Em Là Cả Thế Giới Của Anh

Chương 239

Sau mấy ngày yên bình thì sáng sớm hôm nay dư luận được một phen xôn xao náo nhiệt bởi một đoạn clip được tung lên mạng.

Từng câu từng chữ được cất lên một cách rõ ràng cùng lời tuyên bố sét đánh.

“Hôm nay tôi ở đây là để vạch trần bộ mặt thật của người được xưng là “Nữ thần thế hệ mới”. Nhất định không ai có thể ngờ tới đâu. Cô ta, ý tôi là Phương Ly, người sắp được gả vào làm thiếu phu nhân cao quý của Giang gia, trong quá khứ đã từng mang thai và sinh con cho người đàn ông khác…”

“Đứa trẻ này ở thời hiện điểm hiện tại đã được năm tuổi và đó là một bé trai.”

“Phương Ly mang thai nó trước thời điểm sang nước ngoài du học, vì bị cha đứa bé ruồng bỏ nên cũng từng nghĩ đến phá thai nhưng không thành, sau đó giấu nhẹm đi toàn bộ quá khứ đen tối của mình để một bước gả vào nhà quyền quý. Đúng là hạng người phụ nữ thâm hiểm, bẩn thỉu và vô liêm sỉ, làm bại hoại giới giải trí.”

“Vẫn may lưới trời lồng lộng tuy thưa mà khó thoát, tôi hiện đang nắm giữ tất cả bằng chứng liên quan đến sự tồn tại của đứa trẻ này. Buổi họp báo vào tối thứ ba tuần sau ở tòa nhà Rose, nếu như cô ta không xuất hiện để cùng tôi giải quyết những chuyện trong quá khứ tôi sẽ công khai hình ảnh đứa trẻ cũng như những chuyện xấu xa khác để toàn thể giới truyền thông đều biết.”

“Và từ giờ đến lúc đó, nếu như tôi có chuyện gì bất trắc xảy ra thì đó cũng là minh chứng cho việc người bị tôi lên tiếng tố cáo có tật giật mình và cho người giở trò với tôi…’’

Chỉ sau một tiếng đồng hồ đoạn clip đã bị phát tán khắp các diễn đàn trang mạng cũng như đạt được lượng view, chia sẻ bình luận đạt mức kỉ lục. Cho dù có bị xóa đi bởi nhiều nguyên nhân khác nhau thì chỉ ít phút sau liền có một tài khoản khác lại được lập và đăng tải lại.

Đó chính là đặc trưng của thế giới mạng, dù người có quyền lực đến thế nào nhúng tay vào cũng khó lòng ngăn chặn khống chế loại hình lan truyền tin tức như vũ bão này.

Xem ra người lên tiếng tố cáo từ đầu đã tính toán rất kĩ càng đường đi nước bước để dìm chết Phương Ly trong miệng lưỡi dư luận.

Vậy là một lần nữa Phương Ly lại trở thành tiêu điểm bàn tán. Sự phẫn nộ của công chúng bùng lên mạnh mẽ khi tin đồn lần trước vẫn chưa được giải quyết lại thêm lần này.

Với hình tượng thanh khiết dịu dàng Phương Ly đã xây dựng họ rất muốn tin cô trong sạch nhưng không có lửa làm sao có khói, thậm chí mức độ khủng khiếp của loại tinh đồn này là thế nào ai ai đều biết, liên quan trực tiếp đến danh dự và nhân phẩm một con người, nếu như tất cả đều là bịa đặt dối trá thì liệu cô gái kia có dám lớn tiếng thách thức trước truyền thông còn rầm rộ tuyên bố tổ chức họp báo làm sáng tỏ mọi chuyện như thế không?

Cư dân mạng như chịu đả kích mạnh mẽ, không ai có thể tưởng tượng ra nổi đây lại có thể là sự thật, họ vừa mắng nhiếc chửi rửa Phương Ly đồng thời nhất loạt tiếc thương cho hai chàng trai trẻ tuổi tài hoa cũng là đối tượng trong mộng của hàng nghìn cô gái trong thành phố.

Nhưng không trách hai người con trai ấy được được khi “Anh hùng khó qua ải mỹ nhân” cũng như do diễn xuất của Phương Ly đó nhất định vào hàng thượng thừa như những gì cô ta thể hiện trên màn ảnh.

