Gia Gia Dị Giới Tạo Phản, Ta Tại Đô Thị Vô Địch Rồi! ( Dịch Full)

Chương 47 - Chương 921 - Đại Lão

Chương 921 - Đại Lão

Hắn là đại lão cao nhất đứng đầu lục quân, và cũng là thống soái của hơn bốn trăm ngàn binh sĩ dưới quyền.

Lúc này bốn trăm ngàn người đang vội vàng rời khỏi chiến hạm với tốc độ nhanh nhất có thể, tinh thần của họ lúc này tương đối thoải mái, họ đều cảm thấy đội quân của mình nhất định sẽ giành được chiến thắng trong trận chiến lần này.

Tuy nhiên hình như các tướng quân đang che giấu họ điều gì đó, bằng chứng là các tướng lĩnh luôn nói đi nói lại với binh lính dưới trướng rằng họ nhất định có thể giành chiến thắng. Nhưng mặt khác, Đế quốc Kền Kền đã đứng trên đỉnh cao quá lâu, trong khi Đế quốc Thần Long trước đây chỉ là một quốc gia nho nhỏ tầm thường, nên ấn tượng của họ vẫn dừng lại ở khoảng thời gian trước.

Trước đây Đế quốc Thần Long đã từng giành được chiến thắng trước Đế quốc Hắc Hổ, Đế quốc Thiên La và cả Đế quốc Huyết Anh, nhưng họ hoàn toàn không biết rõ những chi tiết trong đó. Nguyên nhân chính cũng vì hoàng đế của Đế quốc Kền Kền không muốn nâng cao uy vọng của Đế quốc Thần Long nên những tin tức này không được truyền bá rộng rãi tại Đế quốc Kền Kền.

"Tiểu Nhị, các ngươi có nghĩ rằng chúng ta thực sự có thể trở về kịp lúc ăn mừng Lễ hội Tenjin không?"

"Cũng không phải vấn đề lớn, đừng nhìn lúc trước Đế quốc Thần Long thắng lợi, điều đó chứng tỏ họ vẫn chưa có cơ hội chạm trán với đối thủ cường đại như chúng ta."

"Đúng vậy. Người của Đế quốc Hắc Hổ chỉ là một lũ ngu ngốc, người của Đế quốc Thiên La lại là lũ vô dụng, còn người của Đế quốc Huyết Anh thậm chí cao chưa đến năm thước, đương nhiên họ không sánh được với những chiến binh mạnh nhất của Đế quốc Kền Kền như chúng ta."

...

Các binh lính đang bàn luận rất sôi nổi, cũng giống như tinh thần chiến đấu của họ đang sục sôi mạnh mẽ.

Với tư cách là cường quốc số một thế giới, họ đã tích lũy được sự tự tin mạnh mẽ trong một thời gian rất dài nên họ hoàn toàn không coi trọng Đế quốc Thần Long.

"Lên đường!"

Tất cả bốn trăm ngàn người xuống tàu, và ngay sau đó Alexander ra lệnh toàn quân lên đường.

Trong không gian bảo vật có lương thực nước uống nên hậu cần không cần phải lo lắng, bây giờ việc họ phải làm chính là tranh thủ thời cơ chiếm đoạt lãnh thổ. Sau khi chiếm lĩnh một địa bàn nhất định, họ có thể chiêu mộ quân lính tại khu vực này, và những thanh niên trưởng thành có thể góp phần đẩy mạnh quá trình chiêu mộ.

Về phần có bao nhiêu người thuộc Đế quốc Huyết Anh đã chết, và liệu quốc gia này có sụp đổ trong tương lai hay không, người dân của Đế quốc Kền Kền sẽ không quan tâm nhiều như vậy.

— Về điểm này, Đế quốc Thần Long và Đế quốc Kền Kền đều có chung một quan điểm.

"Tướng quân, quả nhiên người của Đế quốc Kền Kền đã tìm đến bên này của chúng ta."

Một cường giả đến gặp Mông Nghị để báo cáo.

Thống soái Lý An Vinh đang chỉ huy quân đội trên đảo Huyết Anh, và Mông Nghị hiện đang tiếp quản quân đội trên đảo Trường Anh, lúc này trên khuôn mặt hắn đã hiện ra một nụ cười.

"Quả nhiên họ đã tìm đến đây."

"Rốt cuộc cũng đến lúc chúng ta lập công lớn rồi."

Mông Nghị cười rồi nói:

"Nếu thu phục được Đế quốc Kền Kền, nói không chừng sau này có thể sẽ không còn chiến tranh trong thời gian rất dài, chúng ta muốn lập công cũng rất khó."

Tất cả các tướng lĩnh thủ hạ dưới trướng của hắn đều gật đầu.

"Họ có bao nhiêu quân lính?"

"Mông tướng quân, khoảng cách quá xa nên không thể phán đoán chính xác, nhưng nhất định phải vượt qua ba trăm ngàn binh lính, hẳn là nằm trong khoảng từ ba trăm ngàn đến năm trăm ngàn thôi."

Mông Nghị cười nhạt trước khi nói:

"Xem ra hiện tại họ đang nóng vội lắm rồi, đến mức một ít binh lính thủy quân cũng dùng như lục quân."

Để huấn luyện thủy quân chiến đấu cần thêm thời gian hơn, làm vậy thật sự họ không cáng đáng nổi.

"Tướng quân, rất có thể họ sẽ áp dụng chiến thuật phân tán toàn quân, trước chiếm lĩnh địa bàn, sau đó sẽ điên cuồng chiêu mộ đẩy mạnh mở rộng đội quân."

"Đạn đại bác của chúng ta không hiệu quả lắm trước những chiến thuật như vậy."

Tướng quân đứng bên cạnh Mông Nghị nói với giọng lanh lùng.

"Ừm."

Mông Nghị khẽ gật đầu, tình huống bây giờ đã không giống với trước kia.

Trong quá khứ, bất kể là Đế Quốc Hắc Hổ, Đế quốc Thiên La hay thậm chí Đế Quốc Huyết Anh thì đều là địch nhân của quốc gia mình, họ sẽ không chiêu mộ lung tung.

Nhưng Đế quốc Kền Kền không quan tâm đến điều đó. Họ sẽ phân tán tải rác và điên cuồng tóm lấy các thanh niên trai tráng.

Trong trường hợp này, họ nên dùng súng cối và lựu pháo đánh đến những nơi nào?

Các tướng quân đồng loạt nhíu mày.

Mông Nghị nhìn lướt qua, hắn cười nhạt:

“Đã lâu không đánh nhau bằng súng đạn, ngó chừng các ngươi quên cách chiến đấu thế nào rồi?”

"Nhìn lại các ngươi một chút, xem thử xem các ngươi đang mặc cái gì?"

"Thủy quân của Đế quốc Kền Kền đều mặc áo giáp vải, trong khi các ngươi lại mặc áo giáp hạng nặng, trong trường hợp này, chúng ta có bất cứ lý do gì để sợ hãi họ sao?"

Ánh mắt mọi người sáng rực lên cùng lúc.

Chương 922 - Chúng Ta Nên Làm Gì!

Một trăm hai chục ngàn người của họ đều được trang bị áo giáp hạng nặng! Mặc dù chỉ có ba chục ngàn người trong số họ có chiến mã, nhưng dù không có chiến mã thì áo giáp hạng nặng phòng thủ vẫn ở đó.

"Chư vị, trận chiến tiếp theo, thương vong của chúng ta nhất định sẽ cao hơn trước kia, nhưng phần thắng tuyệt đối thuộc về chúng ta!"

"Toàn quân xuất phát, chúng ta chạm trán với họ!"

Mông Nghị nói, người hắn toát lên sát khí đáng sợ.

Hai ngày trôi qua, người của Đế quốc Kền Kền đã thâm nhập sâu hơn mấy trăm dặm, họ đã phân tán ra khắp nơi nhằm truy bắt các thanh niên trai tráng thuộc Đế quốc Huyết Anh. Trong lúc đó binh lính của Đế quốc Thần Long đang tiến về phía họ, hiện tại đã tiến gần hơn trăm dặm, khoảng cách giữa hai đội quân còn không đến một trăm cây số.

Ở khoảng cách này, bộ binh phải mất rất nhiều thời gian để vượt qua, nhưng kỵ binh chỉ mất hai hoặc ba giờ đã có thể vượt qua.

Đáng nói chính là Đế quốc Kền Kền cũng có kỵ binh, số lượng đại khái hơn bốn chục ngàn binh sĩ một chút, nhưng họ đều là kỵ binh hạng nhẹ.

"Các chiến sĩ, Đế quốc Kền Kền ở bên kia thế giới, nhưng họ lại ngang nhiên điều động quân lính đến đây, ngó chừng tay họ cũng quá dài."

"Hãy nói cho ta biết chúng ta nên làm gì!"

Mông Nghị gầm lên, trước mặt hắn là ba chục ngàn kỵ binh của Quân đoàn Tu La.

"Giết, giết, giết!"

Ba mươi nghìn thiết kỵ binh Tu La đồng thanh gầm lên, sát khí đáng sợ như muốn quét sạch tứ phương.

Nửa phút trôi qua, Mông Nghị khoát tay ra hiệu.

Tiếng la hét giết chóc dừng lại ngay sau đó.

"Người của Đế quốc Kền Kền hiện đang phân tán khắp nơi, họ đang tùy tiện bắt những thanh niên trai tráng. Họ nghĩ rằng đạn đại bác của chúng ta sẽ không hoạt động hiệu quả một khi họ dùng đến thủ đoạn này."

"Nhưng họ đã quên rằng chúng ta là Tu La!"

"Ngay cả khi không sử dụng lựu đạn, chúng ta vẫn là cơn ác mộng của họ!"

Mông Nghị lại gầm lên lần nữa.

"Tu La, Tu La, Tu La!"

Khí thế ngút trời của ba chục ngàn binh lính Quân đoàn Tu La đã giương cao lần nữa!

"Các chiến sĩ, các ngươi có áo giáp bảo hộ thân mình, sau lưng lại có đồng bào, và quốc gia cường đại chống lưng."

"Vậy mà người của Đế quốc Kền Kền lại muốn nhanh chóng đánh bại chúng ta, muốn trở về cử hành lễ hội Tenji, họ đang nằm mơ sao! Chúng ta phải để cho họ biết ai mới là đội quân bất khả chiến bại vô địch khắp thiên hạ!"

Sau khi Mông Nghị nói xong, sĩ khí của ba chục ngàn chiến sĩ đã tăng đến đỉnh điểm.

"Chiến, chiến, chiến!"

Dường như chiến ý ngút trời đã ngưng tụ thành một thực thể có hình dạng.

"Toàn quân nghe lệnh ta."

"Lên đường!"

Mông Nghị gầm lên vang dội, và ngay sau đó hắn bước xuống khỏi chiến mã trước khi chạy nhanh tiến về phía trước.

"Oanh oanh!"

Ba chục ngàn con chiến mã bắt đầu phi nước đại, khí thế khiến đất trời như muốn rung chuyển.

Chiến mã ở dị giới có thể chạy được hàng chục cây số mỗi giờ mà không gặp bất kỳ khó khăn nào, đương nhiên sức chịu đựng của chúng cũng mạnh hơn chiến mã tại địa cầu rất nhiều. Hơn nữa khoảng cách trăm cây số giữa hai đội quân không dài.

"Tướng quân, ba chục ngàn kỵ binh từ quân đoàn Tu La đang lao tới đây. Dựa theo tốc độ của họ, trong vòng một giờ nữa thì họ sẽ chạm tránh với chúng ta."

Không bao lâu sau Alexander đã nhận được tin tức.

Đến hôm nay cả hai bên đều có rất nhiều cường giả ở cấp độ Võ Đế đang bí mật nghe ngóng tin tức trong bóng tối.

"Truyền lệnh xuống, kỵ binh của chúng ta tấn công."

"Áp dụng chiến thuật cánh diều, tốc độ di chuyển của kỵ binh hạng nặng của họ không nhanh bằng chúng ta!"

Alexander trầm giọng nói.

Rất nhanh, bốn chục ngàn kỵ binh của họ đã xông lên phía trước, trong khoảng một giờ tiếp theo, kỵ binh của hai bên đã chạm trán với nhau theo kế hoạch.

Ba chục ngàn kỵ binh hạng nặng đối đầu với bốn chục ngàn kỵ binh hạng nhẹ. Một bên có hàng rào phòng thủ chắc chắn, trong khi bên còn lại quân số đông hơn, di chuyển cũng linh hoạt hơn.

"Đừng để ý đến họ."

