Em Là Cả Thế Giới Của Anh

Chương 247

Hội trường thoắt cái trở nên hỗn loạn, tất cả đều kinh ngạc mở to mắt như không cách nào tin được.

Ánh đèn flash sáng trưng soi rõ đường nét góc cạnh của bóng dáng đang bước vào, soi lên gương mặt hoàn mĩ mà lạnh lẽo không tì vết.

Con người này trước nay dường như luôn cách làng giải trí xa hoa một khoảng cách là vạn dặm. Tên tuổi anh chỉ được nhắc đến qua những câu chuyện tựa như truyền thuyết thần thoại, còn thực tế rất khó để nhìn thấy anh trên mặt báo chứ nói gì đến tiếp cận được anh ngoài đời ở khoảng cách gần thế này.

Cánh phóng viên thi nhau mừng rỡ, tiếng bấm máy ảnh vang lên liên tục bởi vì không dễ gì mới có cơ hội ngàn vàng này…

Quả nhiên như lời đồn thổi, cái lạnh lùng trên người anh như toả ra một ma lực đầy sức hấp dẫn làm say đắm lòng người khiến bất kì ai nhìn thấy tim liền đập thình thịch không thôi. Các nhân viên an ninh đã phải cố gắng hết sức mới ngăn chặn được những phóng viên và người hâm mộ cuồng nhiệt đang muốn xông tới chỗ anh!

Thời gian qua có biết bao nhiêu là tin đồn xoay quanh nhưng Lâm tổng tuyệt nhiên chưa một lần xuất hiện trước giới truyền thông, cũng không đưa ra thông cáo thừa nhận hay phủ nhận bất kì chuyện gì, ngày hôm nay có mặt ở đây, tuyệt đối là tin tức lớn, không những gây kinh người mà còn bảo chứng cho số báo ngày mai doanh thu đại bạo!!!

Tiếng gào thét vang dội ập tới bên tai khiến Phương Ly giật mình ngơ ngác hướng mắt ra của chính.

Một khắc sau đó, thân thể cô đột nhiên chết lặng, đầu óc trống rỗng như rơi vào màn sương mờ mịt không cảm nhận được bất cứ điều gì, âm thanh xung quanh cũng không còn nghe thấy nữa...

Hết thảy vạn vật trước mắt đều tối om chỉ duy nhất một điểm rực sáng…

Phương Ly thực sự không cách nào hiểu được, ban nãy đối diện với quá khứ đau thương đến nhường nào bản thân cô vẫn không rơi lấy một giọt lệ, vậy mà giây phút người đó xuất hiện, giây phút nhìn thấy anh, nước mắt đã từ đâu dâng tràn đến suýt nữa phá vỡ vỏ bọc kiên cường của cô mà chảy xuống, khiến mi mắt cô run run ướt đẫm.

Trước hàng trăm con mắt dõi theo của mọi người trong hội trường, anh từng bước một đi lên sân khấu, đứng đối diện cô chỉ cách hai bước chân.

Lặng lẽ, giống như trước nay anh vẫn luôn chờ đợi cô, được nhìn thấy cô, bước đến cạnh cô, kể từ giây phút cô rời xa anh đã quen với sự chờ đợi như vậy…

Ánh sáng chói lòa bao quanh, phút chốc tất cả đều như ngưng đọng lại, anh và cô đứng cạnh nhau nhau tạo nên cảm giác hoàn mỹ không thể nào phá vỡ khiến người ta phút chốc không phân biệt được đây là hiện thực hay là cảnh tượng đầy mộng ảo trong phim truyền hình…

Chứng kiến cảnh tượng đó, Minh Khải biết rằng mình nên làm gì. Nhiệm vụ của anh đến đây xem như đã kết thúc rồi, tiếp theo không nên lưu lại trên sân khấu nữa. Hơn nữa anh có niềm tin rất mạnh mẽ rằng, chỉ cần Lâm Hạo ở đây Phương Ly nhất định sẽ bình an mà vượt qua tất cả mọi sóng gió tin đồn.

