Dù kỷ luật tại trường Quân đội Đệ nhất rất nghiêm ngặt, nhưng khi Ngu Dật Hàm xuất hiện như một trợ giảng trong ngày đầu tiên tham gia huấn luyện thể lực và sức bền của đội lính mới, một làn sóng xao động vẫn lặng lẽ dâng lên.
Một vài Alpha cầm AK725, mũi súng treo ba viên gạch lớn, đang dựa vào cạnh để ngắm thẳng về phía trước, suýt nữa đã làm rơi súng vì tay run lên. Quý Tiêu cũng phải căng cứng cổ và lưng để không bị phân tâm, vẫn giữ ánh mắt chăm chú nhìn thẳng về phía trước.
Khi huấn luyện viên ra lệnh cho họ thu súng và đứng lên, cả đội vô tình quay sai hướng, lưng quay về phía mọi người.
May mắn là huấn luyện viên vẫn giữ được dáng vẻ uy nghiêm, không thay đổi sắc mặt mà đứng thẳng tại chỗ, hét lớn với giọng trầm hùng, yêu cầu họ quay lại 180 độ, cho đến khi có thể nhìn thấy Ngu Dật Hàm.
Mọi người đều giữ thái độ nghiêm túc, bước đi vang dội, mắt nhìn thẳng về phía trước, vẫn rất nghiêm khắc và đầy khí thế.
.
Thật ra, không thể trách họ.
Ai vào được trường Quân đội Đệ nhất mà chẳng là những học sinh ưu tú từ khắp nơi, trong chuyên ngành chỉ huy tổng hợp lại càng là những người xuất sắc, họ thường xuyên được truyền thông mô tả như những siêu anh hùng. Nhưng thực tế, họ cũng chỉ là những người bình thường, thỉnh thoảng ra ngoài ăn uống, làm việc cá nhân hoặc thư giãn trên mạng mà thôi.
Chồng chồng Ngu Dật Hàm và Quý Tiêu, với vẻ ngoài cực kỳ điển trai, đã được các phương tiện truyền thông đưa tin từ năm ngoái, khiến họ chiếm sóng tìm kiếm trong nhiều ngày. Sau khi Quý Tiêu được nhận vào chuyên ngành chỉ huy tổng hợp của trường Quân đội Đệ nhất (một chuyên ngành chỉ nhận Alpha) năm nay, đã tạo ra một cơn sóng dư luận mới, gần như ai ai cũng biết đến họ, ngay cả tốc độ internet chậm nhất cũng có nghe qua.
Vì thế, chẳng ai ngờ rằng trường Quân đội Đệ nhất lại xuất hiện một cảnh tượng kỳ lạ như vậy.
Một cặp chồng chồng AO học cùng một chuyên ngành, Alpha lại là đàn anh trợ giảng cho Omega.
Trước đây, trường Quân đội Đệ nhất hoàn toàn chưa từng nghĩ đến trường hợp như vậy, vì vậy không có quy định nào liên quan đến việc này.
Khi Quý Tiêu quay người theo lệnh của huấn luyện viên, hai chồng chồng họ đã đối mặt nhau như vậy.
.
Dưới ánh mặt trời chói chang, Quý Tiêu mặc bộ đồng phục huấn luyện giống hệt như Ngu Dật Hàm, ánh mắt họ chạm nhau, hắn cố gắng kiềm chế bản thân không để mất kiểm soát, nhưng trong đôi mắt vàng nâu của hắn, cảm xúc vẫn mãnh liệt như những con sóng lớn.
Đây là lần đầu tiên họ gặp nhau tại trường quân đội.
Họ đã thực hiện lời thề ngày xưa.
.
Huấn luyện viên liếc nhìn cặp đôi đang nhìn nhau. Mặc dù cả hai đều không có biểu cảm gì đặc biệt, vẫn giữ vẻ nghiêm nghị trang trọng, nhưng trong mắt họ không thể giấu nổi niềm vui mừng của cuộc tái ngộ.
Ông nghĩ đến người yêu đang ở xa ngàn dặm, không thể không ghen tị một chút.
.
Những Alpha trong đội thì mỗi người đều đang cảm thấy chua như chanh.
