Q6 - Chương 094: Chữ tín cần có, sức mạnh cũng không thể thiếu.
Q6 - Chương 094: Chữ tín cần có, sức mạnh cũng không thể thiếu.Q6 - Chương 094: Chữ tín cần có, sức mạnh cũng không thể thiếu.
Tuệ Viễn đại sư là người rất nhát gan, nàng khích thích trò chuyện với hỏa kế nói khỏe, nàng thích lượn lờ quanh Vân Sơ.
Chuyện đó vốn không hề gì, chỉ là tuy toàn thân Tuệ Viễn bao phủ bởi lớp tăng bào rộng thùng thình phủ dài chấm gót, song thi thoảng bước đi, cử động, ngẫu nhiên thấp thoáng những đường cong quyến rũ của cơ thể, bộ ngực nhô cao, vòng eo thon thả, cặp mông tròn lẳn, hai chân thon dài ... Thực sự không dễ dàng làm được như vậy đâu.
Cho nên Vân Sơ nhìn ra rồi, đây là một nữ quan thuần túy, tuy làm ni cô nhiều năm, nhưng phương thức làm việc vẫn theo quy tắc cung đình - Ôm lấy cái chân to trước rồi tính sau.
Hiện ở Tấn Dương này, chẳng có cái chân nào to hơn Lam Điền quận công Vân Sơ.
Có lẽ đó là đạo sinh tồn của cung nhân họ, vì ôm được chân to, tùy ý cho người bề trên muốn gì làm nấy
Đồng thời nàng cũng là nữ nhân tâm địa thiện lương.
Tấn Dương là một trong số hoàng đô của Đại Đường, nơi này cũng có hoàng cung, vì thế am Minh Đạt thế nào chẳng có tiểu ni cô trẻ trung xinh đẹp. Tuệ Viễn nhảy ra lấy thân nuôi sói chứ không để tiểu ni cô ra mặt, phải nói nàng là người tốt.
Thực sự không biết những ni cô trong am gặp phải chuyện gì mà Tuệ Viễn quyết hi sinh bản thân như thế.
Có điều chiêu này không làm Vân Sơ động lòng, ngược lại còn khiến y cảm giác bị sỉ nhục, dù gì Vân Sơ cũng thấy mình là người tốt cơ mà.
Khi trời sắp tối, Lưu Khắc Phi dẫn theo mấy chục chiếc xe về sở giao dịch, số tiền này đại bộ phận là vàng và bạc, tiền đồng rất ít.
Tuệ Viễn giải thích:" Tiền đồng đã tiêu tán hết rồi."
Vân Sơ hiểu ngay, đám Tuệ Viễn định dùng tiêu tán tiền đồng che giấu sự tồn tại của số vàng bạc kia, nhưng rõ ràng không thành công:" Đám vương Đạo đâu rồi?"
Lưu Khắc Phi cẩn thận đáp:" Bọn họ đang truy sát ác tặc ạ."
"Giết được bao nhiêu?"
"127 người ạ."
Vân Sơ ngạc nhiên:" Ngươi đếm à?"
"Không ạ, đám Vương tư mã có thói quen cắt tai ghi quân công, cho nên tiểu nhân mới biết." Lưu Khắc Phi nói thêm:" Tòa trạch viện gần am Minh Đạt được dọn sạch, cứu được ba bảy người, cả nam lẫn nữ."
Vân Sơ không truy cứu rõ ràng, chỉ nói:" Đợi những người này được phủ binh tra xét một lượt, nếu không có vấn đề gì thì đại sư có thể giữ họ lại, giúp chiếu cố cô nhi."
Tuệ Viễn liên tục gật đầu, rất hài lòng với an bài của Vân Sơ.
Vân Sơ hỏi:" Tấn Dương lưu thủ Sở Đại Hữu có ra mặt ngăn cản không?"
Lưu Khắc Phi đáp:" Tả kiêu vệ tướng quân Hà Tất Tiến có phái một tư mã tới hỏi nguyên cớ, Vương tư mã đáp đám người này ý đồ ngăn cản gây dựng lại quỹ đảm bảo, nên tuân theo chiếu chỉ của bệ hạ giết."
"Hà Tất Tiến sau đó dẫn người về thành, hiện Vương tư mã tiếp tục truy lùng tội phạm, e là không lâu sau sẽ có người tới tìm công gia."
Chuyện hiển nhiên thôi, Vân Sơ chẳng rảnh:" Nếu có người tới thì bảo hắn, bất mãn với bản công thì dâng tấu lên triều."
Rồi quay sang Tuệ Viễn:" Năm vạn quan này tính là bốn vạn quan thôi, thế nào?"
Tuệ Viễn gật đầu cam chịu:" Được, công gia cũng cần khao thưởng thuộc hạ."
Vân Sơ nói thẳng:" Một vạn quan này là ta trừng phạt ngươi dám giở thủ đoạn trước mặt ta, lần sau có gì thì nói thẳng, trên đời này không phải toàn thứ dơ bẩn như ngươi nghĩ."
