Duy Ngã Độc Tôn

Chương 847

Nàng thật quá mỏi mệt, một hơi chạy quãng đường xa đến một vạn năm ngàn dặm, gần như hao hết năng lượng trong cơ thể nàng. Hiện giờ chuyện mà nàng muốn làm nhất, chính là hung hăng ngủ một giấc mấy ngày mấy đêm.

Nhưng nàng lại lo lắng, lỡ như người Vương tộc Tam Địa đuổi theo, vậy mình nên làm gì đây. Bây giờ tòa truyền tống trận kia không thể không có người canh gác, một khi tin tức truyền ra, muốn rời đi thông qua truyền tống trận đó, sợ rằng quá khó khăn.

Nhưng mà hiện giờ nàng quả thật mệt mỏi rã rời không chịu nổi, loại trạng thái này mà hư không hoành độ, rất có thể sẽ bị thương. Do dự một lát, rốt cuộc Linh Nhi quyết định trước tiên vào thành tĩnh dưỡng một chút, cho dù ngỉi lại một đêm cũng được!

Linh Nhi suy nghĩ, rốt cuộc quyết định bước vào thành. Lúc đi tới cửa thành, lại kinh hãi thấy trên cửa thành dán ba bức tranh vẽ. Tranh vẽ hắn là do chuyên gia ra tay, vẽ giống như đúc, lướt qua cũng nhìn rõ ràng, trong đó một bức tranh chính là vẽ hình dạng của nàng!

Còn hai bức tranh khác, chính là vẽ Tần Lập cùng miêu nữ!

Vương tộc Tam Địa nổi trận lôi đình, phản ứng vô cùng nhanh chóng. Tiến hành phát ra lệnh truy nã Tần Lập cùng miêu nữ giúp đỡ Linh Nhi trốn thoát, đã truyền đến tòa thành nhỏ này.

Phản ứng đầu tiên của Linh Nhi là lập tức quay người muốn đi, lập tức dùng truyền tống trận rời khỏi nơi này. Nhưng tiếp đó phản ứng lại, trong lòng mừng như điên: Tần Lập tới rồi!

Tần Lập thật sự tới cứu mình rồi!

Linh Nhi thiếu chút nữa rớt nước mắt. Hai binh sĩ gác cửa thành thấy một nữ nhân xấu tới mức tận cùng đứng đó, bộ dáng lă chã muốn khóc, lập tức cảm thấy muốn nôn, trong đó một người hô lớn:

- Xấu nữ kia, đứng đó dây dây dưa dưa cái gì? Muốn vào thành thì nhanh vào đi, không vào thì nhanh đi chỗ khác!

Linh Nhi nao nao, tiếp đó cúi đầu vào, lại nghe hai binh sĩ kia lẩm bẩm:

- Bà nội nó, thật là không may mà. Bao nhiêu năm không cần thủ thành, hôm nay lại bị phái ra đứng, phiền muốn chết!

- Không phải đứng thôi sao, gặp phải mấy cái mỹ nữ, cho huynh đệ ta dưỡng nhãn cũng được, hết lần này tới lần khác lại thấy một cái nữ nhân khó coi như thế. Con mẹ nó, thật là xui!

Linh Nhi âm thầm cười lạnh mấy tiếng, bước chân nhanh hơn đi tới một nhà khách sạn. Sau khi vào phòng, Linh Nhi bỗng nhiên lấy trong nhẫn trữ vật ra một thứ là một khối lệnh bài màu đỏ như lửa lớn băng bàn tay, rất là chói mắt.

Linh Nhi mặc niệm một hồi, liền thấy khối lệnh bài đỏ rực này giống như sống lại, tự bay lên, lở lửng trong hư không trước người Linh Nhi, bốc lên một ngọn lửa.

Linh Nhi truyền ra một cỗ ý niệm:

- Vương lệnh ban ra: lệnh cho Thú tộc Tam Địa, gặp phải một người thanh niên áo đen tướng mạo...Thông báo cho hắn, ta ở Tương Thủy Thành...

