“Tiêu tông sư, nơi này đảm bảo nhiệt độ và độ ẩm ổn định.”
Giám đốc bảo tàng quốc gia nói.
Tiêu Phàm gật đầu, suy nghĩ của hắn vừa động, rất nhiều văn vật từ trong túi thứ nguyên nhanh chóng bay ra bên ngoài. Hai mươi mấy vạn văn vật chiếm một phần diện tích lớn trong nhà trưng bày. Nhìn những văn vật kia mà nhiều người rưng rưng nước mắt.
“Trở về rồi, những văn vật này rốt cục đã trở về.”
“Tiêu tông sư, cảm ơn, cảm ơn!”
Giám đốc bảo tàng quốc gia vừa khóc vừa cảm tạ.
Tiêu Phàm nói.
“Giám đốc, chúng ta chỉ là chân chạy vặt thôi, đi tới đi lui cũng chỉ tốn ba ngày, các ngươi mới tốn thời gian và sức lực nhiều hơn.”
“Tiêu tông sư, chuyện này không giống nhau.”
“Nếu các ngươi không mang chúng về, chúng ta có sức lực cũng không có chỗ sử dụng, những thứ này đều là báu vật của nước chúng ta.”
Giám đốc mở miệng, những người còn lại cũng lên tiếng.
Đối với người dân nước H, họ càng chờ đợi văn vật trở về hơn.
...
nước P.
“Đại thống lĩnh, bên nước H có gửi lời, Tiêu Phàm nói vài ngày tới sẽ sang thăm quốc gia chúng ta, hắn tới vì văn vật của chúng ta.”
Đại thống lĩnh của nước P vội vàng xem video.
“Các ngươi nói xem bây giờ nên làm gì?”
Đại thống lĩnh nước P hỏi.
Những người xung quanh chỉ một kiểu ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Không cho Tiêu Phàm tới? Họ không làm được! Dù cấm thị thực* của Tiêu Phàm, Tiêu Phàm vẫn có thể lén tới đây, mà như vậy hậu quả sẽ càng nghiêm trọng hơn.
thị thực*
“Nói đi, chẳng lẽ các ngươi đều câm hết rồi à?”
Đại thống lĩnh nước P nhíu mày nói, chẳng lẽ còn muốn hắn chủ động nói ra sao?
“Khụ, Đại thống lĩnh, linh huyệt cấp bậc SS ở đế quốc Hán Tư cách chúng ta không xa, có lẽ chúng ta không nên trông mong ở Tiêu Phàm. Có lẽ chúng ta nên trả lại văn vật cho nước H, đây là một lựa chọn không tồi.”
Có người bất đắc dĩ mở miệng nói, tất cả mọi người không muốn là người đầu tiên mở miệng nói ra, nhưng dù sao cũng phải có người nói.
Đại thống lĩnh lúc này sẽ nhìn chằm chằm vào hắn!
“Đế quốc A đi đầu, chúng ta trả lại cũng không mất mặt lắm.”
“Những thứ kia vốn là đồ của nước H, nên trả lại thì trả lại đi.”
Những người còn lại ồn ào mở miệng.
Đại thống lĩnh nước P trầm giọng lên tiếng.
“Nếu các ngươi đều thống nhất với ý kiến này, vậy thì các ngươi hãy thông báo cho phía chính phủ đi!”
Không bao lâu sau nước P đã ra thông báo.
Thay vì chờ Tiêu Phàm tới, đến lúc đó bị buộc phải đưa ra thêm thứ gì, còn không họ bằng chủ động thì tốt hơn, như vậy còn có thể kiếm được chút lợi ích. Ít nhất sau này, khi yêu thú mạnh xuất hiện, mời Tiêu Phàm ra tay cũng thuận tiện hơn nhiều.
“Chồng à, ngươi xem.”
Từ viện bảo tàng quốc gia đi ra, Tô Ấu Vi đưa điện thoại di động cho Tiêu Phàm.
“Họ cũng biết điều thật.”
Tiêu Phàm lạnh nhạt nói.
Tô Ấu Vi cười mỉm.
“Đến đế quốc A cũng tự mình đưa trả, chắc chắn họ sẽ không vì một ít văn vật mà đắc tội chúng ta.”
“Chồng à, ông ngoại bảo chúng ta trở về nhà một chuyến.”
“Đi thôi.”
Tiêu Phàm và Tô Ấu Vi rất nhanh đã tới nhà họ Lục. Ở nhà họ Lục ăn cơm tối xong, Tiêu Phàm họ mới trở về huyện Lôi Sơn.
Tối nay hắn phải liên lạc với Tiêu Hải, việc này không thể bỏ qua.
...
Thời gian trôi nhanh đến đêm khuya, bóng dáng Tiêu Hải xuất hiện ở trong kính.
“Ông nội, tình huống bên kia như thế nào rồi?”
Tiêu Phàm hỏi thăm.
Vẻ mặt Tiêu Hải trông rất nghiêm trọng, không giống như trước kia.
Tiêu Hải hít sâu một hơi mới nói.
“Cháu ngoan, đế quốc Kền Kền tuyên chiến với chúng ta, chiến trường ở đế quốc Huyết Anh.”
Trong lòng Tiêu Phàm vừa kinh ngạc vừa hoảng sợ.
“Ông nội, đế quốc Kền Kền liên hợp với các quốc gia còn lại tuyên chiến sao? Mà chiến trường ở đế quốc Huyết Anh là tình huống gì vậy?”
Tiêu Phàm hỏi.
“Chúng ta thu được hơn trăm chiếc chiến thuyền của đế quốc Huyết Anh, đế quốc Kền Kền nói đó là họ cho đế quốc Huyết Anh mượn nên bắt chúng ta phải trả lại. Đương nhiên chúng ta sẽ không trả lại. Vì vậy bốn hạm đội siêu cấp của đế quốc Kền Kền đã chạy về phía đế quốc Huyết Anh. Họ nói nếu chúng ta không trả, họ sẽ tuyên chiến với chúng ta!”
“Ông đây đương nhiên không có khả năng sợ họ thật sự tuyên chiến, cho nên lén ký hiệp nghị, hạn chế chiến trường ở tại đế quốc Huyết Anh. Chúng ta sẽ không ném bom vào các thành trì của họ nhưng họ cũng không được tấn công các thành trì ven biển của chúng ta.”
Thủy sư của đế quốc Kền Kền cực kỳ mạnh, nếu tấn công vùng duyên hải, đế quốc Thần Long nhất định sẽ có tổn thất rất lớn. Mà đế quốc Thần Long phản kích điên cuồng thì đế quốc Kền Kền cũng không chịu nổi, các thành phố trong đất liền của đế quốc Kền Kền sẽ bị ném bom!
“Phù!”
Tiêu Phàm thở phào nhẹ nhõm, nếu cuộc chiến hạn chế ở đế quốc Huyết Anh thì tình huống còn khá hơn một chút.
“Ông nội, bây giờ thế cục thế nào?”
Tiêu Phàm hỏi.
Chương 902 - Chiến TrườngTiêu Hải trầm giọng nói.
“Hiện giờ chúng ta có hai mươi vạn chiến sĩ của quân đoàn Tu La ở đế quốc Huyết Anh, còn đế quốc Huyết Anh lại có năm mươi vạn binh lính.”
Tại bến cảng có chín mươi chiến thuyền của Hạm đội Huyết Sa, trong đó mười ba chiến thuyền siêu cấp đã quay về đế quốc Thần Long.
“Bốn hạm đội siêu cấp của đế quốc Kền Kền có tổng cộng có bốn chiếc chiến thuyền siêu cấp dẫn đầu, ba mươi bảy chiếc chiến thuyền hạng nhất, còn lại hai mươi ba chiến thuyền và dư hơn ba trăm chiếc thuyền bình thường. Tổng binh lực khoảng ba mươi vạn. Hiện tại chúng ta có thừa khả năng phòng thủ, nhưng lực lượng phản công không đủ. Thủy sư của chúng ta vẫn có chênh lệch rất lớn với đế quốc Kền Kền.”
Tiêu Phàm tiếp lời khẳng định.
“Đế quốc Kền Kền chỉ vận dụng một chưa đến một nửa thủy sư.”
Tiêu Hải gật đầu. Tiêu Phàn lại nói tiếp:
“Ông nội, nếu thế cục của đế quốc Huyết Anh bên kia bất lợi đối với chúng ta thì những quốc gia còn lại có khả năng sẽ xen vào cuộc chiến!”
Tiêu Hải trầm giọng.
“Rất có khả năng xảy ra chuyện này! À đúng rồi, đế quốc Kền Kền đã tuyên bố nếu nước H tiếp tục trợ giúp chiến thuyền thì họ cũng sẽ trả thù nước H.”
Tiêu Phàm hừ lạnh một tiếng.
“Họ có thể đưa bao nhiêu cao thủ lợi hại tới đây chứ? Lại còn khoa trương không biết ngượng mồm!”
…
…
“Cháu ngoan, cháu cảm thấy nếu chiến trường chỉ giới hạn ở đế quốc A thì sao?”
Tiêu Hải dò hỏi. Tiêu Phàm gật đầu.
"Ông nội, đây đương nhiên là chuyện tốt. Chuyện này cũng giống như chiến tranh năm đó giữa chúng ta và nước M, chiến trường hạn chế ở những nước khác.”
Năm đó hướng đông bắc như vậy, hướng tây nam cũng là như vậy.
“Ừm.”
Tiêu Hải gật đầu.
Tiêu Phàm nói.
"Ông nội, trận chiến tiếp theo chủ yếu là diễn ra tại đế quốc Huyết Anh nhưng nếu một số đế quốc khác tham gia vào thì cũng không ổn. Nếu quá nhiều quốc gia hợp lực với đế quốc Kền Kền thì thực lực của họ sẽ tăng lên, mà tỷ lệ họ tấn công lãnh thổ của chúng ta cũng sẽ tăng lên."
Tiêu Hải nói:
"Bên phía đế quốc Huyết Anh, chúng ta chắc chắn sẽ chiếm ưu thế hơn khi ở trên đất liền, nhưng thực lực chiến đấu trên biển của chúng ta thật sự không bằng bọn họ.”
"Nhưng nếu chờ đến khi hạm đội thứ ba xuống nước, thực lực thủy quân của chúng ta sẽ được tăng lên rất nhiều, đến lúc đó chúng ta sẽ có một chiến hạm siêu cấp, bốn mươi bảy chiến hạm hạng nhất, và có thêm bảy chiếc tàu ngầm."
Ánh mắt Tiêu Phàm sáng lên.
“Ông nội, đến lúc đó thêm cả bên phía đế quốc Huyết Anh, chúng ta sẽ có thêm nhiều chiến hạm hạng nhất hơn nữa.”
Tiêu Hải cười nói.
"Đợt thứ nhất truyền mười chiếc, đợt thứ hai truyền mười hai chiếc, rồi chiếm thêm được mười ba chiếc, đợt thứ ba cũng truyền được mười ba chiến hạm. Cộng thêm bốn chiếc tàu ngầm đầu tiên, sau không phải lại điều thêm ba chiếc đến sao?"
Thực lực thủy quân như này ở dị giới chắc chỉ có đế quốc Kền Kền.
Thực lực thủy quân của đế quốc Thần Long đã tăng lên một cách nhanh chóng như vậy, cũng khó trách đế quốc Kền Kền lại không khỏi tự mình đối phó với đế quốc Thần Long.
Tiêu Phàm nói:
"Ông nội, mặc dù hạm đội của họ mạnh hơn, nhưng tốc độ của phần lớn chiến thuyền lại không nhanh như vậy.”
“Chiến thuyền của chúng ta đang chuyên chở binh lính đến đế quốc Huyết Anh, còn về chuyện vận chuyển tiếp tế chắc là không có vấn đề gì.”
Tiêu Hải gật đầu.
"Tạm thời thì chắc là ổn nhưng đế quốc Kền Kền tổng cộng có mười ba hạm đội siêu cấp, cho nên chắc chắn họ vẫn có thể triệu tập thêm hạm đội tới."
Hiện tại Đế quốc Kền kền chỉ mới điều động bốn hạm đội siêu cấp tới, thực lực thủy quân này nếu muốn hoàn toàn chèn ép được đế quốc Thần Long thì không thể thực hiện được.
“Ông nội, hạm đội mới khi nào thì xuất phát vậy? Ta cảm thấy vẫn phải cử thêm một số người qua đó. Mặc dù bên kia chúng ta có hai trăm nghìn người, nhưng nếu phân tán ở từng hòn đảo thì thực lực của chúng ta sẽ không đủ mạnh. Nếu tập trung ở một hòn đảo, phần hòn đảo còn lại sẽ bị đế quốc Kền Kền chiếm đóng, họ nhất định sẽ tổ chức tấn công người của đế quốc Huyết Anh."
Tiêu Phàm trầm giọng nói.
Tiêu Hải nói.
"Cháu ngoan, ông nội định chiếm đóng đảo Huyết Anh và đảo Trường Anh, diện tích hai hòn đảo này khá lớn, hơn nữa hai hòn đảo này nằm giữa đế quốc Huyết Anh, nằm tách biệt với bốn hòn đảo còn lại, đế quốc Kền Kền cũng sẽ không quá thuận tiện để hành động. Hiện tại chúng ta có một trăm ba mươi nghìn người ở Đảo Huyết Anh, có bảy trăm nghìn người ở Đảo Trường Anh. Năm trăm nghìn binh lính của đế quốc Huyết Anh đang nằm trong sự kiểm soát của chúng ta.”
Tiêu Phàm gật đầu.
Theo hiểu biết của hắn, diện tích đảo Huyết Anh và đảo Trường Anh cộng lại chiếm khoảng năm mươi lăm phần trăm của đế quốc Huyết Anh. Dân số chiếm hơn sáu mươi phần trăm. Chỉ cần có thể nắm chặt trong tay hai hòn đảo này, đế quốc Kền Kền muốn thắng họ ở đế quốc Huyết Anh cũng rất khó khăn.
Chương 903 - Tốn Rất Nhiều Thời Gian“Ông nội, chúng ta có thể tăng thêm năm mươi nghìn quân ở mỗi đảo.”
“Ừm.”
Tiêu Hải gật đầu.
Nói như vậy, quân đoàn Tu La sẽ có ba trăm nghìn người ở đế quốc Huyết Anh, đây chắc chắn là một nguồn sức mạnh vô cùng đáng sợ.
“Cháu ngoan, nhóm máy phát điện mà ông nội cần đã sẵn sàng chưa?”
Tiêu Hải dò hỏi.
Có rất nhiều thiết bị công nghiệp được truyền qua cho nên những máy phát điện cỡ lớn được đưa đến trước đó không đủ dùng, Tiêu Hải cần thêm một số máy phát thủy điện.
Lãnh thổ của đế quốc Thần Long rộng lớn, rất nhiều nơi phù hợp để bố trí máy phát thủy điện, hơn nữa việc bố trí cũng không quá khó khăn.
Ở nước H, để bố trí một máy phát thủy điện nào đó thì cần phải xây dựng một con đập lớn,nhưng dị giới thì hoàn toàn không cần, họ chỉ cần bày trận là được! Thậm chí nếu bố trí trận pháp ở những con sông khá bằng phẳng, cũng có thể làm gia tăng tốc độ dòng chảy của nước, trực tiếp điều khiển tuabin nước để tạo ra điện.
Tiêu Phàm gật đầu.
"Tất nhiên là ta đã chuẩn bị xong, mười bộ máy phát thủy điện, còn có thêm nhiều loại dây điện.”
Tiêu Hải cười nói.
"Cháu ngoan, ngươi mở đường hầm linh huyệt đi, ông nội truyền cho ngươi một con dị thú thuộc tính thổ, nó dị năng độn thổ, còn là cấp bậc Võ Vương.”
Tiêu Phàm từng nói với Tiêu Hải, hắn cần một con dị thú thuộc tính thổ để tìm kiếm dầu mỏ. Lãnh thổ nước H rộng lớn, chắc chắn vẫn còn có một số nơi ẩn chứa nguồn dầu mỏ phong phú, chỉ là nếu khoan giếng để tìm những mỏ dầu này thì chi phí sẽ rất lớn.
Cho nên để dị thú tìm kiếm sẽ nhanh hơn nhiều.
Độ sâu của các mỏ dầu ở nước H nằm trong khoảng từ một ngàn mét đến hơn bảy ngàn mét, mà mỗi giây dị thú cấp bậc Võ Vương lao được tới hơn mười mét dưới lòng đất, như vậy chắc chắn không có vấn đề gì.
Mười phút là có thể đi đến độ sâu mấy ngàn mét.
Hiện tại nước H khoan một cái giếng thăm dò sâu phải mất đến mấy chục triệu thậm chí là hơn trăm triệu, hơn nữa còn cần phải tốn rất nhiều thời gian.
Mà dùng dị thú cấp bậc Võ Vương để dò xét, chi phí là 0!
Thứ mà Tiêu Phàm muốn tìm không phải loại mỏ dầu bị vùi rất sâu dưới lòng đất, nếu độ sâu dò xét không vượt quá ba ngàn mét, mười mấy phút là có thể dò xét một địa điểm.
“Ừm.”
Tiêu Phàm nhanh chóng mở đường hầm linh huyệt ra.
“Đi!”