Lâm Hạo hồi lâu vẫn nhìn thẳng vào cô, đôi mắt mang theo tình cảm sâu đậm như đại dương mênh mông chỉ chứa đựng duy nhất một người.

Phương Ly cố gắng giữ bình tĩnh như nào ai mà biết trong lòng cô bây giờ như thế nào.

Buổi sáng hôm đó những lời tuyệt tình mà cô đã nói là cố ý, mục đích ngoại trừ không muốn Lâm Hạo mang theo bất kì hy vọng gì nữa còn là ngăn cản sự xuất hiện của anh tại buổi họp báo này. Nhưng tại sao, cô đã làm đến mức như thế anh vẫn không từ bỏ ý định?

Anh trước nay vốn đâu phải là người sẽ lên tiếng giải thích những chuyện mình làm trước mặt người khác? Hơn nữa nếu xoay chuyển tình thế cho cô sẽ làm tổn hại nghiêm trọng đến danh dự thậm chí cả sự nghiệp mà anh đang có, liệu anh có biết hay không?

Cổ họng Phương Ly tắc nghẹn, và rồi khi nhìn thấy chiếc nhẫn quen thuộc sáng lấp lánh được anh buộc bằng một sợi dây đeo trên cổ của mình, tia sáng chói lọi đâm thẳng vào mắt cô.

Lúc này cô mới trong đau đớn nhận ra một điều…

Anh ngay cả một giây một khoảnh khắc cũng chưa từng từ bỏ cô…

Thật sự chưa từng từ bỏ…

“Lâm tổng xin hỏi hôm nay anh xuất hiện ở đây nhằm mục đích gì?”

“Thời gian qua đối với tin đồn xung quanh cuộc sống cá nhân của mình, gây ảnh hưởng đến danh dự, tại sao anh không hề lên tiếng thừa nhận hay thanh minh?”

“Có phải cô Phương Ly đây sáu năm trước đã từng là bạn gái của anh? Tại sao anh chưa từng công khai chuyện này?”

“Còn có tin đồn cách đây không lâu cô Phương Ly làm người thứ ba xen vào mối quan hệ giữa anh và cô Lưu Nhã Đình, trở thành tình nhân của anh, anh vì Lưu Lệ Tinh đắc tội với cô ấy mà trục xuất cô ta ra khỏi làng giải trí, có phải là thật không?”

“Chuyện cô ấy có con riêng là thật hay giả anh có biết không?”

“Vậy còn cô Lưu Nhã Đình, nghe nói hai người có ý định kết hôn trong năm nay, cho hỏi cô ấy có bận tâm về tin tức này hay không?”

“Việc anh đến đây gặp cô Phương Ly hôm nay có ảnh hưởng gì đến tình cảm giữa anh và cô Nhã Đình không?”

“Xin anh hãy nói một câu!”

Đủ các thể loại tình huống được nêu ra một cách sôi nổi, cùng vô vàn ánh mắt tò mò soi mói hướng về khán đài.

- Các vị trật tự một chút, cảm tạ!

Lâm Hạo hướng mắt về phía dưới, cả người tràn ngập khí thế, giọng nói lạnh lẽo đến tận xương, chỉ bằng một câu đơn giản đã có thể khắc chế được tình hình. Hai chữ cuối có vẻ giống như lời cầu xin nhưng trên thực tế ngữ khí lại khiến người ta không khỏi cảm thấy là lời đe dọa.

Ánh mắt anh quét một lượt xung quanh hội trường khiến người ta không chỉ rét mà run, cho tới khi không còn một âm thanh nào vang đến không khí im ắng kỳ dị anh mới tiếp tục, quay đầu về phía người vừa nãy hùng hổ định phát ngôn

- Cô…xem ra năm đó ở An Hoa cái giá mà cô phải trả quá ít!