"Chúng ta hãy đi nhanh dọc theo con đường trước mặt để tiến về phía trước là được."

"Họ cho rằng đây là đồng cỏ, căn bản không phát huy được lợi thế trong linh hoạt của họ!"

Mông Nghị ra lệnh, hắn biết nếu kéo dài thời gian chiến đấu với kỵ binh hạng nhẹ sẽ rất bất lợi cho quân đội của mình.

"Vâng!"

Ba chục ngàn binh lính đồng loạt rống lên thật to.

Mông Nghị là cường giả cấp bậc Võ Đế, hắn ở chỗ này cũng không bị áp chế thực lực nên đương nhiên tất cả binh lính đều có thể nghe rành mạch lời của hắn mà tiến lên phía trước.

"Oanh oanh!"

Ba chục ngàn kỵ binh hạng nặng tiến lên với tốc độ áp đảo, trong khi kỵ binh hạng nhẹ của Đế quốc Kền Kền chỉ có thể né tránh, suy cho cùng họ cũng không thể theo kịp tốc độ hành quân của đám người này.

Chương 923 - Đối Thủ Trước Đây

“Hưu!” “Hưu!” “Hưu!”

Nhiều mũi tên sắc bén bắn về phía Mông Nghị và đội quân của hắn, nhưng hầu hết những mũi tên này đều bị chặn lại nên đội quân của Mông Nghị thương vong rất thấp. Thậm chí nếu so sánh thì tỉ lệ thương vong của Đế quốc Kền Kền cao hơn nhiều. Đương nhiên trong tình huống hai bên bắn tên vào nhau, đương nhiên bên có chiến giáp mạnh mẽ che chắn sẽ chiếm được rất nhiều lợi thế.

"Chết tiệt!"

Vị tướng quân bên phía Đế quốc Kền Kền thầm nguyền rủa trong lòng.

Trải qua một trận mưa tên, Đế quốc Thần Long thương vong chỉ có mấy chục người, ngoài ra hầu như không có người nào chết, những vị trí chí mạng trên cơ thể đều được họ bảo vệ rất tốt. Ngược lại với họ, hàng trăm người Đế quốc Kền Kền đã bị bắn trúng, số lượng người bỏ mạng cũng nhiều vô cùng.

"Hình như cung tên của chúng takhông chiếm được ưu thế."

"Xem ra Đế quốc Thần Long khác với một số đối thủ trước đây của chúng ta."

Chẳng mấy chốc những người lính của Đế quốc Kền Kền đã sớm phát hiện ra vấn đề.

Họ ỷ vào sức mạnh của đất nước, trước kia khi họ đối mặt với kẻ thù, các mũi tên của thường bắn xa hơn, nhưng bây giờ lợi thế này không còn nữa. Thậm chí những người lính của Đế quốc Thần Long cũng có thể bắn tên xa hơn họ một chút.

"Phía sau, mau ném bom ngăn cản họ đuổi theo."

Mông Nghị ra lệnh thông qua truyền âm.

"Oanh oanh!"

Cường giả ở phía sau lấy ra vô số quả bom từ không gian bảo vật, và những quả bom phát nổ nhanh chóng làm nổ tung con đường phía sau tạo thành những cái hố sâu.

Họ có thể ra tay phá hủy con đường, nhưng thiên thời địa lợi sẽ có ảnh hưởng rất lớn đối với họ, ngược lại sử dụng bom cũng sẽ không tạo thành bất cứ vấn đề gì ở phương diện này.

"Chết tiệt, vậy chúng ta làm sao đuổi theo bọn chúng đây?"

Người của Đế quốc Kền Kền trợn tròn mắt, chết lặng trong phút chốc.

Cả hai bên đều không dễ dàng băng qua những khu vực bị đánh bom, đến khi họ thành công đi qua thì người của Đế quốc Thần Long đã sớm bỏ chạy thật xa.

"Tướng quân, vì sao chúng ta không thử tập kích bộ binh của Đế quốc Thần Long!"

"Hiện tại cũng chỉ có thể dùng cách này!"

Đế quốc Kền Kền xem như đã hoàn toàn từ bỏ việc truy đuổi bốn chục ngàn kỵ binh.

Ngay cả khi họ đuổi theo, nhưng người dân của Đế quốc Thần Long có thể dễ dàng phá hủy con đường phía trước và đến lúc đó, chẳng phải họ sẽ lại mất thêm rất nhiều thời gian để đi qua những cái hố sao.

"Muốn công kích bộ binh của chúng ta sao?"

Mông Nghị cười khẩy.

Bộ binh của họ cũng không dễ đối phó như vậy, mỗi người trong tổng số chín chục ngàn bộ binh đều có cung tên, súng cối cũng đang chờ đến lượt sử dụng.

—— Nếu như người của họ dễ dàng đối phó như vậy thì Đế quốc Hắc Hổ đã không khốn đốn như vậy ngay từ lúc bắt đầu trận chiến, ai cũng biết Đế quốc Hắc Hổ có rất nhiều kỵ binh.

"Giá! Giá!"

Ba chục ngàn thiết kỵ binh Tu La không ngừng tiến lên trước, ngay sau đó nhóm người Alexander ở phía trước cũng nhận được tin tức, nhưng lúc này họ cũng không kịp tập hợp lại đội ngũ.

"Mười người thành một tiểu đội, trăm người thành một trung đội, ngàn người thành một đại đoàn, các ngươi phân tán rải rác sau đó nhân cơ hội giết chết người của Đế quốc Kền Kền cho ta."

"Cho họ biết thiết kỵ binh Tu La của chúng ta lợi hại cỡ nào!"

Mông Nghị ra lệnh.

"Vâng!"

Ngay lập tức thiết kỵ binh Tu La di chuyển nhanh chóng.

Họ đều là những cựu binh già dặn kinh nghiệm từng kinh qua nhiều trận mạc.Trái ngược với phía Đế quốc Kền Kền, thật ra thì những người lính thực sự không có nhiều kinh nghiệm trong các trận chiến quân đoàn với quy mô lớn như vậy, và thậm chí nhiều người trong số họ còn có xuất thân người từ thủy quân.

Đương nhiên những thủy quân như họ không biết nhiều về cách thức chiến đấu trên đất liền.

"Các ngươi, mau làm thịt bọn chúng đi."

"Hãy cho họ biết những chiến binh Đế quốc Kền Kền chúng ta mạnh mẽ như thế nào."

Ngay sau đó, một số binh lính của Đế quốc Kền kền đã phát hiện ra một nhóm nhỏ binh lính thuộc Quân đoàn Tu La, ngay tức khắc hàng trăm người trong số họ nhanh chóng bị bao vây và giết chết.

"Làm tốt lắm!"

Những con chiến mã tăng tốc chạy nhanh về phía trước.

Chẳng mấy chốc hai bên đã tiếp cận lẫn nhau.

“Keng!” “Keng!”

Nhiều mũi tên sắc bén đã bắn vào những người lính của Quân đoàn Tu La, tuy nhiên rất nhiều cung tên đã bắn hụt vào không trung, trong khi những phát bắn trúng mục tiêu về cơ bản đã bị áo giáp chặn lại.

“Hưu!” “Hưu!”

Chỉ trong tích tắc hai loạt mũi tên sắc nhọn của binh lính Quân đoàn Tu La đã cướp đi sinh mạng của hàng chục người.

"Phốc!" "Phốc!"

Chẳng mấy chốc, hai bên đã lao vào giao chiến trực diện, nhưng khi những người lính Đế quốc Kền Kền tiếp cận gần hơn thì mới phát hiện ra rằng kẻ thù đang ngồi trên lưng ngựa quá cao tầm với của họ nên việc tấn công là khó vô cùng. Ngược lại những ngọn giáo của binh lính Quân đoàn Tu La lại có thể dễ dàng công kích họ.

Chương 924 - Giết!

"Vậy chúng ta làm sao đánh tiếp được?"

"Trốn đi mau chạy đến chỗ khac!"

Chưa đầy hai phút, Đế quốc Kền Kền bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ. Chỉ trong vỏn vẹn hai phút, bên phía Đế quốc Thần Long chỉ có ba người bị thương, nhưng bên phía họ đã có hơn ba bốn mươi người chết.

Tình trạng tương tự diễn ra ở nhiều khu vực chung quanh đó.

Ban đầu binh lính của Đế quốc Kền Kền dựa vào số lượng binh lính đông đảo mà tràn đầy tự tin, nhưng khi thật sự chạm trán, họ mới nhận ra khoảng cách với quân địch lớn đến nhường nào. Thậm chí họ gần như không có cơ hội nào để giết chết một kỵ binh hạng nặng được trang bị võ trang tận răng.

Đến lúc này, khi hai mươi người trong số họ đã bỏ mạng, nhưng họ thậm chí còn không thể giết được một người bên phía kẻ địch.

Một vị cường giả Võ Đế của Đế quốc Kền Kền không nhịn được gầm lên.

Thần thức của hắn có thể bao phủ một khoảng cách tương đối xa nên hắn có thể nhận thấy tình huống trong phạm vi khu vực này đang không lạc quan lắm, thực chất binh lính của họ bị tàn sát rất nhanh.

Họ có mấy chục trên trăm lính bộ binh, nếu vận dụng tốt chiến thuật, phối hợp nhuần nhuyễn, dù phải chống chọi với mười kỵ binh hạng nặng cũng không thua kém là bao. Nhưng hắn phát hiện binh lính của họ căn bản không áp dụng chiến thuật hay phối hợp với nhau, hiện tại đơn giản chỉ là tấn công một cách lộn xộn không có chủ đích.

Không phối hợp cùng nhau, không có chiến thuật, tùy tiện xông vào đối chọi với kỵ binh hạng nặng, liệu có ăn được trái ngon không còn cần phải nói sao? Công kích của họ còn lâu mới diệt trừ được kẻ địch.

Sau khi một số người bị chém chết, người của họ càng trở nên hỗn loạn hơn. Có người rút lui, có người vọt tới trước, có lúc còn đụng vào người của mình.

"Hưu!" "Hưu!"

Tiếng xé gió vang lên, mấy vị Võ Đế của Đế quốc Thần Long cấp tốc tiến lên phía trước, đồng thời áp sát cường giả cấp bậc Võ Đế vừa mới hét lên.

"Không ổn rồi!"

Trong phút chốc nét mặt của cường giả cấp bậc Võ Đế vừa hét lên chợt thay đổi.

"Giết!"

Võ Đế thuộc Đế quốc Thần Long đang đang tiếp cận đã lập tức ra tay quyết liệt.

"Ầm ầm!"

Trên bầu trời, một con Lôi Long dài hàng trăm mét lao vút ngang qua bầu trời và đánh thẳng tới Võ Đế thuộc Đế quốc Kền Kền.

"Ầm!"

Tốc độ của Lôi Long nhanh vô cùng, nó ngay lập tức tấn công chính xác vào mục tiêu, cùng lúc đó vô số Lôi Xà nổ tung xung quanh Võ Đế thuộc Đế quốc Kền Kền.

"Chết đi!"

Trước khi hắn kịp lấy lại nhịp thở, một thanh kiếm dài hàng trăm mét vụt ngang qua bầu trời.

"Phốc!"

Cường giả cấp bậc Võ Đế của Đế quốc Kền Kền chịu đựng một kiếm này tuy không chết, nhưng máu tươi phun ra từ miệng hắn không ngừng, rõ ràng đã bị thương không nhẹ.

"Hắn là của ta!"

Ngọn giáo đen xuyên thủng qua bầu trời, ngọn giáo mang theo ngàn quân lực đánh tới, và ngay sau đó nó đã đâm xuyên thủng qua ngực của vị Võ Đế từ Đế quốc Kền Kền.

"Không --"

Vị cường giả cấp Võ Đế này trợn to hai mắt. Hắn không ngờ mình thực sự phải bỏ mạng tại đây.

"Hưu!" "Hưu!"

Những cường giả từ Đế quốc Kền Kền ở gần đó cũng lao tới ngay lập tức.

Nhưng Đế quốc Thần Long cũng có những cường giả đang đến, thậm chí người đến còn nhiều hơn trước.

Dân số đông hơn nhiều, và cường giả hàng đầu tại Đế quốc Thần Long cũng nhiều hơn; và thậm chí Đế quốc Huyết Anh cách Đế quốc Thần Long gần hơn. Chính vì vậy Đế quốc Thần Long có thể an bài càng nhiều cường giả hơn tới đây, nhưng một khi quốc nội xảy ra chuyện thì họ vẫn có thể trở về kịp lúc, nhưng Đế quốc Kền Kền lại không thuận tiện được như vậy.

