Mạnh Đường co ro dưới chân cột, gục đầu ngủ cuộn tròn một chỗ.
Trông thì đáng yêu nhưng cũng thật đáng thương.
Ngụy Xuyên bước tới, nhẹ nhàng nâng mặt cô lên, khẽ gọi: “Mạnh Đường? Dậy đi.”
Mạnh Đường cau mày đổi hướng, để lộ một nửa khuôn mặt.
“Không được ngủ ở ngoài này.” Ngụy Xuyên dùng lòng bàn tay cọ nhẹ lên má cô, “Mạnh Đường? Tỉnh lại đi nào.”
Mạnh Đường mơ màng mở mắt, phản ứng một lúc mới nhớ ra mình đang ở đâu, cô ngồi thẳng dậy, ánh mắt vẫn còn chút ngẩn ngơ.
“Mình ngủ quên à?” Cô lẩm bẩm tự hỏi một câu.
Ngụy Xuyên nắm lấy tay cô xoa xoa, giọng điệu có chút trách móc: “Mới tháng 3 mà cậu đã ngủ ở đây, không sợ chết cóng à, đến sao không báo tôi một tiếng?”
Mạnh Đường nhìn xuống đôi tay đang nắm chặt của hai người, chẳng mấy chốc, đầu ngón tay lạnh cóng đã được hơi ấm của cậu sưởi lại.
“Căn nhà tôi và Dương Khả ở trước đó là của chị cậu à?” Mạnh Đường chớp mắt, đi thẳng vào vấn đề.
Mạnh Đường co ro dưới chân cột, gục đầu ngủ cuộn tròn một chỗ.
Trông thì đáng yêu nhưng cũng thật đáng thương.
Ngụy Xuyên bước tới, nhẹ nhàng nâng mặt cô lên, khẽ gọi: “Mạnh Đường? Dậy đi.”
Mạnh Đường cau mày đổi hướng, để lộ một nửa khuôn mặt.
“Không được ngủ ở ngoài này.” Ngụy Xuyên dùng lòng bàn tay cọ nhẹ lên má cô, “Mạnh Đường? Tỉnh lại đi nào.”
Mạnh Đường mơ màng mở mắt, phản ứng một lúc mới nhớ ra mình đang ở đâu, cô ngồi thẳng dậy, ánh mắt vẫn còn chút ngẩn ngơ.
“Mình ngủ quên à?” Cô lẩm bẩm tự hỏi một câu.
Ngụy Xuyên nắm lấy tay cô xoa xoa, giọng điệu có chút trách móc: “Mới tháng 3 mà cậu đã ngủ ở đây, không sợ chết cóng à, đến sao không báo tôi một tiếng?”
Mạnh Đường nhìn xuống đôi tay đang nắm chặt của hai người, chẳng mấy chốc, đầu ngón tay lạnh cóng đã được hơi ấm của cậu sưởi lại.
“Căn nhà tôi và Dương Khả ở trước đó là của chị cậu à?” Mạnh Đường chớp mắt, đi thẳng vào vấn đề.
Mạnh Đường co ro dưới chân cột, gục đầu ngủ cuộn tròn một chỗ.
Trông thì đáng yêu nhưng cũng thật đáng thương.
Ngụy Xuyên bước tới, nhẹ nhàng nâng mặt cô lên, khẽ gọi: “Mạnh Đường? Dậy đi.”
Mạnh Đường cau mày đổi hướng, để lộ một nửa khuôn mặt.
“Không được ngủ ở ngoài này.” Ngụy Xuyên dùng lòng bàn tay cọ nhẹ lên má cô, “Mạnh Đường? Tỉnh lại đi nào.”
Mạnh Đường mơ màng mở mắt, phản ứng một lúc mới nhớ ra mình đang ở đâu, cô ngồi thẳng dậy, ánh mắt vẫn còn chút ngẩn ngơ.
“Mình ngủ quên à?” Cô lẩm bẩm tự hỏi một câu.
Ngụy Xuyên nắm lấy tay cô xoa xoa, giọng điệu có chút trách móc: “Mới tháng 3 mà cậu đã ngủ ở đây, không sợ chết cóng à, đến sao không báo tôi một tiếng?”
Mạnh Đường nhìn xuống đôi tay đang nắm chặt của hai người, chẳng mấy chốc, đầu ngón tay lạnh cóng đã được hơi ấm của cậu sưởi lại.
“Căn nhà tôi và Dương Khả ở trước đó là của chị cậu à?” Mạnh Đường chớp mắt, đi thẳng vào vấn đề.
Mạnh Đường co ro dưới chân cột, gục đầu ngủ cuộn tròn một chỗ.
Trông thì đáng yêu nhưng cũng thật đáng thương.
Ngụy Xuyên bước tới, nhẹ nhàng nâng mặt cô lên, khẽ gọi: “Mạnh Đường? Dậy đi.”
Mạnh Đường cau mày đổi hướng, để lộ một nửa khuôn mặt.
“Không được ngủ ở ngoài này.” Ngụy Xuyên dùng lòng bàn tay cọ nhẹ lên má cô, “Mạnh Đường? Tỉnh lại đi nào.”
Mạnh Đường mơ màng mở mắt, phản ứng một lúc mới nhớ ra mình đang ở đâu, cô ngồi thẳng dậy, ánh mắt vẫn còn chút ngẩn ngơ.
