Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu

Chương 1328

CHƯƠNG 1328

Tô Thần Nam gật đầu: “Cần giúp thì cứ báo một tiếng.”

“Tôi biết rồi.”

Lục Minh Hạo thở dài một hơi: “Hài năm nay lão Tưởng cũng thật xui xẻo, phạm Thái Tuế, hình như bắt đầu từ khi gặp Tống Hân Nghiên thì chẳng có chuyện gì thuận lợi cả…”

“Câm miệng!”

“Câm miệng!”

Tô Thần Nam và Cố Vũ Tùng đồng thanh nói.

Tô Thần Nam bảo câm miệng thì rất bình thường, dù sao thì người này cũng quen thói chuyện có thể là thì tuyệt đối không nói.

Nhưng Cố Vũ Tùng…

Lục Minh Hạo có hơi kinh ngạc: “Hôm nay cậu ăn phải thuốc súng đấy à?”

Cố Vũ Tùng cạn lời sờ mũi.

Không ăn thuốc súng, nhưng lại có hơi tức vì cô gái nhỏ đang lo lắng cho Tống Hân Nghiên kia.

Chủ yếu nhất là nửa câu sau cùng của Lục Minh Hạo.

Bọn họ cảm thấy Tưởng Tử Hàn không thuận lợi là từ khi gặp Tống Hân Nghiên, mà Khương Thu Mộc lại cảm thấy nỗi bất hạnh của Tống Hân Nghiên là bắt đầu từ khi gặp bọn họ.

Đúng là oan nghiệt!

Cố Vũ Tùng bất đắc dĩ đỡ trán: “Còn ngại chuyện chưa đủ nhiều sao? Mau chia nhau ra hành động đi.”

Bỏ lại lời này xong, anh ta vội vàng rời đi.

Lục Minh Hạo cạn lời sờ cằm, đăm chiêu nhìn bóng dáng rời đi của Cố Vũ Tùng: “Phạm Thái Tuế cũng không sao mà, rồi cũng có lúc trôi qua thôi, cậu ta tức cái quái gì vậy hả!”

Trong trại giam.

Luật sư Vệ vội vàng chạy tới từ Hải Thành, trải qua một loạt thủ tục phức tạp, cuối cùng cũng gặp được Tống Hân Nghiên.

Chỉ là hoàn cảnh của Tống Hân Nghiên đặc biệt, ngoài luật sư ra thì những người khác đều không được phép gặp cô.

Phòng tiếp khách bên ngoài trại giam trống rỗng đến mức áp lực, trên đỉnh đầu chỉ có một ngọn đèn tiết kiệm điện.

Ánh sáng trắng chói mắt, trong căn phòng trống rỗng, tường cao cửa sổ cao, nói một câu cũng vang vọng.

Trên trán Tống Hân Nghiên có vết thương, trên tay cũng bị khóa còng tay, bình tĩnh ngồi đối diện với luật sư Vệ.

Luật sư Vệ nở nụ cười trước: “Cô Tống, lại gặp mặt rồi.”

Lần trước hai người gặp mặt là lúc cô và nhà họ Dạ kiện tụng.

Anh ta tự mình nói đùa: “Nhưng mà đối với cô, gặp tôi chẳng phải chuyện tốt lành gì cả. Gặp mặt thế này thà không gặp còn hơn.”

Sau khi nói đùa xong rồi, bầu không khí không còn quá nghiêm túc nữa.

 

Bình Luận (0)
Comment