Vẻ mặt Tiêu Hải nghiêm túc. Hắn chưa từng truyền linh thú cấp bậc Võ Vương.
Tiêu Phàm cũng hơi căng thẳng.
Dựa theo tình huống bên phía linh huyệt của huyện Lôi Sơn, linh thú cấp bậc Võ Vương chắc là có thể truyền tới, nhưng hắn cũng sợ sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. Nếu truyền tống thất bại, Tiêu Hải sẽ bị cắn trả.
May mắn thay, mấy phút đồng hồ trôi qua, một con dị thú có dáng vẻ của tê tê được truyền tới, thân hình của nó dài khoảng chừng bốn đến năm mét. Đây là hình dạng bình thường của nó. Nếu tiến vào hình thái chiến đấu, thân thể của nó có thể dài hơn mười mét.
“Gào gào…”
Dị thú vừa được truyền tới dùng đầu thân mật cọ vào cánh tay của Tiêu Phàm.
Tiêu Hải thở phào nhẹ nhõm, cười nói:
"Cháu ngoan, đây là Giáp Thú Độn Sơn thuộc tính thổ chuyên về tấn công, am hiểu độn thổ. Tu vi của nó là Võ Vương sơ kỳ. Ông nội sẽ truyền cho ngươi thêm một chút long khí!”
Tiêu Hải nói xong thì nhanh chóng truyền cho Tiêu Phàm rất nhiều long khí, chờ khi tiêu hóa xong những thứ này là tu vi của Tiêu Phàm có thể nhanh chóng đạt đến cảnh giới Đại Tông Sư.
Tu vi tăng lên, lúc đó dị năng không gian cũng có thể mạnh hơn.
"Ông nội, ngoại trừ tuabin nước, thì vẫn còn nhiều loại đồ vật khác như động cơ gió, ta cũng đã chuẩn bị hai bộ."
Tiêu Phàm nói, hắn đã truyền tống phần lớn đồ vật cho Tiêu Hải.
“Cháu ngoan, động cơ gió của ngươi không có phiến lá à?”
Tiêu Hải kinh ngạc hỏi.
Tiêu Phàm cười nói.
"Ông nội, ta cảm thấy bên người chưa chắc đã cần phiến lá, bố trí trận pháp là có thể trực tiếp kéo động cơ. Đến lúc đó mọi người thử thí nghiệm thử xem.”
Ánh mắt Tiêu Hải sáng lên.
"Cũng đúng, ông nội bảo họ nghiên cứu, nếu nghiên cứu được, thì nó còn tiện hơn so với tuabin nước.”
Một giờ trôi qua, phần lớn đồ vật trong kho hàng đều được truyền qua, lúc này sắc mặt của Tiêu Hải cũng đã hơi tái nhợt.
“Cháu ngoan, năm ngày sau ta sẽ liên lạc với ngươi! Vẫn là linh huyệt này.”
Tiêu Hải nói xong, bóng người biến mất.
Tiêu Phàm trở lại phòng ngủ chính của mình, con Giáp Thú Độn Sơn kia ngoan ngoãn nằm ở đó, tính tình của nó khá ôn hòa.
“Ngươi có thể hiểu những gì ta nói không?”
Tiêu Phàm mở miệng nói.
Độn Sơn Giáp Thú gật đầu.
Là một linh thú cấp bậc Võ Vương, nó đã có được một chỉ số thông minh nhất định, Tiêu Hải dạy nó tiếng nước H, tất nhiên nó có thể nghe hiểu những gì Tiêu Phàm nói.
Chương 904 - Thăm Dò“Ngươi có một lớp vảy giáp vàng rực rỡ, vậy thì gọi ngươi là Tiểu Kim đi.”
Tiêu Phàm sờ đầu Giáp Thú Độn Sơn nói.
Tiểu Kim gật đầu, Tiêu Phàm lại nói tiếp.
"Bây giờ ngươi hãy chui xuống dưới lòng đất, ta sẽ quan sát tốc độ chạy của ngươi, đừng có đục ra một cái lỗ ở phòng này của ta đấy.”
Trên người Tiểu Kim tỏa ra ánh sáng vàng nhàn nhạt, hình bóng của nó nhanh chóng chìm vào lòng đất rồi biến mất không thấy.
“Nhanh quá!”
Ánh mắt Tiêu Phàm sáng lên.
Năm phút trôi qua, bài kiểm tra kết thúc. Tốc độ độn thổ của Tiểu Kim, ở tầng nông là bốn mươi mét mỗi giây, tầng sâu là hai mươi mấy mét mỗi giây. Tốc độ trung bình khoảng ba mươi hai mét mỗi giây.
Nếu độ sâu cần dò xét là ba ngàn mét, Tiểu Kim chỉ cần ba đến bốn phút là có thể đi lại giữa hai nơi, thời gian một ngày có thể dò xét được một đến hai trăm địa điểm.
Nếu nó tiếp tục đi sâu trong lòng đất, mỗi giây có thể đi được hai mươi mấy mét, thời gian một ngày nó có thể đi thẳng một đường tới hơn hai ngàn km.
Phạm vi thăm dò của trường hợp sau thì lớn hơn, nhưng trường hợp trước thì có thể phát hiện được mỏ dầu ở nhiều độ sâu khác nhau.
“Tiểu Kim, đây là bản đồ phân bố dầu mỏ của nước H, ngươi nhìn kỹ một chút. Còn bên này là bản đồ này là một số khu vực rất có khả năng có mỏ dầu ở nước H, nhưng việc khoan để thăm dò ở một số khu vực có độ khó rất lớn, ngươi cũng ghi nhớ kỹ một chút. Còn tấm bản đồ này nữa…”
Tiêu Phàm cho Tiểu Kim xem rất nhiều bản đồ, những bản đồ này đều được quốc gia cung cấp bậc, không phải là kiểu có thể dễ dàng tìm được trên internet.
"Tiểu Kim, nhiệm vụ của ngươi là điều tra một số khu vực chưa khoan giếng nhưng có khả năng tồn tại mỏ dầu, ngươi cần phải thăm dò rõ trữ lượng của dầu mỏ, đồng thời còn có độ sâu chôn dấu của nó. Ngươi phải tránh xa thành phố và cố gắng không để mọi người thấy."
Tiêu Phàm chỉ đạo nó.
"Nếu phát hiện có mỏ dầu nhỏ thì ngươi ghi nhớ là được,còn nếu phát hiện mỏ dầu lớn, ngươi phải trở về nói ngay cho ta biết, hiểu không?"
Tiểu Kim gật đầu.
“Bắt đầu hành động đi! Ngươi kiểm tra độ sâu hai ngàn mét dưới lòng đất trước đã.”
“Gào gào…”
Tiểu Kim nhanh chóng chui xuống lòng đất rồi biến mất.
Ở độ sâu khoảng hai ngàn mét thì tốc độ của Tiểu Kim sẽ nhanh hơn một chút, khoảng cách nó tìm kiếm mỗi ngày có thể đạt tới hai nghìn năm trăm km. Nếu độ sâu này có mỏ dầu lớn, có lẽ chỉ cần ba đến năm ngày Tiểu Kim sẽ phát hiện ra.
Đảo mắt đã bốn ngày trôi qua, Tiêu Phàm đã hoàn toàn tiêu hóa xong long khí mà Tiêu Hải truyền cho hắn.
“Bùm!”
Đột nhiên trên người Tiêu Phàm bùng phát ra một luồng khí mạnh mẽ, tu vi của hắn đã đạt đến cấp bậc Đại Tông Sư, linh khí linh huyệt đột nhiên tăng lên nhanh chóng.
“Hả?”
Trong biệt thự, hai mắt Tô Ấu Vi sáng lên.
“Cuối cùng chồng ta cũng đã đột phá, tốt quá rồi.”
Tô Ấu Vi thầm nghĩ trong lòng.
Khoảng một giờ sau, tốc độ linh khí trong linh huyệt mới dẫn ổn định lại, so sánh với lúc đầu, linh khí bây giờ tăng lên khoảng chừng hai phần. Tuy rằng linh huyệt vẫn chưa đạt tới cấp bậc SSS, nhưng khoảng cách tới cấp bậc SSS đã rất gần, tăng trưởng tự nhiên trong thời gian nửa năm chắc là cũng có thể đạt đến cấp bậc SSS.
Nếu vẫn còn có người đột phá kéo theo linh huyệt tăng lên, có lẽ Tiêu Phàm chỉ mất chừng ba tháng là linh huyệt có thể đạt tới cấp bậc SSS. Chỉ cần linh huyệt đạt tới cấp bậc SSS, hắn có thể đi tới dị giới.
“Chồng à, chúc mừng nha.”
Chờ Tiêu Phàm củng cố tốt tu vi của mình, Tô Ấu Vi đi vào trong phòng ngủ chính. Tiêu Phàm cười híp mắt nhìn Tô Ấu Vi.
"Mấy ngày nay ta đều bận tu luyện, Vi Vi, chúng ta chơi trò chơi chút đi.”
Tô Ấu Vi nhìn ra ngoài cửa sổ, nàng liếc Tiêu Phàm một cái rồi nói:
"Chồng à, bây giờ đang là ban ngày ban mặt đó.”
“Ban ngày ban mặt thì sao, không phải còn có rèm cửa sao?”
Tiêu Phàm nói xong thì vung tay lên, rèm cửa sổ đóng lại ngay lập tức, căn phòng tối sầm lại.
Sau hai ba giờ chơi trò chơi trôi qua, vẻ mặt Tiêu Phàm sảng khoái.
“Vi Vi, phía nước M hiện giờ có bao nhiêu người tiến hóa cấp bậc SSS?"
Tiêu Phàm dò hỏi.
Gần đây tâm sức của hắn đều đặt ở chuyện tăng lên tu vi, các tin tức trong nước và quốc tế gần đây hắn cũng không chú ý.
Tô Ấu Vi nói:
"Các tập đoàn lớn ở nước M đã đầu tư nhiều tiền hơn, người tiến hóa cấp bậc SSS của họ đã vượt qua hai mươi người. Nhưng người tiến hóa cấp bậc SSS của Liên Minh Người Tiến Hóa nước M chỉ có mười lăm người, số người tiến hóa cấp bậc SSS còn lại lệ thuộc vào các tập đoàn lớn. Simpson và Herman đã gây áp lực rất lớn cho những người đó.”
Tiêu Phàm dò hỏi.
"Simpson và Herman à, bây giờ họ sao rồi? Họ có hành động gì nữa không?”
Chương 905 - Thủy QuânTô Ấu Vi đáp:
"Họ đã kết hợp lại để thành lập Liên Minh Nhân Loại Mới, bây giờ Liên Minh Nhân Loại Mới đã có khoảng hai ba mươi người. Bên cạnh đó, rất nhiều người bình thường nước M cũng ủng hộ Liên Minh Nhân Loại Mới, họ đều hy vọng trở thành người tiến hóa để được gia nhập Liên Minh Nhân Loại Mới. Simpson họ giương cờ hiệu là mưu cầu phúc lợi cho tất cả nhân loại mới, yêu cầu quốc gia nâng cao địa vị của nhân loại mới.”
Trên mặt Tiêu Phàm lộ ra nụ cười yếu ớt.
Bọn Simpson làm như vậy rất nhiều ông lớn lâu đời ở nước Mỹ chắc chắn sẽ không vui, địa vị của nhân loại mới tăng lên đồng nghĩa với việc địa vị của họ sex giảm xuống.
Liệu họ có tự mình trở thành nhân loại mới không?
Hiện giờ trở thành người tiến hóa cấp bậc SSS, tỷ lệ thành công cũng không cao! Dù là tăng dần lên từng bước chậm rãi, hay là trực tiếp tăng lên trở thành người tiến hóa cấp bậc SSS, thì hiện nay tỷ lệ thành công đều chưa đến hai mươi phần trăm! Nếu người lớn tuổi sử dụng dịch tiến hóa cấp bậc SSS, tỷ lệ thành công còn có thể giảm mạnh, chắc là chưa đến nửa phần.
Những ông lớn kia cũng không nỡ để cho con trai cháu trai của mình phải mạo hiểm, họ chỉ có thể lựa chọn tăng thực lực cho người thân cận của mình. Nhưng vấn đề là, sau khi người thân cận của họ trở thành người tiến hóa cấp bậc SSS, liệu họ còn có thể trung thành không?
Trong thời gian ngắn có được sức mạnh to lớn, cho nên khả năng thay đổi tâm lý cũng không hề nhỏ, nhóm người Simpson và Herman chính là ví dụ điển hình. Những người này chắc chắn sẽ có vài người gia nhập Liên Minh Nhân Loại Mới. Cứ chậm rãi phát triển tiếp như vậy, rất có thể sẽ gây ra sự rạn nứt trong nội bộ nước M.
“Vi Vi, ta muốn tạo thêm thanh thế cho Liên Minh Nhân Loại Mới trên mạng. Hãy kiếm thêm thủy quân* .”
thủy quân*
*Những người được trả tiền để ngụy trang thành cư dân mạng bình thường để viết những bình luận thiếu tính khách quan, có thể là khen hoặc chê một tác phẩm nào đó.
*Những người được trả tiền để ngụy trang thành cư dân mạng bình thường để viết những bình luận thiếu tính khách quan, có thể là khen hoặc chê một tác phẩm nào đó.
Tiêu Phàm mỉm cười nói.
Dựa vào sức mạnh kỹ thuật trên internet của Tô Ấu Vi, nàng không cần người thật để tạo thủy quân, nàng chỉ cần tạo nhiều tài khoản người máy để gửi tin tức là được.
“Chồng à, ta vẫn luôn làm thế mà.”
Tô Ấu Vi cười nói.
Tiêu Phàm nói:
"Gần đây trong nước và quốc tế, còn có tin tức quan trọng nào không?"
Tô Ấu Vi nói.
"Nước P nói là đã chuẩn bị xong văn vật của nước ta, chúng ta có thể đến mang về bất cứ lúc nào. Mặt khác, gần đây nước B và nước Hành Dương rất thân thiết với nhau, rất có thể họ đang tính liên minh với nước M để ngăn chặn sự phát triển của nước H chúng ta."
Tia sáng lạnh trong mắt Tiêu Phàm lóe lên.
Đất nước không lớn nhưng nhảy rất giỏi đó.
"À đúng rồi, bây giờ tin tức đế quốc Kền Kền và đế quốc Thần Long khai chiến với nhau đã bay đầy trời trên internet, phương tây tại dẫn dắt dư luận thế giới, không cho nước H truyền chiến hạm để ủng hộ đế quốc Thần Long. Những dư luận kia cho rằng nếu nước H tiếp tục truyền chiến hạm sang, rất có thể sẽ gây ra chiến tranh giữa biên giới hai nước.
“Hiện nay ảnh hưởng của dư luận đối với vấn đề này không nhỏ. Ngay cả ở nước ta cũng có nhiều người có quan điểm như vậy. Họ cho rằng nếu đế quốc Kền Kền tìm được phương pháp để truyền một lượng lớn người thì chắc chắn sẽ có rất nhiều cao thủ của đế quốc Kền Kền đến đây.”
Tiêu Phàm khẽ gật đầu.
Nhiều người có ý nghĩ như vậy, thật ra hắn thấy cũng bình thường.
"Chồng à, rất nhiều cư dân mạng nghi ngờ rằng nếu chúng ta toàn lực hỗ trợ đế quốc Thần Long liệu có khi nào giúp hết sức mà không có kết quả gì không, có lẽ sẽ xảy ra chuyện tương tự như sự tích người nông dân và con rắn. Mà thật ra ta cũng có lo lắng một chút chút.”
Tô Ấu Vi nói, bây giờ nàng vẫn chưa biết Tiêu Hải là hoàng đế nên vẫn cho rằng, Tiêu Hải chỉ là tướng quân của đế quốc Thần Long.
“Vi Vi, ngày mai ta sẽ tặng nàng một niềm vui bất ngờ.”
Tiêu Phàm mỉm cười nói.
Hắn định nói cho Tô Ấu Vi biết thân phận của ông nội mình. Thực lực của Tô Ấu Vi bây giờ rất mạnh, người khác không thể thông qua nàng để biết được tình hình của Tiêu Hải.
…
“Tích tích!”
Điện thoại di động của Tiêu Phàm vang lên, là Khương Vạn Trần gọi tới.
“Cục trưởng Khương, có chuyện gì sao?”
Tiêu Phàm cầm điện thoại lên nghe.
Khương Vạn Trần nói:
"Tiêu tông sư, rada của chúng ta phát hiện một con yêu thú, tốc độ của nó rất nhanh, bây giờ đang từ hướng tây bắc đi về hướng đông nam. Rất có thể đây là một con yêu thú cấp bậc Võ Vương!”
Tiêu Phàm nghĩ tới Tiểu Kim, nếu Tiểu Kim phát hiện ra mỏ dầu thì nó bay về tất nhiên sẽ nhanh hơn nhiều so với chui dưới lòng đất.
“Cục trưởng Khương, ngươi có ảnh của đối phương không?”
Tiêu Phàm dò hỏi.
Chương 906 - Mỏ DầuKhương Vạn Trần nói.
"Máy do thám không người lái đã được điều động, chắc là rất nhanh sẽ có ảnh chụp gửi về đây, nếu là yêu thú cấp bậc Võ Vương thì sẽ cần ngươi ra tay."
