Mạnh Đường tắm xong, vừa lau tóc vừa vào phòng ngủ.
Dương Khả nhìn chằm chằm cô một lúc, bất ngờ véo eo cô một cái: “Dáng người vẫn đẹp như thế, hời cho Ngụy Xuyên rồi.”
Eo thon mông cong, đường cong mềm mại, mùa hè nhìn rõ hơn, mùa đông mặc quần áo dày che kín chẳng nhìn ra được gì.
Mạnh Đường sợ nhột, liền run bắn người, cong eo né tránh Dương Khả.
“Cậu cũng quá đáng vừa thôi,” Dương Khả cười nhạo cô, thuận miệng hóng hớt, “Ngụy Xuyên ôm cậu cậu cũng thế này à?”
Mạnh Đường thẳng lưng, cố nén sự xấu hổ, nói: “Chưa ôm bao giờ.”
Dương Khả há hốc mồm: “Cậu ta yếu sinh lý à?”
“… Tớ đi sấy tóc đây.” Mạnh Đường không tiếp được lời này, xoay người bỏ chạy, “Cậu ngủ trước đi.”
Dương Khả là đại hiệp cú đêm, sao có thể ngủ trước được.
Đợi Mạnh Đường về phòng ngủ cô ấy vẫn đang chơi điện thoại say sưa.
Mạnh Đường chui vào chăn, xoay người nằm nghiêng đưa lưng về phía cô ấy.
Cũng không nghịch điện thoại, ngẩn ngơ nhìn hoa văn trên rèm cửa, trong đầu toàn là những lời Ngụy Xuyên quay lại nói.
Sáng sớm đã qua đợi rồi, ít nhất đợi bốn tiếng đồng hồ.
Mạnh Đường tắm xong, vừa lau tóc vừa vào phòng ngủ.
Dương Khả nhìn chằm chằm cô một lúc, bất ngờ véo eo cô một cái: “Dáng người vẫn đẹp như thế, hời cho Ngụy Xuyên rồi.”
Eo thon mông cong, đường cong mềm mại, mùa hè nhìn rõ hơn, mùa đông mặc quần áo dày che kín chẳng nhìn ra được gì.
Mạnh Đường sợ nhột, liền run bắn người, cong eo né tránh Dương Khả.
“Cậu cũng quá đáng vừa thôi,” Dương Khả cười nhạo cô, thuận miệng hóng hớt, “Ngụy Xuyên ôm cậu cậu cũng thế này à?”
Mạnh Đường thẳng lưng, cố nén sự xấu hổ, nói: “Chưa ôm bao giờ.”
Dương Khả há hốc mồm: “Cậu ta yếu sinh lý à?”
“… Tớ đi sấy tóc đây.” Mạnh Đường không tiếp được lời này, xoay người bỏ chạy, “Cậu ngủ trước đi.”
Dương Khả là đại hiệp cú đêm, sao có thể ngủ trước được.
Đợi Mạnh Đường về phòng ngủ cô ấy vẫn đang chơi điện thoại say sưa.
Mạnh Đường chui vào chăn, xoay người nằm nghiêng đưa lưng về phía cô ấy.
Cũng không nghịch điện thoại, ngẩn ngơ nhìn hoa văn trên rèm cửa, trong đầu toàn là những lời Ngụy Xuyên quay lại nói.
Sáng sớm đã qua đợi rồi, ít nhất đợi bốn tiếng đồng hồ.
Mạnh Đường tắm xong, vừa lau tóc vừa vào phòng ngủ.
Dương Khả nhìn chằm chằm cô một lúc, bất ngờ véo eo cô một cái: “Dáng người vẫn đẹp như thế, hời cho Ngụy Xuyên rồi.”
Eo thon mông cong, đường cong mềm mại, mùa hè nhìn rõ hơn, mùa đông mặc quần áo dày che kín chẳng nhìn ra được gì.
Mạnh Đường sợ nhột, liền run bắn người, cong eo né tránh Dương Khả.