Trong trường quân đội, Omega vốn đã rất hiếm, và chuyên ngành chỉ huy tổng hợp lại có yêu cầu cao nhất trong trường quân đội, chỉ tuyển Alpha, chưa từng có Omega nào.
Trước đây chỉ có một Beta nam được nhận theo diện đặc cách, khi làm trợ giảng, đã khiến đám Alpha thèm nhỏ dãi, chẳng bao lâu sau đã bị một Alpha nữ "ăn tươi nuốt sống".
Còn Omega trước mặt, tên là Quý Tiêu, hắn vừa mạnh mẽ vừa đẹp trai, có ngoại hình diệt sát được cả AO, đôi mắt nâu vàng, thân hình thon gọn, đôi chân dài, khiến hắn trông cực kì quyến rũ và hoang dại, như thể sinh ra đã dành cho bộ quân phục rằn ri này.
Tất cả các Alpha đều biết rằng hắn đã bị đánh dấu vĩnh viễn, trở thành Omega của người khác.
Người đánh dấu hắn lại chính là người mà ai cũng không dám đụng đến!
.
Huấn luyện đặc biệt của trường quân đội là vòng thử thách cuối cùng để trở thành học viên chính thức của trường. Vào năm học cuối tại trường trung học, khi những người khác bắt đầu bận rộn với thực tập, các học viên vượt qua vòng xét tuyển sẽ đến đây để thực hiện thử thách cuối cùng.
Vòng này vẫn có thể loại bỏ thí sinh, thậm chí chấp nhận một tỷ lệ thương vong nhất định, không ai dám lơ là.
Sau khi huấn luyện viên yêu cầu Ngu Dật Hàm giới thiệu về bản thân với các tân binh, mọi người nhanh chóng tập trung sự chú ý vào việc chuẩn bị cho bài kiểm tra bắn súng chính thức.
.
Cho đến khi huấn luyện viên hô "giải tán", mọi người mới có thể thả lỏng, tháo bỏ vũ khí và bắt đầu đùa giỡn.
Cả hai không quan tâm đến những tiếng ồn xung quanh, mà trực tiếp đi đến bên nhau.
Ngu Dật Hàm hỏi Quý Tiêu: "Cảm giác thế nào, ổn chứ?"
Quý Tiêu "Ừm" một tiếng, hắn nhìn Ngu Dật Hàm, rồi định mở miệng nói gì đó, nhưng Ngu Dật Hàm lên tiếng nhẹ nhàng: "Ăn trước đi, không thì sẽ muộn đấy. Tối nay chúng ta nói sau."
Huấn luyện đặc biệt thật sự rất khắc nghiệt.
Nghe vậy, Quý Tiêu cũng nhớ ra, nhanh chóng cùng Ngu Dật Hàm đi đến căn tin.
.
Cả hai ngồi trong căn tin, Ngu Dật Hàm gắp hết rau trong khay của Quý Tiêu, đây là điều anh phát hiện trong thời gian sống chung với Quý Tiêu, rằng hắn không thích ăn rau.
Giống như hai em trai của hắn, Quý Tiêu rất thích ăn đùi gà, nhưng vì mỗi con gà chỉ có hai cái chân nên hắn gần như chẳng bao giờ được ăn.
Ngu Dật Hàm cố tình gắp một chiếc đùi gà vào bát của Quý Tiêu, dặn hắn ăn nhiều vào, mỉm cười và nghĩ thầm: Không biết Tiểu Tinh Tinh lớn lên có thích ăn đùi gà không.
Quý Tiêu cũng gắp một miếng cá, nhanh chóng gỡ xương rồi đưa cho Ngu Dật Hàm.
.
Căn tin bây giờ đã ồn ào, có những Alpha huýt sáo trêu đùa, trong khi một số Alpha khác thì đang ghen tị đến không chịu nổi.
"Ôi đệt, đúng là chồng chồng thật rồi! Hai người này đến đây để huấn luyện hay đến đây để khoe tình yêu vậy? Thật đau lòng, tôi sợ chưa qua được huấn luyện đặc biệt sẽ chết mất."
"Hu hu hu tôi cũng muốn có một Omega giúp tôi gỡ xương cá, có anh em nào chơi đồng tính A với tôi không? Đại Tráng, tôi cho cậu đùi gà, cậu giúp tôi gỡ xương cá nhé?"