“Yên tâm đi, nếu cần ra tay, ta nhất định sẽ ra tay.”
Cúp điện thoại xong, chưa đến năm phút sau Khương Vạn Trần đã gửi tin nhắn ảnh tới, quả nhiên là Tiểu Kim. Tiêu Phàm gọi điện thoại cho Khương Vạn Trần một lần nữa.
"Cục trưởng Khương, hãy bảo người của chúng ta đừng tấn công nó, con yêu thú cấp bậc Võ Vương này là linh sủng của ta. Hôm trước ta để nó chui vào lòng đất tìm kiếm mỏ dầu, chắc là nó đã có phát hiện nào đó.”
Đầu bên kia điện thoại, Khương Vạn Trần thở phào nhẹ nhõm, hắn vui vẻ nói.
"Tiêu Phàm, nó có thể tìm kiếm mỏ dầu ở những nơi rất sâu dưới lòng đất sao?"
Tiêu Phàm cười nói.
"Nó độn thổ được khoảng tám đến chín ngàn mét cũng không có vấn đề gì, nhưng ta chỉ bảo nó tìm kiếm mỏ dầu có độ sâu hai ngàn mét."
Khương Vạn Trần mừng rỡ nói.
"Nếu tìm được mỏ dầu lớn chôn khá nông, vậy sẽ mang lại lợi ích cực kỳ to lớn cho quốc gia.”
“Cục trưởng Khương, trước tiên ngươi cứ giữ bí mật về việc này đã, ta vẫn chưa chắc chắn nó có thể tìm được mỏ dầu lớn hay không, ngươi đừng vui mừng vội.”
Cúp điện thoại, Tiêu Phàm bay về phía Tiểu Kim.
Hai giờ sau, Tiêu Phàm gặp Tiểu Kim trên không trung.
“Gào gào…”
Thấy Tiêu Phàm, Tiểu Kim hưng phấn kêu lên.
Tiêu Phàm dò hỏi.
"Tiểu Kim, có phải phát hiện mỏ dầu lớn nào không?”
Tiểu Kim liên tục gật đầu.
“Dẫn ta qua đó đi!”
Tiểu Kim thay đổi phương hướng, mấy giờ sau nó đáp xuống đất, Tiêu Phàm và nó đã đến một bãi sa mạc cực kỳ hoang vu. Trong phạm vi bán kính hai trăm km quanh nơi này không hề có người ở, Tiêu Phàm dùng niệm lực tinh thần quét qua một chút, hắn phát hiện dưới đất toàn là nham thạch, việc khoan giếng sẽ rất khó khăn. niệm lực tinh thần của Tiêu Phàm thăm dò xuống độ sâu mấy trăm mét dưới lòng đất.
“Thuấn di!”
Một giây sau Tiêu Phàm đã dịch chuyển xuống sâu dưới lòng đất mấy trăm mét, sau hai lần dịch chuyển, Tiêu Phàm đã tới độ sâu một ngàn mét dưới lòng đất.
Độ sâu của mỏ dầu này là một ngàn ba trăm mét.
Ánh mắt Tiêu Phàm sáng lên, niệm lực tinh thần của hắn đã phát hiện thấy mỏ dầu.
Ngay sau đó, Tiêu Phàm dịch chuyển vào bên trong mỏ dầu, sau lưng hắn xuất hiện một đôi cánh, đôi cánh này có thể cung cấp cho hắn khả năng phòng ngự, để dầu không dính vào người.
“Không biết trữ lượng của mỏ dầu này như thế nào.”
Tiêu Phàm nhanh chóng đi về phía trước.
Trong đất đá niệm lực tinh thần của hắn chỉ có thể lan rộng ra khoảng mấy trăm mét, trong chất lỏng dầu mỏ niệm lực tinh thần của hắn có thể lan rộng đến gần một ngàn mét.
Mấy giờ trôi qua, Tiêu Phàm mừng rỡ không thôi. Căn cứ vào phán đoán của hắn, trữ lượng của mỏ dầu này vượt quá năm tỷ tấn, trữ lượng cụ thể thì vẫn cần chuyên gia đến xác định. Hơn nữa mỏ dầu này, chỗ cách mặt đất gần nhất cũng chỉ có mấy trăm mét, độ sâu trung bình cũng chỉ trên dưới một ngàn hai trăm mét.
“Đây là mỏ dầu siêu cấp có thể so sánh với mỏ dầu Đại Khánh!”
Tiêu Phàm nghĩ thầm trong lòng. Ngay sau đó, Tiêu Phàm trở lại mặt đất, hắn lấy điện thoại vệ tinh ra.
“Tiêu tông sư, sao rồi?”
Tiêu Phàm liên lạc với Khương Vạn Trần, đầu dây bên kia Khương Vạn Trần mong đợi nói.
Tiêu Phàm khẽ cười nói:
"Cục trưởng Khương hãy xác định vị trí của ta đi, chỗ này của ta phát hiện ra một mỏ dầu cực lớn. Độ sâu chôn giấu nông nhất chỉ có mấy trăm mét, trữ lượng trên năm tỷ tấn, chỉ là môi trường ở đây khá khắc nghiệt.”
Hô hấp của Khương Vạn Trần bắt đầu trở nên dồn dập. Một mỏ dầu lớn như mỏ dầu Đại Khánh, chuyện này rất quan trọng với quốc gia, duy trì an ninh năng lượng cho quốc gia sẽ được đảm bảo hơn.
“Tiêu tông sư, ta sẽ lập tức xác định vị trí của ngươi.”
Khương Vạn Trần nhanh chóng cử người định vị vị trí của Tiêu Phàm.
“Tiêu tông sư, đã định vị được rồi, quốc gia sẽ nhanh chóng cử người qua đó.”
Cúp điện thoại, Khương Vạn Trần lập tức báo tin tức này lên trên.
“Một mỏ dầu khổng lồ khả năng còn lớn hơn mỏ dầu Đại Khánh sao?”
Đại trưởng lão nhận được tin tức, hắn mừng rỡ không thôi. An ninh năng lượng quốc gia là ưu tiên hàng đầu, dầu mỏ là máu của công nghiệp, nếu chiến tranh nổ ra, dầu mỏ không thể vận chuyển vào quốc nội được thì sao đây?
"Một mỏ dầu như vậy mà tìm thấy chỉ trong trong vài ngày, vậy chắc chắn sẽ có nhiều mỏ dầu trữ lượng lớn hơn trong tương lai."
Đại trưởng lão thầm nghĩ trong lòng.
Phát hiện thêm một mỏ dầu lớn, năng lượng quốc gia sẽ an toàn hơn nhiều.
……
"Chồng à, bí mật gì vậy?"
Tô Ấu Vi tò mò hỏi, Tiêu Phàm đã trở về huyện Lôi Sơn. Ngày hôm qua Tiêu Phàm đã nói với nàng, rằng hôm nay sẽ nói cho nàng một bí mật, kết quả là đã sắp nửa đêm, Tiêu Phàm vẫn chưa nói với nàng.
Chương 907 - Người Là Hoàng Đế Sao?“Lát nữa gặp ông nội rồi nói.”
Tiêu Phàm cười ha hả nói.
Tô Ấu Vi dò hỏi:
"Chồng à, có phải bí mật này liên quan đến ông nội Tiêu không? Xem ra ông nội Tiêu không phải là tướng quân bình thường. Chẳng lẽ là Đại tướng quân hay gì đó à?”
Tô Ấu Vi cho là đã hết sức đoán lên cao nhưng nàng nào biết, thân phận bây giờ của Tiêu Hải không phải là tướng quân mà là hoàng đế.
“Cháu ngoan, Ấu Vi.”
Chưa tới mười phút, hình bóng của Tiêu Hải đã xuất hiện trong kính.
“Ông nội, bên chỗ người vẫn ổn chứ?”
Tiêu Phàm dò hỏi.
Tiêu Hải cười nói:
"Đợt chiến hạm thứ ba đã xuất phát, thừa dịp hạm đội còn lại của đế quốc Kền Kền chưa tới, ta đưa một trăm nghìn chiến sĩ đến đó. Hiện tại đảo Huyết Anh đã có một trăm tám mươi nghìn binh lính, đảo Trường Anh có một trăm hai mươi nghìn binh lính, chắc là vẫn có thể ổn định cục diện của bên đế quốc Huyết Anh.”
Tiêu Phàm thở phào nhẹ nhõm.
"Ông nội, với thực lực hiện giờ của Vi Vi, ta cảm thấy nói cho nàng biết thân phận của người cũng không có vấn đề gì, người có định đi thay một bộ quần áo không?"
Tiêu Phàm cười ha hả nói.
Tô Ấu Vi tò mò nhìn Tiêu Hải.
“Được thôi!”
Tiêu Hải cười gật đầu, hắn đi ra khỏi phạm vi Không Minh Kính, vài giây sau hình bóng Tiêu Hải lại xuất hiện.
Tô Ấu Vi sững sờ nhìn Tiêu Hải.
Tiêu Hải đang mặc long bào!
Dù hoàng đế dị giới không mặc long bào, nhưng Tiêu Hải là người từ Trái Đất qua, cho nên đương nhiên hắn biết long bào này tượng trưng cho điều gì. Cho nên Tiêu Hải chỉ là tướng quân thì hắn sẽ không ăn mặc như vậy, vì mặc như vậy mà hoàng đế của đế quốc Thần Long biết được, Tiêu Hải sẽ không có quả ngọt để ăn.
“Ông nội Tiêu, người......người là hoàng đế sao?”
Tô Ấu Vi không dám tin hỏi.
Tiêu Hải cười nói:
"Vi Vi, ông nội Tiêu đúng là hoàng đế của đế quốc Thần Long! Thằng nhóc thúi Tiêu Phàm này về sau sẽ là người kế vị. Hắn sẽ trở thành hoàng đế của đế quốc Thần Long, còn ngươi sẽ là hoàng hậu của đế quốc Thần Long.”
Tô Ấu Vi cảm thấy không thể tin nổi. Sau này Tiêu Phàm sẽ trở thành hoàng đế của đế quốc Thần Long sao?
“Vi Vi, bây giờ ngươi đã biết vì sao ta toàn lực ủng hộ đế quốc Thần Long rồi chứ, là vì ông nội là hoàng đế của đế quốc Thần Long.”
Tiêu Phàm mỉm cười nói.
Tô Ấu Vi ngơ ngác hỏi.
"Phàm ca, ta......không phải ta đang nằm mơ chứ? Ông nội Tiêu lại là hoàng đế của đế quốc Thần Long.”
Tiêu Hải xuyên qua trở thành tướng quân của đế quốc Thần Long, Tô Ấu Vi đã rất giật mình rồi, vậy mà thân phận thật sự của hắn lại là hoàng đế.
“Đương nhiên không phải.”
“Lúc đầu thực lực của ngươi vẫn còn thấp, cho nên chuyện này không tiện nói cho ngươi biết, nếu không người khác sẽ rất dễ biết được bí mật này từ chỗ ngươi. Sau đó, ta đã nghĩ sau này phải cho ngươi một niềm vui lớn, nhưng bây giờ ngươi cũng đã bắt đầu lo lắng cho nên ta quyết định nói cho ngươi biết bí mật này trước.”
Tiêu Phàm mỉm cười nói.
…
Tô Ấu Vi hít sâu một hơi, bất ngờ này quá lớn.
"Ấu Vi, ngươi không nên nghĩ quá nhiều. Dù thân phận thay đổi như thế nào, thì tình cảm của ngươi và thằng nhóc thối Tiêu Phàm này cũng không thay đổi."
Tiêu Hai mỉm cười nói:
"Nếu hắn ỷ vào thân phận mà bắt nạt ngươi, ngươi cứ nói với ông nội Tiêu, ông nội Tiêu giúp ngươi dạy dỗ hắn."
"Cảm ơn ông nội Tiêu."
Tô Ấu Vi vội vàng nói.
Tiêu Phàm tức giận nói:
"Ông nội, ta bắt nạt Vi Vi làm gì chứ?"
Trò chuyện thêm một lát, Tiêu Phàm mở đường hầm linh huyệt ra, Tiêu Hải truyền cho Tiêu Phàm một viên dị năng không gian, sau đó lại truyền cho Tô Ấu Vi một viên dị năng thân thể bất tử.
Cũng vì Tiêu Hải là Hoàng đế của đế quốc Thần Long nên hắn mới có thể cung cấp nhiều viên dị năng lực không gian và viên dị năng thân thể bất tử như vậy. Đổi lại là người khác, dù may mắn có được dị năng không gian hoặc dị năng bất tử, cũng rất khó tăng lên.
"Cháu ngoan, truyền cho ngươi một ít trận châu mạnh hơn! Ngươi có thể dùng những trận châu này trên chiến thuyền, có thể bố trí trận pháp phòng ngự, lúc đầy năng lượng, có thể ngăn cản năm sáu lần tên lửa đạn đạo tấn công cũng không có vấn đề."
Tiêu Hải nhanh chóng truyền cho Tiêu Phàm không ít trận châu, số trận châu này đủ để bố trí bốn chiếc 055, đương nhiên cũng có thể bố trí trên hàng không mẫu hạm.
"Ông nội, nếu năng lượng tiêu hao, cần bao lâu mới khôi phục lại được?"
Tiêu Phàm hỏi.
Trận châu có thể hấp thu năng lượng ở trong thiên địa.
Tiêu Hải nói:
"Ở Trái Đất bên đó thì có lẽ cần ba tới năm ngày."
Tiêu Phàm gật đầu, ba đến năm ngày là được rồi. Dưới tình huống bình thường, các quốc gia còn lại nào dám dùng tên lửa đạn đạo tấn công chiến hạm nước H chứ?
"Ông nội, mấy ngày nay lại có vài thứ mới đến kho hàng."
Tiêu Phàm truyền một vài thứ trong kho hàng cho Tiêu Hải.
...
"Phàm ca, sao ta cảm thấy giống như nằm mơ thế nhỉ?"
Tô Ấu Vi tự lẩm bẩm. Bất ngờ quá lớn, rất lâu nàng vẫn chưa thể tiếp thu nổi.
Chương 908 - Ta Hoàn Toàn Không Nghĩ TớiTiêu Phàm ôm Tô Ấu Vi, hắn mỉm cười nói:
"Ba năm trước đây, ông nội tạo phản, ta bên này cung cấp bậc không ít vật tư cho ông nội tạo phản. Không phải ở dị giới có tin tức truyền đến Trái Đất sao? Hoàng đế của đế quốc Thần Long tạo phản đoạt được hoàng vị, ngươi chưa từng nghĩ đến chuyện này sao?"
Tô Ấu Vi lẩm bẩm nói:
"Không có, chuyện này không thể ngờ được, ta hoàn toàn chưa từng nghĩ đến phương diện này. Ta vẫn cho rằng ông nội Tiêu là tướng quân, có công đi theo Hoàng đế giúp đỡ tạo phản cho nên thân phận địa vị tương đối cao. Hiện giờ suy nghĩ kỹ lại một chút, ta hẳn nên đoán được từ sớm.”
“Trước đó ta còn từng xóa sạch ảnh chụp của ông nội Tiêu trên mạng mà. Mặc dù hình của ông nội Tiêu chụp lúc đó nhỏ tuổi hơn bây giờ chút, nhưng vẫn khá giống với ảnh chụp Hoàng đế của đế quốc Thần Long được lưu truyền trên internet."
Tuy chênh lệch của hai loại ảnh chụp tương đối lớn, nhưng chủ yếu vẫn là vì phương diện khí chất có sự khác biệt rất lớn. Ảnh chụp của Tiêu Hải trước kia mà Tô Ấu Vi từng thấy, ăn mặc rất bình thường, ảnh chụp Tiêu Hải lưu truyền trên internet lại mặc cẩm y ngọc phục, lộ vẻ tàn bạo.
Tiêu Phàm mỉm cười nói:
"Ta lo lắng người trong thôn nhận ra, cho nên mới truyền những người trong thôn kia đến dị giới."
"Ừm."
Tô Ấu Vi gật đầu.
Nếu Tiêu Phàm không đưa những người trong thôn đi, có lẽ xác suất rất lớn sớm là đã có người nhận ra Hoàng đế của đế quốc Thần Long là Tiêu Hải...Ảnh chụp mà Tô Ấu Vi thấy được chụp từ rất lâu trước đây, ảnh mờ mờ không rõ, nhưng người trong thôn đều biết rõ dáng vẻ của Tiêu Hải như thế nào.
"Chồng à, càng ngày càng có nhiều tin tức hơn truyền tới dị giới, còn có các tổ chức tình báo vân vân của nước M cũng đang điều tra, thân phận của ông nội Tiêu sớm muộn gì cũng lộ ra ánh sáng."
Tô Ấu Vi nói.
Tiêu Phàm gật đầu:
"Đây là chuyện không cách nào tránh khỏi, lộ ra ngoài muộn một chút thì ráng muộn một chút đi, dù sao bây giờ lộ ra ánh sáng thì vấn đề cũng không lớn."
"Vậy cũng đúng."
Nếu lộ ra ánh sáng lúc Tiêu Hải còn chưa tạo phản thành công, hoặc là lộ ra ánh sáng lúc vừa mới lập quốc, vấn đề sẽ rất nghiêm trọng. Nhưng bây giờ, thế cục của đế quốc Thần Long đã tương đối ổn định. Dù biết Tiêu Hải đến từ Trái Đất, rất nhiều người hẳn cũng vẫn sẽ trung thành với Tiêu Hải, phần lớn bách tính cũng vẫn sẽ ủng hộ.