Khối lệnh bài vù một cái biến mất trong không khí Không bao lâu sau, linh thú toàn coi tam Địa bắt đầu trở nên náo động. Ngay cả linh thú hùng mạnh bình thường rất ít gặp phải, cũng bắt đầu xuất hiện.

Điều này dẫn tới rất nhiều người kinh dị, không biết cuối cùng xảy ra chuyện gì. Chỉ có Lâm Bình Nghĩa nghe được tin tức này, cười lạnh nói:

- Nhất định là công chúa Thú Vương, ả ta đang triệu tập linh thú Tam Địa. Hừ! Một đám súc sinh bị bản vương áp chế ở vùng khi ho cò gáy, nếu như mà dám tạo phản, bản vương để cho chúngbiết sự lợi hại của bản vương!

- Chủ thượng! Chuyện này có thể là do công chúa Thú Vương muốn thông qua những linh thú này, truyền đạt tin tức nào đó?

Có người đưa ra nghi hoặc.

Lâm Bình Nghĩa chợt híp mắt, nói:

- Cũng rất có thể là vậy. Lập tức thông báo tất cả thành thị gần truyền tống trận Tam Địa, tăng mạnh đề phòng. Mặt khác, tạm thời đóng tất cả truyền tống trận, thẳng tới khi bắt được mấy tên đáng chết kia mới thôi!

Người bên dưới lập tức vâng lệnh.

Lâm Bình Nghĩa lạnh lùng lẩm bẩm:

- Tần Lập, lá gan của ngươi không nhỏ, dám tới tận cửa. Lần này, ngươi tuyệt đối đừng hòng còn sống rời khỏi Tam Địa! Đại Đế, ngài đừng trách ta, ta biết vì sao ngài không muốn giết Tần Lập. Nhưng hiện giờ lão tổ tông Tam Địa ta còn chưa thể đứng ra làm chủ được, cho nên phiền ngài chờ đợi ở nơi Thần Vực đi! Phi thăng làm cái gì? Chỉ có ngài còn đó, chúng ta mới có thể huy hoàng muôn đời được!

Tần Lập bước đi giữa rừng núi, không ngừng gặp phải một số linh thú. Sau khi nhìn thấy hắn, liền hỏi hẳn có phải Tần Lập không, đều nhắn gửi cho hắn cùng một tin tức: công chúa điện hạ đang ở Tương Thủy Thành!

Nhớ tới thân phận công chúa Thú tộc của Linh Nhi, trong lòng Tần Lập hiểu được, liền tìm phương hướng đến Tương Thủy Thành, nhắm hướng đó hư không hoành độ mà đi.

Buổi tối cùng ngày, Tần Lập đến nhà khách sạn ở Tương Thủy Thành, gặp được Linh Nhi.

Dù không nói là xa cách đã lâu, nhưng Linh Nhi lại có một loại cảm giác sống qua một kiếp, nhào vào lòng Tần Lập khóc lớn.

Khóc rống một phen, khóc ra ủy khuất cùng khổ sỡ tích lũy trong lòng, cuối cùng Linh Nhi vành mắt dò hổng, rời khỏi cỏi lòng Tần Lập, ngồi đó sắc mặt ửng đỏ nhìn Tần Lập:

- Hiện giờ muội thật là không có nhà để về nữa, chỉ có thể theo bên cạnh huynh. Huynh không chê muội vướng bận chứ?

- Muội có tính toán gì không?

Tần Lập hỏi.

Linh Nhi cười khổ một tiếng, vẻ mặt u ám, nói:

- Muội còn có thể tính toán gì nữa. Phụ thân muội, hắn đã hoàn toàn buông bỏ muội rồi.Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Mỉm cười sầu thảm, nhìn Tần Lập nói:

- Nếu ông ta nghe nói muội bỏ trốn, nhất định sẽ nổi trận lôi đình, nói rằng muội mang tới tai họa cho bộ tộc Thú Vương. Nếu như hiện giờ muội trở về Nhất Địa, sợ là cũng bị ông ta trói lại, đưa tới Tam Địa, về phần muội nói thế nào, ông ta cũng sẽ không tin!

