Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 319 - Q2 - Chương 100: Lý Trị Do Dự.

Q2 - Chương 100: Lý Trị do dự. Q2 - Chương 100: Lý Trị do dự.

Trường An nhiều ngày liên trời âm u, đêm đêm tuyết rơi, cả thành phủ trong màu trắng, tâm tình Lý Trị lúc này rất tệ, hắn không hứng quan tâm cảnh tượng trong thành Trường An, trước mặt hắn lúc này là một thiếu nữ mặt mày như họa, lặng lẽ nằm trên giường, gương mặt mỹ lệ đã xanh mét, trông rất kinh khủng.

Đêm hôm qua thôi tấm thân ấm áp thơm tho này còn uyển chuyển rên rỉ dưới người hắn, qua một ngày đã thành thi thể lạnh băng, Lý Trị không sao tiếp nhận được.

Vốn người đầu tiên hắn nghi ngờ là Vũ Mị, nhưng hiện giờ Vũ Mị ở trong điện Thừa Hương Khúc Giang cả tháng, mà cung nhân hoạn quan bên cạnh hắn đều là người cũ tới từ điện Lương Nghi của mẫu thân hắn.

Có những người này Lý Trị không tin Vũ Mị có thể can thiệp vào hoàng cung đại nội.

Nếu không phải Vũ Mị thì là ai?

Nghĩ tới đó đầu Lý Trị đau như muốn nứt.

Hạ Lan thị là nữ tử rất ôn nhu, tuy tuổi còn nhỏ, nhưng vô cùng chiều lòng người, mỗi lần ở cùng nàng, Lý Trị được thỏa mãn cực độ.

Giờ mỹ nhân đã ngọc vẫn hương tiêu rồi.

"Tra ~~~" Giọng Lý Trị lạnh như từ địa ngục truyền ra, không cần biết kẻ nào làm ra chuyện này, hắn muốn kẻ đó phải trả giá:

……….. …………

Điện Thừa Hương Khúc Giang, nơi này vốn chỗ tránh nóng của hoàng gia vào mùa hè, sống ở nơi này vào mùa đông không phải lựa chọn cho lắm.

Bên ngoài gió rít từng cơn, trong căn phòng ấm áp, Vũ Mị dựa người vào cái gối mềm, nằm nghiêng trên giường, đang cúi đầu nhìn bụng mình tới ngẩn ngơ.

Hôm qua nàng thấy thân thể mình không khỏe, tìm ngự y kiểm tra, phát hiện mình không ngờ lại có thai rồi.

Nghĩ tới thân thể rất dễ mang thai của mình, Vũ Mị chỉ biết cười khổ, cứ thế này làm sao mình củng cố được sủng ái.

Khi nàng đang oán thán thì một nữ tử đầu tóc xõa xượi chạy vào gào lên:" Hạ Lan chết rồi."

Vũ Mị ngồi bật dậy:" Nói cho rõ ràng, Hạ Lan vì sao lại lại chết, chết thế nào?"

Hàn quốc phu nhân Vũ Thuận gào khóc:" Ăn tỳ sương chết, ngọ tác nói chết canh bốn tối qua, không rõ là mưu sát hay tự sát. Nhưng muội biết mà, đứa bé đó bất kể thế nào cũng không tự sát đâu."

Vũ Mị tức giận:" Giường của bệ hạ dễ leo lên như vậy sao? Đã nói với tỷ bao nhiêu lần rồi, tỷ không nghe. Giờ mất cả mạng vào đó mới tìm muội thì muộn rồi, muội làm sao được? Muội lại có mang, còn mong tỷ giúp đây này."

"Phải mau chóng tra ra hung thủ, tỷ ở đây khóc lóc với muội có tác dụng gì, đi tìm bệ hạ mà khóc, không tìm ra hung thủ, tỷ muội chúng ta không ai yên ổn được đâu."

Vũ Thuận bị Vũ Mị quát mắng một trận, quên cả khóc, hoảng hồn bò dậy, loạng choạng chạy ra ngoài.

Khi trong đại điện không còn ai, Vũ Mị chuyển ánh mắt sang cái nôi trống không, ánh mắt ôn nhu, khẽ đưa nôi, tựa như đang vỗ về trái tim bất an của mình.

………….. ……………

“ Ngươi nói Vũ Mị lại có thai rồi?" Lý Trị kinh ngạc ngồi bật dậy, khăn trắng đắp trên trán rơi xuống, hỏi một cung nhân già:

"Bẩm bệ hạ, Vũ Chiêu Nghi đã có thai hơn một tháng, do ngự y Diêu Tĩnh xem ra."