"Ngủ đi. Ngày mai chúng ta đi tới nước P một chuyến."
Tiêu Phàm vỗ nhẹ mái tóc của Tô Ấu Vi, nói.
"Chồng à, bây giờ ta không ngủ được."
"Không ngủ được sao? Vậy chúng ta chơi trò chơi một chút đi, chơi mệt rồi sẽ ngủ được."
Tiêu Phàm cười híp mắt nói.
...
Ngày thứ hai, Tiêu Phàm và Tô Ấu Vi chạy tới nước P, bên nước P đã tập hợp rất nhiều văn vật của nước H. Các ông lớn của nước P cũng hoàn toàn không ngờ Tiêu Phàm đã ở đây chờ lâu như vậy.
"Thu!"
Không bao lâu sau, tất cả văn vật đều được thu vào trong túi thứ nguyên.
Những văn vật này tập hợp lại từ không ít bảo tàng, tổng cộng có mười vạn van vặt được gửi đến đây. Trong những ngày phải đem trả này, thâm tâm rất nhiều người nước P đều đang rỉ máu. Nhưng nếu không trả, hậu quả sẽ còn nghiêm trọng hơn.
"Chư vị, các ngươi hẳn không còn giấu thứ gì chứ? Nếu có thì tốt nhất lấy hết ra, nếu sau này bị ta phát hiện sẽ không tốt lắm đâu."
Tiêu Phàm mỉm cười nói.
"Tiêu tông sư, ngươi yên tâm, tuyệt đối không có. Một số văn vật quý giá nhất, các chuyên gia của các ngươi chắc chắn đã biết, chúng ta giấu đi tất nhiên sẽ bị họ phát hiện."
Một ông lớn của nước Gaul trầm giọng nói.
Tiêu Phàm khẽ gật đầu:
"Vậy là tốt rồi."
"Tiêu tông sư, bao giờ các ngươi rời đi? Nếu ở đây lâu, chúng ta sẽ sắp xếp tiệc tối mời các ngươi."
Một ông lớn khác của nước Gaul dò hỏi.
Tiêu Phàm cười như không cười nói:
"Chỉ sợ các ngươi cũng không hy vọng ta ở chỗ này quá lâu, chuyên cơ đang chờ chúng ta trở về. Chúng ta sẽ đi ngay bây giờ!"
Mấy ông lớn của nước P nở nụ cười xấu hổ lại không thất lễ, họ đương nhiên không hy vọng Tiêu Phàm ở chỗ này lâu.
"Oành!"
Không bao lâu sau, đám người Tiêu Phàm đã đến sân bay, máy bay nhanh chóng cất cánh.
"Cuối cùng ôn thần này cũng đi rồi."
"Trả lại những văn vật kia của nước H cũng tốt, những thứ kia là mầm tai hoạ."
Sau khi biết đám người Tiêu Phàm đã rời đi, rất nhiều ông lớn của nước P thở phào một hơi, Tiêu Phàm ở đây, họ ăn cơm cũng không ngon.
...
"Tiêu tông sư, hoan nghênh, hoan nghênh."
Sau khi đem văn vật tới bảo tàng nước H, Tiêu Phàm lại đến căn cứ Nam Hải.
Hạ Giang Hầu nhìn Tiêu Phàm với ánh mắt chờ mong. Lần trước Tiêu Phàm tới, đã giúp cải tạo bốn chiếc 055, còn có hàng không mẫu hạm Đông Sơn, thời gian gần đây, danh tiếng của họ vang dội.
Chương 909 - Không Cần Tốn Nhiều Thời GianChiếc 055 nặng cả triệu tấn với tốc độ có thể lên đến bốn mươi sáu hải lý/giờ, đừng nói đến các nước xung quanh, nước M cũng cảm thấy đau cả đầu với nó.
"Hạ tướng quân, ta bố trí trận pháp phòng ngự cho bốn chiếc 055, sau khi bố trí trận pháp phòng ngự xong, chúng có thể ngăn cản mấy lần tấn công của tên lửa đạn đạo."
Tiêu Phàm mỉm cười nói.
Hạ Giang Hầu hưng phấn nói:
"Tiêu tông sư, ta biết ngươi qua đây chắc chắn có chuyện tốt, trong căn cứ có một chiếc 055, ba chiếc khác ta sẽ nhanh chóng điều chúng về căn cứ hết."
Tiêu Phàm gật đầu.
Sau mấy tiếng, hắn đã bố trí xong trận pháp phòng ngự của chiếc 055 thứ nhất. Tiêu Phàm sử dụng trận châu bày trận nên không cần tốn nhiều thời gian.
"Ong!"
Sau khi bố trí xong trận pháp, Tiêu Phàm khởi động trận pháp. Xung quanh chiếc 055 xuất hiện một tầng kết giới vô hình.
"Tiêu tông sư, thành công rồi sao?"
Hạ Giang Hầu khẩn trương dò hỏi.
Tiêu Phàm cười nói:
"Thành công rồi, dưới tình huống đầy năng lượng, trận pháp có thể ngăn cản sáu, bảy đầu tên lửa đạn đạo thông thường hoặc là ba, bốn quả ngư lôi đều không thành vấn đề. Còn tên lửa đạn đạo với vận tốc âm thanh, đoán chừng có thể ngăn cản một quả."
Hạ Giang Hầu nở nụ cười rạng rỡ:
"Đủ rồi, đủ rồi! Với năng lực phòng ngự và tính cơ động của mấy chiếc 055 này, kẻ địch ít nhất phải bắn mấy chục đầu tên lửa đạn đạo mới có sáu, bảy quả lọt lưới. Còn đạn đạo vận tốc âm thanh, bây giờ nước M không có haha."
Tiêu Phàm cười nói:
"Hạ tướng quân, có lẽ chúng ta có thể để hai chiếc 055 đi qua nước M, tiến hành thăm hỏi hữu nghị."
Hạ Giang Hầu lập tức động lòng. Trước kia, nước H cũng có quân hạm đến nước M tiến hành thăm hỏi hữu nghị, nhưng thăm hỏi hữu nghị lúc ấy có ý nghĩa hoàn toàn khác bây giờ.
…
Tốn thời gian một ngày, Tiêu Phàm đã cải tạo xong bốn chiếc 055.
"Tiêu tông sư, chúng ta tìm nơi nào đó thử nghiệm đi?"
Hạ Giang Hầu nói.
Tiêu Phàm nói có thể ngăn cản sự tấn công của tên lửa đạn đạo, nhưng trong lòng Hạ Giang Hầu vẫn còn thoáng không yên tâm, nhân lúc có Tiêu Phàm, tốt nhất tiến hành kiểm tra luôn.
"Đi."
Tiêu phàm gật đầu:
"Hạ tướng quân, bây giờ là ban đêm, nhân tiện phái hai chiếc 055 ra đi kiểm tra xem."
"Được."
Hạ Giang Hầu gật đầu, họ nhanh chóng lên một chiếc 055 trong số đó.
Sau hai giờ, đám người Tiêu Phàm đến một chỗ vùng biển sâu.
"Tiêu tông sư, nếu kết giới phòng ngự không có hiệu quả, tên lửa đạn đạo bắn tới sẽ không phá hỏng luôn chiếc chiến hạm này của chúng ta chứ?"
Hạ Giang Hầu dò hỏi.
Tiêu Phàm khẽ cười nói:
"Yên tâm đi, nếu kết giới phòng ngự không có hiệu quả, ta sẽ ngăn cản được đạn đạo, sẽ không làm tổn thương được chiến hạm đâu."
"Vậy là tốt rồi."
Hạ Giang Hầu thở phào một hơi.
"Mệnh lệnh, chiến hạm số hai bắn một viên đạn đạo Ưng Kích 18 tấn công chiến hạm, mục tiêu chiến hạm số một."
Hạ Giang Hầu ra lệnh.
"Nhận được mệnh lệnh, bắn một viên đạn đạo Ưng Kích 18 Phản Hạm, tấn công chiến hạm số một, có xác định mệnh lệnh không?"
Chiến hạm số hai bên kia nhanh chóng phát tới thông tin.
"Xác định!"
Một viên đạn đạo Ưng Kích 18 của chiến hạm số hai lập tức lao lên không trung, khoảng cách của hai chiến hạm lúc này không xa lắm, rất nhanh đạn đạo đã bắn tới nơi.
Trên chiến hạm số một và chiến hạm số hai, rất nhiều người đều căng thẳng trong lòng. Nhưng Tiêu Phàm cũng không khẩn trương, hắn có lòng tin với trận pháp mà mình bố trí.
"Lá chắn không gian!"
Lúc đạn đạo tiến tới rất gần, Tiêu Phàm bố trí kết giới không gian. Nếu trận pháp phòng ngự không có hiệu quả, đạn đạo sẽ va vào lá chắn không gian. Với hiệu quả phòng ngự của kết giới không gian hiện giờ của Tiêu Phàm, ngăn cản đạn đạo bình thường thì không thành vấn đề, hắn đã có thực lực Võ Vương viên mãn.
"Ầm ầm!"
Lúc tên lửa đạn đạo cách chiến hạm khoảng mười mấy thước thì va phải kết giới phòng ngự, kết giới phòng ngự vô hình xung quanh chiến hạm biến thành một làn hơi mờ.
Dưới sự tấn công kích của tên lửa đạn đạo, toàn bộ kết giới phòng ngự không ngừng dao động.
"Thành công!"
"Chiến hạm của chúng ta thật sự có kết giới phòng ngự!"
"Chiến hạm của chúng ta vốn đã mạnh, tốc độ nhanh nhất bây giờ có thể đạt tới bốn mươi sáu hải lý/giờ, lại thêm kết giới phòng ngự, mạnh khủng khiếp."
Trên chiến hạm, rất nhiều người hưng phấn không thôi.
"Tiêu tông sư, như này là thành công rồi đúng không? Không biết đã tiêu hao bao nhiêu năng lượng, lồng phòng ngự có thể ngăn cản bao nhiêu đạn đạo tập kích hả?"
Hạ Giang Hầu dò hỏi.
Tiêu Phàm cười nói:
"Thành công thì chắc chắn là thành công rồi, còn tiêu hao bao nhiêu năng lượng, chuyện này cần kiểm tra, cho ta chút thời gian."
Năm phút sau, Tiêu Phàm nói:
"Hạ tướng quân, tiêu hao khoảng mười phần trăm năng lượng, hẳn có thể ngăn cản khoảng bảy viên đạn đạo như này. Nếu năng lượng của kết giới phòng ngự thấp hơn ba mươi phần trăm sẽ không ổn định nữa, trạng thái lúc đó chỉ có thể ngăn cản tấn công của pháo hạm mà thôi."
Hạ Giang Hầu tươi cười.
Chương 910 - Biện Pháp Khác"Tiêu tông sư, như vậy đã tốt hơn dự đoán của ta rồi, sức ảnh hưởng của Ưng Kích 18 mạnh hơn đạn đạo bình thường không ít."
Tiêu Phàm cười nói:
"Ta nói có thể ngăn cản sáu bảy viên đạn đạo bình thường, Ưng Kích 18 cũng tính vào hàng ngũ đạn đạo bình thường đó."
Hạ Giang Hầu xoa đôi bàn tay:
"Tiêu tông sư, chúng ta còn có hàng không mẫu hạm, còn có rất nhiều chiến hạm, ngươi xem..."
Chiến hạm có thể ngăn cản đạn đạo tấn công, cái này quá ngon rồi.
Tiêu Phàm nói:
"Hạ tướng quân, chiến hạm bình thường coi như thôi, sau này ta sẽ cố gắng sắp xếp bố trí cho hàng không mẫu hạm và chiến hạm 055. Truyền trận châu mạnh cần tiêu hao rất lớn, năng lượng dùng để truyền số trận châu lần này cũng đủ để truyền tới một yêu thú cấp bậc Võ Vương rồi."
Một yêu thú cấp bậc Võ Vương, chiến lực mạnh hơn bốn chiếc chiếc hạm 055 nhiều. Nhưng yêu thú không thuận tiện để uy hiếp người khác, dễ khiến các quốc gia còn lại phản cảm, còn một lý do nữa, sau này hắn còn phải tới dị giới. Nếu hắn đi sang dị giới, tu vi nhanh chóng tăng lên, đến lúc đó có thể quay lại hay không cũng là một vấn đề, yêu thú sẽ có thể mất khống chế.
"Tiêu tông sư, tàu ngầm và chiến hạm 075 thì sao?"
Hạ Giang Hầu nhìn Tiêu Phàm đầy chờ mong. Hắn biết Tiêu Phàm đã giúp họ rất nhiều, còn hỏi tiếp thì hắn cũng có hơi ngượng ngùng, nhưng việc thực lực hải quân lớn mạnh có sức dụ hoặc quá lớn.
Tiêu Phàm nói:
"Tàu ngầm thì để sau ra sẽ nghĩ một số biện pháp khác, chiến hạm 075 thì bỏ đi, lực uy hiếp của thứ đồ chơi này không mạnh như 055."
"Tiêu tông sư, cảm ơn!"
Hạ Giang Hầu nghiêm nghị nói.
Tiêu Phàm cười nói:
"Ơn nghĩa gì chứ? Ta là người nước H, hơn nữa hải quân của nước H mạnh lên thì ta cũng có lợi. Nếu nước H không chịu nổi áp lực, liệu đến lúc đó ta có mua chiến hạm gì nữa được không? Hạ tướng quân, ta cảm thấy các ngươi không cần giấu diếm chuyện này, có năng lực như vậy, cứ thoải mái thể hiện ra. Đúng rồi, người khác cũng không biết tàu ngầm của chúng ta có kết giới phòng ngự."
Khương Vạn Trần gật đầu:
"Tiêu tông sư, chúng ta sẽ nghiên cứu vấn đề này. Vấn đề này cũng không lớn."
Với thực lực của nước H hiện giờ, giấu cũng không giấu được, thể hiện ra thực lực càng mạnh thì khả năng kẻ địch ra tay lại càng giảm xuống.
"Hạ tướng quân, ta chỉ đề nghị, cụ thể thì các ngươi tự quyết định, một dân thường như ta không can thiệp vào quyết định của quân đội các ngươi. Ta đi về trước."
Hạ Giang Hầu kinh ngạc nói:
"Tiêu tông sư ngươi vội vã như vậy sao?"
Tiêu Phàm cười nói:
"Bây giờ trở về, còn có thể ngủ thêm một giấc."
"Được rồi."
Rất nhanh, Tiêu Phàm nhanh chóng bay đi.
...
Chưa tới ba giờ sau, Tiêu Phàm đã trở về huyện Lôi Sơn.
"Chồng à, trên internet có biến."
Tô Ấu Vi nói.
"Chuyện gì?"
Tiêu Phàm hỏi.
Tô Ấu Vi nói:
"Có rất nhiều tài khoản của người nổi tiếng nhảy ra, nói rằng việc tiếp tục chi viện cho đế quốc Thần Long là sai lầm của quốc gia, nhất định phải ngừng việc làm như vậy. Họ có mấy trăm, hơn ngàn vạn người hâm mộ, nếu liên hợp lại sẽ tạo ra sức ảnh hưởng to lớn, rất nhiều người dân đã tán thành với cách nói của bọn họ."
Tiêu Phàm nói:
"Phía sau chuyện này có nước M thúc đẩy không?"
Tô Ấu Vi nói:
"Chắc là có, nhưng rất có thể họ liên hệ trực tiếp, ta cũng không tra được bất cứ chứng cứ gì trên internet. Chồng à, trước đó đến ta cũng hơi lo lắng. Cả đám tài khoản người nổi tiếng kia tuyên truyền, nhiều bách tính phản đối cũng hợp tình hợp lý."
Tiêu Phàm khẽ gật đầu.
Hắn mở Douyin của mình ra, dưới video mình quay, Tiêu Phàm thấy rất nhiều bình luận.
"Chồng à, làm sao bây giờ?"
Tô Ấu Vi dò hỏi.
Tiêu Phàm lạnh nhạt lên tiếng:
"Không để ý tới là được, chỉ cần quốc gia không phản đối, họ có ầm ĩ lợi hại hơn nữa cũng không thay đổi được cái gì."
Tô Ấu Vi nói:
"Chồng à, nếu dư luận tiếp tục lên men như thế, ta lo sẽ có ảnh hưởng không tốt với ngươi."
Tiêu Phàm cười nói:
"Vợ à, ngươi đổi góc độ để nghĩ xem. Tương lai ta sẽ trở thành Hoàng đế của đế quốc Thần Long, đứng ở góc độ này ảnh hưởng của dư luận với ta mà nói là tốt hay xấu?"
Tô Ấu Vi suy tư.
Rất nhanh, ánh mắt của nàng sáng lên.
"Chồng à, dưới tình huống dư luận phản đối nếu ngươi vẫn còn kiên định ủng hộ đế quốc Thần Long, bách tính của đế quốc Thần Long sẽ không kháng cự ngươi."
“Dư luận càng phản đối, bách tính của đế quốc Thần Long Đế sẽ càng tiếp nhận ngươi."