Sóng gió không ngừng nổi lên, hàng loạt các tờ báo lá cải mạng thi nhau giật tít. Đập vào mắt người xem đâu đâu cũng là tin tức này cùng hình ảnh của Phương Ly kèm theo, thậm chí một vài trang tin còn đăng bức ảnh một bé trai với gương mặt kháu khỉnh là kết quả quả việc photoshop mà thành.

‘’Lễ cưới gần được chuẩn bị gần như xa hoa long trọng nhất thành phố những năm trở lại đây có nguy cơ bị hủy bỏ!’’

‘’Cánh cửa hào môn đóng sập trước mắt nữ diễn viên chuyên dụ dỗ đàn ông để trèo cao.’’

“Nữ diễn viên có con riêng bị bại lộ? Sự nghiệp và tình yêu đều tiêu tan chỉ sau một đêm.”

Một nhân vật nào đó có máu biên kịch trong người chỉ trong vài tiếng đồng hồ ngắn ngủi đã đem tập hợp tất cả những sự kiện, tin tức tin đồn liên quan đến Phương Ly từ bước chân vào làng giải trí đến nay xâu chuỗi thành một câu chuyện chẳng khác nào kịch bản phim truyền hình rồi đăng tải cho mọi người cùng đọc.

Nào là sáu năm trước cô dùng sắc đẹp ngây thơ thuần khiết của mình thành công dụ dỗ Lâm tổng và trở thành bạn gái của anh, nhưng bấy nhiêu đó vẫn chưa đủ thỏa mãn, trong lúc cả hai qua lại với nhau cô đã phản bội anh và lỡ có con với người khác.

Cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, anh không thể chấp nhận được sự thật này nên anh đã chia tay cô, cùng lúc đó lại tìm được tình yêu thật sự của đời mình là bên cạnh ca sĩ Lưu Nhã Đình.

Trí tưởng tượng còn được đẩy lên cao trào khi ở đoạn kết câu chuyện vào sáu năm sau, mọi thứ cố công tính toán sắp đặt đều bị đã bị vạch trần, mặc cho Phương Ly quỳ gối khóc nức nở cầu xin sự tha thứ, rơi những giọt nước mắt hối hận muộn màng, Giang tổng vẫn lạnh lùng vứt nhẫn cầu hôn và đuổi cô đi thật xa cho khuất mắt. Đó là sự trừng phạt cô đáng phải gánh chịu!

Bên trong căn phòng xa hoa, những ngón tay Giang phu nhân siết chặt màn hình điện thoại đang hiện ra gương mặt vênh váo của Phương Du, cả người như được bao phủ bởi ngọn lửa phẫn nộ. Buổi sáng bà dậy từ rất sớm, lúc vừa biết tin động trời đã vội sang an ủi cô, chỉ hận không thể xé nát cái mồm dối trá của kẻ kia.

- Con cứ yên tâm lo cho đám cưới, mẹ nhất định sẽ cho người xử lý mọi chuyện thật gọn gẽ.

Phương Ly nắm lấy tay trấn an bà, giọng nói chẳng chút sợ hãi, bình tĩnh đến độ như không có chuyện gì xảy ra.

- Con không sao, con chỉ lo cho Lạc Lạc thôi, thằng bé còn quá nhỏ để đối mặt với những chuyện này…Hơn nữa, con muốn nó trưởng thành thật bình an và khỏe mạnh như những đứa trẻ khác, không bị ảnh hưởng bởi giới truyền thông.

- Điều đó là tất nhiên rồi, mẹ sẽ không để con nhỏ Phương Du này còn cơ hội lên tiếng đâu. - Rồi bà cười nhạt - Muốn mở họp báo, muốn công khai, nó nghĩ mình là ai chứ!

Phương Ly vừa nghe đã biết ý định của bà, vội vàng ngăn lại, tia sáng lạnh lùng trong đáy mắt khiến cô đột nhiên như trở thành một con người khác.

- Không! Đừng ngăn cản, cũng đừng gây cho cô ta bất trắc gì, cô ta muốn mở họp báo cứ để cô ta mở, con sẽ đến để mà tiếp cô ta!