- Anh…

Phương Du, kẻ lại đứng chết lặng như một bức tượng lần nữa vì bị bỏ rơi mặt mày vô cùng xấu xí khó coi.

Cô ta oán hận và căm tức vô cùng vì không hiểu Phương Ly rốt cuộc có gì hay, có gì tốt, tại sao năm lần bảy lượt có đàn ông xuất hiện bảo vệ cho nó, còn lấy đi mọi hào quang của cô.

Từ nãy đến giờ không biết bao nhiêu lần cô muốn la to lên tội trạng của Phương Ly để hướng sự chú ý của mọi người quay về phía mình nhưng cô lại không có cái gan dám đắc tội với người đàn ông này.

Chí sự sắc lạnh trong đôi mắt anh làm cô sợ đến mức không dám nhìn thẳng, cả người co rúm lại.

Còn nhớ năm xưa chỉ vì cô hạ độc nhầm Triệu Ngọc Mai rồi khiến Phương Ly bị cả trường tẩy chay mà anh ta đã dùng quyền lực của mình bắt cô - một thiên kim tiểu thư cành vàng lá ngọc phải đi dọn rác toàn bộ sân trường trong ánh nhìn chế nhạo của cả nghìn học sinh trong trường, chưa hết, sau lần đó cô còn bị buộc thôi học phải chuyển sang trường khác dù ba cô có đích thân lên tiếng với hiệu trưởng cũng không cứu vãn được.

Còn hiện tại, quyền sinh sát trong làng giải trí hầu như đều nằm trong tay anh ta, không tin cứ nhìn tấm gương Lưu Lệ Tinh mà xem. Cho nên cô không mất trí hay ngu dại gì động tới, chỉ còn có thể ngậm chặt miệng một cách oán hận.

Nhưng cho dù cô không lên tiếng thì cũng yên tâm rằng Phương Ly cũng không qua được cửa ải này đâu, bởi vì tin đồn trước đó đã lan xa, hơn nữa làm gì có tên đàn ông nào chịu đựng được cái sừng to đến như vậy, bạn gái cũ trong thời gian qua lại với mình đã có con với người khác. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã vô cùng!

Thấy Phương Du có vẻ biết điều Lâm Hạo mới quay người xuống phía dưới, âm thanh lạnh lẽo mà cao ngạo.

- Có câu hỏi gì cứ việc lên tiếng, tôi sẽ trả lời, chỉ cần không gây ồn ào!

Phương Ly ngây ánh mắt nhìn Lâm Hạo, trong tình thế này cô rõ ràng rất muốn ngăn cản anh nhưng không biết vì sao, tận sâu trong thâm tâm dường như lại âm thầm chờ đợi những lời anh sắp sửa nói ra.

Cô điên rồi đúng không?

- Cho hỏi cô Phương Ly đây có đúng là bạn gái cũ của anh không? - Một người xung phong lên tiếng hỏi trước

- Phải!

Một chữ của anh tựa như quả bom được ném xuống khán đài

Toàn hội trường lại tiếp tục xôn xao, đôi mắt anh hướng về phía cô, nhưng Phương Ly lại tránh né cái nhìn đó, giả vờ như không quan tâm, nhưng thực chất lồng ngực cô đau quặng thắt như có một bàn tay vô hình cào xé.

- Vậy hai người quen nhau được bao lâu?

- Một tháng…- Lâm Hạo thật chậm bật thốt ra hai chữ

Phải, chỉ có một tháng mà thôi..