Lý Trị trầm mặc chốc lát:" Cái chết của Hạ Lan tra thế nào rồi?"

Cung nhân già ngẩng khuôn mặt nheo nheo vết nhăn chằng chịt lên:" Tối qua có một hoạn quan ở điện Y Lan nhảy giếng tự tử, khi vớt lên mới biết là uống thuốc độc tự tử. Thứ dùng vẫn là ỳ sương, lão nô cho rằng bị ép uống."

Điện Y Lan chính là nơi nở của Tiêu thục phi, Lý Trị cau mày:" Chuyện này liên quan tới Tiêu thục phi à? Sao có thể?"

"Lão nô cho rằng chỉ chết một nữ nhân mà thôi, bệ hạ quên đi, chớ vì chuyện này mà phân tâm."

"Trước kia mẫu hậu ta làm thế nào?"

"Giết!" Cung nhân giơ đưa tay làm đao, khẽ hạ xuống:" Chỉ cần là người có liên quan là giết hết, hung thủ ắt trong đó, như thế hậu cung liền yên bình."

Lý Trị liên tục lắc đầu:" Bỏ đi, bỏ đi, chuyện này tới đây là dừng, đừng để liên lụy quá nhiều."

Cung nhân già tiếc nuối, quỳ rạp xuống đất nói nhỏ:" Như vậy chỉ khổ cho bệ hạ."

Lý Trị thở dài:" Trẫm không muốn giết người mình."

Cung nhân già tiếp tục khấu đầu:" Bệ hạ cứ đấy hết tội lên người lão nô là được."

Lý Trị xua tay:" Ngươi cứ giữ cái mạng già lại hầu hạ trẫm vài năm nữa, chuyện này tới đây thôi, dù sao cũng chỉ chết một nữ nhân không danh phận. Đi đi, trẫm đau đầu quá."

Đợi cung nhân già lùi ra, Lý Trị lại hỏi hoạn quan thiếp thân Đoạn Hồng:" Ngươi tra ra cái gì rồi, vừa xong ta thấy ngươi cúi gằm mặt, muốn nói lại thôi, giờ thì nói được rồi."

Đoạn Hồng khom người nói:" Vừa rồi vương bạn nói rất đúng, bệ hạ muốn hậu cung an định, không giết không được."

Lý Trị day trán nói:" Phiền lắm à?"

Đoạn Hồng cắn răng nói:" Bệ hạ, buổi sáng trong cung xảy ra chuyện, buổi chiều đã truyền khắp thành Trường An rồi, đó là do hoàng hậu không kiểm soát được hậu cung mà ra."

Lý Trị bực mình:" Nói thẳng ra đi."

Đoạn Hồng lập tức quỳ rạp xuống:" Bệ hạ, phải thanh tẩy cung cấm."

Lý Trị xua tay:" Vẫn là giết người, các ngươi thấy cung cấm chết chưa đủ à? Khi phụ hoàng tiến cung, giết tới máu chảy thành sông, mẫu hậu chỉnh đốn hậu cung, lại sinh ra bao nhiêu oan hồn. Đại ca ta tạo phản, giết đông cung không còn lấy ngọn cỏ, khi Nhị ca bị bếm, phủ Ngụy vương chết bao nhiêu, không phải ngươi không biết."

"Năm ngoài vì chuyện Phòng Di Ái mà cữu cữu giết hơn nghìn người, giờ trẫm lại giết người trong cung cấm có thích hợp không?"

"Giết nhiều thế rồi, có thấy an định hơn không? Trẫm cho rằng, Đại Đường phải sửa cái thói hơi chút là giết người này."

"Muốn sửa được, trước tiên phải làm từ trẫm, trẫm nhờ nhân hiếu mới lên được hoàng vị, cũng là căn bản trị thiên hạ của trẫm."

"Cho nên chuyện cung cấm phải giải quyết, nhưng không phải là dùng cách giết người."

Đoạn Hồng vội nói:" Bệ hạ, thanh tẩy cung cấm không nhất định phải giết người, có thể cho xuất cung, chỉ cần rời khỏi cung cấm .."

Lý Trị day mi tâm:" Ngươi lui ra đi."

Đoạn Hồng đi ngược lui khỏi cung cấm, chỉ còn một mình Lý Trị ngửa mặt nằm trên giường, hai mắt mở trừng trừng nhìn trần cung, không biết nghĩ cái gì.

.................. ......................

(*) Vũ Mị có 4 hoàng tử, 2 công chúa, 12 năm để 6 lứa, đều đặn vô cùng, đúng là thể chất đặc biệt, đụng vào là chửa.

Bình Luận (0)
Comment