Q6 - Chương 095: Cứ giết nhau đi.
Q6 - Chương 095: Cứ giết nhau đi.Q6 - Chương 095: Cứ giết nhau đi.
Thành Tấn Dương yên bình đã lâu đột nhiên có hơn 200 thi thể không tai bị kéo ra khỏi thành, nghe nói phía am Minh Đạt cũng lén chôn hơn trăm thi thể nữa.
Những thi thể này được xe trâu chở đi, bên trên chỉ đậy qua loa bằng tấm chiếu rách, thứ đó hiển nhiên chẳng che đậy được gì, nhiều kẻ hiếu sự chỉ cần cúi đầu xuống là thấy thi thể đông cứng, từ cách ăn mặc rõ ràng chẳng phải nhà tầm thường. Vài người hôm qua họ còn nhìn thấy nói cười ra vào chốn xa hoa, vậy mà hôm nay đã thành người chết rồi.
Trong khi bách tính bình thường không hiểu chuyện gì xảy ra nơm nớp lo sợ thì thương cổ đương đại càng phấn khích, càng thêm coi trọng sở giao dịch Tấn Dương, đến nhà công thần khai quốc mà vị đó cũng nói giết là giết, vậy sợ gì nữa. Thế là vèo một cái quỹ đảm bảo sở giao dịch tăng lên tới 80 vạn.
Số tiền này cơ bản bằng thuế một năm của Hà Đông Đạo, có khi còn cao hơn một chút.
Từ hôm đó trở đi Vân Sơ cơ bản không tới sở giao dịch nữa, y chỉ ở dịch quan tiếp khách, đợi thêm ba ngày, xuất hiện đơn mua dài hạn, y liền yên tâm.
Chuyện ở Tấn Dương cơ bản đã hoàn tất, mọi thứ dần đi vào quỹ đạo, tin rằng bằng đó người chết đủ khiến kẻ mang ý đồ xấu khác phải chùn tay, còn lại chỉ giao cho thời gian. Vân Sơ dự kiến tới năm sau, chừng mùa thu năm Lân Đức thứ 3, sở giao dịch Tấn Dương sẽ quay lại mức trước tai họa.
Lại đợi thêm ba ngày, ở Tấn Dương không có thêm sự kiện gì, sở giao dịch ngày một nhộn nhịp, Vân Sơ chuẩn bị mượn đường Hà Đông Đạo về Trường An. Y muốn về Trường An đoàn tụ với gia đình, ăn một cái Tết tử tế, xua hết đi những xúi quẩy của năm Lân Đức thứ hai.
Còn chưa xuất phát thì trong nhà có người tới, hơn nữa mặt xanh mét, hết sức không lành.
Chưởng quầy Lưu Tùng đem lời Ngu Tu Dung tới nói, tình hình ở Trường An ngày một tệ, thái tử Lý Hoằng bắt đầu dùng tới thủ đoạn vô lại, tống tiền huân quý, ảnh hưởng nghiêm trọng tới thanh danh.
Chính trị bất ổn lan tới lĩnh vực kinh tế, đả kích nghiêm trọng lòng tin của mọi người về sự phục hồi của kinh tế Trường An.
Vân Sơ dửng dưng, dù sao thì kinh tế Trường An đã chạm đáy rồi, có tệ cũng chẳng tệ tới đâu được, thực sự đã tệ tới cùng cực thì tiếp theo đó là đi lên.
Là một quan viên thành thục, Vân Sơ không vội vàng, y đang đợi cho chuyện tệ tới không thể tệ hơn mới nhảy vào gánh trọng trách. Dù sao tới lúc đó làm hỏng thì là bình thường, làm tốt hơn một chút thôi, ra chút thành tích thôi, được coi là chuyện chống trời rồi.
Thế nhưng chưởng quầy Lưu Tùng thì không khác gì bị lửa đốt đít, nóng lòng nói:" Công gia, công gia, Trường An bây giờ ngày nào cũng có người chết, toàn là thương cổ có vai vế nữa."
"Vốn họ đều là thương cổ nương nhờ huân quý, để có chỗ dựa lúc gặp tai họa, giờ hay rồi, thái tử như hổ điên đang quần thảo Trường An, kiếm lợn béo ăn thịt, đám huân quý liền đẩy những thương cổ nương tựa vào mình ra cho thái tử trút giận."
"Công gia cũng biết, dựa vào huân quý kiếm tiền thì một năm phải nộp tới tám thành lợi nhuận rồi, trong tay có mấy đồng chứ?"