"Cút, trong lúc huấn luyện ông đây sẽ dùng dao găm gỡ hết xương cho cậu đấy, tin không?"
"Không làm thì thôi, sao cậu lại dữ vậy?"
"Ký túc xá Quý Tiêu ở chắc chắn là toàn Omega đúng không? Hay là sau này để cậu ấy giúp tôi giới thiệu, biết đâu có cơ hội."
"Thôi đi, gặp phải hoa khôi nên hỏng cả đời rồi, giờ tôi chẳng còn tâm trí nhìn ai khác, chỉ nghĩ đến cậu ấy thôi."
"Tỉnh lại đi, dám nghĩ đến người của họ Ngu à..."
.
Thời gian nghỉ trong huấn luyện đặc biệt thật sự quá ngắn.
Vào buổi tối, Quý Tiêu chạy vào khu rừng tre, Ngu Dật Hàm đang đợi hắn ở đó.
Áo rằn ri màu sao bao phủ cơ thể cao lớn và thon dài của Ngu Dật Hàm, trông anh còn đứng thẳng hơn cả những cây tre vươn cao xung quanh.
"Đến rồi à?" Ngu Dật Hàm hỏi.
Quý Tiêu hơi thở gấp gáp. “Ừm.” một tiếng.
Ngu Dật Hàm sợ Quý Tiêu đi quá xa, bước nhanh đến gần hắn rồi dừng lại, cúi đầu nhìn hắn. “Khi gặp em hôm nay, anh rất muốn nói, bộ đồng phục huấn luyện này thực sự rất hợp với em."
Quý Tiêu có chút ngượng ngùng, nhưng thời gian nghỉ ngắn khiến hắn không thể mất thời gian để ngượng ngùng, cũng thì thầm nói: "Em cũng muốn nói vậy."
Họ nhìn nhau, cuối cùng để cảm xúc lộ ra, nở nụ cười.
.
Quý Tiêu nhớ lại thời gian trước, khi họ mới xác nhận mối quan hệ tại Tam Viện, họ cũng đã từng vào trong một khu rừng nhỏ, nhưng lúc đó xung quanh đều là những cặp đôi, hai người giống như đang chơi trò du kích.
Khu rừng trúc trong trường Quân đội Đệ nhất giờ đây trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều.
Họ giờ đây đã là cặp chồng chồng được công nhận, thực ra không cần phải tránh ánh mắt của ai, chỉ là sợ bị làm phiền nên mới vào trong này.
Ngu Dật Hàm tìm một băng ghế đá cho Quý Tiêu ngồi, để hắn dựa vào anh để nghỉ ngơi, anh còn chuẩn bị một chai đồ uống bổ sung năng lượng cho Quý Tiêu.
Quý Tiêu nhận lấy chai nước, mở ra và uống một ngụm, cảm thấy hương vị ngọt ngào và tươi mát lan tỏa trong ngực.
Hắn thoải mái ngẩng đầu lên, nhìn lên bầu trời.
Trên nền trời xanh thẳm, một mặt trăng tròn treo cao, gió thổi khiến lá trúc xào xạc, vài chiếc lá trúc nhẹ nhàng rơi xuống, cảnh vật trông thật yên bình và tĩnh lặng.
Quý Tiêu từ lúc đến đây, cuối cùng cũng có thể thư giãn và thả lỏng cơ thể.
.
"Anh nghe nói, em bị sắp xếp ở chung với một Omega trong ngành đo lường và điều khiển?" Ngu Dật Hàm hỏi.
"Ừ. Ngành của chúng ta cũng không có Omega nào để ở cùng, đành phải được phân như vậy." Quý Tiêu đáp.
"Vậy sáng ra em phải đi đường dài hơn người khác rồi."
"Không sao, coi như là tập thể dục thêm." Quý Tiêu nói.
Ngu Dật Hàm nhẹ nhàng ôm lấy Quý Tiêu, tay anh đặt lên cánh tay Quý Tiêu xoa bóp, cảm thấy cơ bắp hắn hơi mỏi, rồi nhớ ra điều gì đó, nói tiếp: "Anh đã thấy em đi cùng một Omega ở ký túc xá, cậu ta ngoắc lấy cánh tay em."