Tiêu Phàm cười gật đầu:
"Không sai. Cuối cùng chúng ta cũng phải rời đi, chờ thực lực của chúng ta ở bên kia tăng lên, tương lai có thể quay về hay không cũng là vấn đề. Trước khi rời đi, cố gắng giúp quốc gia tăng thực lực lên là được, còn lại chúng ta mặc kệ."
Chương 911 - Dò HỏiChớp mắt đã là sáng ngày hôm sau.
"Tối hôm qua có việc gì quan trọng sao?"
Đại trưởng lão vừa ăn sáng vừa dò hỏi.
Bí thư đứng bên cạnh nói:
"Thủ trưởng, tối hôm qua tướng quân Hạ Giang Hầu báo cáo tin tức, thí nghiệm hàng rào phòng thủ đã thành công mỹ mãn."
"Hàng rào phòng thủ số 055 có thể chịu được bảy tên lửa đạn đạo Eagle Strike 18. Ngoài ra, tướng quân Hạ Giang Hầu còn nói Tiêu Tông Sư vậy mà không đưa ra bất cứ yêu cầu nào cả."
Sắc mặt Đại trưởng lão bình tĩnh, thực ra hắn đã nhận được tin tức trước cả khi hàng rào bảo vệ còn chưa được bố trí. Nếu Tiêu Phàm nói hàng rào phòng thủ số 055 có thể chịu được sáu hoặc bảy tên lửa đạn đạo, thì việc nó có thể chịu được bảy tên lửa hoàn toàn nằm trong dự đoán của hắn.
"Mang các di tích văn hóa mất tích trở lại, phát hiện một mỏ dầu siêu lớn, hiện tại còn bố trí hàng rào phòng thủ số 055, xem ra quốc gia càng lúc càng nợ Tiêu Phàm quá nhiều."
Đại trưởng lão nói trong cơn xúc động.
Mặc dù quốc gia đã bán cho Tiêu Phàm rất nhiều vũ khí với giá ưu đãi, nhưng những khoản giảm giá đó vẫn kém xa những lợi ích mà Tiêu Phàm mang lại cho đất nước.
"Nói tiếp đi."
Đại trưởng lão nói.
"Vâng, thủ trưởng."
"Cục Thông tin Mạng cho hay, trên mạng hiện có rất nhiều ý kiến phản đối việc truyền tống chiến hạm đến dị giới, dư luận đang dậy sóng rất nhanh."
"Nếu để mặc cho làn sóng phản đối này tiếp tục phát triển thì có thể sẽ gây bất lợi cho Tiêu Tông Sư."
Đại trưởng lão khẽ nhíu mày:
"Nói cụ thể cho ta biết."
"Vâng."
"Tình huống cụ thể là có một nhóm người nổi tiếng trên Internet bắt đầu rao giảng tri thức cộng đồng, họ cho rằng chúng ta không nên tham gia vào chiến tranh."
Đại trưởng lão nghe bí thư nói xong thì nét mặt trở nên u ám hơn.
Dư luận là một con mãnh thú, và nếu không được kiểm soát, nó có thể gây ra bất cứ vấn đề gì.
"Tích tích!"
Đại trưởng lão gọi điện thoại cho Tiêu Phàm.
"Tiểu Tiêu, ta không đánh thức ngươi chứ?"
Đại trưởng lão hiền lành nói.
Tiêu Phàm ở đầu bên kia điện thoại chỉ cười rồi nói:
"Đại trưởng lão, ta đã dậy từ sớm rồi, đang ăn điểm tâm đây, ngài tìm ta là có tin vui gì sao?"
Đại trưởng lão nói:
"Tiểu Tiêu, ta đã biết tin tức về hải quân, cảm ơn ngươi vì đã ủng hộ mạnh mẽ cho hải quân."
"Tất cả các loại máy móc trong nước đều có thể được vận chuyển đến gị giới, đồng nghĩa với không có giới hạn nào cho sự hợp tác giữa Hoa Hạ và Đế quốc Thần Long."
Đôi mắt của Tiêu Phàm như phát sáng.
Đương nhiên lời cam kết của Đại trưởng lão có trọng lượng không hề nhẹ.
"Hơn nữa, về chuyện liên quan đến dư luận trên mạng Internet, không biết ngươi nghĩ sao? Nếu ngươi muốn phong sát họ thì quốc gia sẽ toàn lực hành động giúp ngươi."
Để quốc gia giải quyết chuyện này cũng không khó.
Tiêu Phàm cười rồi nói:
"Đại trưởng lão, ta cảm thấy dư luận dậy sóng cũng không phải chuyện gì xấu với ta, đương nhiên quốc gia cũng không cần để ý tới làm gì."
"Họ nghe danh tiếng hung ác của ta nên cũng chẳng dám làm gì vượt quá giới hạn, chung quy chỉ là một làn sóng Internet, chi bằng cứ để mặc họ muốn làm gì thì làm."
Đại trưởng lão nói tiếp:
"Tiểu Tiêu, ta hiểu được đại khái suy nghĩ của ngươi, nhưng nếu quốc gia không có động tĩnh gì thì có thể khiến dư luận mất khống chế."
"Ý tưởng của ta là, quốc gia sẽ công bố trước công chúng việc ngươi phát hiện một mỏ dầu khổng lồ, thậm chí còn giúp bố trí hàng rào bảo vệ số 055."
"Đến lúc đó, không sợ những người đó không rõ thái độ của quốc gia ta."
Tiêu Phàm nói:
"Đại trưởng lão, ngài có thể đưa những chuyện này ra ánh sáng nhưng không cần gấp đến vậy, trước mắt có thể mang 055 ra ngoài dạo chơi một chuyến tiện thể thử nghiệm."
"Được rồi!"
...
Không lâu sau đó Hạ Giang Hầu nhận được chỉ thị, trước tiên hắn điều động hai chiếc tàu số 055 đi vòng quanh Nam Hải để công khai chúng trước công chúng, đến khi đến M quốc thì được tự do thả buồm.
Hoa Hạ cách rất xa M quốc, nhưng với tốc độ dư luận trên mạng Internet lên men nhanh chóng thì trong tương lai gần quốc gia này cần phải phơi bày một thứ gì đó mới.
Hơn mười giờ trôi qua, hai chiếc chiến hạm số 055 dần tiến sâu vào Nam Hải.
"Chiến hạm Hoa Hạ ở phía trước xin chú ý, các ngươi sắp tiến vào hải phận của chúng ta, xin mời quay đầu ngay lập tức, nhắc lại, xin lập tức quay đầu lại."
Một chiến hạm từ nước Phiêu Miễu hét lên.
"Nam Hải từ xưa đến nay là lãnh hải của Hoa Hạ chúng ta. Nước ta có chủ quyền tuyệt đối, nếu các ngươi không thích thì cứ nổ súng!"
Đàm Kiếm, cũng chính là hạm trưởng của một trong những con tàu số hiệu 055 ngang ngược nói.
Với thực lực chiến hạm hiện tại của họ, dẫu cho phải đơn độc chiến đấu với một chiếc tàu sân bay thì hắn cũng không sợ.
Chương 912 - Phòng ThủHai chiếc 055 lần lượt tiếp tục tiến lên phía trước.
"Bọn người Hoa Hạ chết tiệt!"
Người nước Phiêu Miễu trên chiến hạm chửi bới không ngừng.
"Hạm trưởng, chiến hạm Hoa Hạ đang tiếp tục tới gần, chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Nhưng hạm trưởng nước Phiêu Miễu vẫn không trả lời.
Không lâu sau, khoảng cách giữa hai bên đã rút ngắn trong vòng hai mươi hải lý, trong khi tốc độ của hai chiếc 055 lúc này đã vượt quá bốn mươi hải lý mỗi giờ.
"Chiến hạm Hoa Hạ xin chú ý, nếu như các ngươi tiếp tục tiến lên, chúng ta có thể phát động công kích, tất cả hậu quả các ngươi đều phải đơn phương chịu trách nhiệm."
Hạm trưởng nước Phiêu Miễu lại kêu gọi đầu hàng lần nữa.
Giọng nói của Đàm Kiến truyền đến:
"Các ngươi có thể phóng tên lửa về hướng chúng ta, chúng ta sẽ không truy cứu trách nhiệm lên các ngươi."
"Cái gì?"
Hạm trưởng nước Phiêu Miễu như chết lặng.
"Hạm trưởng, nếu đối phương kêu gọi chúng ta ra tay mà chúng ta còn không dám, về sau xem như chúng ta cũng mất đi tư cách phát biểu ý kiến ở chỗ này."
"Hạm trưởng, phải cho họ biết mặt!"
Một người khác đứng cạnh hạm trưởng nước Phiêu Miễu nói.
"Đại bác chiến hạm chuẩn bị, nhắm bắn thẳng chiến hạm Hoa Hạ ở ngay phía trước!"
Hạm trưởng nước Phiêu Miễu cắn răng ra lệnh.
Hắn không dám thẳng tay phóng tên lửa, vì vậy đành sử dụng đại bác chiến hạm để hù dọa cho họ biết sợ mà lui.
"Ầm!"
Các khẩu đại bác chiến hạm khai hỏa ngay lập tức.
Pháo thủ chỉ lo nhắm thẳng vào 055 đang tiến lên mà quên mất tốc độ hiện tại của 055, khi 055 đến rất gần thì viên đạn cũng nhắm thẳng vào chiến hạm.
"Ầm!"
Đạn đại bác bắn trúng đỉnh của lớp vỏ phòng thủ, ngay sau đó viên đạn nổ tung trong không trung.
"Hạm trưởng, dường như chiến hạm Hoa Hạ có hàng rào bảo vệ."
Có người ở bên cạnh hạm trưởng nước Phiêu Miễu kinh hãi nói.
Khoảng cách chỉ còn mười mấy hải lý nên hắn chỉ dùng kính thiên văn đã có thể thấy rõ ràng.
"Không phải ta nói cho các ngươi sử dụng tên lửa sao?"
"Các ngươi dùng đạn đại bác chiến hạm có ích lợi gì? Không đau không nhột! Đừng trách chúng ta không có cho các ngươi cơ hội, các ngươi còn một cơ hội phóng tên lửa đấy."
"Sau này còn gặp lại, nhưng cũng không có cơ hội như vậy đâu!"
Giọng điệu chế giễu của Đàm Kiến lại vang lên.
"Hai quả tên lửa, bắn bọn chúng cho ta!"
Nước Phiêu Miễu đã xin chỉ thị từ cấp trên và không mất quá nhiều thời gian, hắn đã được cấp phép phóng tên lửa.
Ngay sau đó hai quả tên lửa bay vút lên không trung trước khi phân ra và lần lượt bắn vào hai con tàu mang số hiệu 055.
"Bùm bùm!"
Cả hai chiếc 055 đều không né tránh, nhưng dù tên lửa đã đánh trúng thành công mục tiêu lại bị lớp vỏ phòng thủ chặn lại hoàn toàn ngay lập tức.
"Hạm trưởng, đã trúng mục tiêu, nhưng chiến hạm của họ vẫn không xi nhê chút nào."
"Hàng rào của họ đủ mạnh để ngăn cản cả tên lửa."
Có người từ chiến hạm nước Phiêu Miễu báo cáo.
Hạm trưởng nước Phiêu Miễu ngẩn người, đã vậy thì họ còn có thể tấn công kiểu gì?
Vốn dĩ, chiến hạm của Hoa Hạ đã mạnh hơn họ rất nhiều, lúc trước tốc độ tối đa có khi tăng vọt đến bốn mươi sáu hải lý, hiện tại còn được trang bị cả hàng rào phòng ngự. Nếu đánh nhau thật thì họ chỉ có nước chịu đòn.
Tàu chiến của Hoa Hạ đã đâm vào họ, thậm chí lúc này muốn đánh chìm họ luôn cũng không thành vấn đề.
"Bây giờ các ngươi cũng biết sự lợi hại của bọn ta rồi chứ."
"Đừng cố âm mưu chiếm đoạt những thứ không thuộc về mình, nếu không các ngươi sẽ không có kết quả tốt đâu!"
Giọng nói lạnh lùng của Đàm Kiếm vang lên.
"Rút thôi!"
Hạm trưởng nước Phiêu Miễu ra lệnh.
Hai chiếc chiến hạm số hiệu 055 vẫn tiếp tục tiến tới trước, nếu họ không rời đi trước thì có nguy cơ bị đụng chìm mất.
Ban đầu, họ không đặc biệt sợ va chạm với nhau bởi dù gì Hoa Hạ cũng sẽ chịu tổn thất phần nào, nhưng bây giờ xem ra chỉ có họ đơn phương chịu thiệt hại.
"Thoải mái."
"Chỉ có chúng ta đánh người khác, người khác không thể tìm đánh chúng ta rốt cuộc thoải mái đến cỡ nào."
"Cám ơn ngươi, Tiêu Tông Sư."
Đàm Kiến và những người khác vui mừng khôn xiết.
…
"Tướng quân, chúng ta đã rút lui."
Sau khi rời khỏi tuyến đường biển của 055, hạm trưởng Zagaro nước Phiêu Miễu đã báo tin lên bên trên.
"Tấn công bằng tên lửa có hiệu quả không?"
"Tướng quân...Không có tác dụng. Hai tên lửa của chúng ta lần lượt bắn trúng hai chiếc chiến hạm của họ, nhưng hai chiếc chiến hạm đó lại không mảy may tổn hại chút nào."
Zagaro cay đắng báo cáo lại.
"Ta hiểu rồi, các ngươi rút lui để tránh xung đột cũng là chuyện bình thường."
Tướng quân nước Phiêu Miễu nhận được tin tức thì cả người như chết lặng.
Kết thúc cuộc truyền tin, hắn ngồi yên tại chỗ một lúc lâu, không làm nổi bất cứ chuyện gì nữa.
Hắn không biết rồi sau này họ sẽ phải chống chọi thế nào đây, trong lúc xung đột, chiến hạm Hoa Hạ thậm chí còn không cần nổ súng đã có thể thẳng tay đập chết họ. Tuy họ đánh trả nhưng lại không khiến tàu chiến Hoa Hạ mảy may xây xát chút nào, ngược lại nếu tàu chiến Hoa Hạ tấn công, chỉ cần một quả tên lửa cũng có thể tiễn họ lên chầu trời.
Chương 913 - Quân Tình Khẩn Cấp"Chúng ta không chơi theo cách này được."
"Tại sao khi thế giới đang trong giai đoạn phát triển khoa học kỹ thuật, họ lại nghĩ ra một phương pháp kỳ ảo như vậy."
Vị tướng quân nước Phiêu Miễu lẩm bẩm một mình.
Trước đây, tàu chiến của họ ít nhiều là mối đe dọa đối với tàu chiến Hoa Hạ, thì hôm nay, tàu chiến của họ đã không khác gì những tàu đánh cá bình thường.
"Ta tìm tướng quân Dro, có quân tình khẩn cấp."
Vị tướng này lập tức sử dụng một chiếc điện thoại được mã hóa.
Không bao lâu sau cuộc gọi được kết nối, tướng quận nước Phiêu Miễu bắt đầu giải thích tình hình.
"Bầu trời đã thay đổi."
Sau khi cúp điện thoại, Tướng quân Dro trông nghiêm túc vô cùng.
Họ chưa từng xung đột với Tiêu Phàm nên đương nhiên hắn không thể cảm nhận được thực lực thật sự của Tiêu Phàm dù đã nhiều lần nghe nói qua, nhưng thực lực hải quân Hoa Hạ ngày càng phát triển đã uy hiếp đến quốc gia là sự thật không thể chối cãi.
"Quốc vương, đã xảy ra chuyện rồi."
Chẳng mấy chốc Tướng quân Dro đã tìm tới quốc vương nước Phiêu Miễu.
"Hàng rào phòng thủ sao... chuyện này thực sự vượt quá lẽ thường."
Quốc vương nước Phiêu Miễu nói, sắc mặt tối sầm lại.
Tướng quân Dro bất đắc dĩ nói tiếp:
"Không phải sao? Nhất định là Tiêu Phàm làm, hiện tại thực lực của 055 Hoa Hạ đã phát triển đến mức biến thái."
"Lực công kích siêu mạnh không nói, nhưng tính cơ động siêu cao, hàng rào phòng thủ siêu mạnh, tuổi thọ pin siêu dài và thậm chí radar của họ cũng là lợi hại số một."
"Trước kia chiến hạm chúng ta còn có chút uy hiếp với họ, hiện tại bất kể chúng ta sử dụng tên lửa hay là đối đầu trực diện cũng không có hiệu quả."
Quốc vương nước Phiêu Miễu:
"......"
"Ý của ngươi là?"
"Vương, chúng ta có thể phải từ bỏ một số hòn đảo nên từ bỏ. Hoa Hạ xưa không bằng nay, nếu đối đầu trực diện thì thua thiệt lớn cũng chỉ có mình chúng ta thôi."
Quốc vương nước Phiêu Miễu cau mày.
Nếu từ bỏ thì sẽ không bao giờ quay trở lại, nhưng nếu không từ bỏ thì còn có thể làm gì được?
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
"Mời mọi người lại đây, chúng ta thảo luận thêm lần nữa."
Quốc Vương nước Phiêu Miễu bất lực nói.
"Vương, chuyện này ngươi có muốn thông tri trước với phía M quốc không?"
Tướng quận Dro nói.