Với người khác thì nó có thể vô cùng ngắn ngủi đến mức không đáng để bận tâm, nhưng với anh, đó là khoảng thời gian ngàn vạn lần anh ước mong mình có thể quay trở về…

Nếu như có thể quay về, cho dù có phải vứt bỏ cả thế giới này anh cũng nhất định không để cô rời xa anh…

Một phóng viên quá nôn nóng nên đi thẳng luôn vào vấn đề chính

- Thời gian qua anh có hay biết hay quan tâm về những tin đồn xung quanh mình không? Ví dụ chuyện cô Phương Ly lúc còn là bạn gái anh đã phản bội anh qua lại rồi có con với người đàn ông khác! Anh không chịu được sự sỉ nhục này nên mới chia tay. Thế nhưng nhiều năm sau cô ấy lại tiếp tục dụ dỗ anh, muốn trở thành tình nhân của anh nhưng bất thành nên mới chuyển hướng sang làm con dâu của Giang gia!

Lâm Hạo cố nhẫn nhịn cho kẻ trước mặt nói hết mới cất lời, giọng anh sắc như dao

- Anh cũng nói đó là tin đồn, tức là những loại tin tức không có căn cứ xác thực, không rõ là thật hay giả, càng không cần biết có làm tổn thương người trong cuộc hay không, cứ thế truyền đi với tốc độ chóng mặt. Tôi lúc trước không quan tâm đến thể loại này! Nhưng hiện tại có một mối quan tâm chính là muốn thay Phương Ly tìm hiểu xem để kiện những người tung tin đồn thất thiệt, bôi nhọ danh dự nhân phẩm của mình ra tòa thì cần loại thủ tục gì?

Không chỉ một số người trong đám đông mà nhất là Phương Du nghe xong liền chột dạ sợ sệt vô cùng.

Phóng viên dù là người dàn dặn kinh nghiệm nhưng không khỏi kinh ngạc thậm chí hơi rùng mình, trước nay chưa từng có ai trả lời phỏng vấn anh ta bằng thái độ và cách trả lời này. Quả nhiên người trước mặt không phải là nhân vật tầm thường.

- Lâm tổng, ý anh là toàn bộ những tin đồn vừa mới nêu ra trên đều là sai sự thật! - Dựa vào câu trả lời của anh, một phóng viên lên tiếng

- Phải! - Anh dứt khoát

- Vậy anh có thể cho mọi người biết đâu mới là sự thật và mối quan hệ thật sự của anh và cô Phương Ly không?

Đứng trước câu hỏi mấu chốt, toàn bộ truyền thông đều hăng hái sôi sục, tiếng tách tách cùng ánh đèn flash không ngừng.

Lâm Hạo thì ngược lại, trong nỗi đau và niềm hạnh phúc khắc sâu vào tận xương tủy, ánh mắt sâu lắng nhìn cô, anh thâm trầm mở miệng

“Phương Ly…là người con gái tốt nhất mà tôi từng gặp, là người con gái mà cả đời này này tôi yêu thương trân trọng nhất! Là người con gái tôi muốn cưới làm vợ và che chở mãi mãi về sau!

Trong cuộc đời này, việc làm tôi cảm thấy vận mệnh đối xử tốt với mình nhất…là đã để tôi gặp được cô ấy!”

Câu trả lời ngoài dự liệu khiến khán phòng như muốn nổ tung.

Phương Ly không hiểu sao trái tim lại đau đớn khó thở như thế, trong cổ họng dường như có gì đó ngăn lại khiến cô không thể mở miệng bật thốt câu nào, chỉ có nước mắt âm thầm chảy ra ngoài.

Đám phóng viên ngỡ ngàng một lúc, lập tức hiểu ngay rằng nguyên nhân Lâm tổng xuất hiện hôm nay không phải muốn đính chính chuyện của mình với truyền thông mà là muốn giúp Phương Ly hóa giải tất cả tin đồn bất lợi cho cô.

Một phóng viên gương mặt hoang mang, nhanh nhảu

- Anh nói như thế không thấy có lỗi với cô Nhã Đình, bạn gái hiện tại của mình sao? Cô ấy đã ở bên anh sáu năm, tình cảm cả hai lại gắn bó đến vậy?