Tần Lập im lặng, hắn cũng rất đồng tình những lời Linh Nhi nói. Thú Vương này...quả thật có phần ích kỷ, so sánh với địa vị quyền lực của ông tạ tất nhiên nữ nhi không thể quan trọng bằng.

- Huynh chuẩn bị đi Cửu Địa, muội hẳn cũng biết, chuyến đi lần này cực kỳ nguy hiểm.

Tần Lập rất nghiêm túc nói.

Linh Nhi cười khổ nói:

- Hiện tại, muội còn sợ nguy hiểm hay sao? Chỉ cần huynh không chê muội vướng bận, muội đi theo cùng huynh là quá tốt rồi. Nếu thật có nguy hiểm, huynh yên tâm, muội chết cũng sẽ không liên lụy huynh!

Tần Lập cũng không nhịn được cười khổ, lắc đầu:

- Muội nói gì thế, không phải là huynh sợ muội vướng bận. Kỳ thật ở Nhất Địa, muội cũng biết huynh còn rất nhiều đồng bạn, hiện giờ bọn họ đều rất an toàn. Nơi huynh chọn, coi như là phụ vương của muội cũng không dám tùy tiện xông vào

- Tử Long Cổ Khoáng!

Linh Nhi thoáng cái liền nghĩ tới khu vực nổi danh hung địa ở nơi Nhất Địa. Khu vực đó, đừng nói Thú Vương, dù là người các Thánh địa khác cũng không dám tùy tiện xông vào.

Tần Lập gật đầu, nói:

- Nếu không chúng ta đi qua truyền tống trận, về nơi đó trước. Muội theo tu luyện cùng bọn họ, muội nghĩ sao?

Linh Nhi im lặng một lát, gật đầu, thần sắc buồn bã nói:

- Huynh đã quyết định rời, vậy nghe lời huynh là được.

Tần Lập lòng mềm nhũn, đã muốn đồng ý Linh Nhi dẫn nàng đi Cửu Địa. Chỉ là ngẫm lại, chuyến đi này thật sự quá mức nguy hiểm, mắt trận tòa cổ trận kia chưa chắc phải lấy người ứng vận tới lấp vào. Một khi Thông Thiên Đại Đế tìm được thứ gì càng thích hợp hơn bù đắp mắt trận đó, bước tiếp theo, chỉ sợ sẽ truy sát mình khắp cỏi Thần Vực.

Điều này không phải rất có thể, mà là nhất định!

Bên trong nơi Thần Vực, rất nhiều chỗ đều duy trì địa hình thời đại siêu cổ. Cường giả ở thời đại đó, tuy rằng đa số đều chú ý tu luyện cơ thể, nhưng cũng vẫn sẽ có một số bảo vật lưu truyền tới nay. Tùy tiện một món bảo vật nào, cũng có thể bù đắp mắt trận!

Tần Lập không tin Thông Thiên Đại Đế không biết chuyện này, ông ta muốn lấy mình bù đắp mắt trận, sợ rằng đa phần là vì giảm đi một cái uy hiếp bộ tộc Lâm thị trong tương lai mà thôi.

Còn có danh hiệu người ứng vận này quấy phá, Tần Lập lại rất hy vọng người trẻ tuổi mới quật khởi gần đây có thể tiếp nhận lá cờ người ứng vận này. Chỉ là theo chuyện mình đại náo Vương tộc Tam Địa lần này, sợ rằng nguyện vọng đó phải thất bại rồi.

Hai người suốt đêm đi tới truyền tống trận bên ngoài, bất ngờ phát hiện tòa truyền tống trận này lại có trăm người canh giữ. Thần thức Tần Lập bao tràm qua đó, kinh dị phát hiện ở giữa những người canh gác truyền tống trận, có tới bốn năm tồn tại sâu không thể lường!

