Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 206 - Q1 - Chương 206: Thiếu Đi Chút Kích Thích.

Q1 - Chương 206: Thiếu đi chút kích thích. Q1 - Chương 206: Thiếu đi chút kích thích.

Vân Sơ giải thích cho Tôn hộ tào biết ý nghĩa của Khúc giang lý với phường Tấn Xương, đây là nơi mình thử nghiệm nông thôn và thành thị tăng cường liên hệ, liệu có thực hiện được tự cấp tự túc trong phạm vi nhỏ không?

Phải biết rằng trong xã hội Đại Đường, một địa phương có thể hoàn thành tự cấp tự túc là lời khen ngợi lớn nhất với quan viên.

Một xã hội nông nghiệp phồn vinh tự cấp tự túc là cơ nghiệp mà quân vương các đời luôn khao khát.

Dù sao hoàng đế đã khẳng định mô hình phát triển của phường Tấn Xương, lúc này Vân Sơ không ngại đưa ra yêu cầu quá quy cách.

Từ chỗ Tôn hộ tào, Vân Sơ biết được rằng, trang tử ở Khúc Giang lý với Nhạn Môn hầu mà nói đã là một gánh nặng.

Không ít đại thần mới nổi lên bất mãn với việc những huân quý thời Trinh Quan có lượng lớn điền sản ở gần Trường An.

Thời gian qua, một số huân quý nhát gan đã xử lý điền sản ở gần Trường An.

Bọn họ lo mình sở hữu điền sản vượt quá quy cách ở gần Trường An sẽ ảnh hưởng tới tước vị kế thừa trong tương lai.

Có về phần có phải xử lý thật hay là nhờ người nắm giữ hộ thì không biết.

Chuyện này không liên quan mấy tới Vân Sơ, cho nên Vân gia vẫn phải tích lũy thêm ruộng đất để ứng phó với chiến tranh, thiên tai trong tương lai.

Địch Nhân Kiệt đã có một thời gian không tới phường Tấn Xương ở rồi, Vân Sơ hơi nhớ tên khốn kiếp thú vị đó, nhưng lại không muốn tới phường Lễ Tuyền tìm hắn, sợ làm tổn thương tự tôn của Địch Nhân Kiệt.

Gần đây hắn ổn định được tình hình phường dân rồi, mọi người đã quen với quy củ hắn đặt ra, việc làm mấy tháng trước dần phát huy tác dụng, bách tính nơi đó nhìn ra ích lợi, ngày càng nhiều người hưởng ứng việc làm của hắn.

Trái ngọt đã thấy, tất nhiên có kẻ muốn cướp thôi, nghe nói đám quan viên huyện Trường An nhăm nhe nơi đó rồi, đang không ngừng gây khó dễ cho Địch Nhân Kiệt, đoán chừng muốn ép hắn rời đi.

Địch Nhân Kiệt là tên kiêu ngạo, hắn không nói Vân Sơ vờ như không biết gì.

Vân Sơ che ô thong thả dạo bước trên Chu Tước đại nhai, thích thú hưởng thụ không khí ướt sượt này, nhìn đường phố chuyển màu thâm đen sạch sẽ, cây cối nhú trồi xanh. Bất tri bất giác tới cửa hiệu của đôi tiểu phu thê ở phường Quang Phúc, phát hiện ra cả hai trong cửa hiệu, tiếng cười nói truyền ra có vẻ rất vui.

Vân Sơ tới, chàng trai tỏ ra hết sức nhiệt tình, còn tiểu nữ tử kia cũng bình thản hơn nhiều, hết sức tự nhiên đi ra chào hỏi Vân Sơ đón nhận nụ cười mê người của y.

Chàng trai tổn thất mất một căn nhà trong tai nạn kia, thiếu chút nữa trắng tay, giờ phấn chấn trở lại.

Hết thảy biến hóa tới từ cái bụng hơi nhô lên của thê tử, ở đó có một sinh mệnh đang trưởng thành.

Chàng trai hớn hở khoe:" Không biết là nam oa hay nữ oa, nếu là nam oa thì tốt rốt, sau này có thể giúp tiểu nhân làm việc."

Vân Sơ một tay chống lên bàn, tay kia cằm bánh, nhìn khuôn mặt tròn trịa hơn của tiểu tức phụ, gương mặt rạng ngời hạnh phúc, chỉ muốn sờ một cái, thế nào mà cho ngay một câu:" Nếu là nữ oa thì nuôi cho tốt, sau này lớn lên đưa tới nhà ta làm tỳ nữ, ta sẽ trả cho ngươi một cái giá tốt."

