Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không?

Chương 127



Con gái của Lục Huy tên là Thảo Nhi sinh sau Đình Phong (Nai) một tuổi.
Con bé càng lớn càng xinh xắn đáng yêu.

Chẳng cần ba mẹ gắn ghép gì,Đình Phong cũng đã yêu mến con bé rồi.

Từ nhỏ đã có cảm tình.
Lớn lên dần cả năm đứa nhỏ được cho học chung một trường...
Ông bà nội ngoại thay phiên chăm sóc tụi nhỏ.

Đưa đón thì đã coa tài xế.

Một tháng vợ chồng Dương đi du lịch một lần.
Công ty giao lại cho thư ký Song quản lý tất cả.

Thư ký song giờ đã thăng chức làm giám đốc điều hành rồi.
"Cuối tuần này vợ chồng tôi sẽ đi du lịch một tuần ở đà nẵng.

Cậu ở nhà lo cho công ty nha.

Có việc gì quan trọng thì gọi cho tôi."
"Dạ chủ tịch"
..
Dù cậu là chủ tịch, gia đình lại giàu có hơn nhà anh.

Nhưng cậu chưa bao giờ vì thế mà coi thường nhà chồng.

Cậu vẫn một lòng làm con dâu tốt.
Lúc ở công ty thì oanh phong lẫm liệt.

Còn về nhà dịu dàng nết na, chăm lo chu toàn cho trên dưới gia đình họ Võ.

Có rất nhiều người ghen tỵ với họ.
Khi con dâu mặc dù là đàn ông nhưng lại giỏi giang, khéo léo hơn rất nhiều con dâu của những nhà khác...
Bởi vì những điểm này mà ba mẹ anh lại càng yêu mến Hoàng Dương hơn.
Có thể nói cuộc hôn nhân này là cuộc hôn nhân hoàn mĩ nhất của cộng đồng giới LBGT.

Vừa có con, vừa được sự yêu thương của nhà chồng.
"Cuối tuần tụi con muốn đi du lịch, đi cỡ mọt tuần.


Ba mẹ chăm sóc hai đứa nhỉ dùm tụi con nha." Dương xin phép ba mẹ đàng hoàng trước khi đi.
"Tụi con cứ đi đi, hai đứa nó cũng lớn rồi.

Lại rất nghe lời, ba mẹ sẽ chăm sóc nó"
Mẹ của anh cầm tay Dương và nói
"Tụi con cứ yên tâm đi, hãy đi chơi cho thoải mái"
"Dạ, con cảm ơn ba mẹ"
Hai vợ chồng một tháng đi một lần.

Ông bà nội, ngoại hai đứa nhỏ cũng vậy.

Lâu lâu hai vợ choịng lại đặt vé cho ông bà hai bên đi chơi, đi riêng có, đi chung có.
...
Đà Nẵng.
Cả hai cùng nắm tay nhau đi khắp nơi.

Điểm đầu tiên là Bà Nà Hills,ở đây là nới lý tưởng để cặp vợ chồng son này chụp hình kỷ niệm.

Những tấm hình lung linh, anh ôm em, em ôm anh họ hôn nhau.
Anh đã đăng hết tất cả những hình ảnh đó lên Ins.

Fan thì comment nhiệt tình.

Tất cả đều là lời chúc cho hai vợ chồng mãi hạnh phúc......
Dù đi đâu tay vẫn trong tay như thế.
"Sao anh nắm tay em hoài vậy.

Dù sai cũng ở ngoài đường chúng ta nên tế nhị xíu chứ?"
"Chúng ta là vợ chồng hợp pháp.

Có hai đứa con rồi, cần gì phải ngại nữa chứ?"
"Anh kỳ quá" Cậu hất tay anh ra
Anh kéo tay cậu lại cưỡng hôn trên phố luôn.
Điểm đến kế tiếp là công viên suối khoáng nóng núi Thần Tài.
Cả hai cùng ngăm mình trong dòng suốt ấm nóng.

Giúo xoa diun cơ thể, giải tỏa những căng thẳng mệt mỏi khi ở công ty.
Anh ngồi phía sau lưng cậu, mát xa cho vợ của anh.
"Em thoải mái không?"
"Có chút chút".
"Anh mạnh tay hơn xíu đi"
"Đúng rồi, chỗ đó đấy."....
....!Màn đêm buông xuống.
Họ ở trong phòng khách sạn.

