Taxi càng đi càng đến chỗ hoang vu, đi tiếp chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Ngụy Xuyên hỏi tài xế: “Bác tài, đường này thông đến đâu vậy ạ?”
“Nhà tù số ba.”
Ngụy Xuyên giật mình: “Nhà tù?”
Mạnh Đường đến đó làm gì?
Thừa hơi mà hỏi, đúng là nói nhảm, không thăm người thì là đón người.
Ngụy Xuyên vội bảo dừng xe, bảo tài xế đưa cậu về lại nhà lớn họ Mạnh.
Đến nơi, cậu không gõ cửa mà tìm một vị trí kín đáo bên kia đường.
Cậu có chút do dự, rốt cuộc có nên xuất hiện trước mặt Mạnh Đường không?
Trong xe taxi im lặng lạ thường, Mạnh Đường nhìn chằm chằm phía trước, đầu óc trống rỗng.
Mạnh Hoài Chương ở ghế sau như một con robot hỏng mạch cần được giải cứu gấp.
Trong xe không thích hợp để trò chuyện, ba đời nhà họ Mạnh im lặng suốt quãng đường về đến cửa nhà.
Thị lực của Ngụy Xuyên rất tốt, cách một con đường cậu nhìn thấy một người đàn ông trung niên đầu trọc lóc, vóc dáng cao lớn nhưng gầy gò.
Thoạt nhìn qua, quen mắt đến lạ.
Từ đường nét khuôn mặt đến ngũ quan, người này giống Mạnh Đường đến bảy tám phần.
Taxi càng đi càng đến chỗ hoang vu, đi tiếp chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Ngụy Xuyên hỏi tài xế: “Bác tài, đường này thông đến đâu vậy ạ?”
“Nhà tù số ba.”
Ngụy Xuyên giật mình: “Nhà tù?”
Mạnh Đường đến đó làm gì?
Thừa hơi mà hỏi, đúng là nói nhảm, không thăm người thì là đón người.
Ngụy Xuyên vội bảo dừng xe, bảo tài xế đưa cậu về lại nhà lớn họ Mạnh.
Đến nơi, cậu không gõ cửa mà tìm một vị trí kín đáo bên kia đường.
Cậu có chút do dự, rốt cuộc có nên xuất hiện trước mặt Mạnh Đường không?
Trong xe taxi im lặng lạ thường, Mạnh Đường nhìn chằm chằm phía trước, đầu óc trống rỗng.
Mạnh Hoài Chương ở ghế sau như một con robot hỏng mạch cần được giải cứu gấp.
Trong xe không thích hợp để trò chuyện, ba đời nhà họ Mạnh im lặng suốt quãng đường về đến cửa nhà.
Thị lực của Ngụy Xuyên rất tốt, cách một con đường cậu nhìn thấy một người đàn ông trung niên đầu trọc lóc, vóc dáng cao lớn nhưng gầy gò.
Thoạt nhìn qua, quen mắt đến lạ.
Từ đường nét khuôn mặt đến ngũ quan, người này giống Mạnh Đường đến bảy tám phần.
Taxi càng đi càng đến chỗ hoang vu, đi tiếp chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Ngụy Xuyên hỏi tài xế: “Bác tài, đường này thông đến đâu vậy ạ?”
“Nhà tù số ba.”
Ngụy Xuyên giật mình: “Nhà tù?”
Mạnh Đường đến đó làm gì?
Thừa hơi mà hỏi, đúng là nói nhảm, không thăm người thì là đón người.
Ngụy Xuyên vội bảo dừng xe, bảo tài xế đưa cậu về lại nhà lớn họ Mạnh.
Đến nơi, cậu không gõ cửa mà tìm một vị trí kín đáo bên kia đường.
Cậu có chút do dự, rốt cuộc có nên xuất hiện trước mặt Mạnh Đường không?
Trong xe taxi im lặng lạ thường, Mạnh Đường nhìn chằm chằm phía trước, đầu óc trống rỗng.
Mạnh Hoài Chương ở ghế sau như một con robot hỏng mạch cần được giải cứu gấp.
Trong xe không thích hợp để trò chuyện, ba đời nhà họ Mạnh im lặng suốt quãng đường về đến cửa nhà.
Thị lực của Ngụy Xuyên rất tốt, cách một con đường cậu nhìn thấy một người đàn ông trung niên đầu trọc lóc, vóc dáng cao lớn nhưng gầy gò.
Thoạt nhìn qua, quen mắt đến lạ.
Từ đường nét khuôn mặt đến ngũ quan, người này giống Mạnh Đường đến bảy tám phần.
Taxi càng đi càng đến chỗ hoang vu, đi tiếp chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Ngụy Xuyên hỏi tài xế: “Bác tài, đường này thông đến đâu vậy ạ?”
“Nhà tù số ba.”
Ngụy Xuyên giật mình: “Nhà tù?”
Mạnh Đường đến đó làm gì?
Thừa hơi mà hỏi, đúng là nói nhảm, không thăm người thì là đón người.
Ngụy Xuyên vội bảo dừng xe, bảo tài xế đưa cậu về lại nhà lớn họ Mạnh.
Đến nơi, cậu không gõ cửa mà tìm một vị trí kín đáo bên kia đường.
Cậu có chút do dự, rốt cuộc có nên xuất hiện trước mặt Mạnh Đường không?
