Quả BooM thứ 50: 88: kết thúc BooM Duy Ngã Độc Tôn: 61: Chúc anh em vui vẻ: 99:
Ấn chương tỏa ra cỗ khí tức Hoang cổ quá mức to lớn mạnh mẽ. kết giới cấm chế trên lôi đài bị trùng kích lung lay sắp sụp đổ. tùy thời cũng có thể bị cỗ hơi thở này phá tan, sau đó hoàn toàn bộc phát ra.
Đừng nói Tần Lập, coi như những người trên khán đài, trong nháy mắt này cũng bị vây trên nguy cơ khẩn cấp!
Một khi kết giới cấm chế bị phá tan, sẽ có vô số người bị khí tức này trực tiếp trấn chết!
Loại hậu quả này...thiết nghĩ không chịu nổi!
Tần Lập cắn răng một cái. thẩm nghĩ quyết không thể để cỗ khí tức này phá tan kết giới cấm chế. nếu vậy tất cả những gì mình làm trước giờ đều uổng phí!
Phải tiêu diệt nguy hiểm này từ trong trứng nước!
Tần Lập triệt để dung nhập thần thức vào tinh thần thức hải. hồi tường người khổng lồ ở bên trong tinh Thần thức hải khi đó. Kỳ ức của Tần Lập chắc chắn vô cùng tốt, nhưng khí tức người khổng lồ kia thật quá khó nắm lấy, nhất thời Tần Lập thật khó phóng ra được khí tức không khổng lồ kia.
Lúc này, xung quanh khán đài đã trở thành một mảnh tĩnh mịch, gần như mọi người đều nhìn ra được tình thế bên trong lôi đài kinh khủng cỡ nào. Cảm nhận được dao động kịch liệt trên cấm chế lôi đài, ai cũng biết một khi cấm chế bị phá tan. người trên khán đài cùng bên ngoài, không ai có thể nghĩ tới chuyện chạy thoát!
Các đại sư trận pháp đầu đầy mồ hôi. cả đời này chưa từng nghiêm túc như vậy, liều mạng duy trì kết giới cấm chế trên lôi đài.
Nếu như không có bọn họ, cấm chế đã sớm bị phá tan rồi!
Đột nhiên, trên người Tần Lập tản ra một cỗ khí tức lạnh băng đến cực điểm, trực tiếp chấn trụ khí tức Hoang cỗ trên con dấu của Lý Trường Phong tế ra. Khóe miệng Tần Lập. một lần nữa tràn máu tươi!
Tuy rằng không trực tiếp trấn khí tức đối phương xuống được, nhưng đã Trung Hỏa lẫn nhau, hơn nữa trên người Tần Lập phát ra khí tức lạnh băng, giống như một vị đế vương phẫn nộ!
Giống như tôn nghiêm của mình bị xâm phạm, điên cuồng cắn xé nuốt lấy khí tức Hoang Cổ trên ấn chương. Ngay vào lúc này. kết giới cấm chế lôi đài lung lay sắp đổ rốt cuộc ổn định lại.
Hơn nữa cùng lúc đó. có bổn người che mặt bỗng nhiên bay tới từ bổn hướng, trong đó một người quát to:
- Cuồng đồ lớn mật. dám phá hoại số mệnh nơi cực Tây, tổn thương con dân cực Tây
ta...
Lúc người này vừa nói. cấm chế lôi đài đang đứng ở ngay thời khắc nguy cấp nhất, đi ra vừa đúng dịp. Nhưng mà. ngay khi hắn đang nói. kết giới cấm chế trên lôi đài đã bình ổn lại. tiếng nói người này cũng im bặt.