Gọi phục vụ một chai rượu vang, hai cái ly.

Mở bản nhạc ballad nhẹ nhàng, cả hai cùng khiêu vũ hòa mình vào điệu nhạc.
"Nâng ly nào,"
"Dô"
"Em yêu anh không?"
"Không yêu mà sinh hai đứa chi anh à"
"Yêu vậy thì cho anh ăn lẩu dê nha, anh thèm rồi"
Anh uốnh một ngùm rượu vào miệng.

Rồi ôm Dương hôn đẩy hế rượu vào miệng Dương.

Từ từ cậu nuốt hết vào trong.
Cả hai quấn quít bên nhau vừa nhảy vừa hôn hít.

Cảm giác đó không hề thay đổi.

Chỉ có là hai vợ chồng làm nhiều chuyện mạnh bạo hơn thôi.

Anh cứ thế mà siết chặt người cậu.

Nụ hôn ngọt ngào và cháy bỏng như lúc mới yêu.

Anh rút dây phía sau chiếc đầm ngủ của cậu.
Những bộ đầm ngủ sexy đó chỉ khi hai vợ chồng ở riêng cậu mới dám mặc.
Chiếc đầm màu đỏ quyến rũ rơi xuống.

Để lộ phần trên trắng nõn của cậu.

Cậu không đô con, bụng 6 múi như anh.

Nhưng được cái làn da mịn màng, mềm mượt.


Khiến anh chồng mê mệt
"Nhìn em ngon quá"
Cậu vuốt nhẹ nhàng cơ ngực săn chắc của chồng.
"Anh cũng rất ngon".
"Anh thèm lắm rồi"
Anh hôn không ngừng nghĩ, vừa hôn hít hà mùi cơ thể trần trui của vợ.

Vừa liếm cả hai cái má bánh bao của vợ, vành tai đỏ gay.

Và từ từ xuống hết cơ thể.

Cậu mải mê với cơ ngực 6 múi của anh.

Cứ thêa nhẹ nhàng từ từ đi xuống.
Một đêm tuyệt vời của hai vợ chồng.

Vừa táo bạo vừa lãng mạn...
Hai vợ chồng ôm nhau ngủ tới sáng.
Ngày mai thức giấc anh dậy sớm làm bữa sáng cho vợ yêu dấu.
Hạnh phúc đôi khi chỉ là được nấu những món ngon cho người mình yêu.

Hạnh phúc đôi khi chỉ là cùng nhau ăn tối, cùng nhau trò chuyện, cùng nhau....
..
...
Hiện tại thì tất cả các con đều đã lớn.

Khánh An hoa khôi của trường lại giỏi võ thuật.

Cả tường trai gái đều mê mệt,không ai dám đụng tới cô cả.
Ánh Nhật và Hồng Đăng vẫn luôn là thần hộ mệnh của cô.

Suốt từ thời mẫu giáo cho tới cấp 1,cấp 2..
Đình Phong thì càng lớn càng gioíng Otis đẹp trai ngời ngời.

Nhưng thằng bé này lại chỉ để ý Thảo Nhi con của chú Lục Huy thôi.

Con bé xinh xắn không thua gì chị của Đình Phong cả.
Năm lớp 5 của Khánh An lúc nghỉ hè cả trường tổ chức cắm trại.

Khánh An cùng mọi người đi lấy củi, chẳng may bị rắn cắn.

Con bé ngồi đó khóc vì rất sợ, Ánh Nhật thấy vậy chạy tới.

Không nghĩ gì nhiều mà cúi xuống hút độc ở chân cho cô.

Từ đó cô cảm nhận được tình cảm của Ánh Nhật dành cho mình.

Con bé cũng dần có cảm tình hơn với cậu....
Mãi tới sau này lúc vào năm lớp 9.

Cả hai Đăng với Ánh Nhật mới dám tỏ tình với Khánh An....
Ánh Nhật giỏi hơn ba Thịnh nhiều.

Thích người ta là mạnh dạn bày tỏ.
Vào sinh nhật của Khánh An
"Khánh An mình thích cậu, cậu có thể đồng ý làm người yêu mình không?" Hồng Đăng (Saru tỏ tình)
"Khánh An cậu có thể đồng ý cùng mình trưởng thành không? Nếu như không có cậu thanh xuân của mình chẳng còn ý nghĩa.