Trong xe taxi im lặng lạ thường, Mạnh Đường nhìn chằm chằm phía trước, đầu óc trống rỗng.
Mạnh Hoài Chương ở ghế sau như một con robot hỏng mạch cần được giải cứu gấp.
Trong xe không thích hợp để trò chuyện, ba đời nhà họ Mạnh im lặng suốt quãng đường về đến cửa nhà.
Thị lực của Ngụy Xuyên rất tốt, cách một con đường cậu nhìn thấy một người đàn ông trung niên đầu trọc lóc, vóc dáng cao lớn nhưng gầy gò.
Thoạt nhìn qua, quen mắt đến lạ.
Từ đường nét khuôn mặt đến ngũ quan, người này giống Mạnh Đường đến bảy tám phần.
Taxi càng đi càng đến chỗ hoang vu, đi tiếp chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Ngụy Xuyên hỏi tài xế: “Bác tài, đường này thông đến đâu vậy ạ?”
“Nhà tù số ba.”
Ngụy Xuyên giật mình: “Nhà tù?”
Mạnh Đường đến đó làm gì?
Thừa hơi mà hỏi, đúng là nói nhảm, không thăm người thì là đón người.
Ngụy Xuyên vội bảo dừng xe, bảo tài xế đưa cậu về lại nhà lớn họ Mạnh.
Đến nơi, cậu không gõ cửa mà tìm một vị trí kín đáo bên kia đường.
Cậu có chút do dự, rốt cuộc có nên xuất hiện trước mặt Mạnh Đường không?
Trong xe taxi im lặng lạ thường, Mạnh Đường nhìn chằm chằm phía trước, đầu óc trống rỗng.
Mạnh Hoài Chương ở ghế sau như một con robot hỏng mạch cần được giải cứu gấp.
Trong xe không thích hợp để trò chuyện, ba đời nhà họ Mạnh im lặng suốt quãng đường về đến cửa nhà.
Thị lực của Ngụy Xuyên rất tốt, cách một con đường cậu nhìn thấy một người đàn ông trung niên đầu trọc lóc, vóc dáng cao lớn nhưng gầy gò.
Thoạt nhìn qua, quen mắt đến lạ.
Từ đường nét khuôn mặt đến ngũ quan, người này giống Mạnh Đường đến bảy tám phần.
Taxi càng đi càng đến chỗ hoang vu, đi tiếp chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Ngụy Xuyên hỏi tài xế: “Bác tài, đường này thông đến đâu vậy ạ?”
“Nhà tù số ba.”
Ngụy Xuyên giật mình: “Nhà tù?”
Mạnh Đường đến đó làm gì?
Thừa hơi mà hỏi, đúng là nói nhảm, không thăm người thì là đón người.
Ngụy Xuyên vội bảo dừng xe, bảo tài xế đưa cậu về lại nhà lớn họ Mạnh.
Đến nơi, cậu không gõ cửa mà tìm một vị trí kín đáo bên kia đường.
Cậu có chút do dự, rốt cuộc có nên xuất hiện trước mặt Mạnh Đường không?
Trong xe taxi im lặng lạ thường, Mạnh Đường nhìn chằm chằm phía trước, đầu óc trống rỗng.
Mạnh Hoài Chương ở ghế sau như một con robot hỏng mạch cần được giải cứu gấp.
Trong xe không thích hợp để trò chuyện, ba đời nhà họ Mạnh im lặng suốt quãng đường về đến cửa nhà.
Thị lực của Ngụy Xuyên rất tốt, cách một con đường cậu nhìn thấy một người đàn ông trung niên đầu trọc lóc, vóc dáng cao lớn nhưng gầy gò.
Thoạt nhìn qua, quen mắt đến lạ.
Từ đường nét khuôn mặt đến ngũ quan, người này giống Mạnh Đường đến bảy tám phần.
Taxi càng đi càng đến chỗ hoang vu, đi tiếp chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Ngụy Xuyên hỏi tài xế: “Bác tài, đường này thông đến đâu vậy ạ?”
“Nhà tù số ba.”
Ngụy Xuyên giật mình: “Nhà tù?”
Mạnh Đường đến đó làm gì?
Thừa hơi mà hỏi, đúng là nói nhảm, không thăm người thì là đón người.
Ngụy Xuyên vội bảo dừng xe, bảo tài xế đưa cậu về lại nhà lớn họ Mạnh.
Đến nơi, cậu không gõ cửa mà tìm một vị trí kín đáo bên kia đường.
Cậu có chút do dự, rốt cuộc có nên xuất hiện trước mặt Mạnh Đường không?
Trong xe taxi im lặng lạ thường, Mạnh Đường nhìn chằm chằm phía trước, đầu óc trống rỗng.
Mạnh Hoài Chương ở ghế sau như một con robot hỏng mạch cần được giải cứu gấp.
Trong xe không thích hợp để trò chuyện, ba đời nhà họ Mạnh im lặng suốt quãng đường về đến cửa nhà.
Thị lực của Ngụy Xuyên rất tốt, cách một con đường cậu nhìn thấy một người đàn ông trung niên đầu trọc lóc, vóc dáng cao lớn nhưng gầy gò.
Thoạt nhìn qua, quen mắt đến lạ.
Từ đường nét khuôn mặt đến ngũ quan, người này giống Mạnh Đường đến bảy tám phần.