Đúng vậy, cô sẽ đón nhận sự tuyên chiến này, và ở buổi họp báo, tất cả những chuyện năm xưa đã từng bị chôn vùi dưới ba lớp tấc đất hết thảy đều sẽ được đào lên và làm sáng tỏ. Để rồi khi tất cả mọi chuyện kết thúc, cô có thể rời khỏi đây, bắt đầu một cuộc sống mới mà không vướng bận hay khúc mắc gì nữa.

- Cái gì? Bấy nhiêu vẫn chưa đủ…con còn định đến đó nghe nó tiếp tục bôi nhọ con sao?

Phương Ly nhoẻn miệng cười, nụ cười nhạt nhòa nhưng không thể nói là nhạt nhẽo

- Không, ngược lại phải cảm ơn cô ta cho con cơ hội này mới phải. Cô ta muốn chà đạp con, hủy hoại con để được nổi tiếng thì con càng không cho cô ta được toại nguyện. Mọi ân oán năm xưa cũng đến lúc phải tính toán với nhau rồi!

- Phương Ly, liệu con có từng nghĩ qua, loại người nông cạn như Phương Du đó làm sao có thể nghĩ ra được nhiều cách để hủy hoại con như vậy, thậm chí dù cô đã giấu nhẹm mọi thông tin nhưng nó vẫn biết được sự có mặt của Lạc Lạc trên đời này hay không? - Bà nhấn giọng đầy ẩn ý

Đôi mắt Phương Ly mở to, hàng lông mi đen nhánh

- Ý của cô là…

- Là nó, nhất định là thằng nhóc đó đã thao túng phía sau.

Phương Ly không phải kẻ ngốc mà không biết bà đang nói đến ai. Thấy cô không có phản ứng Giang Phu Nhân cứ thế tiếp tục

- Thằng nhóc Lâm Hạo đó chính vì không có được con, không cam tâm thua Giang Tuấn nên mới giở thủ đoạn, mượn tay Phương Du đó bày ra tất cả mọi chuyện nhằm hủy hoại tương lai hạnh phúc của con, khiến con không cách nào gả cho bất kì ai được nữa. Đúng là xấu xa bỉ ổi không ai sánh bằng!

Phương Ly chỉ khẽ chớp mắt, lại nhìn vào khoảng không trước mặt khiến người đối diện thật sự không biết là cô đang nghĩ gì, lát sau mới mở miệng

- Con thấy…đây không giống như phong cách của anh ta!

- Không phải nó thì không còn là ai khác được cả. Phương Ly con mở mắt to ra mà nhìn đi, đời này con nhất định không được tha thứ cho nó! Tuyệt đối không được tha thứ, có nhớ không? Phải rồi, nếu như con đã quyết định đến buổi họp báo thì chi bằng…

- Chi bằng thế nào ạ? - Bằng linh cảm của minh, cô cũng đoán ra được vế sau

- Chi bằng chúng ta nhân cơ hội này khiến truyền thông triệt để đổi chiều. Con hãy xuất hiện ở buổi họp báo và tố cáo việc nó năm đó từng nhẫn tâm phụ bạc con, bỏ rơi con, ngoại tình sau lưng con để khiến nó không thể ngốc đầu lên được nữa. Còn cô, cô sẽ liên hệ với những người chứng kiến và có liên quan đến chuyện năm đó để họ ra mặt làm chứng lấy lại sự trong sạch cho con, có được không?

…………………………….

Cục diện trở nên càng kịch tính hơn, khi chỉ sau vài tiếng đoạn video được đăng tải, giới báo chí liền nhận được thông báo, diễn viên Phương Ly sẽ tham gia buổi họp báo để làm sáng tỏ tin đồn và trực tiếp đối chất với kẻ đã buông lời phỉ báng bôi nhọ danh dự của mình.

Tin tức vừa được truyền đi không bao lâu, đã có biết bao nhiêu đài truyền hình đã thay đổi lịch trình phát sóng sang trực tiếp buổi họp báo. ‘’Cuộc hẹn vào 8h tối thứ ba’’ cũng trở thành Hastag được rất đông cư dân mạng truyền tay nhau chia sẻ. Xem ra là không ai muốn bỏ lỡ tiết mục hay ho bậc nhất này!

…………………………….

Màn đêm nhanh chóng phủ xuống, trên con đường hoa lệ bậc nhất thành phố những ánh đèn rực rỡ được thắp lên rực sáng như sao trời. Giữa biển người đông đúc, một chiếc xe Ferrari màu đen sang trọng lướt nhanh trên đường rồi dừng lại trước cửa quán bar DJ - một nơi ăn chơi thuộc hàng cao cấp của những con người nơi đây và luôn nhộn nhịp mỗi khi trăng lên cao.