"Chúng ta nên ra tay không nhỉ?"

"Thôi quên đi, Đế quốc Kền Kền còn không có chiếm được thượng phong, nếu chúng ta ra tay, khả năng cao cũng không có kết quả gì đâu."

Một số cường giả từ các quốc gia khác đang bí mật thảo luận với nhau.

Trong họ có vài cường giả là do Đế quốc Kền Kền mời tới, nếu tình huống hôm nay có ưu thế nghiêng về Đế quốc Kền Kền, vậy đồng nghĩa với việc họ có thể sẽ ra tay. Nhưng bây giờ Đế quốc Thần Long đã hoàn toàn chiếm được thế thượng phong.

"Sử dụng bảo vật không cần keo kiệt, mau dùng toàn lực phản kích!"

Ngay lúc này một cường giả từ Đế quốc Kền Kền gầm lên.

Vừa nói, hắn vừa thi triển một lá chiến phù cường đại ngay lập tức, vật này chỉ có thể sử dùng một lần duy nhất, dùng nó có thể giúp thực lực của người đó tăng lên rất nhiều.

"Oanh oanh!"

Các cường giả còn lại của Đế quốc Kền Kền lần lượt bắt đầu phản đòn nhằm khiến chiến cuộc trở lại mức cân bằng, trong lúc đó cả hai bên vẫn có cường giả đang không ngừng ngã xuống.

Đế quốc Kền Kền đã xưng bá thiên hạ trong nhiều năm, không còn nghi ngờ gì khi nói nguồn lực tài chính của họ chắc chắn hùng hậu hơn, đương nhiên các loại bảo vật cũng đa dạng vô cùng. Ở phương diện này, tạm thời các cường giả của Đế quốc Thần Long vẫn không thể sánh ngang được.

Chương 925 - Nạp Đạn, Bắn

"Các huynh đệ, giết, giết cho ta!"

"Các tướng quân đều đang liều mạng tại đây, chúng ta nhất định phải giải quyết xong kẻ địch càng nhanh càng tốt!"

Chỉ huy của Đế quốc Thần Long trên mặt đất gầm lên.

"Giết giết!"

Trên bầu trời, rất nhiều cường giả cấp bậc Võ Vương, Võ Hoàng, Võ Đế đang điên cuồng chém giết, cùng lúc đó nhiều nơi trên mặt đất cũng diễn ra những trận chiến đấu kịch liệt không thua kém.

"Giá, giá!"

Cùng lúc đó, bốn chục ngàn kỵ binh hạng đã nhẹ tiếp cận chín chục bộ binh của Đế quốc Thần Long, còn chưa kể đến hai trăm ngàn quân phục dịch của Đế quốc Huyết Anh cũng đang có mặt ở đây.

"Nạp đạn, bắn!"

Hơn hàng ngàn khẩu súng cối bay đến khu vực người Đế quốc Kền Kền đang đứng.

"Mẹ kiếp, nhiều như vậy làm sao chúng ta chặn lại được!"

Một cường giả trong đội kỵ binh của Đế quốc Kền Kền chợt biến sắc khi thấy làn đạn đang bay về phía mình.

"A!"

Nhiều cường giả trong số họ xông lên đánh chặn đạn súng cối đại bác, nhưng rất nhiều cao thủ đã rời đi tham chiến tại những khu vực khác nhau nên hiện tại không có đủ số lượng cường giả để chặn đánh bom đạn.Trong khi đó hơn hàng ngàn quả đạn cối được bắn phá từ các hướng khác nhau, độ cao khác nhau và khoảng cách khác nhau nên việc đánh chặn không hề dễ dàng chút nào.

"Oanh oanh!"

Ngay khoảnh khắc đạn cối rơi xuống đất cũng là lúc rất nhiều kỵ binh và chiến mã ở bốn phía xung quanh bị thương nặng hoặc chết, không dừng lại ở đó, một số lượng lớn chiến mã vì sợ hãi mà lao nhanh về phía trước.

"Làm tốt lắm!"

Một vị tướng quân bên phía Đế quốc Thần Long nghĩ thầm trong bụng.

Thực ra họ đã gài rất nhiều mìn trong lòng đất.

Nếu kẻ thù cứ chậm chạp tiến lên trước thì rất có thể sẽ phát hiện mìn trước khi chúng phát nổ. Nhưng bây giờ các cường giả bên phe địch không cách nào tiếp viện được. Hơn nữa, một số lượng lớn chiến mã đang sợ hãi lao về phía trước, đồng nghĩa với họ không còn thời gian để kiểm tra.

"Oanh oanh!"

Ngay sau đó, nhiều quả mìn nổ tung dưới lòng đất khiến nhiều người và chiến mã bị nổ chết, tiếng động của vụ nổ lài càng khiến nhiều chiến mã giật mình bỏ chạy loạn xạ.

"Tất cả mọi người nghe lệnh ta, bắn!"

Hai trăm ngàn quân phục dịch của Đế quốc Huyết Anh đã được trang bị cung tên, và ngay lập tức, hai trăm ngàn mũi tên sắc bén đã lao thẳng vào kỵ binh của Đế quốc Kền Kền.

——Bên cạnh những người đến từ Đế quốc Huyết Anh luôn có các chiến sĩ được trang bị trọng giáp canh chừng, họ không tham gia bắn tên mà thay vào đó trên tay mỗi người đều cầm một thanh trường đao sắc bén. Chỉ cần người của Đế quốc Huyết Anh dám quậy phá, họ sẽ giết người ngay lập tức.

Cung thủ bị chiến sĩ trọng giáp áp sát gần hơn, căn bản là không có cơ hội phản kháng, một khi họ phản loạn thì nhất định sẽ chỉ còn lại một con đường chết.

"Phốc!" "Phốc!"

Hai trăm ngàn mũi tên sắc bén bắn tới, lập tức rất nhiều người thuộc Đế quốc Kền Kền bị trúng tên.

Phía sau còn có súng cối không ngừng bắn phá, đâu đó trong lòng đất còn chôn mìn, phía trước bị một lượng lớn cung tên bắn ra bao vây, đến lúc này dường như bốn chục ngàn kỵ binh của Đế quốc Kền Kền đã dần gục ngã.

Những con chiến mã chạy loạn trong vụ nổ bị nổ tung, thậm chí bất cứ ai muốn xung phong tấn công cũng không được.

"Bắn, bắn!"

"Bắn tất cả các mũi tên còn lại ra!"

"Một khi địch nhân không chết xông tới đây thì các ngươi sẽ phải chết!"

Cường giả của Đế quốc Thần Long nghiêm khắc nhắc nhở.

Dưới sự giám sát của họ, người dân của Đế quốc Huyết Anh như phát điên mà bắn ra một loạt những mũi tên sắc nhọn, và những mũi tên này đã lấy đi sinh mạng của rất nhiều binh lính của Đế quốc Kền Kền.

Nhiều người trong Đế quốc Huyết Anh đã bị bắn chết vì không có áo giáp chiến đấu, nhưng ngược lại binh lính của Đế quốc Thần Long không bị thương nhiều, họ có áo giáp hạng nặng để phòng thủ.

"Rút lui, rút lui!"

Ngay sau đó, vị tướng lĩnh của Đế quốc Kền Kền gầm lên.

Đòn công kích của Đế quốc Thần Long quá ác liệt, trong khoảng thời gian ngắn họ đã thương vong gần một nửa, nếu cứ tiếp tục, không chừng toàn quân phải bỏ mạng tại đây luôn.

"Không ngờ Đế quốc Kền Kền cũng có ngày phải nhận thất bại."

"Đây không phải chuyện bình thường sao? Bốn chục ngàn kỵ binh hạng nhẹ có thể chống lại chín chục ngàn binh lính mặc giáp hạng nặng và hai trăm ngàn quân phục dịch ư?"

"Ngay cả khi chỉ có chín chục ngàn chiến sĩ trọng giáp hạng nặng,nhưng nếu hai bên bắn vào nhau, Đế quốc Kền Kền sẽ không thể chiếm được bất kỳ lợi thế nào."

Một số cường giả ở các quốc gia khác đang bàn luận vô cùng sôi nổi.

"Tất cả mọi người nghe lệnh ta, giết!"

"Đừng để họ chạy thoát!"

Người của Đế quốc Kền Kền muốn chạy trốn, nhưng vô số người của Đế quốc Thần Long đã lao tới ngay tức khắc, rất nhanh đã có rất nhiều người đoạt được chiến mã của họ. Không còn ngựa chiến, mặc dù chiến sĩ mặc giáp có lực phòng ngự mạnh, nhưng tốc độ không đủ, nếu có ngựa thì tốc độ không còn là điểm yếu của họ nữa.

Chương 926 - Sống Sót Trở Về

"Phốc!" "Phốc!"

Mặt đất gập ghềnh khiến kẻ thù không thể chạy nhanh hơn được.

Một khi đối đầu trực diện, kỵ binh hạng nhẹ của Đế quốc Kền Kền đụng độ kỵ binh hạng nặng dày dặn kinh nghiệm chiến đấu, số phận của họ chỉ có thể chịu trận bị tàn sát liên tục.

"Trốn đi chạy mau."

"Mẹ kiếp, ta không muốn lại tới cái nơi quỷ quái này thêm một lần nào nữa."

Nhiều người thuộc Đế quốc Kền Kền đã khóc đến mức kêu cha gọi mẹ, lâm vào trạng thái hoảng sợ đến tột độ.

Hai vạn người hoảng sợ chạy trốn, phía sau họ có rất nhiều kỵ binh truy đuổi. Không lâu sau, người của đế quốc Kền Kền đã tiến vào một khe núi, mà dưới đất trong khe núi đó đã sớm bố trí một quả bom khổng lồ. Không khó để cao thủ của đế quốc Thần Long đuổi theo bố trí bom trước sự xuất hiện của họ.

"Chính là lúc này!"

Đội quân của đế quốc Kền Kền vừa mới tiếp cận, một tiếng nổ mạnh vô cùng kinh hoàng vang lên, đám mây hình nấm khổng lồ bốc lên trời.

"Á!"

Sức mạnh của vụ nổ trực tiếp làm nổ tung rất nhiều người phía trước, ở khoảng cách xa hơn một chút, sóng xung kích cũng nổ bay họ.

"Ầm! Ầm!"

Sau tiếng nổ đầu tiên, liên tiếp những tiếng nổ khác vang lên, phạm vi ảnh hưởng của những quả bom lên đến hàng trăm mét.

"Các ngươi lập tức đầu hàng đi, nếu không bây giờ tất cả sẽ phải chết ở nơi này! Các ngươi cách bờ biển hai trăm dặm, không có cách nào kiên trì chạy đến đó được, càng không thể thoát khỏi khe núi. Đầu hàng đi, các ngươi có thể sống sót trở về!"

Bốn năm ngàn thiết giáp kỵ binh Đế quốc Thần Long cưỡi ngựa vừa cướp được đang lao tới. Nếu sử dụng nhiều bom hơn nữa, dù giết chết tất cả những người này, nhưng sau đó ngựa cũng bị giết chết theo.

Mà họ cần ngựa chiến.

"Vút! Vút!"

Một số cao thủ đế quốc Thần Long bay đến bên này.

"Các ngươi đừng hòng chờ cứu viện, cao thủ của các ngươi cũng không chiếm được ưu thế, hơn nữa vốn dĩ họ không thể tới cứu các ngươi được đâu. Đầu hàng hoặc là chết, các ngươi không có con đường thứ hai!"

Vẻ mặt cao thủ đế quốc Thần Long lạnh như băng nói.

Người của đế quốc Kền Kền vẫn không lựa chọn đầu hàng ngay.

"Các tướng sĩ, kẻ địch không hàng thì làm sao đây?"

Cao thủ đế quốc Thần Long hét lớn:

"Giết, giết đi, giết hết."

Hàng ngàn Tu La kỵ binh đằng đằng sát khí gào thét.

Người của đế quốc Kền Kền buộc phải tiếp tục tiến lên phía trước. Một quả bom khác nhanh chóng phát nổ.

"Đầu hàng, chúng ta đầu hàng."

"Đừng giết bọn ta!"

Người của đế quốc Kền Kền nhanh chóng tan rã. Họ có tổng cộng bốn vạn người, trước đó đã chết hai vạn người, ở trong khe núi lại bị nổ chết thêm mấy ngàn người nữa. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì tất cả họ thật sự sẽ bỏ mạng tại đây.