Quốc vương nước Phiêu Miễu lắc đầu:
"Thêm một chuyện còn không bằng bớt một chuyện. M quốc hiện nay đã không có nhiều lợi thế trước mặt Hoa Hạ."
"055 của Hoa Hạ có hàng rào phòng ngự, suy ra tàu sân bay của họ nhất định cũng có, tàu ngầm cũng có thể có, lúc này thực lực hải quân Hoa Hạ đã tăng vọt vượt khỏi tầm kiểm soát của chúng ta rồi."
.....
Bảy giờ tối tại Hoa Hạ, kênh truyền hình CCTV.
Với sự phổ biến của mạng lưới thông tin Internet, tuy lúc bắt đầu khá ít người xem tin tức trên kênh CCTV lúc 7 giờ tối, nhưng càng về sau tỷ suất người xem càng tăng lên chóng mặt.
"Hai lô di tích văn hóa do hai nhân sĩ yêu nước là Tiêu Phàm và Tô Ấu Vi mang về đã được kiểm nghiệm xong trong ngày hôm nay, với tổng số 352.368 di tích văn hóa các loại."
"Một mỏ dầu khổng lồ đã được phát hiện ở sa mạc Taklamakan của nước ta, với trữ lượng dầu thô ước tính vượt quá năm tỷ tấn. Việc phát hiện ra mỏ dầu này có liên quan đến Tiêu Tông Sư."
"Những ngày gần đây hải quân chúng ta tổ chức khảo nghiệm hàng rào phòng ngự, kết quả trận địa phòng ngự của tàu 055 đã thành công chống đỡ đòn công kích từ tên lửa, hàng rào phòng ngự này là do Tiêu Tông Sư bố trí."
Nhiều người sửng sốt sau khi xem những báo cáo vắn tắt quan trọng.
Thực tế là cả ba thông tin đều có liên quan đến Tiêu Phàm.
"Mau xem tin tức trên kênh CCTV."
"Mau xem tin tức trên truyền hình trực tiếp đi, đã xảy ra chuyện lớn rồi."
"Các anh em, nhanh chân đi xem tin tức ngay thôi, đang đưa tin về Tiêu Tông Sư đấy."
.....
Trong khoảng thời gian ngắn, tin tức tung bay khắp trời, chẳng mấy chốc những tin tức liên quan được lan truyền rộng rãi, kéo theo số lượng người xem tin tức tăng vọt một cách điên cuồng.
Sau khi xem tin tức đầu tiên, mọi người đều cảm thấy không có gì mới mẻ.
Đương nhiên họ đã sớm biết tin Tiêu Phàm và Tô Ấu Vi đã mang các di tích văn hóa trở lại.
Nhưng sau khi xem xong tin tức thứ hai, nhiều người đã kinh ngạc không nói nên lời.
Tiêu Phàm thực sự đã khống chế một con linh thú và điều khiển nó phát hiện ra một mỏ dầu khổng lồ.
Thực ra điều này có ý nghĩa chiến lược rất lớn đối với đất nước. Việc giảm sự phụ thuộc vào dầu mỏ có ý nghĩa rất lớn trong thời chiến, ngay cả trong thời bình, các quốc gia ít phụ thuộc vào dầu mỏ cũng rất có tiếng nói trong lúc đàm phán.
—— Lệ thuộc thấp, nếu Trương Tam ngươi muốn chèn ép ta, vậy mấy phút sau ta đến nhà Lý Tư mua, đồng nghĩa với khả năng bị khống chế sẽ thấp hơn rất nhiều.
"Tiêu Tông Sư cư nhiên lại âm thầm làm chuyện như vậy."
Chương 914 - Tin Tức"Bất cứ một chuyện nào cũng mang ý nghĩa quan trọng."
"Nhưng thật ra có một số người trên mạng đã bắt đầu chỉ trích Tiêu Tông Sư. Nhưng một nhân vật như Tiêu Tông Sư thực sự là người mà họ có thể tùy tiện chỉ trích sao?"
Trong lúc xem tin tức, mọi người cũng không quên trao đổi với nhau.
"Bắn!"
Hai chiến hạm Eagle Strike 18 đã phóng tên lửa vào con tàu mang số hiệu 055 thứ hai, và cảnh này đã được nhiếp ảnh gia hải quân ghi lại rõ ràng.
"Ầm!"
Không lâu sau, quả tên lửa phát nổ xung quanh tàu số 055 cũng được các camera tại đây ghi lại rõ nét.
"Hôm nay hải quân tiến hành thử nghiệm vỏ bọc phòng thủ 055, mời xem nội dung chi tiết bên dưới——"
Tiêu Phàm không xuất hiện trong video, nhưng Hạ Giang Hầu và những người khác đã được phỏng vấn.
Sau khi đọc xong mẩu tin này, tin tức trên mạng lập tức bùng nổ.
"Ta không biết nên nói gì nữa, các huynh đệ, người ta tê rần cả rồi. 055 vậy mà có cả hàng rào phòng ngự, có cái này rồi sao kẻ địch dám lộn xộn nữa đây?"
"Vẫn phải dành lời khen cho Tiêu Tông Sư của chúng ta! Phát hiện mỏ dầu khổng lồ, bố trí phòng ngự cho 055 của chúng ta. Thế nhưng Tiêu Tông Sư cũng không yêu cầu bất cứ thứ gì."
“Quả không hổ danh đại hiệp vì quốc, vì dân.”
Tin tức lan truyền rầm rộ, rất nhiều cư dân mạng không hề hay biết cũng nhanh chóng nghe ngóng được tin tức, ai nấy đều vô cùng kinh ngạc.
Hóa ra vấn đề vận chuyển tàu chiến đã khiến dư luận trên mạng Internet lên men dữ dội, thậm chí một số nhân vật của công chúng hoặc những người có tầm ảnh hưởng đã công khai chỉ trích Tiêu Phàm. Và nếu dư luận tiếp tục lên men một cách điên cuồng, có nguy cơ sự việc sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát.
Nhưng bây giờ những tin tức này xuất hiện đã chứng thực rõ ràng thái độ của quốc gia. Nếu chỉ nêu nghi vấn trong việc vận chuyển chiến hạm thì đương nhiên có thể, nhưng nếu như oán trách Tiêu Phàm, e rằng mấy năm tới sẽ được ăn cơm nhà nước miễn phí mất thôi.
"Xóa video? Mạng lưới Internet có bộ nhớ nha."
"Ban ngày chỉ trích Tiêu Tông Sư không phải rất vui vẻ sao, làm sao hiện tại lại xóa video rồi?"
"Tiêu Tông Sư vì quốc gia làm không ít chuyện, người chê bai hắn tuyệt đối không phải người tốt, chúng ta phải mắng chết họ mới được."
Một số người đi đầu trong phong trào lên án Tiêu Phàm đã sớm nếm trái đắng. Cùng lúc đó vô số cư dân mạng vẫn đang mắng họ chỉ biết nghi ngờ cuộc sống.
Nhưng đây vẫn chưa phải là kết thúc.
Chẳng bao lâu sau các chú cảnh sát đã tìm đến cửa mời họ uống trà, những người này lúc bình thường đã có vấn đề, đương nhiên chịu không được quá trình điều tra nghiêm ngặt.
"Lão công, về cơ bản đã không còn bình luận nào phàn nàn về ngươi, nhưng trên mạng vẫn có rất nhiều bình luận đặt nghi vấn về việc tiếp tục vận chuyển chiến hạm đến dị giới."
Tô Ấu Vi nói.
Tiêu Phàm cười tủm tỉm nói:
"Chỉ cần người ác ý bôi đen ta nếm mùi đau khổ, lúc đó tất cả mọi người đều sẽ biết nên thảo luận vấn đề này thế nào cho hợp tình hợp lý."
"Với lượng truy cập lớn đến mức này, cũng không lạ gì khi có rất nhiều người ăn theo trào lưu."
"Nhưng đó chính xác là những gì ta muốn."
Đất nước đã thiết lập lại trật tự an ninh mạng, và sự lên men của dư luận sẽ nằm trong phạm vi có thể kiểm soát được. Nhưng khi Trầm Kính Thiên và những người khác biết tin hắn gửi tàu chiến đến dị giới bất chấp sự nghi ngờ của vô số người, họ ở dị giới sẽ nghĩ thế nào? Và người dân của Đế quốc Thần Long sẽ nghĩ thế nào?
…
"Leng keng!"
Nước M, tiếng chuông chói tai làm Đại thống lĩnh nước M bừng tỉnh.
"Sao lại gọi vào lúc sớm tinh mơ thế, nếu không phải là tin tức tốt thì ngươi liệu hồn đấy."
Đại thống lĩnh nước M trả lời điện thoại với giọng điệu tức giận.
“Đại thống lĩnh, phía Hoa Hạ truyền tới tin tức quan trọng. Thứ nhất, Hoa Hạ sử dụng linh thú tìm được một mỏ dầu cực lớn.”
Giọng nói phát ra từ micrô.
"Chết tiệt!"
Đại thống lĩnh nước M tức tới tối sầm mặt mày.
Tin tức này khá bất lợi cho hắn.
“Tin thứ hai tốt nhất là có lợi cho bên ta!”
"Đại thống lĩnh, tàu khu trục mang số hiệu 055 tại Hoa Hạ đã tiến hành kiểm tra lại hàng rào phòng thủ, kết quả cho thấy lá chắn phòng thủ mà Tiêu Phàm bố trí có thể chống lại các cuộc tấn công bằng tên lửa siêu thanh."
Đại thống lĩnh nước M che tim lại.
Đêm qua hắn ngủ muộn, sáng sớm vừa lơ mơ dậy đã nghe được hai tin tức xấu như vậy làm hắn cảm thấy muốn đột quỵ tại chỗ luôn.
"Tin tức đã được xác nhận rồi sao?"
“Đại thống lĩnh, tin tức do chính cơ quan truyền thông trung ương của họ tuyên bố ra ngoài. Sau khi họ đưa ra tin tức, phía nước P cũng đã xác nhận rồi.”
Tắt điện thoại, Đại thống lĩnh nước M ngay lập tức nhận được video liên quan.
Làm hắn cảm giác như đầu mình đang kêu lên ong ong.
"Các ngươi thấy thế nào?"
Đại thống lĩnh nước M ngay lập tức tập hợp các thành viên trong tổ chuyên gia tư vấn của mình.
“Đại thống lĩnh, Hoa Hạ chỉ xử lý những kẻ ác ý nhắm vào Tiêu Phàm nhưng không ngăn cản lan truyền các tin tức về việc vận chuyển chiến hạm đến dị giới.”
“Căn cứ vào kết quả thảo luận của chúng ta, phía lãnh đạo Hoa Hạ có thể phản đối điều này, hoặc nội bộ họ sẽ chia làm hai phe.”
Chương 915 - Ngươi Sẽ Biết Ngay ThôiĐại thống lĩnh nước M híp mắt:
"Chúng ta có thể lợi dụng chuyện này để khiến phản ứng của dư luận trên toàn cầu trở nên kích động hơn?”
“Đúng vậy!”
“Chỉ cần không truyền chiến hạm đi qua, Đế quốc Kền Kền có khả năng sẽ thắng, mối quan hệ giữa Đế quốc Thần Long và Hoa Hạ cũng sẽ đổ vỡ sau khi họ thua trận.”
Đại thống lĩnh nước M trầm giọng nói:
“Vậy thì tiến hành đi!”
"Ra lệnh cho tất cả các phương tiện truyền thông cùng hành động!"
Xét về mặt dư luận, sức ảnh hưởng của nước M trên thế giới vẫn là số một, dưới kế hoạch của nước M, giới truyền thông toàn cầu điên đảo thành một bãi lộn xộn.
Ban đầu, tin tức về lĩnh vực này đã nhận được sự quan tâm rất lớn của xã hội, và dưới sự kích động của nước M, số lượng người xem bùng nổ một cách dữ dội và hàng tỷ người trên thế giới lên tiếng phản đối.
Tin tức toàn cầu cũng có thể tác động tới trong nước. Thậm chí tin nóng của nước ngoài dẫn tới ngày càng nhiều cuộc tranh luận trong nước hơn.
Vô số người đã yêu cầu Tiêu Phàm ra mặt và có lời giải thích. Nhưng Tiêu Phàm không hề lên tiếng và đồng thời phía quan chức Hoa Hạ cũng thống nhất giữ im lặng.
Tại dị giới.
Lại có thêm hai đội chiến hạm siêu cấp của Đế quốc Kền Kền lao tới. Tổng cộng họ đã cử tới sáu đội chiến hạm siêu cấp đi qua, tiếp theo còn có hai đội chiến hạm chở theo một trăm năm chục ngàn hải quân.
Đế quốc Kền Kền đứng về phía Đế quốc Huyết Anh, với tổng lực lượng là ba trăm ngàn hải quân và hai trăm năm chục ngàn bộ binh. Thì ra trong ba trăm ngàn binh sĩ của bốn đội chiến hạm, có một trăm ngàn là lính thủy đánh bộ được đưa sang từ các đại cứ điểm. Đội chiến hạm cấp sáu có tổng binh lực năm trăm năm chục ngàn, thực lực vô cùng mạnh mẽ.
“Chuyện là như vậy, thưa bệ hạ.”
“Tình hình chiến trận của Đế quốc Huyết Anh bên này rất nguy hiểm, bên phía địa cầu bây giờ cũng ngày càng phản đối dữ dội việc truyền tống chiến thuyền đến dị giới.”
"Chúng ta phải chuẩn bị tinh thần cho việc thua trận."
Trong Hoàng Cung tại Thần Đô, một vị đại thần đứng trên triều đình trịnh trọng nói.
Nhiều vị đại thần khác cũng nhao nhao phát biểu.
Họ cảm thấy rất áp lực.
Nếu Hoa Hạ chịu áp lực lớn từ dư luận thì có thể các tàu chiến và tàu ngầm không được vận chuyển đến đây nữa, đồng nghĩa với sức mạnh của hải quân sẽ không thể tăng lên nhiều như trước.
Hiện tại, dưới binh lực mạnh mẽ của hải quân Đế quốc Kền Kền, hải quân Đế quốc Thần Long chỉ có thể ẩn nấp ở ngoài khơi, không tiếp tục tiến công vào Đế quốc Huyết Anh.
Nếu tình hình chiến sự tại Đế quốc Huyết Anh trở nên xấu đi thì một số quốc gia khác có thể lựa chọn liên minh với Đế quốc Kền Kền và áp lực sẽ ngày càng lớn hơn.
"Im lặng."
Đám người nói một hồi lâu, Tiêu Hải mới trầm giọng nói.
“Tuy rằng Hoa Hạ phải chịu áp lực rất lớn nhưng ta tin tưởng Hoa Hạ nhất định sẽ phái tàu chiến và tàu ngầm qua đây.”
“Sắp tới sẽ có bốn đến năm nghìn tấn tàu chở hàng được gửi đến! Hãy cải tạo những chiếc tàu đó, chúng là những tàu chiến hoàn hảo đấy.”
Tiêu Hải trầm giọng nói.
Hai ngày sau, Tiêu Phàm đến căn cứ trên Tử Hải.
"Hạ tướng quân, sao ngươi lại ở đây?"
Tiêu Phàm kinh ngạc nói.
Hạ Giang Hầu là người phụ trách căn cứ ở Tử Hải và cuộc họp này đúng lúc diễn ra tại đây luôn.
Hạ Giang Hầu cười nói:
“Tiêu Tông Sư, quân đội và cấp trên thương lượng qua, quyết định cho ngươi một bất ngờ đấy.”
"Bất ngờ gì?"
Tiêu Phàm nghi ngờ hỏi.
Hạ Giang Hầu cười nói:
"Ngươi sẽ biết ngay thôi."
Không lâu sau, Tiêu Phàm cùng những người khác đến bãi biển.
“Tiêu Tông Sư, những chiến hạm này giảm nửa giá cho ngươi đấy, tổng cộng có ba mươi chiếc chiến hạm, dưới nước còn có năm chiếc tàu ngầm.”
Dương Chấn Quốc cười nói.
Tiêu Phàm giật mình:
"Dương tướng quân, Hạ tướng quân, các ngươi đùa với ta sao? Một số chiếc chiến hạm trông còn dùng tốt lắm."
Dương Chấn Quốc cười nói:
"Nếu là hàng hỏng thì cần rất nhiều thời gian để đại tu và bảo trì, thế thì làm sao có thể khiến ngươi bất ngờ trong thời gian ngắn như vậy được."
"Năm chiếc chiến hạm này đều hơn 3000 tấn, còn lại chỉ hơn 2000 tấn, nói thật, chúng ta đã xem thường họ rồi."
“Nhất là ngươi còn cải tạo chiếc 055 thay đổi thành như vậy, giống như hoa dại vô hại tự dưng hóa thành hoa ăn thịt người. Chiếc đó ngày xưa đã hỏng tới mức suýt bị đem tiêu hủy rồi đấy.”
Trong mắt Tiêu Phàm lộ ra hưng phấn.
Đây đúng là một bất ngờ lớn với hắn.
Ba mươi chiến hạm, năm chiếc tàu ngầm, nếu chuyện này truyền đến dị giới thì ông nội nhất định sẽ cười đến ngất mất thôi.
Hơn 3.000 tấn, nếu đội hình được bố trí hợp lý, thì nó đúng là một đội tàu chiến bất bại.