Mình rất muốn làm hoàng tử vì cậu chính là công chúa.

Mình yêu cậu" Ánh Nhật bày tỏ
Sau một tuần thì con bé cũng chọn Ánh Nhật.

Người cho nọ cảm giác an lòng, ấm áp.

Người không ngại hy sinh mà cứu nó.
"Ba ba ba ơi Khánh Án đồng ý yêu con rồi."
"Đấy anh thấy chưa? Nó hơn anh hồi xưa đấy." vợ Thịnh nói khóe
"Đúng là con hơn cha là nhà có phúc"
"Anh thấy đấy con bé Khánh An giỏi giang cỡ nào.

Học giỏi, xinh đẹp, ngoan hiền, con gái chủ tịch công ty lớn.

Mà không hề kiêu căng, vậy mac con trai anh nó cua được đấy"
Hai người ngồi cười chọc quê ba Thịnh....
Thời gian cứ thế trôi qua.


Tình cảm của lũ trẻ ngày một lớn, chúng thật lòng yêu nhau.

Chứ không phải chỉ là bồng bột của thời học sinh.
Đình Phong và Thảo Nhi cũng thành đôi.
Hết năm học cấp 3.

Lũ trẻ bắt đầu thi đậi học.
Đình Phong theo nghề ba vì đam mê ca sĩ.

Khánh An trời phú cho dáng đẹp, mặt xinh..

Năm 20 tuổi dự thi hoa hậu Việt Nam dành được danh hiệu Hoa Hậu năm 2030.
Sau này theo học sân khấu điện ảnh về làm diễn viên.
Ánh Nhật đã cầu hôn cô, cô rất phân vân vù sự nghiệp chỉ vừa mới bắt đầu.
Sau được sự tán thành của Ba và daddy.
Hai bên gia đình rất vui mừng vì chúng muốn kết hôn.
Bẹn bè thân thiết lại càng thêm thân.
Bạn bè ông đã quyết định cho hai đứa nhỏ làm đám cưới cùng ngày...
Khánh An sánh duyên cùng Ánh Nhật
Đình Phong sánh duyên cùng Thảo Nhi...
..
"Tôi nói nè ông xui, cưới con gái tôi không phải dể đâu nha.

Con tôi là cành vàng lá ngọc nhà họ Võ Đỗ đấy, về làm dâu mà làm khổ nó thì coi chừng tôi đấy."
"Chồng em say rồi nên nói kung tung.

Nhưng em cũng phải nhắc nhở anh.

Hãy chăm sóc con gái em thật tốt, đừng khiên sem thất vọng.

Có gì nó không biết thì vợ chồng anh chỉ bảo nó nha"
Hôn nhân hạnh phúc viên mãn.

Mấy đứa nhỏ kết hôn xong tiếp tục sự nghiệp.

Khánh An phải tạm gác lại nghề diễn viên để về quản lý công ty cho ba Dương.

Đình Phong tiếp tục sự nghiệp ca hát của mình.
..
Hai vợ chồng già lại đi du lịch.
"Anh ơi hai chúng nó cũng dựng vợ, gả chồng hết rồi.

Chúng ta cũng tới lúc thảnh thơi rồi"
"Ừ, chúng ta bây giờ phải hưởng tuổi già thôi"
Họ cùng hứa với nhau muôn đời muôn kiếp yêu nhau.

Kiếp này, kiếp sau vẫn mong tìm được nhau.....
________________________________
Vậy là phần hai của chúng ta đã kết thúc rồi.
Hãy bấm theo dõi để đón chờ phần ba cực kỳ hấp dẫn nha.
Tuyển nhân vật truyện.
1.

Quận chúa(Cháu gái Cựu quốc công....!Giỏi cầm kỳ thi họa)
2.Con gái (Hồ thừa tướng.

sắc đẹp nghiêng nước, nghiêng thành.)
Một vài nhân vật phụ, thư đồng của Nam đế vương.

Anh trai của Nam đế vương.

Em gái Nam đế vương.
===> Ai muốn thì comment tên của mình và vai muốn nhận xuống dưới.
Truyện đã có nội dung, chỉ thiếu nhân vật thôi..


Bình Luận (0)
Comment