"Chớ nên huỷ đi ngựa chiến của chúng ta, ai dám giết ngựa chiến của chúng ta chính là tự tìm đường chết, toàn bộ người trong tiểu đội cũng phải chết!"

Cao thủ đế quốc Thần Long lạnh lùng nói:

"Bỏ vũ khí xuống và giơ hai tay lên! Đây không phải đất nước của các ngươi, các ngươi chết ở đây không đáng đâu. Nếu các ngươi chết, vợ con của các ngươi sẽ bị bọn côn đồ chiếm lấy, cha mẹ các ngươi già yếu không nơi nương tựa, con cái của các ngươi có lẽ chưa kịp trưởng thành đã chết đói."

Cao thủ đế quốc Thần Long lớn tiếng nói.

Hắn dùng ngôn ngữ của đế quốc Kền Kền, vì thế người của đế quốc Kền Kền đều nghe hiểu được. Vốn dĩ có một số người còn muốn liều một phen, nghe được những lời mà người của đế quốc Thần Long nói, họ nhẫn nhịn, họ không thể chết ở đây. Thực lực của đế quốc Kền Kền rất mạnh, nếu họ bị bắt thì may ra sau này vẫn còn sống sót.

"Đầu hàng đi, chúng ta đánh không lại đâu."

"Còn hai trăm dặm, chúng ta hoàn toàn không thể trốn lên thuyền được."

Người của đế quốc Kền Kền lần lượt bỏ vũ khí và từ bỏ chống cự. Nếu như chỉ đối mặt với hàng ngàn kỵ binh trọng giáp thì họ không sợ, nhưng bom nổ quá đáng sợ, nó khiến tốc độ của họ chậm lại. Vốn dĩ trọng giáp kỵ binh có thể không đuổi kịp nhưng bom liên tục nổ tung họ, họ muốn thoát khỏi trọng giáp kỵ binh là chuyện vô cùng khó.

"Tướng quân, tổng cộng đã bắt được một vạn năm ngàn con ngựa chiến."

Người của đế quốc Thần Long nhanh chóng báo cáo.

"Quá tốt rồi. Cái chúng ta thiếu chính là ngựa chiến! Trận chiến này kết thúc, chúng ta có thêm gần hai vạn kỵ binh!"

Tướng quân dẫn dắt đội quân này mừng rỡ nói.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, đám người Mông Nghị bên này có rất nhiều kẻ địch liều mạng chạy trốn đến bờ biển, nhưng dọc trên đường đi cũng có rất nhiều thi thể bị bỏ lại.

"Đừng đuổi theo nữa, đuổi theo nữa là tới trong phạm vi tấn công của chiến thuyền đế quốc Kền Kền đó."

Cách khoảng vài dặm, người của đế quốc Thần Long dừng lại. Vùng biển bên này cũng không áp chế sức mạnh, chiến thuyền hùng mạnh của đế quốc Kền Kền cùng có lực tấn công cao có khả năng tấn công cách xa ba bốn cây số. Mấy trăm chiến thuyền tương đương với mấy trăm cao thủ.

Chương 927 - Rút Lui

Cao thủ cấp bậc Võ Đế không thể tùy tiện tấn công người bình thường, nhưng chiến thuyền mạnh thì có thể, chỉ cần không quá đáng thì không có vấn đề gì to tát lắm.

"Không thể đuổi theo được, thật đáng ghét. Hãy cho họ thấy sự lợi hại của đế quốc Kền Kền chúng ta, không phải chúng ta có tiếng mà không có miếng!"

Quan chỉ huy đế quốc Kền Kền, Alexander lạnh lùng nói.

"Vù vù!"

Sáu chiếc chiến thuyền siêu cấp phát huy thực lực mạnh mẽ, chúng nó bay thẳng lên bầu trời trong ánh mắt khiếp sợ của rất nhiều người.

"Tiến lên, tiêu diệt họ đi!"

Sáu chiến thuyền siêu cấp đang tiến lên với tốc độ hàng chục km/h. chiến thuyền khổng lồ như vậy bay lên cũng không dễ dàng, tốc độ chỉ nhanh được thế, chậm hơn rất nhiều khi chúng nó ở dưới biển.

"Rút lui, rút lui! Mọi người mau rút lui!"

Cao thủ đế quốc Thần Long nghiêm giọng.

Sáu chiếc chiến thuyền siêu cấp, lực phòng ngự, lực tấn công đều là cấp bậc Võ Đế viên mãn, chúng có thể tàn sát nhiều người.

"Chết đi!"

Chẳng mấy chốc sáu chiến thuyền siêu cấp bùng nổ lực tấn công. Trong đó một quả cầu lửa có đường kính hơn mười mét được bắn ra, ngay lập tức quả cầu lửa đã bay xa mấy km, sau đó nổ tung bao phủ bán kính mấy trăm mét. Nhiều binh sĩ ở trong phạm vi này đã bị xé thành mảnh vụn và thiêu sống.

"Ầm!"

Bên trong một chiếc chiến thuyền khác có một con băng long vọt ra ngoài. Băng long rơi xuống đất, ngay lập tức tỏa ra khí lạnh khủng khiếp.

"Giết!"

Một số cao thủ đế quốc Thần Long lao tới, nhưng sáu chiếc chiến thuyền siêu cấp cũng không dễ đối phó. Hơn nữa lúc này, sáu chiếc chiến thuyền siêu cấp còn đang nằm dưới sự che chở của rất nhiều chiến thuyền phe mình.

Không bao lâu, sáu chiếc chiến thuyền siêu cấp này bay tới bốn năm cây số, trong vòng mấy cây số phía trước chúng có rất nhiều người bị nổ tan xác.

"Dừng lại, nếu tiếp tục tiến lên phía trước, chúng ta sẽ không thể bảo vệ chiến thuyền nữa. Rút lui!"

Alexander ra lệnh.

Nếu chiến thuyền siêu cấp bị tổn hại sẽ là tổn thất rất lớn đối với họ. Mặt khác với đòn tấn công cường độ cao vừa rồi, chiến thuyền của họ đã tiêu hao rất nhiều.

"Rõ!"

Sáu chiếc chiến thuyền nhanh chóng rút lui.

"Vù vù!"

Có rất nhiều cao thủ đế quốc Thần Long thầm thở phào nhẹ nhõm.

Vẻ mặt Mông Nghị sa sầm lại.

Trong khu vực vài cây số bị chiến thuyền đế quốc Kền Kền tấn công, họ đã phải bỏ lại rất nhiều thi thể, vô số thi thể khác đã bị nổ tung thành tro bụi. Nếu họ trực tiếp đuổi giết đến bờ biển thì tổn thất sẽ càng lớn hơn nữa.

"Hãy thống kê số lượng thương vong."

Mông Nghị chua xót nói, trong mắt hắn lộ vẻ đau khổ, hắn biết sẽ có thương vong rất lớn, lại không nghĩ sẽ lớn đến mức này.

Chiến thuyền siêu cấp của đế quốc Kền Kền có thể bay, điều này vượt qua phỏng đoán của hắn.

Chiến thuyền siêu cấp của đế quốc Kền Kền nặng khoảng ba bốn ngàn tấn, nhưng bên trong bố trí nào là Trận Phòng Ngự, Trận tấn công, Trận Phá Thủy,… và rất nhiều trận pháp khác. Hơn nữa, ở phía trên còn có Trận Phù Không, độ khó tăng lên không chỉ một chút. Ít ra hiện tại đế quốc Thần Long vẫn chưa đạt được kỹ thuật như vậy.

"Vâng, tướng quân."

Một tướng quân bên cạnh Mông Nghị nhỏ giọng đáp.

Sau nửa tiếng, số lượng thống kê thương vong đã có.

"Đọc lên!"

Mông Nghị ra lệnh.

"Tướng quân, đế quốc Kền Kền có tổng cộng bốn mươi vạn người tấn công, trong đó tử vong hai mươi ba vạn, ngoài ra chúng ta còn bắt sống một vạn năm ngàn người. Chiến sĩ bên ta tử vong hơn hai vạn ba ngàn bảy trăm người, đa số đều chết trong cuộc tấn công cuối cùng của chiến thuyền đế quốc Kền Kền."

Tướng quân đứng trước mặt Mông Nghị báo cáo.

Vẻ mặt Mông Nghị vô cùng khó coi. Thương vong kẻ địch gấp mười lần họ, nhưng hắn vẫn cảm thấy vô cùng tức giận, tại sao quân đoàn Tu La tổn thất nhiều như vậy chứ? Khi đánh đế quốc Hắc Hổ, nước Thiên La, đế quốc Huyết Anh thương vong cộng lại cũng không bằng được lần này.

"Tướng quân, chúng ta không tính là thất bại, chúng ta vẫn thắng!"

Mông Nghị cười khổ:

"Tuy rằng thắng, nhưng tổn thất quá lớn."

"Tướng quân, dù sao đế quốc Kền Kền cũng là quốc gia hùng mạnh nhất, chúng ta có thành quả như vậy đã rất tốt rồi. Chiến thuyền siêu cấp của họ lại có khả năng bay lên, điều này sao có thể đoán trước được chứ."

Vẻ mặt Alexander ở đế quốc Kền kền bên này càng thêm khó coi.

Bốn mươi vạn người tấn công, chỉ trong thời gian ngắn đã tổn thất hai mươi mấy vạn. Lúc trước hắn còn muốn chấm dứt chiến tranh sớm một chút, đến lúc đó trở về ăn lễ Thiên Thần. Bây giờ thì tốt rồi, có rất nhiều người trực tiếp đi gặp Thiên Thần.

"Tướng quân, chúng ta làm sao bây giờ?"

Bên cạnh Alexander, một tướng quân của đế quốc Kền Kền khàn giọng nói.

Kết quả như vậy là điều họ chưa bao giờ nghĩ tới. Đế quốc Kền Kền hoành hành bá đạo trăm năm, khi đối phó với các quốc gia khác, giống như là gió thu quét lá rụng. Dĩ nhiên, từ trước đến nay chưa từng có nước nào hùng mạnh như họ.

Sắc mặt Alexander âm trầm vô cùng.

Chương 928 - Đế Quốc Kền Kền

"Đều do Tiêu Phàm và nước H, làm sao chúng ta biết những vũ khí kia gây tổn thất nặng như vậy chứ."

Mọi người chung quanh đều im lặng, lúc này có trách cứ cũng vô dụng.

"Tướng quân, không bằng trước tiên chúng ta cứ lui đến đảo khác. Về mặt hải quân, chúng ta vẫn đang chiếm ưu thế tuyệt đối."

Một lúc sau, một trong số các cao thủ đề nghị.

"Ừm."

Alexander gật đầu

"Thủy sư phong tỏa mặt biển, không được để họ chạy thoát, ta đây nhất định phải giết chết họ!"

Hơn hai trăm ngàn người chết, nhưng Alexander vẫn tàn nhẫn để mặc.

...

Hai giờ sau, đám người Mông Nghị tính toán xong chi tiết số liệu, Dương Lâm cầm theo báo cáo chiến sự trở về Thần Đô.

"Tham kiến bệ hạ, hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế."

Dương Lâm quỳ xuống đất, dập đầu.

Tiêu Hải trầm giọng nói:

"Đứng lên đi, chiến cuộc không thuận lợi sao?"

Hắn nhìn ra sắc mặt của Dương Lâm không được tốt lắm.

Dương Lâm đứng dậy, hít sâu một hơi mới trình bày:

"Bệ hạ, chúng ta có hơn hai mươi ngàn người chết, tổn thất vô cùng nghiêm trọng. Đội quân đế quốc Huyết Anh chúng ta nắm trong tay tử vong năm sáu ngàn người."

Sắc mặt Tiêu Hải lập tức thay đổi, hắn siết chặt nắm đấm.

"Bên đế quốc Kền Kền thì sao?"

Dương Lâm tiếp tục đọc báo cáo:

"Đế quốc Kền kền có bốn trăm ngàn người lên bờ tác chiến, chết hai trăm ba mươi ngàn, bị chúng ta bắt sống mười lăm ngàn người."

Tiêu Hải thở phào nhẹ nhõm. Thương vong của kẻ địch gấp mười lần họ.

Dựa theo những trận chiến trước đó, có thể coi đây là đại thắng. Chỉ là, với kết quả chiến đấu như vậy, Tiêu Phàm không hài lòng lắm. Trước kia, khi chống lại đế quốc Hắc Hổ, nước Thiên La cũng đồng dạng, trong một trận chiến chỉ chết mấy trăm người, đôi khi quá lắm thì một hai ngàn người, nhưng bây giờ lại tăng đến hơn hai chục ngàn người.

