan tiền quá khó từ chối.

Cho dù nhân phẩm của ông rất cao, nhưng con số sáu vạn quan này được chính Vân Sơ đích thân tính toán rồi, con số này rất khéo.

Nếu như cho quá nhiều, Hàm Sơn đại sư nhất định sẽ không nhận, còn quá ít thì khiến ông cảm thấy không đáng, sáu vạn quan chính là chi phí Trừng Không đại sư đúc tượng phật, là con số có tính biểu tượng, lại vừa vặn giải quyết mọi vấn đề của chùa Đại Phật.

Vân Sơ uống hết cốc nước, đi nhà xí hai lần, rốt cuộc Hàm Sơn đại sư cũng đồng ý.

Vì thế khi Hàm Sơn đại sư đích thân mang sáu vạn quan tiền của Vân Sơ đưa tới sở giao dịch Tấn Dương, nói đây là tiền để mười năm nữa chùa Đại Phật dùng đúc tượng Phật, số hàng ít ỏi còn treo biển bán ở sở giao dịch tức thì tăng vọt. Thành Tấn Dương xôn xao, rất nhiều thương cổ đang vật vờ trong thành kéo nhau tới sở giao dịch tìm hiểu tình hình.

Cùng lúc ấy Vân Sơ đích thân hiện diện ở đại sảnh sở giao dịch Tấn Dương, dưới sự chứng kiến của đông đảo thương cổ, đưa vào quỹ đảm bảo 50 vạn quan tiền, tức thì khiến tài chính đảm bảo giao dịch tăng lên 56 vạn quan.

Vân Sơ đích thân tọa trấn đại sảnh giao dịch, thậm chí ngồi bên bảng báo giá, tự mình viết báo giá cho các thương cổ.

Thế là tiếng hô báo giá đã lâu chưa thấy của sở giao dịch Tấn Dương lần nữa vang lên, chỉ cần bắt đầu rồi, nó cứ thế kéo dài tới tận khi chuông đóng cửa gõ.

Đại chưởng quầy của sở giao dịch Tấn Dương là Lưu Khắc vô cùng hưng phấn ôm chồng văn thư dày tới trước mặt Vân Sơ, vì hôm nay nói quá nhiều mà giọng khàn đặc:" Quân hầu, hai trăm mười bảy giao dịch, bằng một phần ba trước kia rồi."

Vân Sơ uống một ngụm nước ấm ngậm trong miệng khẽ gật đầu, hôm nay y cũng nói rất nhiều.

Lượng giao dịch đã đạt một phần ba, nhưng giá trị giao dịch ngày hôm nay mới là mười một vạn quan thôi, đây chưa phải là con số khiến người ta yên tâm được. Chỉ khi nào giá trị giao dịch vượt qua ngưỡng 56 vạn quan thì mới là lúc yên tâm, sau đó sẽ từ từ tăng trưởng.

Ba ngày sau đó Vân Sơ vẫn tới đại sảnh sở giao dịch, chỉ có điều y không làm việc nửa, mà ngồi trên tâng hai uống trà theo dõi giao dịch phía dưới.

Trong ba ngày đó lượng giao dịch tăng lên một cách ổn định, những thứ hoàng hóa đã biến mất khỏi sở giao dịch dần quay lại.

Tới ngày thứ tư Vân Sơ tiếp đón một lão ni ở dịch quán Tấn Dương.

Gọi là lão ni thực sự nàng mới trên ba mươi thôi, gương mặt rất thanh tú, vóc dáng uyển chuyển, thế nhưng người mang một vẻ già nua thâm trầm.

Nàng tự xưng là chủ trì Tuệ Viễn của am Minh Đạt, am này đại biểu cho công chúa Lý Minh Đạt, chính là Tấn Dương công chúa.

Đây chính là công chúa cực kỳ được thái tông hoàng đế và đương kim hoàng đế sủng ái, khi Tấn Dương công chúa mất, thái tông hoàng đế vô cùng đau thương hạ lệnh đem toàn bộ tiền tài thu hoạch được của Tấn Dương xây chùa cầu phúc cho nữ nhi.

Nói như thế chủ trì của am Minh Đạt có thể là cung nữ, nữ quan bên cạnh Tấn Dương công chúa.
Bình Luận (0)
Comment