Tầm mắt Lâm Hạo vẫn thủy chung hướng về phía một người, từng câu từng chữ được thốt ra một cách chắc chắn

- Tôi với Nhã Đình sáu năm qua không hề phát sinh quan hệ yêu đương! Mọi thứ đều chỉ là lời đồn thổi! Người duy nhất trong lòng tôi chính là người đang đứng trước mặt tôi bây giờ!

Phương Ly nắm chặt hai tay, móng tay bấm hết sức vào lòng bàn tay. Vậy mà cảm giác đau đớn nhường ấy vẫn không thể xua tan hết được sự đau đớn trong lòng, không thể...

Và rồi anh lại một lần thành công ném ra một quả bom phát nổ về phía truyền thông.

- Nhưng rõ ràng năm đó anh đã cầu hôn cô Nhã Đình, cả thành phố ai ai cũng biết?! - Phóng viên cảm thấy đầu óc mờ mịt vô cùng

- Về chuyện này chúng ta có thể nói sau. - Lâm Hạo điềm đạm đáp lại, không ai đoán được ý tứ trong đôi mắt u tối sâu thẳm kia.

- Nếu thế thì việc cô Phương Ly từng phản bội anh có con với người khác rồi chối bỏ đứa bé chỉ là lời đồn thổi thôi sao?

Ánh mắt lạnh lùng của anh nhìn qua đám phóng viên, lạnh đến nỗi khiến không khí chùng xuống, lời tuyên bố hùng hồn như sấm dậy không gì lay chuyển được

- Câu trả lời của tôi chỉ có một và sẽ không nhắc lại lần hai nên phiền quý vị lắng nghe cho rõ. Phương Ly là người con gái trong sáng và lương thiện, cô ấy trước nay chưa từng phản bội tôi và cũng không làm ra bất cứ chuyện gì sai trái hay thổ thẹn với lòng. Những gì cô ấy có được ngày hôm nay đều là do sự chăm chỉ cố gắng và nỗ lực của chính bản thân cô ấy. Tất cả tin đồn lan truyền trên mạng thời gian gần đây hoàn toàn là bịa đặt. Nếu như sau buổi tối hôm nay còn để tôi nghe được bất kì lời lẽ bịa đặt phỉ báng không hay nào về cô ấy tôi kiên quyết sẽ bắt người đó phải trả giá!

Cả hội trường kinh ngạc tột độ xen lẫn thán phục và ganh tị!

Họ ganh tị với Phương Ly kia vô cùng, chả phải giờ đây chỉ là bạn gái cũ của Lâm tổng thôi sao, còn sắp sửa gả cho người khác vậy mà lại được anh đứng trước cả thế giới nói lời yêu thương và dốc toàn tâm toàn lực bảo vệ như thế!

- Nếu anh và cô Phương Ly đã yêu nhau như vậy, tại sao hai người lại chia tay?

Trong lúc mọi người đều đang cảm thán và chờ đợi câu trả lời của anh, đột nhiên nhảy ra một phóng viên

“Lâm tổng, anh tỏ vẻ thanh cao nặng tình, người đàn ông tốt cái gì, đừng lừa dối che mắt dư luận nữa! Theo nguồn tin rất chính xác mà tôi có được sự thật của câu chuyện là hoàn toàn ngược lại. Chính anh mới là kẻ phụ bạc phản bội bạn gái mình. Năm đó người ngỏ lời trước là anh nhưng lúc hai người đang trong mối quan hệ yêu đương anh đã sau lưng cô Phương Ly lén lút qua lại với ca sĩ Lưu Nhã Đình rồi bỏ rơi cô ấy còn chà đạp lên lòng tự tôn của cô ấy, sỉ nhục cô ấy vì tiền mới quen anh, khiến cô ấy đau khổ bỏ lại mọi thứ sang nước ngoài du học. Tôi nói có đúng không?’’

