Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.
Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”
Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.
Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”
Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.
Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.
Đau!
Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.
“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”
“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”
Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:
“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”
Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.
Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”
Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.
Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”
Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.
Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.
Đau!
Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.
“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”
“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”
Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:
“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”
Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.
Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”
Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.
Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”
Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.
Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.
Đau!
Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.
“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”
“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”
Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:
“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”
Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.
Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”
Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.
Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”
Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.
Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.
Đau!
Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.
“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”
“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”
Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:
“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”
Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.
Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”
Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.
Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”
Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.
Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.
Đau!
Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.
“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”
“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”
Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:
“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”
Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.
Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”
Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.
Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”
Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.
Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.
Đau!
Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.
“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”
“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”
Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:
“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”
Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.
Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”
Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.
Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”
Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.
Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.
Đau!
Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.
“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”
“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”
Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:
“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”