Mặt chàng trai tức thì tái đi, nghiến răng nói:" Tiểu nhân dù có chết mệt chăng nữ cũng không để con mình đi làm nô phó cho nhà có tiền, bất kể là nam oa hay nữ oa."

Vân Sơ nhởn nhơ cắn một miếng bánh:" Nhớ kỹ câu này của ngươi, ngàn vạn lần đừng có quên."

"Câu trước đó ta nói không phải là ức hiếp gì ngươi, mà là nói trước cho ngươi biết, con ngươi vào nhà ta, ta sẽ đối xử tốt, không họa hại nó, đợi nó lớn tuổi rồi sẽ cho về gả cho nhà tốt."

"Ta nói trước tránh ngươi mang con tới nhà khác làm hại nó."

Chàng trai suy nghĩ một lúc, múc cho Vân Sơ một bát canh thịt cừu:" Nếu như, tiểu nhân chỉ nó là nếu như thôi nhé, nếu ngài rơi vào cảnh phải bán con để sống, ngài sẽ làm sao?"

Vân Sơ nghiêm túc nói:" Ta thà đi trộm, đi cướp, đi giết người chứ không để con ta đi làm nô phó. Nếu như cùng đường rồi, ta thà để con ta làm cường đạo chứ không làm nô phó."

Chàng trai thở ra một hơi dài:" Thì ra người có tiền nghĩ thế, tiểu nhân nhớ kỹ rồi, dù để con làm cường đạo chứ không làm nô phó."

Vân Sơ phát hiện mình nói chuyện với chàng trai ngày một hợp ý, phải nói rằng, ngươi có thứ ngon, luôn có được những bằng hữu một cách khó hiểu.

Lần trước khi tuyết rơi, Vân Sơ gặp một đám người ám sát ở cửa phường Quang Phúc.

Lần này Vân Sơ vẫn muốn gặp đám người đó.

Kết quả dưới cơn mưa êm như tơ, thích khách mãi chẳng thấy đâu, chẳng gặp được sự kiện chính trị kịch liệt n ào ở đường phố Trường An, Vân Sơ cảm thấy thật vô vị.

Đám người kia đã phụ bạc mưa xuân, cũng phụ bạc tấm lòng muốn xem náo nhiệt của Vân Sơ. Đường phố Trường An rất đẹp, bánh cũng ngon, thiếu một sự kiện phấn khích thành ra nhạt nhẽo.

Thậm chí y ghen tỵ với Địch Nhân Kiệt, sao đám quan viên phường Vạn Niên không tới gây khó dễ cho mình nhỉ, Vân Sơ sẽ nghĩ ra cả trăm cách dẫm đạp chúng. Tên Khương Hổ kia chẳng mua vui được bao nhiêu, thậm chí còn chưa đã tay, y đánh năm tên, Vân Na cướp mất hai tên.

Y rất muốn hoàn toàn hòa nhập vào thời đại này, dùng tâm thái giống như Vân Na để nhìn tòa thành hùng vĩ này, để cảm thụ sự vĩ đại của nó một cách thật công tâm, tới giờ chưa thành công lắm.

Hà y chính lần nữa tới Vân gia tìm Vân Sơ tán gẫu, chủ đề lần này là tác dụng khử trùng vết thương của rượu cồn.

Đây là cuộc hội đàm học thuật rất nghiêm túc.

Mặc dù Vân Sơ biết là thế nhưng không biết tại sao thế, Hà y chính lại càng chẳng biết rượu cồn giết được thứ trùng gì, vẫn cứ lớn tiếng thảo luận trong quá trình điều trị ngoại thương, rượu cồn có tác dụng trọng yếu.

Khâu Thần Tích được nhiều lần nhắc tới, gốc con cái vốn bị viêm nghiêm trọng, nay đã hết viêm rồi, biến thành cục thịt khô quắt dính ở đũng quần.

Thần kỳ nhất là những lỗ thủng ở trên chân, sau khi được khâu lại đã bắt đầu đóng vảy, hết thảy đang phát triển theo chiều hướng tốt đẹp.

Đương nhiên mặt tốt đẹp là với Hà y chính thôi, ông ta là lang trung chứ không phải thần tiên, không thể đảm bảo mỗi cái lỗ trên người Khâu Thần Tích đều lành lặn.

Cho nên vài cái lỗ không thể lành, không ngừng chảy mủ.

Hà y chính đã công thành thân thoái, trong quá trình chữa trị cho Khâu Thần Tích, sử dụng rượu cồn và các thủ đoạn chữa trị ngoại thương khác giúp vết thương bị viêm đã có dấu hiệu giảm viêm.

Một vị y chính một vị ti y ba hoa khoác lác một canh giờ trong thư phòng rồi cùng kết bạn mà đi.

Bình Luận (0)
Comment