"Tại sao lại thương vong nhiều như vậy, Mông Nghị đang làm gì vậy hả?"

Tiêu Hải nghiêm giọng hỏi.

Dương Lâm vội đáp:

"Bệ hạ, kẻ địch phân tán, không thể dễ dàng sử dụng bom, đối đầu trực diện thì thương vong của chúng ta nhất định sẽ lớn hơn nữa. Nhưng mà, đây chỉ là thứ yếu, thương vong cuối cùng mới là chính. Sáu chiếc chiến thuyền của đế quốc Kền Kền có khả năng bay, chúng tiến vào lục địa bảy tám dặm. Vốn dĩ người của chúng ta cách bờ biển có mấy dặm, ở ngoài phạm vi tấn công của chiến thuyền họ, nhưng cuối cùng chiến thuyền của họ lại bay được. Chúng ta bị tập kích trở tay không kịp, rất nhiều người bị chiến thuyền của họ đánh giết."

Trong mắt Tiêu Hải lộ ra vẻ khiếp sợ. Thế mà chiến thuyền của đế quốc Kền Kền lại có thể bay được, hắn không biết bí mật lớn như vậy thì các quốc gia khác càng không thể biết.

Chiến thuyền siêu cấp có thể bùng phát ra uy lực cấp bậc Võ Đế viên mãn, họ tiến vào lục địa mấy dặm, phạm vi tấn công mở rộng về trước. Khi gặp phải đòn tấn công cấp bậc Võ Đế viên mãn, nhiều người trong số họ chắc chắn sẽ lập tức bị giết ngay.

"Bệ hạ, nói đến đây, vận khí của chúng ta cũng coi như tốt. Tướng quân Mông Nghị để kỵ binh tấn công trước, nếu tất cả chúng ta đều ở gần bờ biển…"

Dương Lâm nghĩ tới mà sợ.

Tiêu Hải gật đầu, may là quân địch vẫn chưa vững vàng, nếu để hắn chỉ huy, dù phe mình bị tổn thất nặng, hắn cũng sẽ nhịn không hành động ngay, mà đợi đến cuối cùng mới cho kẻ địch một "bất ngờ lớn".

"Ngươi nói cũng đúng. Đế quốc Kền Kền giấu bí mật lớn như vậy, may mà chỉ có bấy nhiêu người chết, hơn nữa trận chiến này, người thua cũng không phải là chúng ta."

Bên họ có hơn hai chục ngàn người chết, đế quốc Kền Kền chết hơn hai trăm ngàn. Họ là người thắng, hơn nữa còn là toàn thắng.

"Còn ngựa chiến thì sao?"

Tiêu Hải dò hỏi.

Ngựa chiến ảnh hưởng rất lớn đến sức chiến đấu của họ.

Dương Lâm nói:

"Chúng ta thu giữ được mười lăm ngàn con ngựa chiến, tổn thất cũng gần như vậy, bên kia vẫn còn ba chục ngàn binh sĩ Tu La thiết kỵ."

Tiêu Hải khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Nhiều Tu La thiết kỵ như vậy có thể bảo đảm tính cơ động, bất kỳ kẻ địch từ nơi đâu đổ bộ xuống cũng sẽ gặp phải tấn công.

"Còn các cao thủ hàng đầu thì sao?"

Tiêu Hải hỏi tiếp.

Dương Lâm trầm giọng đáp:

"Bệ hạ, chúng ta có hai cao thủ cấp bậc Võ Đế chết trận, kẻ địch có ba cao thủ cấp bậc Võ Đế chết trận, cấp bậc Võ Hoàng thì chúng ta chết hai mươi lăm người, quân địch chết hai mươi bảy người, Võ Vương chúng ta chết tám mươi ba người, quân địch là chín mươi hai người."

Tổn thất này không hề thấp đối với cả hai phe.

Nếu ban đầu bọn Dương Lâm không giết một cao thủ cấp bậc Võ Đế, nói không chừng phe đế quốc Thần Long còn có thể chiếm thế thượng phong.

"Vì sao chúng ta không kéo rộng khoảng cách? Chúng ta nhiều cao thủ hơn mà."

Tiêu Hải cau mày.

"Bệ hạ, quả thật chúng ta có nhiều cao thủ hơn, nhưng kẻ địch lại sử dụng các loại bảo vật khác nhau để tăng cường thực lực. Họ còn có những con rối sở hữu sức chiến đấu mạnh mẽ."

Chương 929 - Thư Xin Lỗi

Tiêu Hải thở dài:

"Đế quốc Kền Kền không hổ là đệ nhất đế quốc từ trước tới nay, không nên xem thường thực lực của họ. May là chúng ta chuẩn bị đầy đủ, nếu không sẽ thua thiệt lớn."

Dương Lâm gật đầu, quả thật là vậy.

Nếu không chuẩn bị đầy đủ cao thủ hàng đầu, họ sẽ bị thiệt hại lớn về mặt này. Nếu họ không có nhiều cao thủ, kẻ địch có thể phân ra không ít cao thủ phối hợp binh lính bình thường, thế thì hiệu quả của bom nổ sẽ bị kém đi. Chôn bom dưới đất rất dễ bị phát hiện, hiệu quả của súng cối và những thứ khác sẽ giảm đi nhiều.

"Bệ hạ, đây là thư xin lỗi của tướng quân Mông Nghị."

Dương Lâm có hơi do dự, lấy một phong thư từ trong không gian bảo vật ra. Tiêu Hải nhận lấy rồi nhanh chóng đọc thư.

"Liều lĩnh. Bên ta chết hơn hai chục ngàn người, kẻ địch chết hai trăm mấy chục ngàn người, nếu trẫm xử phạt hắn các tướng sĩ còn tưởng rằng chúng ta đã bị đánh bại. Ngươi trở về nói với hắn, cứ đánh thật tốt cho trẫm, trẫm tin tưởng hắn! Đánh thắng trận trẫm sẽ khen thưởng, chờ họ về triều lại tính tiếp."

Tiêu Hải nghiêm giọng nói.

Dương Lâm đáp ngay:

"Vâng, bệ hạ."

Tiêu Hải lại chậm rãi nói tiếp:

"Bảo hắn không cần đặt gánh nặng trong lòng, đánh giặc thì làm sao không chết người? Nhưng sau này phải cẩn thận hơn, dù sao chúng ta phải đối phó cũng là đế quốc Kền Kền, là lãnh chúa kỳ cựu!"

Dương Lâm gật đầu. Tiêu Hải khoát tay một cái, Dương Lâm nhanh chóng cáo lui rời đi.

Không bao lâu sau, Tiêu Hải triệu tập mười mấy đại quan lớn tới. Hắn nói lại tình hình cho những đại quan này nghe.

"Bệ hạ, chiến thuyền của đế quốc Kền Kền có thể bay, điều này sẽ tạo thành áp lực với các quốc gia khác, có thể sẽ có quốc gia liên minh với họ!"

Tể tướng Đỗ Thanh Tuyền trầm giọng nói.

Một đại thần khác tiếp lời ngay sau đó:

"Nếu sáu chiến thuyền siêu cấp bay được, thì bảy chiếc chiến thuyền siêu cấp còn lại rất có khả năng cũng có thể bay. Vấn đề quan trọng bây giờ là, chiến thuyền hạng nhất của họ có thể bay hay không? Nếu như có thể, họ sẽ trở thành mối đe dọa lớn hơn cho chúng ta."

Tiêu Hải trầm ngâm:

"Xác xuất chiến thuyền hạng nhất bay được không cao. Chúng ta đang giữ chiến thuyền hạng nhất của đế quốc Kền Kền, nhưng không tìm thấy trận pháp nào đặc biệt ở trên. Lập tức liên lạc với sứ giả của các quốc gia khác, nếu các quốc gia kia liên minh với đế quốc Kền Kền, đến lúc đó đừng trách trẫm lòng dạ ác độc."

Chiến thuyền hàng đầu của đế quốc Kền Kền có thể bay, đế quốc Thần Long không cách nào sở hữu được loại kỹ thuật này trong thời gian ngắn, nhưng một số quốc gia khác có thể có ý tưởng khác. Dưới sự uy hiếp dụ dỗ của đế quốc Kền Kền, nhất định sẽ có quốc gia đồng ý cấu kết với đế quốc Kền Kền. Những gì họ cần làm chính là cố gắng giảm bớt các quốc gia có ý định như vậy lại.

Hoàng cung của đế quốc Kền Kền.

"Bệ hạ, tiền tuyến báo cáo tình hình chiến đấu."

Cao thủ cấp bậc Võ Đế đến trước mặt hoàng đế của đế quốc Kền Kền.

"Chúng ta thắng hay thua?"

Hoàng đế Morgan Đại đế của đế quốc Kền Kền trầm giọng hỏi.

"Bệ hạ, chúng ta tiêu diệt được hơn ba vạn kẻ địch!"

"Tốt, rất tốt!"

Cao thủ cấp bậc Võ Đế trước mặt Morgan Đại đế còn chưa dứt lời, hắn đã vui mừng nói lớn:

"Còn thương vong bên phía chúng ta thì thế nào?"

"Bệ hạ, chúng ta... chúng ta đã chết hai mươi mấy vạn người."

"Hả?"

Nụ cười trên mặt Morgan Đại đế đột nhiên cứng đờ.

Khá lắm, giết chết hơn ba vạn địch nhân, kết quả lại bị giết hai mươi mấy vạn người. Hoá ra người của đế quốc Kền Kền lại thất bại thảm hại.

"Báo cáo ở đâu?"

Sắc mặt Morgan Đại Đế lập tức tối sầm lại.

"Bệ hạ, ở đây..."

Chẳng mấy chốc sau khi Morgan Đại đế xem xong báo cáo chiến đấu, sắc mặt của hắn càng thêm khó coi.

Kẻ địch chết hơn ba vạn, còn bao gồm cả đội quân của đế quốc Huyết Anh, tức là thực tế chỉ hơn hai vạn người chết. Với quan hệ giữa đế quốc Thần Long và đế quốc Huyết Anh, đừng nói đội quân của đế quốc Huyết Anh chết mấy ngàn, có chết toàn bộ họ cũng không tiếc nuối.

"Truyền lệnh, gọi các tướng, Tả tướng, Hữu tướng đến bàn bạc!"

Morgan Đại đế lạnh giọng nói.

Những người được yêu cầu nhanh chóng đến hoàng cung, sau khi xem xong báo cáo chiến sự sắc mặt của họ đều vô cùng khó coi. Rõ ràng đế quốc Kền Kền họ thua lớn. Bên phía họ có tận bốn mươi vạn người, nhưng đế quốc Thần Long chỉ có mười hai vạn.

Kết quả tệ nhất mà họ tưởng tượng là đánh nhau với đế quốc Thần Long, bị mười hai vạn binh lính đánh trả, người của đế quốc Thần Long đều sẽ bị tiêu diệt. Hiện thực này so với tưởng tượng sai lệch quá lớn. Số người chết của họ quá nhiều, hơn nữa đều do người của đế quốc Huyết Anh giết chết, trong khi tỷ lệ người của đế quốc Huyết Anh ngã xuống rất thấp.

"Bệ hạ, chiến thuyền siêu cấp của chúng ta có thể bay. Hiện tại điều này đã bị bại lộ, chúng ta cần phải có hành động chèn ép một số quốc gia. Yêu cầu họ phải đưa ra lựa chọn, nếu tiếp tục gió chiều nào theo chiều ấy thì chúng ta buộc phải ra tay xử lý."

Tả tướng trầm giọng nói.

Chương 930 - Ông Nội

Hữu tướng cũng tiếp lời:

"Không sai, tuy trận chiến này chúng ta thua, nhưng Thủy sư của chúng ta vẫn có ưu thế rất lớn. Chúng ta còn yếu về mặt lục quân, nhưng một số quốc gia khác lại sở hữu rất lục quân hơn! Chúng ta phải dùng thủ đoạn cứng rắn để khiến họ phải đầu hàng."

Morgan Đại đế trầm giọng:

"Vậy các ngươi lập tức hành động đi, trẫm muốn thấy ít nhất ba quốc gia cùng với chúng ta liên hợp hành động!"

"Vâng, bệ hạ!"

Một số đại thần đồng thanh đáp.

Tướng tả lại nói:

"Bệ hạ, có phải chúng ta nên hành động ở nước H không? Chúng ta đã có mấy cao thủ rồi."

Nước M khống chế linh huyệt cấp SS cho nên hiện giờ đế quốc Kền Kền có bốn đại Võ Tông, cũng chính là nhân vật cấp SSS đã qua bên đó. Nhiệm vụ bây giờ của họ là thu thập thông tin bên phía Trái Đất. Hơn nữa, những cao thủ này ở bên đó cũng là một loại uy hiếp đối với nước M.

