Người đã ở huyền quan, chỉ còn hai bước nữa là ra khỏi cửa.
Phản ứng của Ngụy Xuyên rất nhanh, kinh ngạc nhìn về phía Mạnh Đường: “Nhạn Thanh? Cậu có nhìn nhầm không đấy?”
Nhìn biểu cảm cũng không giống giả vờ, Mạnh Đường cau mày, chẳng lẽ nhìn nhầm thật?
“Cái đầu nhỏ này của cậu đang nghĩ gì thế?” Ngụy Xuyên xoa rối tóc Mạnh Đường, trong lòng chột dạ nhưng lời nói lại chắc nịch, “Tôi mọc cánh bay đến Nhạn Thanh được chắc? Hôm qua ngoài lúc đi ăn cơm, tôi chẳng bước ra khỏi sân tập nửa bước.”
“Hơn nữa tôi đi Nhạn Thanh làm gì? Lão Hạ mà biết tôi đi tỉnh ngoài trong lúc tập huấn không lột da tôi ra mới lạ?”
Cũng đúng, Mạnh Đường giải cứu mình khỏi tay cậu, nói: “Chắc là tôi nhìn nhầm.”
“Chắc gì nữa, nhất định là cậu nhìn nhầm rồi.” Ngụy Xuyên ám thị tâm lý mãnh liệt cho cô, “Tôi phải đi thật đây, chiều nay đấu nội bộ.”
Mạnh Đường tiễn cậu ra cửa.
Ngụy Xuyên quay người lại: “Có vấn đề gì cứ nói với quản gia, cũng có thể gọi điện cho tôi.”
“Biết rồi.”
Ngụy Xuyên đi chưa được bao lâu thì quản gia gõ cửa.
Người đã ở huyền quan, chỉ còn hai bước nữa là ra khỏi cửa.
Phản ứng của Ngụy Xuyên rất nhanh, kinh ngạc nhìn về phía Mạnh Đường: “Nhạn Thanh? Cậu có nhìn nhầm không đấy?”
Nhìn biểu cảm cũng không giống giả vờ, Mạnh Đường cau mày, chẳng lẽ nhìn nhầm thật?
“Cái đầu nhỏ này của cậu đang nghĩ gì thế?” Ngụy Xuyên xoa rối tóc Mạnh Đường, trong lòng chột dạ nhưng lời nói lại chắc nịch, “Tôi mọc cánh bay đến Nhạn Thanh được chắc? Hôm qua ngoài lúc đi ăn cơm, tôi chẳng bước ra khỏi sân tập nửa bước.”
“Hơn nữa tôi đi Nhạn Thanh làm gì? Lão Hạ mà biết tôi đi tỉnh ngoài trong lúc tập huấn không lột da tôi ra mới lạ?”
Cũng đúng, Mạnh Đường giải cứu mình khỏi tay cậu, nói: “Chắc là tôi nhìn nhầm.”
“Chắc gì nữa, nhất định là cậu nhìn nhầm rồi.” Ngụy Xuyên ám thị tâm lý mãnh liệt cho cô, “Tôi phải đi thật đây, chiều nay đấu nội bộ.”
Mạnh Đường tiễn cậu ra cửa.
Ngụy Xuyên quay người lại: “Có vấn đề gì cứ nói với quản gia, cũng có thể gọi điện cho tôi.”
“Biết rồi.”
Ngụy Xuyên đi chưa được bao lâu thì quản gia gõ cửa.
Người đã ở huyền quan, chỉ còn hai bước nữa là ra khỏi cửa.
Phản ứng của Ngụy Xuyên rất nhanh, kinh ngạc nhìn về phía Mạnh Đường: “Nhạn Thanh? Cậu có nhìn nhầm không đấy?”
Nhìn biểu cảm cũng không giống giả vờ, Mạnh Đường cau mày, chẳng lẽ nhìn nhầm thật?