Lúc này, mọi người xung quanh khán đài đều yên lặng thở đài một hơi. đồng thời ánh mắt cảm kích nhìn về phía Tần Lập. Mọi người biết nhất định là Tần Lập liều mạng chặn công kích kinh khủng của Địa Tiên đại năng Thánh Hoàng nhất mạch. Tuy rằng đây là tranh đấu giữa Tần Lập cùng Lý Trường Phong Thánh Hoàng lĩnh vực. nhưng cũng đã dính dáng đến sinh mệnh ngàn vạn người, bởi vậy Hầu như tất cả võ giả trên khán đài đều cảm kích Tần Lập tận đáy lòng, chờ mong Tần Lập có thể triệt để chém giết Lý Trường Phong này.
Không có người nào thích sinh mệnh mình bị uy hiếp, ai cũng như vậy.
Còn bổn người đột nhiên xuất hiện giữa bầu trời bị hai mươi mấy vạn người toàn trường dùng ánh mắt dị dạng nhìn tới. Cho dù hàm dưỡng tốt. da mặt có dày, lúc này cũng sẽ cảm thấy xấu hổ.
Tần Lập cùng Lý Trường Phong trên lôi đài. hai người căn bản không hề lưu ý trên đỉnh đầu cỏ người nào. Làm sao có thể chém giết đối phương, bảo trụ tính mệnh của mình, mới là chuyện trọng yếu nhất!
Lý Trường Phong hoảng sợ nhìn khí tức chiếc ấn chương của mình đang dần có xu thế bị trên áp. lập tức quá mức kinh hoảng.
Bảo vật này chính là bảo vật cường đại nhất cả Thánh Hoàng nhất mạch, năm đó phát hiện ở trong di tích một tòa động phủ thời đại Thái cổ. là bản mạng Pháp Bảo của một vị Địa
Tiên đại năng Thái cổ. Có người nói đó là từ thời đại Hoang cổ. từng có một vị đại Thần Hoang Cô tu luyện luyện hóa một ngọn núi lớn mà thành!
- Người bên dưới nghe lệnh, lập tức dừng tay. không được pháp tái chiến!
Bốn người đứng trên không trung lôi đài. quay xuống Tần Lập cùng Lý Trường Phong phía dưới quát lạnh, trong tiếng nói tràn ngập uy nghiêm, ngữ khí cao cao tại thượng, làm cho người nghe từ đáy lòng cảm thấy một trận khó chịu.
Nhưng theo bốn người này tới. giữa các sương phòng khách quý. rất nhiều đại nhân vật đều lộ ra Thần sắc ngưng trọng.
Lão tổ thành Thông Thiên nhíu mày. khẽ thở dài:
- Bọn họ vẫn đến rồi.
LÝ Long Xuyên nhìn bổn người ở giữa trời cao, đứng trên kết giới cấm chế lôi đài, hỏi:
- Lão tổ tông, bọn họ chính là những người đó sao?
Lão tổ thành Thông Thiên gật đầu, nhìn thoáng qua Tần Lập trên lôi đài có chút lo lắng, không nói gì.
Bên trong sương phòng Nguyệt Diêu Tiên Cung, lúc này các tiền bối danh túc sắc mặt vui mừng, rất hiển nhiên là các nàng cũng nhận ra lai lịch những người này.
Minh Nguyệt Thượng Nhân khẽ thở dài. trong lòng không nhịn được lo lắng cho Tần Lập. Nàng cũng biết lai lịch những người này, địa vị bọn họ quá lớn. nếu như hạ thủ với Tần Lập. sẽ không ai có thể ngăn cản được!
Hai người lúc này cùng Lý Trường Phong lúc này đã đánh tới trạng thái gay cấn. ai chịu ngừng tay? Cho nên mặc dù đều nghe được bổn người này nói. hơn nữa hai người cũng gần như đều đoán được lai lịch bổn người này, nhưng hai người đều áp dụng cùng một thái độ đối với bốn người đó.
Không nhìn!
Tiên Thiên Tử Khí trên người Tần Lập phối hợp với cỗ khí tức lạnh băng phát ra từ tinh thần thức hải, trực tiếp làm cho Ấn Chương Bảo Khí trong tay Lý Trường Phong mất đi hiệu dụng, bởi vậy hai người lại quay về cùng một mức Khởi đầu.