Trong lòng không nhịn được thở dài, xem ra lần này triệt để chọc giận Vương tộc Tam Địa, không bắt được mình sẽ không bỏ qua chuyện này. Nhiều cường giả phòng thủ nơi này như thế, Tần Lập cũng không quá nắm chắc có thể xông vào được.

Không giống như lúc hắn xông vào hạch tâm Vương tộc Tam Địa, lúc đó là đánh đối phương trở tay không kịp. Vương tộc Tam Địa nội tình có hùng hậu hơn nữa, cũng không thể nào triệu tập được nhiều cường giả trong thời gian ngắn được.

Huống chi, Tần Lập giết một vòng liền bỏ chạy ngàn dặm. Nếu như không trốn, lúc đó có thể đã bị giữ lại tại chỗ.

Tần Lập suy nghĩ, dẫn theo Linh Nhi nhắm về phía truyền tống trận khác. Sau khi tiến vào Tam Địa, Tần Lập liền nhanh chóng làm rõ vị trí các truyền tống trận ở Tam Địa.

Hai ngày sau, Tần Lập cùng Linh Nhi tới chỗ truyền tống trận khác, cũng gặp phải đội hình phòng thủ không kém gì truyền tống trận ở Tương Thủy Thành.

Lúc này Linh Nhi cũng trở nên lo lắng, hỏi Tần Lập:

- Bây giờ phải làm thế nào? Xem ra Vương tộc Tam Địa đã hạ lệnh đóng tất cả truyền tống trận, còn có nhiều người canh giữ như thế, không có cách nào xông vào!

Tần Lập thở dài một tiếng, lấy trong nhẫn trữ vật ra một khối ngọc bàn cuối cùng có thể truyền tống trận tầm xa, nói:

- Muội cũng theo huynh đi Cửu Địa thôi.

- Thật sao?

Linh Nhi mừng rỡ, hận không thể ôm Tần Lập hôn hai cái.

Nếu không phải chỉ còn lại có một khối ngọc bàn này, Tần Lập quả thật không muốn dẫn theo Linh Nhi đi Cửu Địa. Nhưng mà hiện giờ nói gì cũng vô ích, tốt nhất là nhanh chóng lấy được ngũ hành thủy, mới là chuyện trọng yếu nhất.

Tần Lập biết rõ, mình có thể đột phá cảnh giới Đế vương trong thời gian ngắn hay không, hoàn toàn phái xem có thể lấy được ngũ hành thủy này.

Theo thời gian tu luyện càng lâu, Tần Lập lĩnh ngộ đạo của mình, cũng dần dần hiểu được một bộ phận cảnh giới của nam tử áo xanh ở thời đại siêu cổ, thu phục đông đảo Thần thú.

Rất hiển nhiên cảnh giới Đế vương còn xa mới lọt vào mắt nam tử áo xanh đó. Đã như thế, thứ hắn tu luyện thì làm sao có thể tầm thường được?

Hiện giờ Tần Lập rất rõ ràng, Duy Ngã Cửu Kiếm sẽ theo thực lực mình tăng cường mà uy lực sẽ càng ngày càng mạnh. Giống như kiếm thứ tám Sơn hà Vạn Lý, hiện giờ mình có thể thi triển ra, nhưng còn xa xa không đạt tới cảnh giới như nam tử áo xanh. Quả thật là một người ở dưới đất, một kẻ ở trên trời mà!

Chỉ cần hoàn chỉnh ngũ hành trong cơ thể Tần Lập, tăng lên đẳng cấp công pháp ngũ hành, Tần Lập tự tin có lượng lớn Thần Nguyên chổng đỡ, chính mình nhất định có thể đột phá đến cảnh giới Đế vương?

Đến lúc đó, hắn mới tính là chân chính chạm tới chỗ đỉnh cao Giới này!

Cũng có tư cách, tranh đua cao thấp cùng Thông Thiên Đại Đế...
Bình Luận (0)
Comment