Tài xế xuống xe vòng sang bên kia mở cửa, sau đó một đôi chân thon dài bước ra.

Cô gái có dáng người cao ráo mảnh mai trong chiếc váy ren, càng tôn lên làn da trắng nõn nà, gương mặt được trang điểm vô cùng tinh tế cẩn thận đẹp mê hồn, đôi môi đỏ mọng như quả anh đào chín, đôi mắt to tròn tựa hai vì sao phát sáng sao đêm mưa dài, hàng lông mi cong vút câu hồn đoạt phách, đường cong cơ thể hoàn hảo thu hút người nhìn, đặc biệt là mái tóc ngắn màu bạch kim mượt mà chỉ vừa rủ xuống bờ vai trần mỏng manh như ẩn như hiện càng làm tăng thêm vẻ quyến rũ.

Giữa chốn đông người cô vẫn rực rỡ và hoàn mỹ khiến rất nhiều người đàn ông có mặt đều muốn lao đến chiếm lấy.

Như lơ đễnh khẽ quay đầu nhìn về phía xa, Phương Ly thấy một bóng dáng người con trai lấp ló cầm điện thoại ghi lại hình ảnh của mình, môi cô kéo lên thành nụ cười giảo hoạt khó nắm bắt.

Phương Ly rất tự tin vào khả năng hóa trang của bản thân, càng tự tin hơn là giờ đây không ai có thể nhận ra được danh tính thật sự của cô cho dù là ban ngày chứ đừng nói là trời đã tối thế này. Tất cả đều là nhờ anh ấy đã cho người dạy cô.

Không khí bên trong bao phủ nồng nặc mùi rượu, mùi khói thuốc, mùi son phấn tổng hợp. Giữa thứ ánh đèn đủ màu đủ sắc nhấp nháy liên lục, mờ mờ ảo ảo, tiếng nhạc sôi động cuồng nhiệt lan tỏa khắp ngóc ngách không gian, những âm thanh hô hào cổ vũ vang dội khắp sàn nhảy.

Cô nhanh chóng đi đến ngồi xuống cạnh một chiếc bàn trống, bia và rượu chỉ chốc lát đã được phục vụ mang lên. Phương Ly cầm lấy một chiếc ly thủy tinh được rót rượu vào, ngẩng đầu đưa thứ chất lỏng cay xè đó qua cổ họng uống một hơi cạn sạch.

Một ly, một ly, rồi lại một ly nữa…

Một cái nhíu mày cũng không tìm thấy, giống như vô cùng quen thuộc với loại chuyện này.

Ánh sáng phát ra từ người cô như viên ngọc pha lê rực rỡ, từng cử chỉ nhỏ nhất thậm chí đến động tác uống rượu cũng khiến người ta say mê điêu đứng.

Ở một chiếc bàn trong góc, ánh đèn flash điện thoại trên tay người đàn ông được thuê vẫn hướng về phía cô. Mọi thứ đều theo kế hoạch, anh ta đang vừa cùng Giang phu nhân tham dự bữa tiệc ở thành phố bên cạnh vừa quan sát, cũng không biết chừng, vì không chấp nhận được những gì bản thân nhìn thấy mà vài chục phút nữa sẽ xuất hiện trước mặt cô.

Như thế lại càng tốt, có thể kết thúc sớm vở kịch này…

Chỉ sợ là…mọi thứ không được như mong đợi…

Thế thì lại phải đi đến bước đường kia…

Bước đường cô không mong muốn nhất...

Ở một bữa tiệc sang trọng khác, giữa những con người thân mật giả tạo, nở nụ cười xã giao dành cho nhau, tiếng ly thủy tinh va chạm loảng xoảng, Giang Tuấn vẫn đứng yên trong một góc khuất, ánh mắt dán vào màn hình điện thoại trên tay, sâu như vực thẳm không thấy đáy, sắc nhọn như lưỡi dao có thể đâm xuyên mọi thứ, bàn tay còn lại xiết chặt ly rượu đắt tiền, mạnh đến nỗi ly rượu hằn ra vết nứt.

Anh là người thông minh nên hoàn toàn có thể nhận ra được tình huống hiện tại.

