Gần Thêm Chút Nữa Là Mất Kiểm Soát

Chương 106

“Anh Xuyên, quay phim rồi.”

Cửa phòng thay đồ bị đẩy mạnh ra, tim Mạnh Đường ngừng đập một nhịp, cô từ từ quay mặt đi chỗ khác.

Ngụy Xuyên chống tay vào ghế đứng dậy, hai chân tê rần như bị điện giật.

Cậu liếc nhìn Mạnh Đường, thầm mắng bản thân tự chủ quá kém.

Chưa theo đuổi lại được người ta mà đã nghĩ đến chuyện hôn rồi.

May mà Điền Duật đến kịp lúc.

Điền Duật cười hì hì bước vào: “Anh sao thế?”

Ngụy Xuyên đưa tay về phía cậu ta: “Đỡ cái coi, tê chân rồi.”

“Vãi, anh làm cái gì thế?” Điền Duật lẩm bẩm nhỏ một câu.

Ngụy Xuyên: “Cút, đi nhanh lên.”

Mạnh Đường cũng đứng dậy theo, đi ra phía biên sân tập.

Mấy cầu thủ vẫn còn đang đùa giỡn trên sân, nhiếp ảnh gia hô lên: “Tranh thủ thời gian nào, đừng chơi nữa, Ngụy Xuyên cậu quản lý chút đi.”

Ngụy Xuyên ném quả bóng rổ vào người Thiệu Nhất Minh: “Nghe thấy chưa, đừng có chơi nữa, chụp ảnh thôi.”

“Anh Xuyên, quay phim rồi.”

Cửa phòng thay đồ bị đẩy mạnh ra, tim Mạnh Đường ngừng đập một nhịp, cô từ từ quay mặt đi chỗ khác.

Ngụy Xuyên chống tay vào ghế đứng dậy, hai chân tê rần như bị điện giật.

Cậu liếc nhìn Mạnh Đường, thầm mắng bản thân tự chủ quá kém.

Chưa theo đuổi lại được người ta mà đã nghĩ đến chuyện hôn rồi.

May mà Điền Duật đến kịp lúc.

Điền Duật cười hì hì bước vào: “Anh sao thế?”

Ngụy Xuyên đưa tay về phía cậu ta: “Đỡ cái coi, tê chân rồi.”

“Vãi, anh làm cái gì thế?” Điền Duật lẩm bẩm nhỏ một câu.

Ngụy Xuyên: “Cút, đi nhanh lên.”

Mạnh Đường cũng đứng dậy theo, đi ra phía biên sân tập.

 

Mấy cầu thủ vẫn còn đang đùa giỡn trên sân, nhiếp ảnh gia hô lên: “Tranh thủ thời gian nào, đừng chơi nữa, Ngụy Xuyên cậu quản lý chút đi.”

Ngụy Xuyên ném quả bóng rổ vào người Thiệu Nhất Minh: “Nghe thấy chưa, đừng có chơi nữa, chụp ảnh thôi.”

“Anh Xuyên, quay phim rồi.”

Cửa phòng thay đồ bị đẩy mạnh ra, tim Mạnh Đường ngừng đập một nhịp, cô từ từ quay mặt đi chỗ khác.

Ngụy Xuyên chống tay vào ghế đứng dậy, hai chân tê rần như bị điện giật.

Cậu liếc nhìn Mạnh Đường, thầm mắng bản thân tự chủ quá kém.

Chưa theo đuổi lại được người ta mà đã nghĩ đến chuyện hôn rồi.

May mà Điền Duật đến kịp lúc.

Điền Duật cười hì hì bước vào: “Anh sao thế?”

Ngụy Xuyên đưa tay về phía cậu ta: “Đỡ cái coi, tê chân rồi.”

“Vãi, anh làm cái gì thế?” Điền Duật lẩm bẩm nhỏ một câu.

Ngụy Xuyên: “Cút, đi nhanh lên.”

Mạnh Đường cũng đứng dậy theo, đi ra phía biên sân tập.

Mấy cầu thủ vẫn còn đang đùa giỡn trên sân, nhiếp ảnh gia hô lên: “Tranh thủ thời gian nào, đừng chơi nữa, Ngụy Xuyên cậu quản lý chút đi.”

Ngụy Xuyên ném quả bóng rổ vào người Thiệu Nhất Minh: “Nghe thấy chưa, đừng có chơi nữa, chụp ảnh thôi.”

“Anh Xuyên, quay phim rồi.”

Cửa phòng thay đồ bị đẩy mạnh ra, tim Mạnh Đường ngừng đập một nhịp, cô từ từ quay mặt đi chỗ khác.

Ngụy Xuyên chống tay vào ghế đứng dậy, hai chân tê rần như bị điện giật.

Cậu liếc nhìn Mạnh Đường, thầm mắng bản thân tự chủ quá kém.

Chưa theo đuổi lại được người ta mà đã nghĩ đến chuyện hôn rồi.

May mà Điền Duật đến kịp lúc.

Điền Duật cười hì hì bước vào: “Anh sao thế?”