Morgan Đại đế lạnh lùng nói:

"Truyền mệnh lệnh, bảo họ làm chút chuyện cảnh cáo nước H. Nếu như nước H không tạm dừng hành động, chúng ta sẽ gây ra động tĩnh lớn hơn nữa ở nước H!"

"Vâng, bệ hạ."

...

"Cốc cốc cốc!"

Trong biệt thự huyện Lôi Sơn, chiếc kính bên cạnh Tiêu Phàm bị gõ vang.

"Ông nội."

Tiêu Phàm ngẩng đầu trông thấy Tiêu Hải trong kính.

Vẻ mặt Tiêu Hải khá nghiêm túc.

"Cháu ngoan, ở đế quốc Huyết Anh bên kia, chúng ta đánh một trận với đế quốc Kền Kền. Phe ta chết hơn hai vạn người, thương vong nặng nề."

Tiêu Hải trầm giọng.

Mặt Tiêu Phàm lập tức biến sắc.

"Còn kẻ địch thì sao?"

Tiêu Hải nói tiếp:

"Đế quốc Kền Kền chết hai mươi mấy vạn người."

Tiêu Hải vừa dứt lời, Tiêu Phàm còn tưởng rằng họ thua lớn.

"Ông nội à, không đến mức đó đâu. Với thực lực của chúng ta ở bên kia, dù cứng đối cứng, cũng sẽ không chết nhiều người như vậy."

Tiêu Phàm có hơi nghi hoặc hỏi lại.

Hắn rất rõ chiến lực của quân đoàn Tu La, binh lính chọn ra đều là quân tinh nhuệ. Ba năm gần đây quân đoàn Tu La thường xuyên chiến đấu, luyện tập cũng rất cố gắng, làm sao mà những binh lính kỳ cựu của đế quốc Kền Kền có thể sánh được?

Binh lính của đế quốc Kền Kền đến từ rất nhiều nơi, Thủy sư cũng ở trong đó, sức chiến đấu nhất định kém hơn không ít.

Hơn nữa, họ còn có đủ loại bom khác nhau.

"Chiến thuyền siêu cấp của họ có thể bay! Nhưng trước mắt tốc độ không nhanh, cũng chỉ chừng năm mươi km/h. Khả năng cao là tốc độ chỉ đạt được như vậy thôi."

Tiêu Hải nói.

Tiêu Phàm hít sâu một hơi. Khá lắm, chiến thuyền hạng nhất có thể bay. Kể từ giờ những chiến thuyền siêu cấp này có thể đe dọa tình hình trong nước của đế quốc Thần Long.

"Hơn nữa cứ như vậy, lực uy hiếp của đế quốc Kền Kền đối với một số quốc gia còn lại cũng sẽ tăng lên, có quốc gia khả năng sẽ nhịn không được. Cháu ngoan, ông nội vốn nghĩ có lẽ sẽ nhanh chóng kết thúc chiến tranh với đế quốc Kền Kền. Bây giờ xem ra phải tốn nhiều thời gian hơn."

Tiêu Phàm mỉm cười.

"Ông nội, dù sao lâu nay đế quốc Kền Kền cũng là đế quốc đệ nhất, tình hình thực lực bên trong như vậy cũng bình thường. Trận này chúng ta không thua, hơn nữa còn là thắng lớn."

Tiêu Hải gật đầu:

"Cháu ngoan, đế quốc Kền Kền chết hai mươi mấy vạn người, họ chắc chắn đang cực kỳ tức giận, có khả năng cao là sẽ trả thù nước H."

Vẻ mặt Tiêu Phàm nghiêm trọng giây lát, rồi hắn gật đầu.

"Điều này rất có thể xảy ra."

"Cháu ngoan, lần này ông nội đưa cho ngươi một con Linh Khuyển Võ Vương trung kỳ, khứu giác của nó rất lợi hại. Ngươi hãy dùng nó cho tốt."

Ánh mắt Tiêu Phàm sáng lên.

Suy xét của Tiêu Hải không tồi, có một Linh Khuyển cấp bậc Võ Vương thì trước khi hành động kẻ thù phải suy nghĩ rõ ràng, nếu không họ chắc chắn sẽ phải chết.

"Vâng, ông nội."

Tiêu Phàm gật đầu đáp, hắn nhanh chóng mở đường hầm linh huyệt, không bao lâu Tiêu Hải đã đưa Linh Khuyển Võ Vương trung kỳ tới.

"Gâu gâu!"

Linh Khuyển xuất hiện sủa to hai tiếng về phía Tiêu Phàm, sau đó nó cúi đầu trước mặt Tiêu Phàm.

"Sau này ta gọi ngươi là Vượng Tài được không?"

Tiêu Phàm ngồi xổm xuống, sờ đầu Linh Khuyển hỏi.

"Gâu gâu..."

Linh Khuyển liên tục lắc đầu. Nó hiểu tiếng nước H, dù Tiêu Phàm là chủ nhân, cũng không thể đặt tên cho nó như vậy, tên này sẽ làm mất đi thân phận cao quý của nó.

"Nói giỡn với ngươi thôi, nhìn ngươi lớn lên rất cường tráng, gọi ngươi là Khiếu Thiên là được rồi."

Tiêu Phàm cười nói.

Trong mấy con Linh Khuyển được đưa tới, nó là con linh khuyển uy mãnh nhất, cái đầu của nó lớn như đầu của hổ Đông Bắc vậy.

"Gâu gâu!"

Linh Khuyển gật đầu, nó rất hài lòng với cái tên Khiếu Thiên này.

Trong kính, Tiêu Hải cười nói.

"Cháu ngoan, khứu giác của Khiếu Thiên vô cùng lợi hại, lực chiến của nó cao hơn tu vi một chút. Tu vi của nó là Võ Vương trung kỳ, nhưng lực chiến lại đạt tới Võ Vương hậu kỳ."

Tiêu Phàm gật đầu, hắn quả thật cũng cần phải mạnh tay.

Tuy rằng Hắc Vương họ có thể thắng được người tiến hóa cấp SSS, nhưng sự chênh lệch không nhiều như trước kia. Nếu như kẻ địch đông thì chúng nó cũng không gánh nổi.

Chương 931 - Liên Lạc

"Ông nội, trong kho hàng có rất nhiều đồ, ta chuyển cho ngươi."

Tiêu Phàm nhanh chóng đi vào trong kho hàng.

Quốc gia tăng cường viện trợ, mỗi ngày đều có rất nhiều xe liên tục đưa đồ tới, đồ trong kho hàng đều bị chất đầy. Những thứ này đều là cơ sở nền móng công nghiệp của đế quốc Thần Long trong tương lai.

Tiêu Phàm đẩy tấm kính khổng lồ đi tới, đồ vật trong kho hàng lần lượt biến mất.

Chờ truyền toàn bộ qua xong, sắc mặt Tiêu Hải đã thoáng tái nhợt. Chủ yếu là vì truyền Khiếu Thiên tới nên Tiêu Hải đã tiêu hao khá nhiều.

"Cháu ngoan, năm ngày sau vẫn liên lạc ở đây."

Tiêu Hải nói xong lập tức biến mất.

Tiêu Phàm chụp ảnh Khiếu Thiên gửi kèm theo dòng chữ lên Douyin.

"Nhóm bạn bè thân thiết, sủng vật mới của ta, thực lực Võ Vương hậu kỳ, khứu giác rất mạnh, am hiểu truy sát vạn dặm, các ngươi cảm thấy như thế nào hử?"

Mới chớp mắt thôi mà đã hai ngày trôi qua.

Tại phòng nghỉ của Tiêu Phàm.

"Đùng đùng đùng."

Người bên ngoài vội vàng đập cửa phòng.

Mộ Dung Điệp bước ra mở cửa, bên ngoài là quản gia của phủ thái tử.

"Tiểu Điệp cô nương, Tiêu Hầu có ở đây không? Hai vị Đan Đế đã tới phủ Thái tử và họ muốn đến đây."

Quản gia vội vàng nói.

Tiêu Phàm từ trong phòng bước ra bảo:

"Vương quản gia, ý là bây giờ chúng ta cần ra ngoài đón họ à?"

Quản gia liền đáp:

"Hai người không cần ra đón tiếp, chỉ là họ đã vào phủ, chốc nữa sẽ tới đây. Hai người nên chỉnh đốn lại quần áo, phòng ốc, lát nữa nói chuyện thì chú ý một chút, đừng đắc tội mấy người họ."

Tiêu Phàm quay đầu ra sau nhìn, thầm nghĩ Mộ Dung Điệp và những người khác đã dọn phòng rất sạch sẽ rồi, không cần phải dọn gì nữa.

"Tiểu Điệp, ngươi ra nói với Tiểu Vũ tạm thời ngừng tu luyện lại một lát."

Tiêu Phàm nhìn Mộ Dung Điệp nói.

Lúc này Mộ Dung Vũ đang chăm chỉ tu luyện, hai người họ bình thường đều thay phiên nhau tu luyện.

"Vâng, chủ nhân."

Sau đó Mộ Dung Điệp nhanh tay đánh thức Mộ Dung Vũ.

Không lâu sau, Hứa Thanh Tuyền, Trần Huyền cùng những người khác đã đi vào trong sân. Thái tử khép nép đứng kế bên mấy người họ. Do là Đan Đế nên địa vị của họ cao vô cùng, đến Thái tử cũng phải cung cung kính kính hầu hạ.

Sau lưng Tần Hiên là chiêm sự Phùng Tích Niên và chiêm sự Thẩm An.

"Bái kiến điện hạ."

"Kính chào hai vị tiền bối."

Tiêu Phàm ra sân hành lễ.

"Miễn lễ."

Tần Hiên lạnh nhạt đáp.

"Tiêu Phàm, hai vị tiền bối đến gặp ngươi và các nàng, các ngươi nhớ nhiệt tình chào đón."

"Vâng."

"Mời điện hạ và hai vị tiền bối vào trong."

Sau đó mấy người Tần Hiên nhanh chóng vào trong, còn Phùng Tích Niên và Thẩm An thì đứng chờ bên ngoài.

"Chiêm sự đại nhân, Tiêu Phàm cũng lợi hại thật, vừa mới lên tới lục phẩm mà hai vị Đan Đế đại nhân đã đến tìm hắn."

Hắn nhẹ giọng nói. Phùng Tích Niên vội đáp:

"Theo ta được biết thì hai vị Đan Đế đó tới tìm các nàng Mộ Dung, hình như trước kia họ có quan hệ với gia tộc Mộ Dung."

Thẩm An nghe xong như đang có điều suy nghĩ:

"Ta thấy cái viện này cũng chẳng to mấy, hay Thái tử điện hạ và Tiêu lục phẩm đổi một cái viện khác lớn hơn đi?"

Hứa Thanh Tuyền quan sát bốn phía rồi nói. Nhưng Tiêu Phàm lại cảm thấy nó khá to, mấy trăm mét vuông lận. Nhưng nếu so với phủ của họ thì có hơi nhỏ thật.

Tiêu Phàm nói ngay:

"Lão Hứa, thật ra chỉ có ta, Tiểu Điệp và Tiểu Vũ ở nên cũng không cần phủ to làm gì. Vả lại ở đây quen rồi nên cũng không có ý định đổi."

Trần Huyền nghe vậy liền ho nhẹ vài cái.

"Tiêu Hầu à, thật ra hôm nay chúng ta đến là muốn dẫn tỷ muội Mộ Dung đi. Nếu các nàng đi theo chúng ta thì sẽ được học đan thuật, còn nếu các nàng muốn học những thứ khác thì chúng ta cũng có thể đề cử các nàng."

Mộ Dung Điệp nghe vậy, mặt liền biến sắc, còn Mộ Dung Vũ thì vội vàng nói:

"Thưa tiền bối, ta không nghĩ sẽ rời khỏi chủ nhân, chúng ta ở bên chủ nhân cảm thấy rất tốt."

Mộ Dung Điệp cũng thuận theo tiếp lời:

"Tiền bối, tâm ý của ngài bọn ta đều rất cảm kích, nhưng bọn ta chỉ muốn ở bên chủ nhân. Vả lại nhờ có chủ nhân mà tu vi của hai người bọn ta tăng lên rất nhiều."

Tần Hiên lúc này mới chú ý tới tu vi của hai người, không giấu nổi kinh ngạc:

"Không phải mấy ngày trước ngươi chỉ tới Thiên Cương trung kỳ sao? Vậy mà bây giờ đã tới Thiên Cương viên mãn rồi?"