Chỉ vì không thỏa hiệp được với anh nên cô chọn cách chống đối như thế này sao?

Lợi dụng chuyện của Phương Du đó mà bảo với mẹ anh rằng từ giờ đến buổi họp báo cô muốn được ở một mình nơi vắng người để tránh né giới truyền thông nên liền được mẹ anh sắp xếp cho một ngôi nhà riêng.

Vậy mà sau đó, khi màn đêm buông xuống, nhân lúc anh không có ở bên cạnh để quan sát thì cô liền ăn mặc và trang điểm hệt như một dân chơi chính hiệu, đến nơi không lành mạnh, xung quanh có rất nhiều đàn ông, còn buông thả bản thân mình!

Quan trọng nhất là Phương Ly từ khi nào lại có thể uống được nhiều rượu như vậy, trong khi trước khi chỉ động vào một ít mà đã không gượng dậy nổi.

Chết tiệt!

Anh chợt nhận ra năm tháng trôi qua đã điểm tô cho cô sự quyến rũ mê hoặc của một người phụ nữ trưởng thành, cộng thêm khuôn mặt nhỏ nhắn khi say đỏ hồng dụ hoặc người khác cùng nụ cười mê luyến khiến xung quanh càng không thiếu những kẻ lang sói rình rập.

Từng tên đều bị cô từ chối, đẩy mạnh ra xa cho đến khi một tên không biết sống chết, ánh mắt không chỉ điên cuồng nhìn cô mà ghé sát tai cô nói nhỏ gì đó khiến cô cười thích thú rồi giật lấy chai rượu trên tay hắn ta và uống cạn hết số còn lại.

Hắn ta vỗ tay tán thưởng cô rồi mọi người xung quanh cũng vỗ tay theo.

Gân xanh trên trán Giang Tuấn hằn rõ lên, nếu như có thứ gì trong tay anh chắc chắn nó sẽ nát tan thành tro bụi.

Sau đó, anh tiếp tục nhìn thấy Phương Ly hất tay về phía hắn ta, nhìn khẩu hình miệng có lẽ là bảo hắn ta thua rồi, đừng làm phiền cô, rồi cô cười nghiêng ngả và dáng người xiêu vẹo bước ra khỏi quán.

Giang Tuấn lập tức ra lệnh cho người được cử theo dõi cô là tuyệt đối phải theo sau đảm bảo cô về nhà được bình an, một sợi tóc cũng không được cho kẻ khác chạm vào, sau đó anh vội vã rời khỏi bữa tiệc mặc cho cái níu tay và những lời trách móc phàn nàn của mẹ mình.

..........................

Trong màn đêm tăm tối, ngõ hẻm sâu hun hút, mang tim trái tim tê dại, Phương Ly cúi gập người, đôi tay nhỏ bé bấu chặt lấy bức tường lạnh lẽo, bóng dáng yếu ớt trải dài dưới mặt đất theo ánh đèn le lói, chất rượu cay nồng vừa rồi một ít bị nôn ra ngoài, ruột gan lại dậy cơn khó chịu như bị cào cấu.

Ngẩng đầu lên thẫn thờ nhìn những ngôi sao le lói trên bầu trời đêm u ám và ở cách cô rất xa, sắc mặt Phương Ly tái nhợt kinh hồn, tựa như một cơn gió cũng có thể dễ dàng xuyên qua người cô, nơi khóe mắt đọng lại những giọt nước lấp lánh, nhẹ nhàng rơi xuống như nước mắt của những vì sao...

Bỗng có bước chân cách cô rất gần rồi dừng lại, một bàn tay chìa ra đưa cho cô chiếc khăn tay

- Em thấy thế nào rồi?

- Cảm ơn anh...- Cô đón lấy chiếc khăn nhưng không phải lau miệng mà là lau sạch bàn tay của mình nơi mà tên biến thái khi nãy đã chạm qua.

Âm thầm không lên tiếng, cũng không tỏ thái độ gì, không ai biết được Phương Ly rất ghét bộ dạng của mình lúc này, cô còn mong có thể lập tức gỡ bộ tóc giả trên đầu xuống và rửa sạch đi gương mặt đầy son phấn lòe loẹt.

Đã từng có khoảnh khắc rất muốn vùng vẫy, muốn buông bỏ, muốn hét lên thật to, muốn nhắm mắt ngủ một giấc thật dài mặc kệ thế giới này điên cuồng xoay chuyển ra sao, chỉ tiếc là cô không thể….