“Tiêu Tông Sư, những chiến hạm này đã được Đại trưởng lão chính tay phê duyệt là hỏng hóc, bây giờ có cắt bỏ cũng sẽ không ảnh hưởng chút nào tới thực lực của hải quân chúng ta.”
Hạ Giang Hầu cười nói.
Chương 916 - Chuẩn Bị Tinh Thần"Cảm ơn!"
Tiêu Phàm hít một hơi thật sâu và nói.
Mười chiếc chiến hạm này đã ngừng hoạt động và chờ được sửa chữa từ lâu, giờ mười chiếc chiến hạm này có chuyền tống qua đây cũng ảnh hưởng rất ít đến cục diện.
Ba mươi tàu cộng với năm tàu ngầm sẽ có tác dụng lớn.
——Đặc biệt, có năm chiếc tàu trọng tải hơn ba ngàn tấn.
“Tiêu Tông Sư, nói cảm ơn mà sao nghe giống đạo đức giả quá? Ha ha!”
“Tiêu Tông Sư, đến lúc đó ngươi chỉ cần giúp chúng ta cải tiến mấy chiếc chiến hạm là được.”
Hạ Giang Hầu và những người khác cười nói.
Họ không cảm thấy tiếc khi những tàu chiến này ngừng hoạt động, thậm chí còn rất vui mừng, đối với họ mà nói, đây chỉ là việc cỏn con.
Đưa những thứ này cho Tiêu Phàm, tương lai quốc gia nhất định sẽ cấp cho họ những chiếc tàu chiến mới và to hơn, chẳng phải được lợi hơn những chiếc tàu nhỏ này rất nhiều sao?
“Hạ tướng quân, Dương tướng quân, các ngươi muốn đi đảo Bồng Lai câu cá không?”
Tiêu Phàm mỉm cười nói:
“Bây giờ linh khí bên kia đậm đặc hơn so với nơi bình thường nên cá rất mập mạp, ở bên đó câu cá rất vui.”
Đôi mắt của Dương Chấn Quốc và Hạ Giang Hầu sáng rực lên.
Gia tăng mối quan hệ tốt với Tiêu Phàm thì tương lai hắn sẽ giúp hai người cải tiến nhiều chiếc tàu chiến hơn.
"Tiêu Tông Sư, chúng ta nhất định sẽ đi, nhưng thân phận của chúng ta có chút đặc thù nên nếu muốn đi câu cá với ngươi thì nhất định phải nói cho Đại trưởng lão trước."
Dương Chấn Quốc cười.
Tiêu Phàm gật gật đầu, đây là chuyện tất nhiên.
Hắn trực tiếp gọi điện cho Đại trưởng lão, Đại trưởng lão đồng ý ngay tức khắc.
Đại trưởng lão biết rõ thân phận của Tiêu Phàm, tương lai Tiêu Phàm sẽ là hoàng đế của Đế quốc Thần Long, cho nên việc này không ảnh hưởng gì tới thế lực phía Hoa Hạ.
“Đi thôi.”
Tiêu Phàm cười nói.
Ba mươi tàu chiến và năm tàu ngầm đã khởi hành, Tiêu Phàm và Dương Chấn Quốc cũng vậy, họ đến đảo Bồng Lai bằng trực thăng.
——Đảo Bồng Lai là một hòn đảo được bao phủ bởi linh khí của Tử Hải.
Bây giờ tổng diện tích hòn đảo tương đối rộng lớn, trên đảo có hoa và cây cỏ, thực vật nhờ linh khí mà sinh trưởng tươi tốt.
“Đại thống lĩnh, Hoa Hạ bên kia có chuyển biến.”
Tham mưu trưởng của Đại thống lĩnh nước M nhanh chóng bước vào phòng làm việc của hắn.
“Ta cảm giác điều ngươi sắp nói không phải tin tức tốt.”
“Ngươi để cho ta chuẩn bị tinh thần trước đã.”
Đại thống lĩnh nước M hít một hơi thật sâu rồi nói, sau khi nói xong, hắn lấy một hộp thuốc hạ huyết áp ra từ ngăn kéo, nhanh chóng nuốt một viên.
“Nói đi.”
“Đại thống lĩnh, ba mươi chiến thuyền của Hoa Hạ đang đi tới đảo Bồng Lai.”
“Dư luận dường như đang phản tác dụng.”
Khuân mặt của tham mưu trưởng trông vô cùng nghiêm túc.
…
“Cái gì?”
Vẻ mặt của Đại thống lĩnh nước M thay đổi.
Ba mươi chiến thuyền đến đảo Bồng Lai, Hoa Hạ chẳng những không ngăn cấm mà còn tăng cường ủng hộ Đế quốc Thần Long.
“Tư lệnh, có lẽ Đế quốc Thần Long và Hoa Hạ đã đạt thành thỏa thuận gì đó, Tiêu Phàm giúp đỡ bày trận, Hoa Hạ cung cấp chiến hạm.”
Tham mưu trưởng trầm giọng nói.
Đại thống lĩnh nước M nói với vẻ mặt u ám:
"Lập tức tổ chức họp báo lên án hành vi vô trách nhiệm của Hoa Hạ."
“Đại thống lĩnh, chỉ sợ không có tác dụng gì.”
“Ít nhất cũng phải cho thế giới thấy thái độ của chúng ta!”
Ngay sau đó, nước M đã tổ chức một cuộc họp báo và nhiều phương tiện truyền thông trên thế giới cũng đã hành động, nhưng Hoa Hạ lại phớt lờ nó.
Đại trưởng lão biết rất rõ rằng việc Đế quốc Thần Long giành được thắng lợi sẽ mang lại lợi ích to lớn cho Hoa Hạ.
Còn về mối đe dọa từ Đế quốc Kền Kền thì chẳng cần lo, cách nhau tận một thế giới cơ mà! Huống chi, sự uy hiếp tới từ Đế quốc Kền Kền cũng không phải không có biện pháp đối phó, mấy quả bom nguyên tử của Hoa Hạ đâu phải để trưng bày?
Nhiều người ở Hoa Hạ lo lắng về câu chuyện của người nông dân và con rắn, nhưng Đại trưởng lão biết rằng điều đó sẽ không xảy ra.
Các hoàng đế hiện tại và tương lai của Đế quốc Thần Long đều là người Hoa Hạ!
“Ha ha, ta lại câu được thêm một con, lão Dương, ngươi phải cố gắng lên.”
Hạ Giang Hầu cười to nói.
Tiêu Phàm và những người khác đang câu cá trên đảo Bồng Lai, Hạ Giang Hầu đã câu được mấy con.
Dương Chấn Quốc ủ rũ nói:
“Con ngon đều bị ngươi câu đi rồi.”
Hạ Giang Hầu nói:
“Nghe giọng ngươi chua loét vậy?”
“Tiêu Tông Sư, ngươi nói một câu công bằng xem?”
Tiêu Phàm cười nói:
“Dương tướng quân, sau này ta nhất định sẽ giúp các ngươi, bây giờ ưu tiên bố trí chiếc 055 thôi.”
“Vậy thì tốt. Tiêu Tông Sư, ngươi không biết chứ những người trong căn cứ của ta đều đố kỵ muốn chết luôn, mỗi ngày đều nói xấu trước mặt ta.”
Dương Chấn Quốc nói.
Chương 917 - Rơi Vào Tình Trạng XấuChiếc 055 ở căn cứ phía bắc chạy được tận 46 hải lý, còn chiếc ở căn cứ phía nam không chỉ chạy được 46 hải lý mà còn có cả hàng phòng thủ.
Nhiều người ở căn cứ Tử Hải ghen tị đến mức đỏ cả mắt.
Hạ Giang Hầu nói:
"Lão Dương, ngươi phải suy nghĩ một chút, lô 055 thứ hai cùng lô chiến hạm hàng không thứ ba có khả năng rất cao sẽ điều động đến bên ngươi."
“Hơn nữa đến lúc đó năng lực của Tiêu Tông Sư càng mạnh hơn, bố trí trận pháp cũng càng mạnh mẽ, đến lúc đó chiến hạm của ngươi có lẽ còn chống được cả bom hạt nhân.”
Dương Chấn Quốc:
“...”
Tiêu Phàm nghĩ thầm, đến lúc đó chính mình đã sớm đi dị giới, nhưng dù như thế, hắn cũng có thể phái người trở về.
“Lão công, nước M lại tổ chức họp báo để lên án chúng ta. Phía Hoa Hạ tuyên bố rằng thỏa thuận mua bán đã được ký kết trước khi chiến tranh nổ ra.”
Giọng nói của Tô Ấu Vi vang lên trong tai nghe của Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm cười nhẹ.
Hắn đã đoán trước được Nước M sẽ có phản ứng như vậy nhưng điều này cũng không thay đổi được cái gì.
Nước M chỉ cần có gan phá huỷ ba mươi chiếc chiến hạm kia thì sau này sẽ phải bồi thường hắn một đội chiến hạm hàng không.
Sau khi bắt được rất nhiều cá, Tiêu Phàm cùng Dương Chấn Quốc và những người khác đã thưởng thức một bữa tiệc cá trên đảo Bồng Lai, sau đó Dương Chấn Quốc rời đi.
“Thịch thịch!”
Khi trời đã khuya, chiếc gương bên cạnh Tiêu Phàm vang lên.
Tiêu Phàm nhìn sang.
Hình bóng của Tiêu Hải hiện lên trong gương, Thẩm Kính Thiên và nhiều người khác cũng ở đó.
“Thằng cháu ngoan của ta, hai ba ngày trước chúng ta thu được tin tức, ngươi cùng Hoa Hạ đều đang chịu áp lực rất lớn từ dư luận, trong triều có rất nhiều người lo lắng cho ngươi.”
“Ông nội đã nói với họ về xuất thân của ngươi.”
Tiêu Hải mỉm cười nói.
Trước đây chỉ có một vài người biết thân phận của Tiêu Phàm nhưng bây giờ đã có hai mươi, ba mươi người làm thuộc hạ cho Tiêu Hải, những người này đều quyền cao chức trọng cả.
...Người tham dự triều đình có khá nhiều nhưng Tiêu Hải chỉ tuyển chọn một số người.
"Tham kiến Điện hạ!"
Thẩm Kính Thiên và những người khác dẫn đầu hành lễ.
Tiêu Phàm gật đầu:
“Chư vị không cần đa lễ.”
“Ông nội, thế cục của các ngươi bên kia trông có vẻ khá nguy hiểm?”
Tiêu Hải trầm giọng nói:
“Hiện tại không nguy hiểm nhưng tình huống xác thực có chút căng thẳng, sáu đội chiến hạm siêu cấp của Đế quốc Kền Kền đều ở bên kia.”
“Không ít binh lính vẫn còn bị ám ảnh bởi nỗi sợ trước đội chiến hạm siêu cấp của Đế quốc Kền Kền, huống chi bây giờ có tận sáu đội cường đại tập hợp lại.”
“Tình hình hiện tại không thuận tiện cho việc di chuyển của hải quân chúng ta. Họ hiện có tới hai trăm năm chục ngàn lính thủy đánh bộ, ba trăm ngàn hải quân.”
“Làm vua vùng biển nên bất cứ lúc nào họ cũng có thể tăng quân! Hơn nữa, nếu như tình huống chiến sự phía ta trở nên xấu đi thì những con sói đói còn lại sẽ liên thủ cắn xé!”
Tiêu Phàm gật đầu, Đế quốc Kền Kền có rất nhiều đồng minh ở các thế giới khác. Chẳng qua Đế quốc Thần Long rất mạnh và có vũ khí đạn dược tiên tiến nên họ mới không dám hành động hấp tấp.
Nếu họ hành động, sẽ không khó để tập hợp một đội quân trăm vạn người.
Thẩm Kính Thiên nói:
“Điện hạ, chúng ta cần thêm chiến hạm.”
Những người khác cũng nhìn Tiêu Phàm với ánh mắt chờ mong.
Đế quốc Thần Long đang trên đà phát triển, nhưng nếu bị Đế quốc Kền Kền dẫn đầu liên hợp đàn áp, hải quân có thể lại rơi vào tình trạng xấu.
Cho dù lục quân mạnh đến đâu, nếu lực lượng hải quân yếu kém thì sức chiến đấu sẽ bị giảm đi đáng kể và nhiều nhất chỉ có thể uy hiếp đến các nước láng giềng xung quanh.
“Cháu ngoan của ta, ngươi còn chiếc chiến hạm nào không?”
Tiêu Hải dò hỏi.
Hắn không nắm chắc được tình hình bên kia.
Dù sao dư luận toàn cầu bên này đang sôi trào, áp lực khẳng định không nhỏ, dưới tình huống này, Hoa Hạ có khả năng sẽ không tiếp tục cung cấp chiến hạm.
Tiêu Phàm cười nói:
“Ông nội, đương nhiên là có.”
“Lần này tổng cộng có ba mươi chiến hạm cùng năm chiếc tàu ngầm.”
“Trong đó, năm chiếc chiến hạm vượt quá ba ngàn tấn, đều khoảng ba ngàn năm trăm tấn, tàu ngầm trọng tải cũng nhiều hơn trước.”
Nghe Tiêu Phàm nói xong, Tiêu Hải và những người khác đều ngẩn ra.
“Cháu ngoan, ngươi nói cái gì?”
Tiêu Hải không dám tin vào tai mình.
Tiêu Phàm cười nói:
“Ông nội, ngươi không nghe lầm. Ba mươi tàu chiến và năm tàu ngầm. Hoa Hạ trực tiếp đưa qua đây một số chiếc tàu chiến còn mới.”
Thẩm Kính Thiên và những người khác đều khiếp sợ không thôi.
Hoa Hạ đã lệnh ngừng hoạt động nhiều tàu chiến rồi chuyển tới đây để hỗ trợ họ. Họ nhất định nhớ kỹ ân tình này.
Đương nhiên, Hoa Hạ làm như vậy là bởi vì quan hệ giữa Tiêu Phàm cùng Tiêu Hải, nếu không nằm mơ mới dựa vào được cái đùi lớn này.
Chương 918 - Không Thể Cải Tạo"Cháu ngoan, ngươi hỏi Đại trưởng lão xem khi nào hắn rảnh, ông nội sẽ đích thân tới gặp và cảm ơn."
Tiêu Hải nghiêm mặt nói.
Tiêu Phàm gật đầu:
“Gia gia, ta sẽ báo lại với Đại trưởng lão.”
“Trước tiên truyền tống chiến hạm qua đã!”
Ngay sau đó Tiêu Phàm mở ra lối đi trong linh huyệt.
Linh huyệt ở nơi này vẫn là cấp S, nhưng so với trước đây đã được cường hóa rất nhiều.
...Hai thế giới đang hợp nhất, sự kết nối giữa cổng kết giới bắt đầu tăng mạnh.
Chiến hạm lần lượt tiến về phía trước, sau khi đến gần mặt gương, chiến hạm bị lực lượng của Tiêu Hải kéo đi qua tấm gương.
Chẳng mấy chốc, chiếc tàu chiến đầu tiên nặng hơn 3.000 tấn đã được dịch chuyển đến.So với chiến hạm hàng không có trọng tải vạn tấn thì loại chiến hạm như vậy tương đối nhỏ, nhưng trong mắt Thẩm Kinh Thiên thì đây đã là chiến hạm cực phẩm rồi.
Con tàu thứ hai, con tàu thứ ba...Một giờ sau, tất cả tàu chiến và tàu ngầm đều được truyền tống tới, cho dù Thẩm Kinh Thiên và những người khác dốc toàn lực giúp đỡ Tiêu Hải nhưng hắn vẫn rất mệt mỏi.
“Cháu ngoan, năm ngày nữa liên lạc với ta vào lúc nửa đêm tại huyện Lôi Sơn.”
Tiêu Hải nói.
"Hoàng thượng xin hãy bảo trọng!"
Thẩm Kinh Thiên và những người khác đồng thanh nói.
Tiêu Phàm gật đầu, thân ảnh của Tiêu Hải và những người khác biến mất trong gương.
…
Ở dị giới, Tiêu Hải quét mắt nhìn sang Trầm Kính Thiên và nhiều người trong số bọn hắn.
"Vẫn lo lắng sao?"
Tiêu Hải cười rồi nói.
"Bệ hạ, chúng ta đã có một chiếc chiến hạm hàng đầu, cộng thêm năm chiếc được cải tiến, đến lúc đó chúng ta liền có sáu chiếc chiến hạm hàng đầu."
"Số lượng tàu chiến hạng nhất có thể lên tới bảy mươi hai chiếc, số lượng tàu ngầm lên tới mười hai chiếc. Với sức mạnh này thì chúng ta còn lo lắng điều gì?"
Trầm Kính Thiên nói, tất cả bọn hắn đều toét miệng cười đến tận mang tai.
Bất ngờ lần này mang đến sự vui mừng quá lớn.
Tình huống của bọn hắn cũng giống như việc ai đó từ Hoa Hạ đột nhiên gửi năm tàu chiếc sân bay chạy bằng năng lượng hạt nhân, hai mươi hoặc ba mươi tàu khu trục lớn và năm tàu ngầm tiêu chuẩn hàng đầu đến đây.
"Ắt hẳn Điện hạ phải làm không ít chuyện."
