Tiếu Thiên vào La Thiên Tuyết chậm rãi đánh xe ngựa trên đại lộ Đông Tây, đây là con đường lớn với sáu làn xe nối liền cổng đông và tây. Nó được làm hoàn toàn bằng đá đen cực kì rắn chắc, có thể chịu được trọng tải xe thú cở lớn di chuyển.
Trên đường người xe tấp nập lúi tới, cục kì đông đúc. Còn phía xa, những căn nhà cao lớn được xây dụng san sát kéo thẳng tới hết tầm mắt.
Tiếu Thiên nhìn khung cảnh vĩ ngạn trước mặt khiến hắn không khỏi chấn động trong lòng, lần đầu tiên hắn tận mắt thấy khung cảnh phồn hoa đến thế, dù sao tất cả những gì hắn biết về nơi này đều thông qua tài liệu được chứng kiến tận mắt là một cảm xúc khác.
La Thiên Tuyết khìn khuôn mặt "hai lúa" của Tiếu Thiên, cô ta buông tiếng cười chế nhạo:
"Bình thường không phải ngươi giỏi lắm sao? Như thế nào lại trưng ra bộ mặt thôn dân vào thành thị như vậy?"
Tiếu Thiên nhìn bộ mặt rất muốn ăn đòn của La Thiên Tuyết, từ tốn trả lời:
"Củng bình thường, đủ giỏi làm thầy cô là được. Nếu cô đã có thời gian rảnh dỗi để ý đến người khác như vậy thì cô đi thu thập hết thông tin về tất cả các thương hội trong thành đi"
Suy nghĩ một chút tiếu thiên lại tiếp tục nói:
"Nhớ thu thập đầy đủ, chi tiết nhất có thể. Cô có ba ngày"
La Thiên Tuyết chóng váng, cô ta lấy tay chỉ vào Tiếu Thiên lắp bắp:
"Ngươi..ngươi đây là đang xem ta làm thủ hạ sai sử. Ta củng không biết thu thập tin tức như nào, ngươi tự đi mà thu thập"
Tiếu Thiên củng không thèm nhìn La Thiên Tuyết đáp:
"Khi làm bắt cứ chuyện gì, thu thập tất cả thông tin về những kẻ có khả năng là đối thủ, đó là điều cơ bản nhất. Đây xem như là rèn luyện khả năng thu thập thông tin cho cô, còn làm thế nào thì tự cô suy nghĩ đi"
Nói xong hắn quay mặt đi, nhắm mắt lại.
La Thiên Tuyết nhìn thấy cảnh này, cô ta có bị ngu củng biết Tiếu Thiên đang muốn nói: "cô không cần nói nữa, không có cửa mặc cả đâu"
La Thiên Tuyết tức tới tái mặt, bàn tay nắm chặt nhưng không thể làm gì chỉ đành hừ lạnh rồi tiếp tục đánh xe.
Ba giờ trôi qua, sau khi lòng vòng rất nhiều dãy phố, "bộ đôi hoàn cảnh" đã tìm mua được một trang viên nhỏ. Tất nhiên kẻ trả tiền là phú bà La Thiên Tuyết, còn tiếu Tiếu Thiên thì với số Linh Thạch hắn có không thể nào đủ mua nhà tại đây.
Sau khi cất hết đồ vào trang viên, La Thiên Tuyết đã rời đi thu thập thông tin. Tiếu Thiên củng đã thay xong một thân trang phục sạch đẹp, hắn dự định đi đi dạo một vòng tất cả của hàng lớn tại Triều Tịch thành.
Năm giờ sau, Tiếu Thiên cưỡi một con Hắc Quang Mã(*) trở về trang viên. Sau khi nhanh chóng tìm mua cho mình một con thú cưỡi để thuận tiện đi lại, hắn đã tìm tới tất cả của hàng lớn trong thành nhưng rất tiếc phàm nhân như hắn không được vào.
(*) Hắc Quang Mã: một loại yêu thú cấp thấp thuộc họ ngựa có thể hình hơn 1,5 lần, tốc độ hơn 3 đến 5 lần so với ngựa thông thường. Bộ lông màu đen nhánh, bóng mượt nhưng bờm và đuôi lại màu trắng, khi chạy nhanh trông như một vệt đen trắng đang lướt đi.
Tiếu Thiên cố định lại Hắc Quang Mã rồi trở lại phòng của mình, hắn cần thay đổi kế hoạch ban đầu đề ra.
Ban đầu Tiếu Thiên dự định để La Thiên Tuyết thu thập thông tin về tất cả thương hội còn bản thân thì đi dò xét thị trường nhân tiện học hỏi phương thức làm ăn, từ đó mới tìm kiếm cơ hội làm giàu.
Thức tế, Tiếu Thiên định đi kiếm tiền là thật nhưng hắn chẳng hiểu biết gì nhiều về lĩnh vực này. Dù sao hắn mới mười lăm tuổi, không phải cái gì hắn củng có thể biết được. Hắn cần phải học hỏi thêm nhiều thứ, mới có thể bắt đầu kinh doanh chính thức.
Nhưng kế hoạch của Tiếu Thiên còn chưa bắt đầu thì đã xuất hiện sai lầm. Vì hắn cần dùng đồ dành cho tu sĩ tất nhiên hắn phải kiếm linh thạch mà tất cả các của hàng lớn bán đồ dùng cho tu sĩ hắn lại không vào được. Bọn chúng đểu để một bảng hiệu rất nhức mắt hắn trước cửa:
"Chó và phàm nhân không thể đi vào"
Cho nên, Tiếu Thiên chẳng thể dò xét và học hỏi được cái gì. Kế hoạch ban đầu của hắn tuyên bố phá sản từ trong trứng nước.