Đây chính là số phận của cô, kể từ cái ngày được sinh ra…

- Phương Ly, em tự hành hạ bản thân mình như vậy, có đáng không?

Có đáng không?

Anh không nhịn được mà hỏi cô một câu, cũng là lần đầu tiên bản thân không kìm chế được.

Khóe môi Phương Ly cong lên một đường vừa cay đắng vừa giễu cợt

- Có đáng hay không em không biết! Em chỉ biết bản thân không còn nhiều thời gian nữa, người đó sắp trở về rồi, mọi chuyện phải kết thúc trước lúc đó…Duy nhất có thể nghĩ được chính là…phải làm ra dáng vẻ khiến anh ta chán ghét nhất!

Cô phải xé nát bộ mặt kiêu ngạo luôn cho mình là đúng cùng khao khát muốn chiếm giữ cô của anh ta, đập tan hoàn toàn sợi dây xích vẫn đang trói buộc cô ở đây, khiến anh ta chính miệng nói ra câu không cưới cô cũng không cần cô nữa.

Có như vậy, nữa đời còn lại mới có thể an yên mà sống, những người bên cạnh cũng không bị liên lụy, nhất là chị Vân Hà, chị ấy sẽ không còn cảm thấy bản thân mang tội lỗi với cô hay là với Giang Tuấn...

Người con trai đứng lặng yên bần thần nhớ lại, thời gian trước, đứng trước thời thỉnh cầu vô cùng khẩn thiết của Phương Ly anh đã dạy cô uống rượu. Nhưng đó cũng là nỗi hối hận vô cùng lớn của anh.

Cơ thể Phương Ly có lẽ sinh ra không dành cho loại chuyện này, chỉ uống vào một chút đã nôn ra đến không thể đứng dậy nỗi nhưng vẫn cố gắng tiếp tục.

Nhìn cô khổ sở vật vã như vậy anh mới biết quyết tâm của cô lớn đến nhường nào. Dùng nỗi đau để trấn áp nỗi đau, dùng rượu để thoát khỏi xiềng xích và sống cuộc đời tự do tự tại.

Có lẽ so với những gì Phương Ly đã trải qua trong quá khứ thì bấy nhiêu đây chẳng đáng là gì.

Thế nhưng rốt cuộc, một cô gái chỉ mới hai mươi mấy tuổi, thanh xuân phơi phới cớ sao lại phải chịu đựng một số phận ưu thương nghiệt ngã đến như thế!

- Anh cũng là đàn ông, em nên biết là bấy nhiêu đây vẫn chưa đủ để từ bỏ một cô gái mình yêu thương sâu đậm, cùng lắm chỉ cảm thấy mệt mỏi chán ghét. - Tình huống này anh nghĩ mình buộc phải lên tiếng

- Tất nhiên là em biết...thật ra chuyện tối đêm nay chỉ là bước đệm thôi. Nếu như anh ta vẫn kiên quyết không từ bỏ, thì còn có thứ tàn nhẫn hơn em muốn cho anh ta tận mắt nhìn thấy....

- Em đừng có bảo với anh là...

Đôi mắt Phương Ly chợt sáng rực như ngọn đuốc nhìn thẳng vào anh, lời nói rành mạch không chút ngại ngùng kiêng dè nào

- Anh làm tình nhân của em đi!

- Cái gì? - Dù đã dự liệu trước có ngày cô sẽ mở miệng nói với mình câu này nhưng chính tai nghe thấy cũng không tránh khỏi kinh ngạc

- Đây là chuyện cuối cùng em nhờ anh, cũng bởi vì không thể tìm được ai thích hợp hơn anh. Anh…làm tình nhân của em một đêm có được không?

- “...”

……………..

Sau một buổi tối mệt mỏi kinh hồn, Phương Ly mở cửa bước vào nhà đã có bóng người ngồi đợi sẵn trên ghế sofa. Đúng là không ngoài dự đoán, kể cả chuyện anh ta có chìa khóa nhà này.

- Là ai đã đưa em về?

Thấy người đó trừng mắt nhìn mình đầy phẫn nộ, Phương Ly không buồn đáp lại, vừa cởi chiếc giày cao gót vất sang một bên vừa uể oải trả lời

- Tình nhân!