Tuệ Viễn hơi đỏ mặt, chắp tay trang trọng nói:" A di đà phật, trong am Minh Đạt đa phần là nữ tử khổ mệnh, bần ni hận không có đôi cánh để bảo vệ họ." Vân Sơ nói:" Sau này phía Tấn Dương sẽ đóng 500 phủ binh tinh nhuệ bảo vệ sở giao dịch, am Minh Đạt trở thành cổ đông quan trọng của sở giao dịch, nếu có người tới gây chuyện, cứ nói với phủ binh lấy tội xâm phạm tài chính đảm bảo mà giết."
Tuệ Viễn đại sư mừng rỡ:" Được sao?"
Vân Sơ lạnh nhạt nói:" Cứ giết vài lần là không kẻ nào dám đụng vào nữa."
Tuệ Viễn lập tức nói:" Năm nay am Minh Đạt còn có 8000 quan sắp nhập vào, không bằng..."
Vân Sơ miệng giật giật, lần này am Minh Đạt có thể nhập cổ phần là chuyện trăm năm có một, nữ nhân này đúng là không biết đủ, muốn thêm mãi. Nữ tử dung mạo hơn nàng thì Vân Sơ gặp nhiều rồi, nhưng mà thêm thân phận ni cô, thực sự khiến y nổi lòng tà ác, năm xưa đoán chừng Lý Trị cũng trúng chiêu này của Vũ Mi, thế nên Vân Sơ không dám tiếp xúc với nàng lâu, hô:" Người đâu, hộ tống Tuệ Viễn đại sư về am Minh Đạt."
Tuệ Viễn lưu luyến nhìn Ngộ Không đại sư tuân tú mãi, Ngộ Không đại sư lòng dạ sắt đá, không đổi ý. Người này vừa đi người khác tới, Tấn Dương lưu thủ Sở Đại Hữu, tuy cũng là lưu thủ như Vân Sơ, song chỉ là bá tước, công tước như Vân Sơ tất nhiên có quyền từ chối gặp loại người tước vị quá thấp như thế.
Vân Sơ tới Tấn Dương, kẻ này không biết đến bái phỏng ngay thì sau này khỏi gặp nữa.
Khi ở Hàm Đan, vì cứu vãn sở giao dịch, Vân Sơ đã lẫn lộn chung với thương cổ bị sĩ nhân coi khinh, nay ở Tấn Dương đã mở đầu tốt, vậy phải để người trong thành biết uy nghiêm của một vị công tước.
Chữ tín chỉ có thể làm người ta yên tâm ngươi không chiếm đoạt tiên của người ta.
Quyền thế mới là thứ khiến người tư tin tưởng ngươi có thể bảo vệ tiền của họ.
Trước đó Vân Sơ thân dân là để gom tiền, bây giờ dùng thủ đoạn thiết huyết là để bảo vệ tiền tài.
Phải có đủ hai thứ này thì danh tiếng của sở giao dịch mới thực sự sống lại từ tro tàn, để có thêm các thương cổ không có thế lực bảo vệ chủ động bỏ tiền vào quỹ đảm bảo.
Thế nhưng cơ hội cũng không có nhiều, sau này thương cổ không có thế lực bảo hộ muốn bỏ tiền vào cũng phải đối diện với điều kiện Vân Sơ đặt ra, phải nộp phí bảo hộ cho Vân Sơ.
Khi trời sáng, Vương Đạo dẫn năm trăm phủ binh toàn thân máu me trở về, bọn họ không mang theo thứ đáng sợ như đầu người, chỉ mang theo từng xâu lỗ tai
Khi đại sảnh giao dịch sắp mở cửa, những người này quỳ một chân trước mặt một hòa thượng cao lớn phục lệnh.
Phủ binh vừa từ chiến trường trở về, sát khi vẫn còn chưa tiêu tan, khiến ngay cả đám Lưu Phu Tử, Trần Đan Sinh suốt dọc đường đi theo Vân Sơ cũng phải kinh khiếp.
Tới lúc này bọn họ mới nhớ ra, vị hòa thượng này chính là mãnh tướng số một số hai của Đại Đường, càng là thứ ma đầu giết người không chớp mắt.
Bách tính trong thành Tấn Dương chạy sạch, vào nhà đóng cửa lại, thương nhân đợi sở giao dịch mở cửa cũng bất giác quỳ xuống theo.
Vân Sơ giải tán phủ binh, chuông mở cửa cũng lần nữa vang lên, trên mặt y nở nụ cười hiền hòa, đứng sang một bên cửa nhường đường, làm động tác mời nói lớn:" Chư vị chớ hoảng, chẳng qua là giết những kẻ cuồng đồ dám nhòm ngó quỹ đảm bảo thôi, tài chính bình an, chứ vị yên tâm vào trong giao dịch, bản công ở đây chúc các vị tiền vào cuồn cuộn."
ebookshop.vn