“Cậu cũng quá đáng vừa thôi,” Dương Khả cười nhạo cô, thuận miệng hóng hớt, “Ngụy Xuyên ôm cậu cậu cũng thế này à?”
Mạnh Đường thẳng lưng, cố nén sự xấu hổ, nói: “Chưa ôm bao giờ.”
Dương Khả há hốc mồm: “Cậu ta yếu sinh lý à?”
“… Tớ đi sấy tóc đây.” Mạnh Đường không tiếp được lời này, xoay người bỏ chạy, “Cậu ngủ trước đi.”
Dương Khả là đại hiệp cú đêm, sao có thể ngủ trước được.
Đợi Mạnh Đường về phòng ngủ cô ấy vẫn đang chơi điện thoại say sưa.
Mạnh Đường chui vào chăn, xoay người nằm nghiêng đưa lưng về phía cô ấy.
Cũng không nghịch điện thoại, ngẩn ngơ nhìn hoa văn trên rèm cửa, trong đầu toàn là những lời Ngụy Xuyên quay lại nói.
Sáng sớm đã qua đợi rồi, ít nhất đợi bốn tiếng đồng hồ.
Mạnh Đường tắm xong, vừa lau tóc vừa vào phòng ngủ.
Dương Khả nhìn chằm chằm cô một lúc, bất ngờ véo eo cô một cái: “Dáng người vẫn đẹp như thế, hời cho Ngụy Xuyên rồi.”
Eo thon mông cong, đường cong mềm mại, mùa hè nhìn rõ hơn, mùa đông mặc quần áo dày che kín chẳng nhìn ra được gì.
Mạnh Đường sợ nhột, liền run bắn người, cong eo né tránh Dương Khả.
“Cậu cũng quá đáng vừa thôi,” Dương Khả cười nhạo cô, thuận miệng hóng hớt, “Ngụy Xuyên ôm cậu cậu cũng thế này à?”
Mạnh Đường thẳng lưng, cố nén sự xấu hổ, nói: “Chưa ôm bao giờ.”
Dương Khả há hốc mồm: “Cậu ta yếu sinh lý à?”
“… Tớ đi sấy tóc đây.” Mạnh Đường không tiếp được lời này, xoay người bỏ chạy, “Cậu ngủ trước đi.”
Dương Khả là đại hiệp cú đêm, sao có thể ngủ trước được.
Đợi Mạnh Đường về phòng ngủ cô ấy vẫn đang chơi điện thoại say sưa.
Mạnh Đường chui vào chăn, xoay người nằm nghiêng đưa lưng về phía cô ấy.
Cũng không nghịch điện thoại, ngẩn ngơ nhìn hoa văn trên rèm cửa, trong đầu toàn là những lời Ngụy Xuyên quay lại nói.
Sáng sớm đã qua đợi rồi, ít nhất đợi bốn tiếng đồng hồ.
Mạnh Đường tắm xong, vừa lau tóc vừa vào phòng ngủ.
Dương Khả nhìn chằm chằm cô một lúc, bất ngờ véo eo cô một cái: “Dáng người vẫn đẹp như thế, hời cho Ngụy Xuyên rồi.”
Eo thon mông cong, đường cong mềm mại, mùa hè nhìn rõ hơn, mùa đông mặc quần áo dày che kín chẳng nhìn ra được gì.
Mạnh Đường sợ nhột, liền run bắn người, cong eo né tránh Dương Khả.
“Cậu cũng quá đáng vừa thôi,” Dương Khả cười nhạo cô, thuận miệng hóng hớt, “Ngụy Xuyên ôm cậu cậu cũng thế này à?”
Mạnh Đường thẳng lưng, cố nén sự xấu hổ, nói: “Chưa ôm bao giờ.”
Dương Khả há hốc mồm: “Cậu ta yếu sinh lý à?”
“… Tớ đi sấy tóc đây.” Mạnh Đường không tiếp được lời này, xoay người bỏ chạy, “Cậu ngủ trước đi.”