- Em...- Thái độ hờ hững của cô như dội một gáo nước lạnh vào mặt anh, cộng thêm hai chữ vừa rồi, sắc mặt Giang Tuấn âm u như ác quỷ khi tưởng tượng đến cảnh cô ngã vào vòng tay kẻ khác

Phương Ly không hề có ý định muốn nghe anh nói thêm câu nào nên trực tiếp xoay người bỏ lên lầu nào ngờ lại bị anh nắm lấy cổ tay kéo ngược trở lại, tay bị siết chặt đến đau rát, túi xách đang mang cũng rơi xuống, sau đó kéo cô đi thẳng tới phòng tắm, đứng trước tắm gương lớn phản chiếu toàn bộ hình ảnh một cách rõ ràng chân thực nhất, áp sát cô rồi ôm chặt từ phía sau

- Em nhìn cho kĩ bộ dạng bây giờ của mình bây giờ xem? Em rốt cuộc muốn gì? Đừng quên thân phận của mình là Giang gia thiếu phu nhân tương lai, hơn nữa, bên ngoài kia còn cả đám nhà báo đang rình rập để dìm chết em có biết không?

Phương Ly quay đầu lại đối diện với anh, cười ngả ngớn trong men rượu, cộng thêm cả mùi nước hoa pha lẫn mùi rượu nồng nặc phả vào không khí, tất cả khiến anh khó chịu, khó chịu vô cùng.

Những ngón tay của cô mát lạnh chạm lên ngực anh nhưng lại không mang đến bất kì xúc cảm nào như trước kia, giống như đứng trước mặt anh là một người con gái khác vậy.

- Chỉ là đến quán bar tìm thú vui thôi mà, bộ dạng tôi thế này cũng có ai nhận ra được. Anh việc gì phải căng thẳng như vậy, đều là người lớn với nhau cả rồi, anh thấy buồn chán thì cũng có thể ra ngoài tìm mấy cô tình nhân, tôi nhất định sẽ học cách làm một người vợ hiểu chuyện, không đem chuyện này nói ra với ai đâu.

- Đừng đóng kịch nữa, anh biết em muốn gì và có tính toán gì, nhưng chỉ là uổng công vô ích thôi, dù em có biến mình thành bộ dạng nào thì chuyện em là vợ anh không gì có thể thay đổi được!

Phương Ly bật cười thành tiếng

- Vậy sao, vậy thì cứ mong là như thế đi! Tôi chỉ muốn anh biết rằng, những thứ do cưỡng ép mà có được sẽ không bao giờ toàn vẹn…Cũng giống như anh, mãi mãi không bao giờ có được con người toàn vẹn của tôi…

- Phương Ly, em…

- Tôi làm sao?

Anh biết được với bản tính của cô sẽ không để mọi chuyện dừng lại ở đây, thậm chí có thể nói những gì xảy ra tối hôm nay chỉ là bắt đầu. Dẫu biết bản thân sẽ tiếp tục bị cô làm tổn thương, hủy hoại lý trí nhưng anh không cách nào buông tay cô được.

Anh cũng rất muốn xem thử đến cuối cùng liệu là tình yêu của anh sẽ cảm hóa được cô hay là phải chuốc lấy thất bại cùng nỗi đau đớn gấp ngàn lần.

Cho dù kết quả có như thế nào, một đời của anh cũng không oán, không hối tiếc.

Giang Tuấn hít một hơi thật sâu rồi thả bàn tay đang nắm chặt cổ tay cô ra, ánh mắt vừa bi thương vừa lạnh lẽo

- Đã khuya lắm rồi. Em mau đi tắm rửa thật sạch sẽ rồi nghỉ ngơi đi. Đợi sáng mai em tỉnh rượu chúng ta sẽ thẳn thắn nói chuyện với nhau sau.

- Anh lầm rồi, tôi của lúc này vô cùng tỉnh táo, chỉ có anh mới là kẻ say, mãi mãi không chịu tỉnh giấc!

Đôi bàn tay buông thõng của người đối diện siết lại thật chặt, sau đó tiếng bước chân mạnh mẽ càng lúc càng rời xa cô, cho đến khi cánh cửa đóng sầm mang theo tiếng động lớn…

Phương Ly mệt mỏi khụy thân người xuống nền gạch, giữa màn đêm tĩnh lặng, hai mắt cô từ từ nhắm lại…

Đến mức này anh ta vẫn còn cố chấp, vậy thì đừng trách cô…

………………..