"Tiền trong sở giao dịch so với việc nói là của họ, chẳng thà nói là của huân quý, bọn họ chỉ mang danh nghĩa thôi. Rút tiên khỏi quỹ đảm bảo chính là đám huân quý, giờ gặp họa lại là thương cổ."
"Giờ bọn họ kẹp giữa thái tử và huân quý, làm gì còn đường sống."
"Trình công gia bồi thường cho thái tử 50 vạn quan, thái tử liền dùng sự kiện này bức bách người khác. Chưởng quầy của Đức Thắng Long liên thành chuột qua đường, bị người người chửi rủa."
"Ông ta liền uống thuốc độc trước mặt mọi người ngay giữa đường, còn không cho nhỉ tử đưa tới thái y viện, đau đớn kêu gào nửa ngày, cuối cùng là hộc máu chết."
"Trước khi chết còn nói có lỗi với đông gia." "Chính vì câu này mà bị Trình Xử Mặc chặt đầu, nói lão chưởng quầy nói thế có hiềm nghi xúc phạm thái tử."
"Hoàng Thiên Sinh kinh doanh gấm Thục, cũng vì rút tiền khỏi quỹ đảm bảo mà bị thái tử triều kiến. Tối hôm đó về triệu tập cả nhà ăn một bữa cơm, nhìn chừng có vẻ chẳng xảy ra chuyện gì, nhưng sáng hôm sau nhi tôn thỉnh an mới phát hiện phu phụ họ treo cổ tự tử rồi."
"Thái tử vì thế càng tức giận, không tìm đám chưởng quầy đứng tên ở quỹ đảm bảo nữa, trực tiếp đi tìm nhà đứng sau như Đỗ thị, Vi thị, Độc Cô thị, đến Anh công, Tô công, Dương công cũng không bỏ qua."
"Kết quả là đại chưởng quầy, đại tổng quản của những nhà đó chết hết rồi, phu nhân phải lấy cái chết uy hiếp, thái tử mới không ra khỏi nhà nữa."
"Chưa hết, nghe nói hoàng hậu phái khốc lại Chu Hưng tới, làm thương cổ Trường An ai chạy được là chạy cả, không ai dám mong đợi gì nữa, chỉ cầu công gia mau mau trở về thôi..."
Lưu Tùng chính là nhị nhi tử của Lưu Nghĩa, nói tới đó quỳ sụp xuống:" Bát đại chưởng quầy, phu nhân, đại công tử thương lượng xong thì sai tiểu nhân đi mời công gia về. Phu nhân còn nói, người chết quá nhiều rồi."
Lý Hoằng bị lừa rồi, biến thành đao phủ trong tay người ta mà không biết, hắn càng làm thế, tình hình càng tệ hơn, cuối cùng sở giao dịch không thể gây dựng lại, như thế mậu dịch sẽ lại rơi vào tay huân quý thao túng như trước kia. Vân Sơ cười nhạt:" Kẻ cần chết không chết, kẻ không cần chết thì chết cả đống, đợi kẻ cần chết chết hết thì lão tử về."
Lưu Tùng cẩn thận ngẩng đầu quan sát vẻ mặt Vân Sơ:" Không biết công gia thấy ai đáng chết?"
Vân Sơ mặt mày âm trầm:" Vẻn vẹn khởi động lại sở giao dịch Tấn Dương đã chết hơn 400 người rồi, quy mô sở giao dịch Trường An hơn chục lần, ngươi nói phải chết bao nhiêu đây?”
"Tâm huyết lão tử mất bao năm mới lập ra, chúng lại dùng làm công cụ đấu tranh chính trị, nếu không chết một đám, sau này lại có kẻ lấy nó làm công cụ phục vụ lợi ích riêng."
"Cứ để chúng đấu với nhau, tới khi nào sứt đầu mẻ trán sẽ hối hận vì đụng vào Trường An của lão tử."
Lưu Tùng chỉ dám vâng dạ, không nói gì nữa.
Vân Sơ lại nói:" Về bảo với thái tử, hoàng hậu phái Chu Hưng tới là để giết người đoạt quyền, hắn phá thì phá, chớ để bản thân lún vào, tốt nhất đi nghênh tiếp xá lợi về Lạc Dương cung phụng, không cần để ý tới chuyện Trường An nữa."
"Dặn phụ nhân, đóng chặt cửa, không rời khỏi phường Tấn Xương."
Lưu Tùng nghe công gia dặn dò xong, chẳng dám nghỉ ngơi, cưỡi khoái mã về Trường An ngay.
ebookshop.vn