“Cái đầu nhỏ này của cậu đang nghĩ gì thế?” Ngụy Xuyên xoa rối tóc Mạnh Đường, trong lòng chột dạ nhưng lời nói lại chắc nịch, “Tôi mọc cánh bay đến Nhạn Thanh được chắc? Hôm qua ngoài lúc đi ăn cơm, tôi chẳng bước ra khỏi sân tập nửa bước.”
“Hơn nữa tôi đi Nhạn Thanh làm gì? Lão Hạ mà biết tôi đi tỉnh ngoài trong lúc tập huấn không lột da tôi ra mới lạ?”
Cũng đúng, Mạnh Đường giải cứu mình khỏi tay cậu, nói: “Chắc là tôi nhìn nhầm.”
“Chắc gì nữa, nhất định là cậu nhìn nhầm rồi.” Ngụy Xuyên ám thị tâm lý mãnh liệt cho cô, “Tôi phải đi thật đây, chiều nay đấu nội bộ.”
Mạnh Đường tiễn cậu ra cửa.
Ngụy Xuyên quay người lại: “Có vấn đề gì cứ nói với quản gia, cũng có thể gọi điện cho tôi.”
“Biết rồi.”
Ngụy Xuyên đi chưa được bao lâu thì quản gia gõ cửa.
Người đã ở huyền quan, chỉ còn hai bước nữa là ra khỏi cửa.
Phản ứng của Ngụy Xuyên rất nhanh, kinh ngạc nhìn về phía Mạnh Đường: “Nhạn Thanh? Cậu có nhìn nhầm không đấy?”
Nhìn biểu cảm cũng không giống giả vờ, Mạnh Đường cau mày, chẳng lẽ nhìn nhầm thật?
“Cái đầu nhỏ này của cậu đang nghĩ gì thế?” Ngụy Xuyên xoa rối tóc Mạnh Đường, trong lòng chột dạ nhưng lời nói lại chắc nịch, “Tôi mọc cánh bay đến Nhạn Thanh được chắc? Hôm qua ngoài lúc đi ăn cơm, tôi chẳng bước ra khỏi sân tập nửa bước.”
“Hơn nữa tôi đi Nhạn Thanh làm gì? Lão Hạ mà biết tôi đi tỉnh ngoài trong lúc tập huấn không lột da tôi ra mới lạ?”
Cũng đúng, Mạnh Đường giải cứu mình khỏi tay cậu, nói: “Chắc là tôi nhìn nhầm.”
“Chắc gì nữa, nhất định là cậu nhìn nhầm rồi.” Ngụy Xuyên ám thị tâm lý mãnh liệt cho cô, “Tôi phải đi thật đây, chiều nay đấu nội bộ.”
Mạnh Đường tiễn cậu ra cửa.
Ngụy Xuyên quay người lại: “Có vấn đề gì cứ nói với quản gia, cũng có thể gọi điện cho tôi.”
“Biết rồi.”
Ngụy Xuyên đi chưa được bao lâu thì quản gia gõ cửa.
Người đã ở huyền quan, chỉ còn hai bước nữa là ra khỏi cửa.
Phản ứng của Ngụy Xuyên rất nhanh, kinh ngạc nhìn về phía Mạnh Đường: “Nhạn Thanh? Cậu có nhìn nhầm không đấy?”
Nhìn biểu cảm cũng không giống giả vờ, Mạnh Đường cau mày, chẳng lẽ nhìn nhầm thật?
“Cái đầu nhỏ này của cậu đang nghĩ gì thế?” Ngụy Xuyên xoa rối tóc Mạnh Đường, trong lòng chột dạ nhưng lời nói lại chắc nịch, “Tôi mọc cánh bay đến Nhạn Thanh được chắc? Hôm qua ngoài lúc đi ăn cơm, tôi chẳng bước ra khỏi sân tập nửa bước.”
“Hơn nữa tôi đi Nhạn Thanh làm gì? Lão Hạ mà biết tôi đi tỉnh ngoài trong lúc tập huấn không lột da tôi ra mới lạ?”
Cũng đúng, Mạnh Đường giải cứu mình khỏi tay cậu, nói: “Chắc là tôi nhìn nhầm.”