“Em vừa mới đến nơi, anh họp xong cũng đến nhanh đi, không còn bao nhiêu thời gian nữa anh ta sẽ tìm đến đây đấy.’’

‘’Xin lỗi vì đã kéo anh vào đống rắc rối này, nhưng đây là thỉnh cầu cuối cùng của em…’’

‘’Cảm ơn anh, Đỗ Duy Thành…’’

Lặng lẽ ấn nút tắt điện thoại, Phương Ly đưa mắt nhìn một lượt khắp xung quanh.

Không khí trong phòng mặc dù rất ấm áp nhưng lại mang đến mang đến cảm giác mờ ám khó chịu.

Cũng không trách được khi cô đang ở trong khách sạn năm sao xa hoa trực thuộc tập đoàn Thịnh Thế, còn là phòng dành cho tình nhân.

Nổi bật nhất là chiếc giường lớn trắng tinh, ga giường hay nệm đều mới toang, rèm cửa màu trắng che đi màn đêm, đèn trang trí huyền ảo, khắp nơi là mùi hương nhè nhẹ dễ chịu, trên chiếc bàn nhỏ đặt cạnh giường còn có chai rượi sâm panh màu đỏ cùng hai ly thủy tinh đế cao, không gian vừa riêng tư vừa lãng mạn.

Nhưng cô làm gì còn cái tâm tình thoải mái để mà cảm nhận.

Khoác lên người chiếc áo choàng tắm màu trắng, mái tóc vẫn còn chưa khô hẳn, cô thật chẳng ngờ bản thân có ngày bị buộc phải trong bộ dạng này diễn màn kịch đáng chê trách nhất, ở cùng một chỗ khách sạn với người con trai không phải người mình yêu hay chồng của mình, cho dù có là đóng giả đi chăng nữa, nhưng mà sai vẫn là sai…

Vì để lấy can đảm, từ nãy đến giờ cô đã uống không ít rượu bản thân chuẩn bị sẵn, nhưng rốt cuộc, bấy nhiêu men rượu vẫn không đủ xoa dịu sự ngổn ngang bức bối trong người.

Trong đôi mắt mờ sương bất chợt hiện lên khuôn mặt của một người…

Lòng nhói đau…

Cảm thấy bản thân vô cùng, vô cùng có lỗi…

Chính Phương Ly cũng bàng hoàng với suy nghĩ của chính mình.

Tại sao vậy? Kiếp này đã định không thể cùng nhau bước chung trên một con đường được nữa, không yêu, không hận, không ràng buộc lẫn nhau…vì cớ gì trong phút giây này lại liên tục nhớ đến…

Bỏ đi, sau đêm nay mọi chuyện cũng đã được giải quyết rồi, cô sẽ rời xa thật ra nơi này, mọi thứ đều không còn quan trọng nữa…

Cốc…cốc…cốc

Tiếng gõ cửa cắt ngang dòng suy nghĩ khiến Phương Ly giật mình ngẩng đầu lên.

Hẳn là anh ấy đã đến rồi! Rất may vẫn còn kịp thời gian để sắp xếp lại mọi thứ.

“Cạch!”

Không có chút do dự nào, Phương Ly lập tức mở cánh cửa đóng kín ra.

Một khoảnh khắc sau đó, cô đứng chôn chân một chỗ, hô hấp cũng như muốn ngừng lại…

Hai người nhìn thẳng vào mắt nhau.

Không gian và thời gian, tất cả đều như đông kết lại.

Người con trai trước mặt cao lớn, tuấn tú, khuôn mặt có chút lạnh lùng, sống mũi cao thẳng…

Dù thời gian có lùi xa bao nhiêu năm, cho dù có bị mất trí nhớ hay không, hình ảnh đó vẫn hiện hữu mọi ngóc ngách tâm trí cô…

Rất gần nhưng cũng rất xa...

Cô biết rồi, hẳn là vừa rồi cô có uống rượu nên bây giờ mới bị hoa mắt chóng mặt dẫn đến việc nhìn nhầm.

Còn thực tế thì không thể nào…

Anh ta không thể xuất hiện ở đây, còn là vào lúc này được…

Không thể nào…
Bình Luận (0)
Comment