Đường Thành Thần

Chương 33 - Ngân Hàng

Sau khi trở lại phòng mình. Tiếu Thiên thay đi bộ đồ không thoải mái kia, hắn vẫn thích mặc những bộ đồ rộng rãi giản dị hơn.

Tiếu Thiên tiến lại bên cạnh giường, hắn ngã người nằm úp mặt xuống gối, hắn bắt đầu nghĩ phương án giải quyết vấn đề:

"Ban đầu ta nghe nơi này là trung tâm kinh tế, ta đã nóng lòng tới đây để kiếm được nhiều tiền nhưng thật không ngờ hoàn cảnh nơi này khắc nghiệt với phàm nhân đến vậy"

Triều Tịch Thành là một khu vực đặc biệt. Nơi đây, đa số là công việc đều liên quan tới biển, rất là nguy hiểm vì phải đối mặt với Hải Thú, Hải Tặc bất kì lúc nào lại là nơi. Thành ra nơi này tập trung số lượng rất lớn tu sĩ, lâu ngày tình trạng phân biệt đối xử ở nơi này gay gắt hơn địa phương khác rất nhiều.

Tiếu Thiên tiếp tục trầm tư:

"Phải chờ La Thiên Tuyết trở về rồi đi cùng cô ta sao, vậy tốc độ công việc hẳn phải chậm đi nhiều. Mà thực ra đi kinh doanh, buôn bán củng cần rất nhiều thời gian xây dựng uy tín, quảng bá tên tuổi...vv. Liệu có cách nào nhanh hơn không nhỉ? Hay ta lại đi ăn cướp?"

Suy nghĩ chốc lát Tiếu Thiên lại lắc đầu, tuy hắn không phải là kẻ thiện nam tín nữ gì nhưng ăn cướp của người bình thường thì hắn vẫn thấy không ổn lắm. Có lần đầu sẻ có lần hai, hắn sợ khi quen tay rồi cứ mổi lần cần tiền lại đi ăn cướp như thế thì không ổn.

Bác bỏ con đường bất chính, Tiếu Thiên lăn qua, lăn lại trên giường suy nghĩ những phương án kiếm tiền khác. Cứ như thế mãi đến khi trời tối, hắn đã nghĩ ra rất nhiều phương án nhưng độ khả thi thì hắn thấy vẫn không cao.

Tiếu Thiên đang miên man suy nghĩ, bất chợt bên ngoài có âm thanh gõ cửa vang lên kéo hắn bừng tỉnh.

Biết là La Thiên Tuyết đã về, Tiếu Thiên ngồi dậy tiến ra mở cửa.

Cửa phòng mở ra, Tiếu Thiên trông thấy La Thiên Tuyết đang đứng trước cửa. Cô ta đã bỏ đi bộ dạng mộc mạc mà hắn vẫn thấy nhưng ngày gần đây.

Khoác trên mình bộ váy trắng, tóc dài búi lại gọn gàng phía sau, khuôn mặt tinh xảo được trang điểm nhẹ nhành, cơ thể loáng thoáng tỏa ra xung quanh một chút hương hoa. La Thiên Tuyết đã trở lại hình dáng công chúa, cao quý ngày nào.

Sau khi trông thấy La Thiên Tuyết, trong đầu Tiếu Thiên chợt sinh ra một ý tưởng táo bạo, hắn đứng ngẩn người nhìn La Thiên Tuyết.

La Thiên Tuyết thấy Tiếu Thiên hết đứng im thất thần nhìn mình rồi lại đi tới đi lui xem tiếp, trong ánh mắt hắn có những biểu hiện kì lạ. Cô ta bên ngoài hoảng sợ lui lại nhưng bên trong thì lại kiêu ngạo bất tri bất giác đứng thẳng người một chút, thầm nghĩ:

"Hừm, bây giờ mới phát hiện bản cô nương xinh đẹp tuyệt trần sao! Đúng là tên có mắt như mù mà"

Tất nhiên sự thật không thể nào như La Thiên Tuyết nghĩ, Tiếu Thiên hắn đây là phát hiện cơ hội kiếm tiền tuyệt vời, hắn cứ mãi kiếm tìm những thứ xa vời trong khi thần tài ngay trước mặt hắn.

Sau khi phút suy nghĩ thấu đáo, Tiếu Thiên lên tiếng phá vỡ hoàn cảnh kì lạ trước mặt:

"La Tiểu Thư, cô có thể liên lạc với tổ phụ của mình đúng chứ. Phiền cô mời ông ấy tới đây một chuyến"

La Thiên Tuyết: "??? Tên này là ý gì đây, nhìn ngắm ta chán chê rồi lại đòi tìm tổ phụ ta làm gì? Còn kết quả ngày hôm nay thì sao?"

Bình thường, mổi khi Tiếu Thiên giao bất kì việc gì cho La Thiên Tuyết thì cuối ngày hắn sẻ nghe lại toàn bộ hành trình ngày hôm ấy của cô ta. Sau đó hắn tổng kết, đánh giá và giải thích cặn kẻ những tình tiết bên trong cho La Thiên Tuyết hiểu. Đây là cách hắn đào tạo học trò.

Ba giờ sau, La Bá Long cùng chất nử và Tiếu Thiên ngồi đối diện nhau tại bàn đá trong sân tiểu viện. Ông ta nhìn Tiếu Thiên lên tiếng:

"Nói đi, có việc gì?"

Ban đầu nghe Tiếu Thiên tìm mình, La Bá Long dự định không đến nhưng sau khi suy đi nghĩ lại lão sợ có việc quan trọng liên quan tới La Thiên Tuyết nên lão vẫn đi.

Tiếu Thiên hít một hơi rồi từ tốn đáp:

"Tiếu Tử muốn đề xuất cho Đại Đế, một cuộc làm ăn"

La Bá Long mặt trầm xuống, đứng phắt dậy lớn tiếng chất vấn:

"Ngươi có biết mình đang nói gì không?"

Một kẻ sắp chết như ông ta, ngươi lại đề xuất làm ăn thật sự là muốn chết.

Tiếu Thiên vẫn rất bình tỉnh nói:

"Tiểu tử muốn đế xuất mở một loại hình như Tiền Trang, Đại Đế hẳn là hiểu độ quan trọng của nó với La Tiểu Thư"

Nghe vậy La Bá Long bình tĩnh lại, ngồi xuông suy ngẩm. Lát sau ông ta hướng Tiếu Thiên mở miệng:

"Nói cụ thể?"

Tới đây Tiếu Thiên mới bắt đầu nói lên suy nghĩ của mình:

"Tiểu Tử gọi nó là Ngân Hàng một biến thể khác của Tiền Trang, nghiệp vụ chủ yếu là nhận giữ tiền và cho bên ngoài vay tiền lấy lãi. Sau này củng có thể hướng tới phát hành tiền tệ thay thế đi Linh Thạch vốn rất bất tiện khi mang đi giao dịch"

La Bá Long là kẻ thông minh chỉ cần nói đơn giản như vậy là lão có thể tự cân nhắc mọi thứ bên trong.

Bình Luận (0)
Comment