Mộ Dung Điệp vội hành lễ đáp:

"Bẩm điện hạ, lúc trước ta cùng muội muội được giác ngộ cùng một lần. Ta từ Thiên Cương trung kỳ đến đầu Thiên Cương viên mãn, còn muội muội ta thì đã lên được Thiên Cương hậu kỳ."

Hắn lại được một phen bất ngờ, tiếp tục hỏi:

"Các ngươi giác ngộ cùng một lần?"

Mộ Dung Điệp gật đầu.

"Vâng, đúng vậy thưa điện hạ. Do ta và muội muội có thần giao cách cảm nên mới có thể cùng giác ngộ. Hôm đó muội muội gặp nguy hiểm, ta có thể cảm nhận được."

Chương 932 - Đồng Ý

Tần Hiên cũng biết việc Mộ Dung Vũ bị tấn công nên khẽ gật đầu. Hứa Thanh Tuyền nghe xong, cảm thấy hơi khó hiểu.

"Mộ Dung Vũ bị tấn công? Khi nào, cụ thể ra sao?"

Đan Đế đã từng bảo hắn rằng nếu các nàng xảy ra chuyện thì hai người họ chắc chắn sẽ không để hắn yên. Nên Tần Hiên nghe Thanh Tuyền hỏi xong liền đáp.

"Thời gian đó Tiêu Phàm có đắc tội hộ gia đình kia, hộ gia đình đó muốn báo thù Tiêu Phàm nên mới ra tay với Mộ Dung Vũ trước. Mà vì họ đã phạm vào tội xúc phạm đế quốc nên đã bị trừng trị."

Hứa Thanh Tuyền nghe xong thì khẽ gật đầu.

"Mộ Dung Điệp, Mộ Dung Vũ, hai người chắc chắn không theo chúng ta? Nếu theo chúng ta thì hai người sẽ có điều kiện tu luyện tốt hơn ở đây nhiều, tương lai các ngươi càng rộng mở hơn, các ngươi chỉ cần gật đầu, Tiêu Phàm chắc chắn sẽ đồng ý."

Dù vậy Mộ Dung Diệp và Mộ Dung Vũ vẫn kiên quyết lắc đầu.

"Tiền bối, chúng tôi cảm tạ tâm ý của hai vị, nhưng bọn ta chỉ muốn bên chủ nhân, chủ nhân đối với bọn ta rất tốt. Chủ nhân vừa nhẹ nhàng lại còn giúp chúng tôi tu luyện."

Mộ Dung Điệp vừa dứt lời, Mộ Dung Vũ thêm vào ngay:

"Thưa hai vị tiền bối, chúng tôi tuyệt đối sẽ không rời xa chủ nhân!"

Dù cho Tiêu Phàm có sử dụng khế ước hay không thì các nàng cũng sẽ không đi. Hứa Thanh Tuyền cùng Trần Huyền nhìn nhau nghĩ, dù cho bây giờ nói gì thì chắc chắn các nàng đều sẽ không đi.

Sau đó, Trần Huyền nhìn về phía Tần Hiên nói:

"Điện hạ có thể nể mặt ta giải khế ước nô tịch cho các nàng không?"

Tần Hiên nghe vậy liền đáp:

"Lão Trần yên tâm, ta sẽ phái người tới Xương vương phủ để đàm phán, chắc chắn sẽ không thành vấn đề."

Ba trăm năm trước, người mà tổ tiên Mộ Dung chém giết là thân thích của vua, con hắn sau này cũng chết, chỉ có cháu trai của hắn là còn sống, không ai khác chính là Hoàng tử Xương bây giờ.

"Được."

Trần Huyền cùng Hứa Thanh Tuyền gật đầu. Hứa Thanh Tuyền lại nói:

"Xin nhờ điện hạ nói với Hoàng tử Xương là ta nợ hắn một ân tình."

Dù họ có là Đan Đế, nhưng người nọ dù gì cũng là Vương gia, nên phải chừa cho hắn chút mặt mũi.

"Được."

Tần Hiên gật đầu.

"Tiểu Điệp, Tiểu Vũ, các ngươi còn không mau cảm tạ hai vị tiền bối."

Tiêu Phàm lên tiếng. Các nàng vội vàng quỳ xuống.

"Đa tạ hai vị tiền bối."

Hứa Thanh Tuyền cùng Trần Huyền giúp họ giải trừ nô tịch, cái này quả thực đáng để các nàng quỳ xuống cảm tạ.

"Không cần đa lễ, mau đứng lên."

Hứa Thanh Tuyền phất tay. Một dòng nước ấm cứ thế chảy qua tim các nàng.

"Tiêu Phàm, ngươi là chủ nhân các nàng, ta mong sau này ngươi hãy đối xử tốt với các nàng một chút. Còn lệnh bài này cho ngươi."

Hứa Thanh Tuyền vừa nói xong thì một tấm lệnh bài nhanh chóng bay đến trước mặt Tiêu Phàm.

"Đây là lệnh bài của trưởng lão Dược Thần Cốc, nếu có ai gây sự với các ngươi thì chính là gây sự với Dược Thần Cốc chúng ta."

Hứa Thanh Tuyền nhàn nhạt nói.

Tần Hiên không giấu nổi kinh ngạc trong mắt, không khỏi ngạc nhiên khi Thanh Tuyền lại cho thứ này, vật đấy quyền lực biết bao nhiêu! Có cái này thì Thần Đế muốn nhắm vào Tiêu Phàm cũng cần cân nhắc lại, Dược Thần Cốc đâu phải dễ chơi.

Tiếp đó, Trần Huyền lại cười nói:

"Hứa đạo hữu, ngươi cho đồ tốt như vậy, ta mà không hơn thì khá hẹp hòi rồi. Tiêu Phàm, cho ngươi."

Dứt lời liền ném cho hắn một chiếc nhẫn cổ kì lạ.

"Đây là nhẫn không gian, cũng không to lắm, chỉ bằng hai mét khối, nhưng đặc biệt là người bình thường cũng có thể dùng được."

Hai mắt Tiêu Phàm sáng lên. Cũng quá may mắn quá đi, hắn vừa vặn có không gian trong hệ thống. Nếu lấy đồ trong đó ra thì cũng khó giải thích, vừa hay lại có cái này!

"Đa tạ hai vị tiền bối. Ta hiểu ý tứ của hai người, ta nhất định sẽ đối xử tốt với các nàng."

Tiêu Phàm vội vàng nói.

Trần Huyền khẽ gật đầu.

"Ngươi nên nói được làm được, nếu ta biết ngươi tệ bạc với hai nàng ấy, ta chắc chắn sẽ tìm ngươi tính sổ."

Tại nước Hành Dương.

Trong thời gian ngắn tin tức về việc ** Solock giết người đã lan truyền rộng rãi.

"Ngu ngốc, sao tên khốn này dám lấy chuyện giết người ở nước Hành Dương của chúng ta để uy hiếp nước H?"

"Đồ con rùa rụt cổ, hắn ta thấy nước Hành Dương của chúng ta dễ bắt nạt ư?"

"Cao thủ của nước Hành Dương chúng ta đâu? Còn không mau làm thịt hắn ta!"

Trên internet của nước Hành Dương, vô số bình luận điên cuồng nhảy lên, mạng lưới internet rộng lớn, rất nhiều người nói năng điên cuồng.

Ngay sau đó, tin tức và video có liên quan được lan truyền cả khắp đất nước.

"Mẹ nó, đây là hành động chết tiệt gì thế này?"

"Ta nghĩ ta đã biết mưu tính của Tiêu tông sư khi hắn đăng video douyin ấy, hắn có thể nhận được thông tin về kẻ đang nhắm vào nước H."

"Hành động của mấy kẻ ở đế quốc Kền Kền đúng là rất cợt nhả, chưa nói đến Tiêu tông sư, cư dân mạng của bọn ta cũng đã tê liệt rồi, rốt cuộc bọn ta nên mắng ngươi hay khen ngươi đây?"

Rất nhiều cư dân mạng của nước H bàn luận về việc này.

Chương 933 - Một Ngày Đẹp Trời

"Tích tích!"

Tiêu Phàm nhận được cuộc gọi từ Khương Vạn Trần.

"Tiêu tông sư, cái tên ở nước Hành Dương ấy có phải do ngươi sắp xếp không? Nước Hành Dương đang gây áp lực với bọn ta, bảo bọn ta phải giải quyết vấn đề."

Khương Vạn Trần nói.

Tiêu Phàm nhướng mày:

"Họ uống nhầm thuốc ư? Gần đây ta đâu có làm phiền họ, đám người kia bị ngứa da phải không? Tên đó là người của đế quốc Kền Kền, đương nhiên không thể nào do ta phái tới được."

Khương Vạn Trần lại nói:

"Tiêu tông sư, tốt nhất là ngươi với Tô Ấu Vi nên ra mặt, đừng để mọi người nghĩ tên đó đã được ngài hoặc Tô Ấu Vi phái đến gây hỗn loạn. Năng lực đổi trắng thành đen của truyền thông nước ngoài rất ghê gớm."

Tiêu Phàm đáp:

"Được rồi, ta và Vi Vi đang đi ra ngoài mua pháo hoa. Kẻ đó phá hủy mất ngày đốt pháo hoa, vậy là mất ý nghĩa của ma hội rồi."

Khương Vạn Trần không biết nên nói gì.

"Tiêu tông sư, ta tới ngay đây. Chúng ta phải thảo luận cho xong cách đối phó trước sự uy hiếp của cao thủ đế quốc Kền Kền."

"Được rồi."

Sau khi cúp điện thoại, Tiêu Phàm và Tô Ấu Vi rời khỏi biệt thự, gần đó có một cửa hàng bán pháo hoa, bình thường không có bao nhiêu khách, nhưng bây giờ lại chật kín người.

"Tiêu tông sư, Tô nữ thần!"

"Tiêu tông sư, hai người cũng tới đây mua pháo hoa à?"

Vừa nhìn thấy Tiêu Phàm và Tô Ấu Vi, mọi người vội vàng chạy tới chào hỏi.

Tiêu Phàm khẽ cười rồi nói:

"Hôm nay là một ngày đẹp trời, ta chỉ muốn đốt pháo hoa một chút thôi. May thay bọn ta đến nhanh không thì pháo hoa bị mua hết sạch mất."

"Ha ha!"

Mọi người bật cười theo.

Không lâu sau, hai người Tiêu Phàm và Tô Ấu Vi mua xong thì rời đi.

"Bùm bùm! Bang bang!"

Tiếng pháo hoa nổ vang khắp mọi nơi, chuyện này không chỉ xuất hiện ở huyện Lôi Sơn mà nhiều nơi khác cũng vậy. Không phải mừng năm mới nhưng rất nhiều thành phố lớn đã cấm đốt pháo hoa vào thời gian này, tuy nhiên điều đó vẫn không thể ngăn cản được sự nhiệt tình của dân chúng. Cảnh sát cũng lười quản lý những hành vi ấy. mà có lẽ sau khi tan ca, họ cũng sẽ mua pháo hoa để tự đốt.

"Khương cục trưởng, Chú Lục."

Hai ba giờ sau, Khương Vạn Trần đến chỗ của Tiêu Phàm, Lục Chí Viễn cũng đến cùng với tư cách là người đại diện của quân đội. Tất nhiên, họ không phải là những người duy nhất ở đây.

"Tiêu tông sư, đây là thông tin mà bọn ta có được, người đó tên là Solock, hắn ta đã giết hơn ba nghìn người ở nước Hành Dương. Năm phút trước hắn ta đã ra thông báo, nếu nước H của chúng ta không dừng truyền chiến thuyền sang dị giới thì hắn ta sẽ đến nước H để tàn sát. Đến lúc ấy người của nước H chúng ta sẽ chết nhiều hơn."

Vẻ mặt của Khương Vạn Trần trở nên cực kỳ nghiêm túc và nặng nề. Đây là sự khủng bố và uy hiếp cực kỳ đáng sợ, Solock đã giết hơn ba nghìn người tại nước Hành Dương, nên hắn ta hoàn toàn có thể giết người ở nước H.

Một người khác ở bên cạnh nói:

"Tiêu tông sư, ta là chuyên gia tâm lý học của Cục An toàn số 9. Theo chúng ta nghiên cứu thì xác suất hành động của hắn rất cao."

Lục Chí Viễn tiếp lời:

"Tiêu Phàm, nếu không xử lý chuyện này ổn thỏa thì đến lúc đó nước H chúng ta có khả năng sẽ có hơn nghìn người tử vong."