"Đó là đương nhiên, nếu không Hoa Hạ sẽ không rộng lượng như vậy."
Những người còn lại lần lượt lên tiếng.
Một lát sau, Tiêu Hải ho nhẹ một tiếng, ông nói:
"Những chiến hạm này không thể cải tạo trong thời gian ngắn được, các ngươi cũng đừng khinh thường!"
"Hơn nữa, coi như những chiến hạm này ra trận, nhưng hải quân của chúng ta vẫn là đứng sau hải quân của Đế quốc Kền Kền, các ngươi cũng phải rõ ràng chuyện này."
Trầm Kính Thiên và những người khác gật đầu.
Tiêu Hải cười nói:
"Chúng ta mau trở về, đến lúc đó phải mời các sứ thần từ các quốc gia khác tới thăm quan một chuyến mới được."
"Nếu như bọn hắn muốn nhúng tay vào cuộc xung đột giữa chúng ta và Đế quốc Kền Kền đế, ta sẽ cho bọn hắn biết cảm giác một quốc gia và chủng tộc bị hủy diệt là như thế nào!"
Ngay sau đó Tiêu Hải và những người khác rời đi.
Hai hoặc ba giờ sau, Tiêu Phàm và những người khác trở lại Thần Đô, trong lúc đó Tiêu Hải đã thả những chiếc chiến hạm khổng lồ vào bên trong không gian bảo vật.
Ba mươi chiếc tàu chiến và năm chiếc tàu ngầm cùng nhau xuất kích đã gây ra chấn động vô cùng lớn, rất nhiều người ở đây đều kinh ngạc không thôi.
"Nhiều đến vậy luôn!"
Một cường giả đứng đầu trong mảng trận đạo nói trong lúc kinh ngạc.
Tiêu Hải cười nói:
"Hẳn là các ngươi không thể hoàn thành trong một đợt, chia làm hai đợt hay ba đợt là tùy vào các ngươi quyết định thôi. Trẫm chỉ có một yêu cầu, cố gắng hết sức làm cho chiến hạm của chúng ta càng cường đại hơn trước."
"Bệ hạ ngài yên tâm, chúng ta đã có không ít kinh nghiệm, với chiến hạm có trọng tải bậc này, chúng ta cũng không yếu hơn Đế quốc Kền Kền bao nhiêu."
Cường giả chuyên gia trận địa nói.
Tiêu Hải gật đầu:
"Vậy thì tốt, các ngươi cải tạo chiến hạm càng mạnh thì binh lính của chúng ta có thể chết ít hơn!"
"Đến khi chúng ta đại thắng cũng là lúc trẫm sẽ luận theo công trạng và ban thưởng cho các ngươi!"
"Tạ ơn bệ hạ!"
Mọi người xung quanh đồng loạt hành lễ.
Hai giờ sau, các sứ thần từ nhiều quốc gia đã tập trung tại thành Thịnh Kinh.
"Rốt cuộc là có chuyện gì?"
"Có lẽ là Đế quốc Thần Long muốn cảnh báo các quốc gia chúng ta không tham gia vào cuộc chiến."
"Nếu thế cục hiện tại tiếp tục phát triển sẽ gây ra nhiều bất lợi cho Đế quốc Thần Long."
Nhiều sứ giả bí mật liên lạc với nhau thông qua truyền âm.
Bọn hắn biết về tình hình của Đế quốc Huyết Anh, cũng biết Đế quốc Kền Kền có sáu tàu chiến siêu cấp và hàng trăm nghìn binh lực đã được điều động. Trong một trăm năm qua sức mạnh của Đế quốc Kền kền đã bỏ xa Đế quốc Thần Long nên hầu hết những sứ giả này đều thân cận với Đế quốc Kền Kền hơn.
"Mời đi theo Bổn quan."
Chương 919 - Quái Vật Khổng LồCó vị quan viên từ Đế quốc Thần Long đã tìm đến.
Nửa giờ sau, quan viên của Đế quốc Thần Long dẫn các sứ thần vào một khu vực được phong tỏa chặt chẽ bởi một kết giới.
"Tê!"
Vừa bước vào đây, bọn hắn lập tức thấy những chiến hạm khổng lồ nối tiếp nhau. Càng tiến gần hơn mới thấy chiến hạm hơn hai ngàn tấn chẳng khác gì những con quái vật khổng lồ.
"Các vị, những chiến hạm và tàu ngầm này đang được cấp tốc sửa sang lại, chẳng bao lâu nữa bọn chúng sẽ có thể xuống nước."
"Cho các ngươi biết những chuyện này là bởi vì chúng ta không muốn đất nước của các ngươi đưa ra những quyết định sai lầm."
Trầm Kính Thiên bước ra khỏi một trong những tàu chiến, nói.
"Bệ hạ nói nếu có những kẻ khác nhân cơ hội xen vào cuộc chiến của chúng ta với Đế quốc Kền kền, chúng ta sẽ khiến họ chịu cảnh nước mất nhà tan."
"Tê!"
Nghe Trầm Kính Thiên nói những lời này, rất nhiều người đều ngạc nhiên đến há hốc mồm.
"Trầm tướng quân, nếu như những chiến hạm tương đối lớn kia được sửa sang lại, chẳng lẽ cũng sẽ trở thành những chiến hạm hàng đầu sao?"
Có người không chịu nổi bèn dò hỏi.
Trầm Kính Thiên đáp lại bằng giọng điệu bình tĩnh:
"Đương nhiên, Đế quốc Thần Long của chúng ta sẽ có sáu tàu chiến hàng đầu, nhưng đây vẫn chưa phải là tất cả."
"Có lẽ không bao lâu nữa, chúng ta có thể có thêm mấy chục chiếc chiến hạm cực phẩm nữa."
Từng người trong nhóm sứ thần đều bị dọa sợ, run rẩy không thôi.
Có vài người đang âm thầm tính toán thiệt hơn, đến khi những chiến hạm này được cải tạo hoàn thành, thực lực hải quân của Đế quốc Thần Long sẽ bằng gần một nửa so với Đế quốc Kền Kền.
Chỉ bấy nhiêu đã vượt quá sức tưởng tượng của bọn hắn.
Trong quá khứ, sức mạnh của hải quân của Đế quốc Thần Long thậm chí không bằng một phần trăm so với Đế quốc Kền kền. Đế quốc Kền Kền chiếm lợi ích từ rất nhiều nơi trên thế giới, đồng nghĩa với các khu vực đó cũng cần phòng thủ, đương nhiên bọn hắn không thể gửi tất cả tàu chiến đến đây.
"Các vị, quân đội của Đế quốc Thần Long chúng ta là đệ nhất thiênn hạ. Chúng ta có đủ loại vũ khí lợi hại. Các ngươi đừng nên phạm những sai lầm không đáng."
"Với thực lực của hải quân Đế quốc Thần Long chúng ta lúc bấy giờ, chúng ta có thể điều động mấy trăm ngàn quân lính đến các quốc gia khác cùng một lúc."
Trầm Kinh Thiên vẫn lanh nhạt nói tiếp.
Tất cả các sứ giả đều run sợ khi nghe hắn nói đến đây.
Bọn hắn đều đã nghe danh quân đoàn Tu La của Đế quốc Thần Long mạnh mẽ nhường nào, cộng thêm việc gửi hàng trăm nghìn quân sĩ đến các quốc gia khác cùng một lúc thì ai có thể chống lại bọn hắn đây?
"Trầm tướng quân, ngươi yên tâm, quốc gia chúng ta sẽ không tham gia vào trận chiến lần này."
"Quốc gia chúng ta cũng sẽ không can thiệp."
Mọi người lần lượt lên tiếng.
Bọn hắn chỉ là sứ thần, và không thể đại biểu được cho hoàng đế của quốc gia bọn hắn, nhưng bảo bọn hắn nói lời dễ nghe trước cũng không thành vấn đề. Nhưng khả năng cao là hoàng đế của quốc gia bọn hắn cũng sẽ không muốn tham gia vào cuộc chiến này.
"Tốt lắm."
Trầm Kính Thiên gật đầu:
“Các ngươi có thể tới gần nhìn ngắm một chút, tránh cho có vài người trong các ngươi hoài nghi đây chỉ là ảo giác.”
Sau nửa giờ, tất cả các sứ thần đều đã rời đi.
Chẳng mấy chốc bọn hắn đã lan truyền tin tức một cách chóng mặt.
Cùng lúc đó, tin tức cũng được lan truyền rộng rãi đến thành Thịnh Kinh.
Vô số người dân vui mừng khôn xiết.
Dù những chiến hạm này không thể lập tức tham chiến, nhưng sự xuất hiện của chúng nhất định sẽ khiến một số quốc gia khác không dám nhân lúc hỗn chiến mà xen vào nhằm tìm mối ngon. Đương nhiên áp lực khi phải đối mặt với Đế quốc Kền Kền cũng theo đó mà giảm thiểu rất nhiều.
"Hưu!"
Không bao lâu sau, một cường giả cấp bậc Võ đế từ Đế quốc Kền Kền bay đến Đế quốc Huyết Anh, nàng đáp xuống một chiến hạm đang lênh đênh trên đại dương.
Chiến hạm này có lượng choán nước hơn ba ngàn hơn tám trăm tấn, là chiếc có trọng tải lớn nhất trong số sáu chiến hạm hàng đầu vừa đến M quốc trong hôm nay.
"Tướng quân Louis, có chuyện rồi."
Võ Đế vừa bay tới trầm giọng nói.
"Judy, là tin xấu sao?"
Tướng quân Louis hỏi khi thấy vẻ mặt Judy, cũng là người đến báo tin trông rất trang nghiêm.
"Louis tướng quân, Đế quốc Thần Long thu được ba mươi chiếc chiến hạm và thêm năm chiếc tàu ngầm, hơn nữa năm chiếc trong số chúng sau khi được sửa sang lại thì rất có thể đều là những chiến hạm đỉnh cấp."
Judy thở dài rồi nói.
"Cái gì cơ?"
Vẻ mặt của tướng quân Louis thay đổi ngay tức khắc.
Trước mắt Đế quốc Thần Long đã lấy được tổng cộng có hơn chục tàu chiến và tàu ngầm. Trong khi trước mắt hắn chỉ có một chiếc chiến hạm nặng hơn ba ngàn tấn.
"Tin tức chính xác không?"
Một người khác đứng bên cạnh dò hỏi.
Chương 920 - Điều ĐộngJudy gật đầu:
"Đế quốc Thần Long quốc mời sứ giả các nước đến xem, tuyệt đối là sự thật một trăm phân trăm."
"Đế quốc Thần Long không cần phải nói dối những chuyện như thế này."
Louis tướng quân trầm giọng nói tiếp:
"Không bao lâu nữa tin tức sẽ lan truyền đến bên kia địa cầu, bọn hắn thật sự không cần kinh hoảng quá mức."
"Xem ra chúng ta phải hành động nhanh hơn nữa!"
"Trước khi tàu chiến của bọn hắn xuống nước, chúng ta phải giành được thắng lợi!"
…
Tin tức Đế quốc Thần Long có ba mươi tàu chiến và năm tàu ngầm đã gây áp lực lớn lên Tướng quân Louis và những người khác.
"Đại tướng quân, nơi này của chúng ta có sáu chiếc chiến hạm cực phẩm, đến lúc đó Đế quốc Thần Long cũng có sáu chiếc chiến hạm cực phẩm, nhưng họ có nhiều chiến hạm hạng nhất hơn chúng ta."
"Họ có thể lấy được tới bảy mươi hai chiến hạm hạng nhất, hơn nữa họ còn có mười hai tàu ngầm cường đại, có lẽ chúng ta còn cần thêm tìm thêm hỗ trợ."
Một vị tướng quân khác đứng cạnh Louis nói.
Sáu siêu hạm đội của họ tổng cộng có sáu mươi hai chiếc chiến hạm, ban đầu vốn đã vượt xa chiến hạm hạng nhất của Đế quốc Thần Long.
"Hoa Hạ chết tiệt, Tiêu Phàm chết tiệt!"
Louis cắn răng nghiến răng mắng.
"Trừ phi có toàn bộ quốc chiến, nếu không chỉ sợ sẽ không có thêm hạm đội nào tới nữa."
Louis trầm giọng nói.
Đế quốc Kền Kền là một cường quốc biển, và họ cần suy xét đến lợi ích của nhiều khu vực khác nhau.
Bảy hạm đội còn lại, một trong số đó đang được bảo trì, được sắp xếp lại và cần tu bổ các bộ phận hư hỏng khác nhau. Ngoài ra còn có sáu hạm đội khác, ba hạm đội hộ tống các khu vực, cũng nhân cơ hội nghỉ ngơi dưỡng sức, và ba chiếc còn lại đều ở ba khu vực trọng điểm khác.
Nếu quốc chiến toàn diện bùng nổ đồng nghĩa với lợi ích ở đây quan trọng hơn, đến lúc đó nhất định Đế quốc Kền Kền sẽ điều động các hạm đội tập trung lại đây, nhưng tình hình hiện tại vẫn chưa nghiêm trọng đến mức đó.
"Đại tướng quân, lính thủy quân lục chiến của ta đâu?"
"Dù không có hạm đội tới thì cũng nên điều động càng nhiều hải quân hơn chứ?"
Louis cau mày:
"Chúng ta tổng cộng chỉ có sáu trăm ngàn đến bảy trăm ngàn lục quân, hơn nữa họ hiện đang phân tán ở rất nhiều căn cứ, hai trăm năm chục ngàn quân lính cũng không tính là quá ít đâu."
Xung quanh Đế quốc Kền Kền không có địch quốc, tại đại lục họ có ba trăm ngàn người, tại các căn cứ khắp thế giới đều có ba trăm ngàn đến bốn trăm ngàn người. Bây giờ họ buộc phải rút ra năm chục ngàn người từ các khu vực và hai trăm ngàn người từ các căn cứ khác trên thế giới.
Ý tưởng ban đầu của họ cũng không tệ lắm, chỉ cần họ đạt được ưu thế nhất định, đương nhiên rất nhiều quốc gia đồng minh khác đều sẽ nguyện ý tham chiến. Một khi những quốc gia đó hợp sức với nhau có thể điều động đại quân gồm hàng triệu binh sĩ.
Sau đó họ có thể chiêu mộ thêm rất nhiều quân phục dịch từ Đế quốc Huyết Anh, đến lúc đó tổng số binh lính của họ có thể vượt quá hai triệu.
Nhưng bây giờ xem ra họ không trông cậy nổi vào các quốc gia khác nữa.
Thực lực Đế quốc Thần Long phô diễn ra quá mạnh, chưa kể Tiêu Hải còn truyền lệnh ai dám giúp họ xem như đồng nghĩa với việc quốc gia của họ sẽ chịu cảnh diệt vong.
"Tướng quân, thật sự là không có khả năng, chúng ta chỉ còn cách lôi kéo một ít người từ hải quân mà thôi."
"Nếu không, hai trăm năm chục ngàn người người thật sự là không đủ."
Vị tướng quân đứng bên cạnh Louis nói bằng giọng điệu nôn nóng.
Louis nhìn bản đồ trước mặt, trên đảo Huyết Anh hiện tại có một trăm tám chục ngàn người thuộc Đế quốc Thần Long, trong khi tại đảo Trường Anh có một trăm hai chục ngàn người.
Ngoài ra Đế quốc Thần Long cũng nắm trong tay năm trăm ngàn quân phục dịch đến từ Đế quốc Huyết Anh.Trong số năm trăm ngàn quân phục dịch, ba trăm ngàn người ở đảo Huyết Anh và hai trăm ngàn người ở đảo Trường Anh, chính vì quân đội của họ phân tán rải rác nên càng không dễ tìm ra những điểm yếu có thể lợi dụng.
"Điều động một trăm năm chục ngàn lính hải quân để tạo thành một đội quân hùng mạnh gồm bốn trăm ngàn binh sĩ lên đường chiếm đảo Trường Anh. Trong trận chiến đầu tiên này chúng ta nhất định phải giành chiến thắng trước họ!"
Louis nói với giọng điệu hiên ngang mạnh mẽ.
Vốn dĩ hắn cũng không muốn gấp rút đến thế, nếu Hoa Hạ ở bên kia địa cầu ngừng cung cấp chiến hạm thì có lẽ những quốc gia khác cũng sẽ sớm liên thủ với họ. Đương nhiên họ có thể giảm thiểu số lượng binh sĩ bỏ mạng trong trận chiến. Nhưng tình hình hiện tại không tốt, nếu họ cứ tiếp tục trì hoãn sẽ rất bất lợi.
"Vâng!"
Họ đã hành động ngay lập tức.
Có sáu siêu hạm đội, hàng trăm tàu chiến và họ đã gửi bốn trăm ngàn binh lính đến đảo Trường Anh cùng một lúc.
...Khu vực mà tàu chiến của họ đang tiếp cận không bị áp chế thực lực, nếu không họ sẽ phải chịu tổn thất rất lớn trước khi cập bến.
"Nhanh, nhanh hơn nữa!"
"Các huynh đệ, tốc độ nhanh hơn chút nữa!"
"Chúng ta hãy đánh thắng trận chiến này càng sớm càng tốt, và sau đó chúng ta có thể quay trở về để ăn mừng Lễ hội Tenjin."
Tướng quân Alexander của Đế quốc Kền Kền hô vang.