Quý Tiêu bật cười. “Mấy Omega chơi thân với nhau thì chẳng phải thế sao?"
"Quý Tiêu, em đã bẻ cong bao nhiêu Omega rồi, em quên rồi à?" Ngu Dật Hàm híp mắt lại, nói. “Em phải chú ý một chút mấy Omega trong ký túc xá đấy."
Quý Tiêu bất đắc dĩ cười. “Biết rồi."
"Và trong lớp em có mấy Alpha luôn dòm ngó em nữa..."
"Chắc chắn sẽ chú ý." Quý Tiêu lập tức đáp lại. “Này, họ nhìn vào cả hai chúng ta cơ mà, toàn trường ai mà không biết chúng ta đã kết hôn và đánh dấu vĩnh viễn rồi? Ngu dấm tinh, anh còn muốn thế nào nữa?"
Ngu Dật Hàm ôm chặt Quý Tiêu, nói thẳng: "Muốn giấu em đi, không để ai thấy em."
Quý Tiêu bị chọc cười liên tục, nhướng mày, nói: "Được rồi, chỉ có chút thời gian nghỉ này mà anh đã dùng hết để nói mấy cái này thôi à?"
"Chắc chắn không phải." Ngu Dật Hàm quay lại, nhìn Quý Tiêu, ánh mắt tràn ngập niềm vui. “Anh đến đây là để chúc mừng em. Quý Tiêu, chúc mừng em vào được trường Quân đội Đệ nhất."
Quý Tiêu cũng vui vẻ nhìn Ngu Dật Hàm.
.
Sau khi Ngu Dật Hàm cùng Quý Tiêu trải qua tuần trăng mật, anh đã tham gia huấn luyện đặc biệt. May mắn thay, khi Tiểu Tinh Tinh ra đời, Ngu Dật Hàm cũng vừa mới hoàn thành xong khóa huấn luyện.
Anh trở về, ở bên Quý Tiêu, chứng kiến bước quan trọng của Quý Tiêu, tận mắt nhìn thấy sự ra đời của Tiểu Tinh Tinh.
Khi Quý Tiêu nhìn Tiểu Tinh Tinh, hắn có một cảm giác kỳ lạ khó tả, nhưng khi nhìn về phía Ngu Dật Hàm, lại nghĩ về việc đây là đứa con của hắn và Ngu Dật Hàm, hắn cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.
Sau đó Quý Tiêu không hề lơ là. Omega mang thai phục hồi nhanh hơn Beta rất nhiều, hắn lại có thể chất tốt, hắn nhanh chóng bắt đầu chương trình huấn luyện khắc nghiệt.
Hắn đã hoàn thành xong những môn học văn hóa, và môn thể thao vốn là sở trường của Quý Tiêu, sau khi được huấn luyện có hệ thống thì càng phát triển vượt bậc, cuối cùng hắn đã vượt qua kỳ thi sơ khảo và gặp lại Ngu Dật Hàm ở trường Quân đội Đệ nhất.
Điều duy nhất mà Quý Tiêu và Ngu Dật Hàm tiếc nuối là không thể tham dự những năm đầu đời của Tiểu Tinh Tinh. May mắn là Ngu Dật Hàm đã có thể liên lạc với gia đình rồi.
Dù vậy, hiện tại hắn vẫn chưa có đủ thời gian để nhờ Ngu Dật Hàm video call với cả nhà, cho hắn xem tình hình gia đình.
.
Hai người ngồi yên tĩnh bên nhau, thưởng thức ánh trăng trong rừng trúc, tận hưởng những phút giây ngắn ngủi.
Khi nghe thấy tiếng kèn báo tắt đèn từ xa, Quý Tiêu lập tức đứng dậy.
Ngu Dật Hàm cũng đứng dậy theo, suy nghĩ một lúc rồi gọi hắn lại, nghiêm túc nói: "Quý Tiêu, trong buổi huấn luyện thực chiến cuối cùng em phải cực kỳ cẩn thận."
Quý Tiêu gật đầu, nghiêm túc đáp: "Annh yên tâm."
Ngu Dật Hàm nhìn Quý Tiêu, dường như vẫn có chút lo lắng, cố gắng kìm nén lại, chỉ ôm lấy hắn, hít một hơi thật sâu, nói: "Anh tin em."