Chẳng qua vết máu trên khóe miệng Tần Lập. cùng thân thể thoạt nhìn miễn cưỡng khổng chế ổn định, nhìn thế nào cũng tạo ra cảm giác nò mạnh hết đà. mọi người đều cho rằng Tần Lập đang cố Chống đỡ.
Lý Trường Phong cười nanh ác:
- Tần Lập. hôm nay ngươi chết chắc rồi! Thực lực của ngươi quá nhiên rất ngoài dự liệu của ta. nhưng vậy thì có ích gì chứ? Vô dụng thôi! Buông tha đi! Ta cho ngươi một cái thống khoái!
Tần Lập cười lạnh nói:
- Lão già kia, ngươi nằm mơ đi!
- Hai người bên dưới. Thánh sứ chúng ta bảo các ngươi đừng tay, các ngươi không nghe thấy sao?
Một trong bổn người, tiếng nói lạnh băng, tràn ngập cao ngạo.
- Cút!
Lý Trường Phong căn bản không quan tâm bốn người này:
- Có bản lĩnh thì các ngươi tự lãn tới đây! Không có bản lãnh thì đừng có ở đây kêu la. gia tộc lánh đời cái rắm. còn Thánh sứ nữa, bớt sĩ diện trước mặt lão phu!
- Ngươi...Thánh Hoàng nhất mạch các ngươi vô lễ như vậy. chờ bị trừng phạt đi!
Người được gọi là Thánh sứ lạnh lùng nói.
Lúc này, ở giữa sương phòng Thánh Hoàng nhất mạch truyền đến một tiếng hừ lạnh khinh thường:
- Chờ lúc nào hả, trường bối nhà các ngươi tới đây thì hãy nói những lời này. Tiểu bối đấu đâu lộ đuổi, đừng có lấy lông gà làm tướng lệnh, tâm tình lão phu không tốt. chớ có chọc họa vào người!
vốn Lý Trường Thiên tuyệt đối sẽ không nói những lời này. bổn người này hẳn nhắm về phía Tần Lập. Trước đó có rất nhiều người dự đoán đây là gia tộc lánh đời, hẳn sẽ không thể bỏ mặc cho Tần Lập kiêu ngạo. Hơn nữa trên người Tần Lập mang trọng bảo. cũng làm người ta thèm muốn nhỏ dãi, nếu không bị người nhớ thương mới là quái lạ.
Nhưng người ta đã chỉ đích danh Thánh Hoàng nhất mạch, nếu lão không đứng ra. chẳng phải cũng bị người ta khinh thường sao?
Bốn người này lập tức giận không thể ép nổi. vào lúc này trên khán đài lại phát ra một trận kinh hô. Thì ra chiến đấu bên dưới đã tới thời khắc mấu chốt nhất.
Bốn người che mặt tạm thời cũng chỉ có thể buông tha Lý Trường Thiên
"kiêu ngạo" trong sương phòng Thánh Hoàng nhất mạch, chuyển lực chú ý tới hai người này.
Kỳ thật đối với bọn họ mà nói. kết quả tốt nhất tự nhiên là hai bên lưỡng bại câu thương. Nhưng Thánh sứ này mới lân đâu ra khỏi sơn môn chấp hành nhiệm vụ, dù là người có thông minh, nhưng thiếu kinh nghiệm phong phú. cũng dễ xảy ra sai lẩm. VỊ Thánh sứ này muốn biểu thị ra mình tôn tại. kết quả khéo quá hóa vụng, căn bản không có người để ý tới bọn họ.
Giờ phút này Lý Trường Phong sinh long hoạt hổ. bề ngoài hoàn toàn đang áp chế Tần Lập!
Còn thân thể Tần Lập không ngừng thối lui về phía sau, khóe miệng không ngừng tràn máu. mắt thấy sẽ không được.