Ngụy Xuyên đưa tay về phía cậu ta: “Đỡ cái coi, tê chân rồi.”

“Vãi, anh làm cái gì thế?” Điền Duật lẩm bẩm nhỏ một câu.

Ngụy Xuyên: “Cút, đi nhanh lên.”

Mạnh Đường cũng đứng dậy theo, đi ra phía biên sân tập.

Mấy cầu thủ vẫn còn đang đùa giỡn trên sân, nhiếp ảnh gia hô lên: “Tranh thủ thời gian nào, đừng chơi nữa, Ngụy Xuyên cậu quản lý chút đi.”

Ngụy Xuyên ném quả bóng rổ vào người Thiệu Nhất Minh: “Nghe thấy chưa, đừng có chơi nữa, chụp ảnh thôi.”

“Anh Xuyên, quay phim rồi.”

Cửa phòng thay đồ bị đẩy mạnh ra, tim Mạnh Đường ngừng đập một nhịp, cô từ từ quay mặt đi chỗ khác.

Ngụy Xuyên chống tay vào ghế đứng dậy, hai chân tê rần như bị điện giật.

Cậu liếc nhìn Mạnh Đường, thầm mắng bản thân tự chủ quá kém.

Chưa theo đuổi lại được người ta mà đã nghĩ đến chuyện hôn rồi.

May mà Điền Duật đến kịp lúc.

Điền Duật cười hì hì bước vào: “Anh sao thế?”

Ngụy Xuyên đưa tay về phía cậu ta: “Đỡ cái coi, tê chân rồi.”

“Vãi, anh làm cái gì thế?” Điền Duật lẩm bẩm nhỏ một câu.

Ngụy Xuyên: “Cút, đi nhanh lên.”

Mạnh Đường cũng đứng dậy theo, đi ra phía biên sân tập.

Mấy cầu thủ vẫn còn đang đùa giỡn trên sân, nhiếp ảnh gia hô lên: “Tranh thủ thời gian nào, đừng chơi nữa, Ngụy Xuyên cậu quản lý chút đi.”

Ngụy Xuyên ném quả bóng rổ vào người Thiệu Nhất Minh: “Nghe thấy chưa, đừng có chơi nữa, chụp ảnh thôi.”

“Anh Xuyên, quay phim rồi.”

Cửa phòng thay đồ bị đẩy mạnh ra, tim Mạnh Đường ngừng đập một nhịp, cô từ từ quay mặt đi chỗ khác.

Ngụy Xuyên chống tay vào ghế đứng dậy, hai chân tê rần như bị điện giật.

Cậu liếc nhìn Mạnh Đường, thầm mắng bản thân tự chủ quá kém.

Chưa theo đuổi lại được người ta mà đã nghĩ đến chuyện hôn rồi.

May mà Điền Duật đến kịp lúc.

Điền Duật cười hì hì bước vào: “Anh sao thế?”

Ngụy Xuyên đưa tay về phía cậu ta: “Đỡ cái coi, tê chân rồi.”

“Vãi, anh làm cái gì thế?” Điền Duật lẩm bẩm nhỏ một câu.

Ngụy Xuyên: “Cút, đi nhanh lên.”

Mạnh Đường cũng đứng dậy theo, đi ra phía biên sân tập.

Mấy cầu thủ vẫn còn đang đùa giỡn trên sân, nhiếp ảnh gia hô lên: “Tranh thủ thời gian nào, đừng chơi nữa, Ngụy Xuyên cậu quản lý chút đi.”

Ngụy Xuyên ném quả bóng rổ vào người Thiệu Nhất Minh: “Nghe thấy chưa, đừng có chơi nữa, chụp ảnh thôi.”

“Anh Xuyên, quay phim rồi.”

Cửa phòng thay đồ bị đẩy mạnh ra, tim Mạnh Đường ngừng đập một nhịp, cô từ từ quay mặt đi chỗ khác.

Ngụy Xuyên chống tay vào ghế đứng dậy, hai chân tê rần như bị điện giật.

Cậu liếc nhìn Mạnh Đường, thầm mắng bản thân tự chủ quá kém.

Chưa theo đuổi lại được người ta mà đã nghĩ đến chuyện hôn rồi.

May mà Điền Duật đến kịp lúc.

Điền Duật cười hì hì bước vào: “Anh sao thế?”

Ngụy Xuyên đưa tay về phía cậu ta: “Đỡ cái coi, tê chân rồi.”

“Vãi, anh làm cái gì thế?” Điền Duật lẩm bẩm nhỏ một câu.

Ngụy Xuyên: “Cút, đi nhanh lên.”

Mạnh Đường cũng đứng dậy theo, đi ra phía biên sân tập.

Mấy cầu thủ vẫn còn đang đùa giỡn trên sân, nhiếp ảnh gia hô lên: “Tranh thủ thời gian nào, đừng chơi nữa, Ngụy Xuyên cậu quản lý chút đi.”

Ngụy Xuyên ném quả bóng rổ vào người Thiệu Nhất Minh: “Nghe thấy chưa, đừng có chơi nữa, chụp ảnh thôi.”

Bình Luận (0)
Comment