Thấy Lâm Hạo nét mặt trầm ngâm không phản bác, thêm một phóng viên nữa trong đám đông hợp lực với người vừa rồi thuận nước đẩy thuyền

“Anh không cam tâm nhìn cô ấy sau khi trở về vừa xinh đẹp, vừa khí chất lại được trở thành bạn gái của người có điều kiện không thua kém gì anh đúng không?”

“Cho nên anh mới muốn sử dụng quy tắc ngầm trong làng giải trí biến cô ấy trở thành tình nhân của anh. Hủy hoại một Lưu Lệ Tinh hào quang đang rực đỡ chỉ là cách thể anh thể hiện cho cô Phương Ly thấy quyền lực của mình hòng khiến cô ấy sợ hãi khuất phục.”

“Nhưng chính vì cô ấy trước sau vẫn kiên quyết không đáp ứng nên anh mới nổi giận, trong buổi họp báo phim Kí ức cầu vồng đã công khai đoạn video mối quan hệ của hai người trước kia hòng biến cô ấy thành kẻ thứ ba.”

“Nếu không phải là anh thì làm gì còn có ai sở hữu được đoạn video lúc hai người quen nhau bí mật như thế nữa!”

“Nhưng anh ngàn vạn lần không ngờ là Giang Tổng xuất hiện, phá tan thủ đoạn của anh, còn thành công cầu hôn cô Phương Ly nên anh mới không cam tâm, tung ra toàn bộ tin tức xấu của cô ấy hòng không ngăn cản hôn lễ và không để cho cô ấy có được hạnh phúc, đúng không?”

“Đừng diễn kịch nữa, Phương Du này hôm nay đứng ở đây làm loạn cũng là một tay anh dùng tiền mua chuộc. Chỉ là sau khi thấy cô ta thất bại anh sợ bị tố cáo ngược lại nên mới xuất hiện, đóng giả làm người tốt, một mặt lúc nãy lên tiếng đe dọa Phương Du bắt cô ta im miệng, mặt khác làm người đàn ông vì người phụ nữ của mình mà đứng ra trả lời cả thế giới sẽ được hết thảy mọi người tung hô ngưỡng mộ, đồng thời nói ra những lời yêu thương khiến cô Phương Ly cảm động mà bỏ qua cho anh.”

‘’Rõ ràng sau tất cả, anh mới là người được lợi nhiều nhất.”

“Chưa hết anh vừa nói bản thân cùng cô Nhã Đình chưa bao giờ phát sinh quan hệ yêu đương, thế người cầu hôn cô ấy ở Quảng trường Hy Vọng là người khác à?”

“Vở kịch đến đây là hạ màn rồi, dù rằng diễn xuất của anh rất khá nhưng cũng không thoát khỏi lưới trời lồng lộng đâu!”

“Nếu những lời tôi nói đều là sai, vậy anh có dám thề với trời rằng năm đó anh không bỏ rơi cô Phương Ly?”

Hai tên phóng viên cứ thế dẫn dắt dư luận theo hướng hoàn toàn sai lầm…

‘’Chưa hết, chúng tôi còn có nhân chứng!”

Tay phóng viên đầy vênh váo la to. Cánh cửa bật mở, một cô gái thật chậm tiến vào.

Cô ấy có mái tóc ngắn màu đâu, dáng người cao tương đối, gương mặt thoạt nhìn rất giống con lai. Một số người nhận ra đã từng thấy cô ấy xuất hiện diễn vai phụ trong một vài bộ phim tập đoàn Lâm Thị sản xuất. Xinh đẹp nhưng nét diễn quá mức nhạt nhòa, đó là lý do mãi không thể nổi tiếng được, nên chuyện gần đây cô ấy hoàn toàn mất hút cũng không ai buồn để ý.

Chỉ là mọi người không khỏi thắc mắc tại sao cô ấy lại là nhân chứng?