“Mình ngủ quên à?” Cô lẩm bẩm tự hỏi một câu.
Ngụy Xuyên nắm lấy tay cô xoa xoa, giọng điệu có chút trách móc: “Mới tháng 3 mà cậu đã ngủ ở đây, không sợ chết cóng à, đến sao không báo tôi một tiếng?”
Mạnh Đường nhìn xuống đôi tay đang nắm chặt của hai người, chẳng mấy chốc, đầu ngón tay lạnh cóng đã được hơi ấm của cậu sưởi lại.
“Căn nhà tôi và Dương Khả ở trước đó là của chị cậu à?” Mạnh Đường chớp mắt, đi thẳng vào vấn đề.
Mạnh Đường co ro dưới chân cột, gục đầu ngủ cuộn tròn một chỗ.
Trông thì đáng yêu nhưng cũng thật đáng thương.
Ngụy Xuyên bước tới, nhẹ nhàng nâng mặt cô lên, khẽ gọi: “Mạnh Đường? Dậy đi.”
Mạnh Đường cau mày đổi hướng, để lộ một nửa khuôn mặt.
“Không được ngủ ở ngoài này.” Ngụy Xuyên dùng lòng bàn tay cọ nhẹ lên má cô, “Mạnh Đường? Tỉnh lại đi nào.”
Mạnh Đường mơ màng mở mắt, phản ứng một lúc mới nhớ ra mình đang ở đâu, cô ngồi thẳng dậy, ánh mắt vẫn còn chút ngẩn ngơ.
“Mình ngủ quên à?” Cô lẩm bẩm tự hỏi một câu.
Ngụy Xuyên nắm lấy tay cô xoa xoa, giọng điệu có chút trách móc: “Mới tháng 3 mà cậu đã ngủ ở đây, không sợ chết cóng à, đến sao không báo tôi một tiếng?”
Mạnh Đường nhìn xuống đôi tay đang nắm chặt của hai người, chẳng mấy chốc, đầu ngón tay lạnh cóng đã được hơi ấm của cậu sưởi lại.
“Căn nhà tôi và Dương Khả ở trước đó là của chị cậu à?” Mạnh Đường chớp mắt, đi thẳng vào vấn đề.
Mạnh Đường co ro dưới chân cột, gục đầu ngủ cuộn tròn một chỗ.
Trông thì đáng yêu nhưng cũng thật đáng thương.
Ngụy Xuyên bước tới, nhẹ nhàng nâng mặt cô lên, khẽ gọi: “Mạnh Đường? Dậy đi.”
Mạnh Đường cau mày đổi hướng, để lộ một nửa khuôn mặt.
“Không được ngủ ở ngoài này.” Ngụy Xuyên dùng lòng bàn tay cọ nhẹ lên má cô, “Mạnh Đường? Tỉnh lại đi nào.”
Mạnh Đường mơ màng mở mắt, phản ứng một lúc mới nhớ ra mình đang ở đâu, cô ngồi thẳng dậy, ánh mắt vẫn còn chút ngẩn ngơ.
“Mình ngủ quên à?” Cô lẩm bẩm tự hỏi một câu.
Ngụy Xuyên nắm lấy tay cô xoa xoa, giọng điệu có chút trách móc: “Mới tháng 3 mà cậu đã ngủ ở đây, không sợ chết cóng à, đến sao không báo tôi một tiếng?”
Mạnh Đường nhìn xuống đôi tay đang nắm chặt của hai người, chẳng mấy chốc, đầu ngón tay lạnh cóng đã được hơi ấm của cậu sưởi lại.
“Căn nhà tôi và Dương Khả ở trước đó là của chị cậu à?” Mạnh Đường chớp mắt, đi thẳng vào vấn đề.
Mạnh Đường co ro dưới chân cột, gục đầu ngủ cuộn tròn một chỗ.
Trông thì đáng yêu nhưng cũng thật đáng thương.
Ngụy Xuyên bước tới, nhẹ nhàng nâng mặt cô lên, khẽ gọi: “Mạnh Đường? Dậy đi.”
Mạnh Đường cau mày đổi hướng, để lộ một nửa khuôn mặt.
“Không được ngủ ở ngoài này.” Ngụy Xuyên dùng lòng bàn tay cọ nhẹ lên má cô, “Mạnh Đường? Tỉnh lại đi nào.”
Mạnh Đường mơ màng mở mắt, phản ứng một lúc mới nhớ ra mình đang ở đâu, cô ngồi thẳng dậy, ánh mắt vẫn còn chút ngẩn ngơ.
“Mình ngủ quên à?” Cô lẩm bẩm tự hỏi một câu.
Ngụy Xuyên nắm lấy tay cô xoa xoa, giọng điệu có chút trách móc: “Mới tháng 3 mà cậu đã ngủ ở đây, không sợ chết cóng à, đến sao không báo tôi một tiếng?”
Mạnh Đường nhìn xuống đôi tay đang nắm chặt của hai người, chẳng mấy chốc, đầu ngón tay lạnh cóng đã được hơi ấm của cậu sưởi lại.
“Căn nhà tôi và Dương Khả ở trước đó là của chị cậu à?” Mạnh Đường chớp mắt, đi thẳng vào vấn đề.