“Chắc gì nữa, nhất định là cậu nhìn nhầm rồi.” Ngụy Xuyên ám thị tâm lý mãnh liệt cho cô, “Tôi phải đi thật đây, chiều nay đấu nội bộ.”
Mạnh Đường tiễn cậu ra cửa.
Ngụy Xuyên quay người lại: “Có vấn đề gì cứ nói với quản gia, cũng có thể gọi điện cho tôi.”
“Biết rồi.”
Ngụy Xuyên đi chưa được bao lâu thì quản gia gõ cửa.
Người đã ở huyền quan, chỉ còn hai bước nữa là ra khỏi cửa.
Phản ứng của Ngụy Xuyên rất nhanh, kinh ngạc nhìn về phía Mạnh Đường: “Nhạn Thanh? Cậu có nhìn nhầm không đấy?”
Nhìn biểu cảm cũng không giống giả vờ, Mạnh Đường cau mày, chẳng lẽ nhìn nhầm thật?
“Cái đầu nhỏ này của cậu đang nghĩ gì thế?” Ngụy Xuyên xoa rối tóc Mạnh Đường, trong lòng chột dạ nhưng lời nói lại chắc nịch, “Tôi mọc cánh bay đến Nhạn Thanh được chắc? Hôm qua ngoài lúc đi ăn cơm, tôi chẳng bước ra khỏi sân tập nửa bước.”
“Hơn nữa tôi đi Nhạn Thanh làm gì? Lão Hạ mà biết tôi đi tỉnh ngoài trong lúc tập huấn không lột da tôi ra mới lạ?”
Cũng đúng, Mạnh Đường giải cứu mình khỏi tay cậu, nói: “Chắc là tôi nhìn nhầm.”
“Chắc gì nữa, nhất định là cậu nhìn nhầm rồi.” Ngụy Xuyên ám thị tâm lý mãnh liệt cho cô, “Tôi phải đi thật đây, chiều nay đấu nội bộ.”
Mạnh Đường tiễn cậu ra cửa.
Ngụy Xuyên quay người lại: “Có vấn đề gì cứ nói với quản gia, cũng có thể gọi điện cho tôi.”
“Biết rồi.”
Ngụy Xuyên đi chưa được bao lâu thì quản gia gõ cửa.
Người đã ở huyền quan, chỉ còn hai bước nữa là ra khỏi cửa.
Phản ứng của Ngụy Xuyên rất nhanh, kinh ngạc nhìn về phía Mạnh Đường: “Nhạn Thanh? Cậu có nhìn nhầm không đấy?”
Nhìn biểu cảm cũng không giống giả vờ, Mạnh Đường cau mày, chẳng lẽ nhìn nhầm thật?
“Cái đầu nhỏ này của cậu đang nghĩ gì thế?” Ngụy Xuyên xoa rối tóc Mạnh Đường, trong lòng chột dạ nhưng lời nói lại chắc nịch, “Tôi mọc cánh bay đến Nhạn Thanh được chắc? Hôm qua ngoài lúc đi ăn cơm, tôi chẳng bước ra khỏi sân tập nửa bước.”
“Hơn nữa tôi đi Nhạn Thanh làm gì? Lão Hạ mà biết tôi đi tỉnh ngoài trong lúc tập huấn không lột da tôi ra mới lạ?”
Cũng đúng, Mạnh Đường giải cứu mình khỏi tay cậu, nói: “Chắc là tôi nhìn nhầm.”
“Chắc gì nữa, nhất định là cậu nhìn nhầm rồi.” Ngụy Xuyên ám thị tâm lý mãnh liệt cho cô, “Tôi phải đi thật đây, chiều nay đấu nội bộ.”
Mạnh Đường tiễn cậu ra cửa.
Ngụy Xuyên quay người lại: “Có vấn đề gì cứ nói với quản gia, cũng có thể gọi điện cho tôi.”
“Biết rồi.”
Ngụy Xuyên đi chưa được bao lâu thì quản gia gõ cửa.