Dương Khả là đại hiệp cú đêm, sao có thể ngủ trước được.
Đợi Mạnh Đường về phòng ngủ cô ấy vẫn đang chơi điện thoại say sưa.
Mạnh Đường chui vào chăn, xoay người nằm nghiêng đưa lưng về phía cô ấy.
Cũng không nghịch điện thoại, ngẩn ngơ nhìn hoa văn trên rèm cửa, trong đầu toàn là những lời Ngụy Xuyên quay lại nói.
Sáng sớm đã qua đợi rồi, ít nhất đợi bốn tiếng đồng hồ.
Mạnh Đường tắm xong, vừa lau tóc vừa vào phòng ngủ.
Dương Khả nhìn chằm chằm cô một lúc, bất ngờ véo eo cô một cái: “Dáng người vẫn đẹp như thế, hời cho Ngụy Xuyên rồi.”
Eo thon mông cong, đường cong mềm mại, mùa hè nhìn rõ hơn, mùa đông mặc quần áo dày che kín chẳng nhìn ra được gì.
Mạnh Đường sợ nhột, liền run bắn người, cong eo né tránh Dương Khả.
“Cậu cũng quá đáng vừa thôi,” Dương Khả cười nhạo cô, thuận miệng hóng hớt, “Ngụy Xuyên ôm cậu cậu cũng thế này à?”
Mạnh Đường thẳng lưng, cố nén sự xấu hổ, nói: “Chưa ôm bao giờ.”
Dương Khả há hốc mồm: “Cậu ta yếu sinh lý à?”
“… Tớ đi sấy tóc đây.” Mạnh Đường không tiếp được lời này, xoay người bỏ chạy, “Cậu ngủ trước đi.”
Dương Khả là đại hiệp cú đêm, sao có thể ngủ trước được.
Đợi Mạnh Đường về phòng ngủ cô ấy vẫn đang chơi điện thoại say sưa.
Mạnh Đường chui vào chăn, xoay người nằm nghiêng đưa lưng về phía cô ấy.
Cũng không nghịch điện thoại, ngẩn ngơ nhìn hoa văn trên rèm cửa, trong đầu toàn là những lời Ngụy Xuyên quay lại nói.
Sáng sớm đã qua đợi rồi, ít nhất đợi bốn tiếng đồng hồ.
Mạnh Đường tắm xong, vừa lau tóc vừa vào phòng ngủ.
Dương Khả nhìn chằm chằm cô một lúc, bất ngờ véo eo cô một cái: “Dáng người vẫn đẹp như thế, hời cho Ngụy Xuyên rồi.”
Eo thon mông cong, đường cong mềm mại, mùa hè nhìn rõ hơn, mùa đông mặc quần áo dày che kín chẳng nhìn ra được gì.
Mạnh Đường sợ nhột, liền run bắn người, cong eo né tránh Dương Khả.
“Cậu cũng quá đáng vừa thôi,” Dương Khả cười nhạo cô, thuận miệng hóng hớt, “Ngụy Xuyên ôm cậu cậu cũng thế này à?”
Mạnh Đường thẳng lưng, cố nén sự xấu hổ, nói: “Chưa ôm bao giờ.”
Dương Khả há hốc mồm: “Cậu ta yếu sinh lý à?”
“… Tớ đi sấy tóc đây.” Mạnh Đường không tiếp được lời này, xoay người bỏ chạy, “Cậu ngủ trước đi.”
Dương Khả là đại hiệp cú đêm, sao có thể ngủ trước được.
Đợi Mạnh Đường về phòng ngủ cô ấy vẫn đang chơi điện thoại say sưa.
Mạnh Đường chui vào chăn, xoay người nằm nghiêng đưa lưng về phía cô ấy.
Cũng không nghịch điện thoại, ngẩn ngơ nhìn hoa văn trên rèm cửa, trong đầu toàn là những lời Ngụy Xuyên quay lại nói.
Sáng sớm đã qua đợi rồi, ít nhất đợi bốn tiếng đồng hồ.