Cả căn phòng im lặng chờ đợi tình thế tiếp theo sẽ là gì thì đột nhiên cô gái bật khóc, gương mặt xinh đẹp bỗng chốc vương đầy nước mắt cùng những lời tuyên bố đau thương

“Kì thực hôm nay đã lấy hết can đảm cả đời mình để đứng ở đây, chỉ vì không còn cách nào giữ im lặng nữa, tôi phải nói cho mọi người biết một sự thật động trời, đó là…Tổng giám đốc tập đoàn Lâm Thị, bề ngoài đạo mạo đường hoàng nhưng trên thực tế anh ấy đã dùng quyền thế của mình sử dụng quy tắc ngầm với tôi, ép buộc tôi dùng tình để đổi lấy vai diễn.”

Vì lúc mới xuất đạo tôi có tham vọng muốn nổi tiếng nên đã chấp nhận trở thành tình nhân của anh ấy, trong thời gian khoảng một năm, những lúc anh ấy cảm thấy cô đơn sẽ gọi tôi đến khách sạn, đối xử với tôi không tệ chút nào. Chỉ cho đến khi cô gái tên Phương Ly đó xuất hiện anh ấy lập tức cắt đứt mọi thứ với tôi, cũng không cho tôi tham gia bất kì bộ phim nào nữa! Hóa ra là vì muốn toàn tâm toàn ý theo đuổi cô ấy!’’

Không hổ danh là người có kinh nghiệm diễn xuất nhiều năm, từng lời nói, từng câu chữ, từng giọt nước mắt đều mang theo sức lay động mạnh mẽ.

Toàn hội trường một lần nữa bùng nổ, những người vừa rồi nghe theo lời Lâm Hạo miễn cưỡng im ắng không dám lên tiếng thì sau thông tin trái chiều này đột nhiên phát hoảng, không thể nhịn được nữa, tiếng bàn tán vang lên không ngừng nghỉ.

Sự trầm mặc không đáp trả của Lâm Hạo càng khiến lòng người hoang mang kinh hãi hơn.

Rõ ràng mọi chuyện thoạt đầu nghe rất vô lý nhưng càng nói càng thấy hợp lý đến không ngờ, thậm chí có thể nói là không một kẻ hở…

Có lý nào lại như thế?

Giống như một bộ phim có plot twist vào giờ chót khiến những suy nghĩ của khán giả thay đổi triệt để so với hướng ban đầu. Người người rối rắm, thế giới này sao lại điên đảo như thế, rốt cuộc ai là người tốt, ai là kẻ xấu và đâu mới là sự thật đây?

Trái tim Phương Ly như bị ai đó đâm mạnh một dao, gương mặt trắng nhợt đi thấy rõ…cơ thể cô lạnh như băng rồi lại đột ngột nóng như lửa đốt!

Tại sao lại thành thế này? Tại sao tất cả mọi giả thuyết sai trái lại có thể biến thành một câu chuyện không kẽ hở như thế, và mọi tội trạng đều trút lên người Lâm Hạo, biến anh thành một kẻ xấu xa đê tiện không ai bằng.

Không đâu, hai người phóng viên này nhất định là đồng mưu với nhau, cộng thêm cô gái mới rồi nữa, họ có sự chuẩn bị trước khi đến đây, và nhằm vào anh, muốn hủy hoại anh hoàn toàn.

Lý do là gì chứ? Cô không nghĩ Lâm Hạo trước nay không màn thế sự lại có thể có thù với cánh phóng viên, nhất định là ai đó thao túng phía sau, nhưng…là ai mới được chứ?

Là ai ghi hận anh và thông minh đến mức nghĩ ra được loại kịch bản như vậy?

Khoan đã, liệu có phải…có phải là…

Giữa đám đông ồn ào như ong vỡ tổ, Giang phu nhân nét mặt vẫn điềm tĩnh thản nhiên, sự điềm tĩnh của bà khiến người ta phải khiếp sợ.