Khán đài vốn còn rất náo nhiệt, hiện giờ dẩn dẩn không còn tiếng động, mọi người đều nhìn không chớp mắt hai người chiến đấu sinh từ trên lôi đài.
Khí Tần Lập trấn áp Ấn Chương của Lý Trường Phong, có hai thứ cân đối. không gian trong lôi đài ổn định một cách kỳ dị. mặc cho hai người đánh chết đánh sống.
Lý Trường Phong công kích ngày càng mạnh, không hồ là võ già trở thành Địa Tiên đại năng nhiều năm. vận dụng thiên đạo pháp tắc đã đạt tới một cảnh giới làm người ta ngước nhìn, một thân nguyên lực hùng hồn cũng đồng dạng như sông như biển, sâu không thể lường!
Ngược lại Tần Lập bước chân hơi phù phiếm, Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm trong tay chém ra kiếm quang tuy rằng sắc bén vô cùng, nhưng người sáng suốt vừa nhìn liền biết Tần Lập đã không còn sức lực!
Cuối cùng là vừa mới chém giết một Địa Tiên đại năng, thực lực Tần Lập đã mạnh đến mức làm người ta giật mình rồi, nói hắn là yêu nghiệt cũng không quá đáng. Tuy rằng rất nhiều người đều hoài nghi Tần Lập đã tiến vào cảnh giới Địa Tiên, trở thành đại năng chân chính, nhưng dù sao cũng không có chứng cứ. Cho nên. băng vào cảnh giới Lôi Kiếp mạnh mẽ chém giết một Địa Tiên đại năng, còn có ai mạnh hơn người thanh niên này sao?
- Đáng tiếc, một thiên tài mạnh mễ như vậy. sẽ ngã xuống như thế.
Trên khán đài phát ra một tiếng thở dài.
- Đúng vậy. kiếm trám Địa Tiên đại năng đó. ai có thực lực như thế? Tuyệt thế thiên tài như vậy, mấy vạn năm thậm chí mười mấy vạn năm, cũng chưa chắc gặp được một người!
- Nếu như Tần công tử có thể vượt qua một cửa này. ngày sau chắc chắn sẽ có thành tựu
lớn!
- Ối! Dù là qua một cửa này, không thấy còn có bổn người trên không trung lôi đài hay sao? Bọn họ chính là nhắm về phía Tần công tử!
- Bốn người kia có địa vị gì? Xem bọn họ thật là ngông nghênh mà...Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
- Sụyt! Bổn người kia rất đáng ghét, nhưng địa vị của bọn họ thì không phải chúng ta có thể hỏi!
Trên lôi đài, Lý Trường Phong đem một thân nguyên lực hùng hồn hóa thành đủ loại pháp thuật công kích, hai loại pháp thuật thủy hệ cùng thô hệ được lão luân phiên đánh ra, thẳng đến thiên hôn địa ám!
Nếu không có kết giới Chống đỡ, chỉ sợ phương viên mấy chục thậm chí mấy trăm dặm đã sớm phá thành mảnh vụn rồi.
Tần Lập vẫn lung lay sắp đồ. nhưng vẫn kiên trì, thoạt nhìn tùy thời đều có thể ngã xuống, nhưng vẫn cứ không ngã!
Điều này khiến cho Lý Trường Phong hận đến ngứa răng. Lúc này, hai người chuyển vào một góc chết, xung quanh thổi tung bụi mù. các loại pháp thuật bay tán loạn. Lý Trường Phong gầm to một tiếng, một đạo quyền cương trực tiếp xuyên thủng hư không xuất hiện trước mắt Tần Lập.
Tần Lập ngưng thần tĩnh khí. quát lạnh, một tiếng:
- Trảm!
Một thành kiếm nhỏ sáng trắng, chỉ nhỏ bằng ngón tay bắn ra từ mi tâm Tần Lập. trực tiếp bắn về phía mi tâm Lý Trường Phong!