Xoay chiếc nhẫn hồng ngọc lấp lánh quý giá trên tay, ánh mắt hướng thẳng về phía sân khấu, đôi môi bà khẽ kéo dãn thành nụ cười, là nụ cười của sự vui vẻ và mong đợi vô cùng.

“Con gái, chẳng phải con hận nó đến tận xương tủy sao? Đây là cơ hội tốt nhất để trả lại những gì nó đã làm với con. Đừng làm uổng phí công sắp xếp của mẹ cũng đừng khiến mẹ phải thất vọng!”

Bên tai vang đến âm thanh ầm ầm kịch liệt nhưng khiến Phương Ly hoảng hốt kinh ngạc hơn cả là Lâm Hạo trước mặt lại bình thản như một đứa trẻ không biết chuyện gì đang xảy ra, đứng trước những lời cáo buộc khủng khiếp như thế mà anh không chút tức giận, một cái nhíu mày cũng không có thậm chí khóe môi còn hơi cười.

Nụ cười đó chỉ cô nhìn thấy và dường như nó cũng chỉ dành cho mỗi mình cô…

Lẽ nào anh…

Muốn bằng cách này, trả lại hết những đau thương mà vì anh cô phải gánh chịu, trả lại hết những gì anh đã nợ cô…

Nhưng anh có biết, cả thanh danh lẫn sự nghiệp đều mất hết, sống trong sự phỉ báng của người đời, so với cái chết, còn đáng sợ hơn không? Anh thực sợ không sợ sao?

Phương Ly vội vàng lên tiếng trước, muốn ngăn cản ý định của anh nhưng không còn kịp nữa…

- Không sai, năm đó, tôi mới là người có lỗi, là tôi đã nói lời chia tay, bỏ rơi Phương Ly, là tôi đã tổn thương cô ấy nặng nề không cách nào bù đắp được…Từ đầu đến cuối, người sai chính là tôi…

Giữa ánh đèn flash nhấp nháy điên cuồng vây quanh, từng câu từng chữ của anh khiến đầu cô như bị từng đợt búa tàn nhẫn đánh mạnh vào…

Đôi mắt bình thản dịu dàng của anh vẫn cứ thế nhìn cô khiến những giọt nước mắt trong suốt và long lanh của cô lúc này đã không kiềm được nữa mà thi nhau rơi xuống…

Nếu đúng như những gì Giang phu nhân từng nói, thì giờ phút này kẻ đã từng ruồng rẫy bỏ rơi cô nhận phải kết cục xứng đáng cho những gì anh ta đã làm rồi, cô nên cảm thấy vui và thoải mái vì trả được mối hận đó, sau này không còn vướng bận gì nữa, nhưng cô…trái tim cô thật sự nghĩ như vậy sao?

Cả hội trường thất kinh chấn động, các phóng viên sau khi bừng tỉnh thì ầm ầm tràn lên phía phía trước, những câu hỏi liên tục được đưa ra như mưa bão trút xuống, cục diện như không thể nào khống chế được. Người thì đờ đẫn đến không động đậy nổi, người thì suýt nữa ngất xỉu vì không chịu được cú sốc quá lớn này…

Lý nào Lâm tổng, đối tượng trong mộng của hàng nghìn cô gái trong thành phố lại là người như thế. Ông trời ơi, đây chỉ là cơn ác mộng thôi đúng không?

Trong khi cục diện dường như đã được xác định hoàn toàn, hôm nay đứng đây ai đúng ai sai, ai xấu xa ai lương thiện đã hoàn toàn được xác định rõ, Giang Phu Nhân cũng cảm thấy hài lòng và đã đến lúc kết thúc buổi họp báo thành công ngoài mong đợi này thì bỗng dưng trên khán đài vang đến âm thanh rất to nhưng đầy chua xót

- Xin tất cả hãy trật tự, sự thật không phải là như vậy đâu!
Bình Luận (0)
Comment