Tiêu Phàm cau mày:

"Cấp trên muốn đàm phán với họ?"

Khương Vạn Trần và những người khác gật đầu.

Lục Chí Viễn lại nói thêm:

"Chúng ta không thể tiếp tục chịu đựng sự uy hiếp dừng truyền chiến thuyền sang dị giới được, việc này không có lợi cho nước H chúng ta. Nhưng nếu cứ tiếp tục truyền chiến thuyền đi thì chắc chắn đế quốc Kền Kền sẽ gây náo loạn, đến lúc đó e là chúng ta không phòng thủ được."

Tiêu Phàm khẽ gật đầu.

Thực lực của hắn mạnh hơn thực lực của đám Solock, nhưng nước H to lớn như thế thì họ phòng thủ thế nào được? Việc phòng thủ trọn vẹn là không thực tế chút nào cả.

Những người như Solock có thực lực cấp SSS, nếu bọn chúng giết người ở những nơi phố xá sầm uất thì có thể giết được hơn nghìn người chỉ trong thời gian ngắn. Dù sau này hắn có tiêu diệt được những kẻ giết người đó thì người chết vẫn không thể sống lại.

Nếu đám Solock ít người thì không sao, sau khi giải quyết xong thì không còn chuyện gì nữa, nhưng ngọn nguồn sinh lực của đế quốc Kền Kền lại đang liên tục truyền những kẻ như hắn tới đây. Trước mắt đã có một vài người xuất hiện, những kẻ này giết hàng chục nghìn người cũng không thành vấn đề.

"Chú Lục, ta không có ý kiến gì về việc đàm phán."

Tiêu Phàm suy nghĩ một lúc rồi nói.

Ông nội của hắn là hoàng đế, đương nhiên hắn mong sau này có thể truyền thật nhiều chiến thuyền sang đó, nhưng hắn không thể coi thường tính mạng của người dân nước H được.

"Phù."

Đám Khương Vạn Trần thầm thở phào nhẹ nhõm.

Chương 934 - Xem Ai Tổn Thất Nhiều Hơn

Tiêu Phàm khẽ cười nói:

"Khương cục trưởng, biểu cảm đó của các ngươi là sao hả? Chẳng lẽ nghĩ ta quan tâm nhiều đến đế quốc Thần Long rồi bỏ mặc nước H của chúng ta sao?"

Khương Vạn Trần cũng cười:

"Tiêu tông sư, nếu ngài không bị thôi miên thì tất nhiên không ai lo lắng, chúng ta chỉ sợ ngài bị thôi miên thôi."

"Cao thủ ở dị giới không thôi miên được ta đâu, các ngươi yên tâm."

Tiêu Phàm nhếch môi cười đáp lại.

Đám Khương Vạn Trần lo lắng như thế là điều bình thường. Nếu hắn ngầm bị thôi miên thì hắn có thể chia cắt mình với đất nước ngay lập tức, đám Khương Vạn Trần vẫn chưa biết tình hình thực sự, còn Đại trưởng lão biết chuyện nhưng lại không nói ra.

"Chú Lục, Khương cục trưởng, ta nghĩ mình muốn một thứ."

Tiêu Phàm nói.

"Thứ gì?"

Lục Chí Viễn hỏi.

"Ta muốn một quả bom nguyên tử, loại có uy lực cực kỳ lớn để ta có thể cho bên kia xem trong quá trình đàm phán. Nếu họ dám gây náo loạn ở nước H chúng ta thì đành để đế quốc Kền Kền nhận lấy quả bom nguyên tử này vậy, để xem đến lúc đó ai tổn thất nhiều hơn."

Đám Lục Chí Viễn hơi khó xử.

Tiêu Phàm nói tiếp:

"Chú Lục, nếu ngươi thấy khó thì để ta đến nước M mượn một ít, đây cũng không phải là chuyện quá khó khăn."

Lục Chí Viễn ho nhẹ:

"Ngươi định cướp bom nguyên tử của nước M rồi khơi dậy cuộc chiến tranh bom nguyên tử với quy mô lớn à? Tốt hơn hết nên để quốc gia cho ngươi. Chúng ta sẽ nói chuyện với cấp trên trước."

Cao thủ như Tiêu Phàm vốn dĩ là một quả bom nguyên tử hình người, cho Tiêu Phàm mượn một quả bom nguyên tử để dùng cũng không phải là không thể.

Ngay sau đó, đám Lục Chí Viễn lập tức xin chỉ thị từ cấp trên.

Nửa giờ sau, đám Lục Chí Viễn nhận được tin tức, cấp trên đã đồng ý, nhưng những quả nguyên tử này chỉ tạm thời cho Tiêu Phàm mượn dùng.

"Tiêu tông sư, bây giờ chúng ta liên lạc với bên kia nhé?"

Khương Vạn Trần nói.

Tiêu Phàm lắc đầu:

"Không, đợi họ chủ động liên lạc với chúng ta! Ai mất kiên nhẫn mà chủ động liên lạc thì bên đó sẽ rơi vào thế bất lợi!"

Khương Vạn Trần có hơi lo lắng:

"Nếu họ ngầm làm bậy…"

Tiêu Phàm lạnh lùng cắt ngang:

"Nếu họ dám chém giết lung tung trên nước H của chúng ta thì không đàm phán nữa, chúng ta sẽ đánh đến cùng luôn."

Nước Hành Dương.

Solock đã bỏ trốn từ sớm, còn bên phía nước H vẫn luôn không trả lời, trong lòng của họ hơi hoảng hốt. Không phải Tiêu Phàm hoặc Tô Ấu Vi đang trên đường tới chứ?

"Chris, phải làm sao bây giờ? Bên phía nước H còn chưa liên lạc tới, giờ ta qua nước H giết người sao?"

Solock không nhịn được mà liên lạc với Chris.

Chris trầm giọng nói:

"Nước H hẳn đang chờ chúng ta chủ động tìm tới cửa, ngươi tiếp tục tạo áp lực cho nước H đi."

"Tiếp tục tạo áp lực như nào?"

"Trước kia ngươi làm như thế nào thì hiện giờ tiếp tục làm như vậy!"

Solock giật mình, thì ra là tiếp tục giết người ở nước Hành Dương. Chuyện này đơn giản, đừng bắt hắn đi nước H là được.

"Phụt! Phụt!"

Không lâu sau, Solock lại xuất hiện ra tay giết người một lần nữa, lần này hắn lựa chọn khu náo nhiệt, trong hai phút đã giết mấy ngàn người. Máu chảy thành sông.

"Hu hu…"

"Vì sao vẫn giết người nước Hành Dương chúng ta chứ."

"Uy hiếp nước H thì đi giết người nước H đi, giết người nước Hành Dương chúng ta là sao chứ?"

Rất nhanh, lại có rất nhiều bàn tán trên internet, chỉ là lần này, người mắng đám người Solock đã giảm mạnh. Sự tàn bạo của Solock khiến người ta quá khiếp sợ.

Vốn dĩ trên internet của nước Hành Dương đã có lời nói kêu đám dân mạng kiềm chế, nếu không có thể đám người Solock sẽ giết người lần nữa. Bây giờ thì giết người thật rồi.

"Chồng à, Solock lại giết người bên nước Hành Dương lần nữa rồi, có lẽ mục đích chính của hắn là uy hiếp nước H chúng ta thông qua sự chém giết này."

Tô Ấu Vi nói.

"Video đâu?"

Tô Ấu Vi nhanh chóng chiếu video lên TV, mấy người Tiêu Phàm và Khương Vạn Trần đều xem mấy video mà Tô Ấu Vi tìm được.

"Hình như lần này Solock còn giết nhiều người hơn."

"Họ hơi thảm."

Mấy người Khương Vạn Trần thảo luận, thần sắc họ đều tương đối buông lỏng. Nếu xảy ra chuyện như vậy ở nước H, họ sẽ vô cùng tức giận, nhưng ai bảo chuyện này xảy ra ở nước Hành Dương chứ?

"Cứ kệ, không cần để ý đến họ. Hoặc là họ cúi đầu tới tìm chúng ta trao đổi, hoặc là họ đến giết người, chỉ cần họ có lá gan này."

Tiêu Phàm lạnh nhạt nói.

Mấy người Khương Vạn Trần gật đầu, chuyện này cũng không thể cúi đầu trước, bên nào cúi đầu trước, thì bên đó sẽ thiệt thòi lớn trên bàn đàm phán.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, đám người Solock nhận áp lực không nhỏ. Họ trông ngóng phía nước H liên hệ với họ, nhưng vẫn luôn không có động tĩnh gì.

"Chris, có phải thủ đoạn uy hiếp như vậy vô dụng hay không?"

Solock lại liên hệ một lần nữa.

Chương 935 - Chắc Chắn Sẽ Chết

"Không thể nào, nước H chắc chắn sẽ rất kiêng dè, chỉ là họ hi vọng chúng ta cúi đầu trước để chiếm thế chủ động."

Solock nói:

"Chris, vậy chúng ta tìm họ nhé? Cứ giằng co mãi như này, nói không chừng họ sẽ tìm tới tất cả chúng ta. Đến lúc đó diệt hết chúng ta thì xử lý như nào? Các ngươi ở nước M còn an toàn một chút, ta bên nước Hành Dương rất nguy hiểm, nói không chừng họ đã qua tới đây."

Chris cau mày, chẳng lẽ tới nước H giết người sao? Nhưng chỉ cần ra tay, hắn sợ sau đó sẽ không thể đàm phán được nữa, họ chắc chắn sẽ chết, đế quốc Kền Kền có thể cũng sẽ bị trả thù.

"Chúng ta liên lạc với nước H, nói với họ đi."

Chris hít sâu một hơi rồi nói.

"Được."

Solock thở phào một hơi.

"Solock, ngươi ở gần, ngươi qua đàm phán với họ đi, ngươi cứ yên tâm đi qua, họ chắc chắn sẽ không giết ngươi. Nếu như họ giết ngươi, sẽ có rất nhiều người nước H chôn cùng ngươi."

Solock: "..."

Hóa ra không phải bản thân hắn đi, đứng nói chuyện không đau eo.

"Solock, người bên nước Hành Dương là ngươi giết, lực uy hiếp của ngươi mạnh hơn, nếu bây giờ chúng ta không dám xuất hiện trên bàn đàm phán, chúng ta chắc chắn sẽ thiệt thòi không ít, hiểu chưa?"

Solock cắn răng nói:

"Sau này chuyện như này do ngươi làm đấy, phi."

Rất nhanh, mấy người Chris đã liên lạc với nước H.

Solock leo lên máy bay tiến về nước H.

Khương Vạn Trần nói:

"Tiêu tông sư, trước khi Solock lên máy bay tới Ma Đô, họ đã nói sẽ đàm phán với chúng ta ở Ma Đô, cuối cùng vẫn là họ lên tiếng trước. Địa điểm họ chọn là ở Ma Đô, ngươi cảm thấy sao?"

Tiêu Phàm khẽ gật đầu:

"Được thôi, ta và Vi Vi qua đó."

"Đi cùng nhau đi."

Khương Vạn Trần nói.

Hai ba giờ sau, đám người Tiêu Phàm đã đến Ma Đô,máy bay của Solock cũng nhanh chóng đáp xuống sân bay Ma Đô.

Nửa giờ sau, Solock đến chỗ mấy người Tiêu Phàm.

"Sao lại lại chọn ở nơi như thế này?"

Solock cau mày nói.

Nơi mấy người Tiêu Phàm lựa chọn là một nhà máy rách nát.

Tiêu Phàm lạnh nhạt nói:

"Lúc đầu mấy người Khương cục trưởng chọn một quán rượu sang trọng, chỗ đó không tốt lắm, nếu như có người chết sẽ ảnh hưởng đến việc làm ăn của người ta."

Solock: "..."

"Ngồi đi."

Tiêu Phàm chỉ vào vị trí đối diện mình rồi nói.

Solock lạnh mặt ngồi xuống:

"Chắc hẳn các ngươi đã hiểu rõ ý của chúng ta, nghiêm cấm tiếp tục truyền bất cứ chiến thuyền hoặc chiến hạm gì qua dị giới."

Tiêu Phàm hơi thay đổi ý nghĩ một chút, phía sau hắn hiện ra một cây nấm rất to.

"Solock, thứ đồ chơi này, chỉ cần một quả là có thể biến hoàng thành đế quốc Kền Kền thành phế tích, ta truyền cái này đi cũng thuận tiện lắm."

Tiêu Phàm lạnh nhạt nói:

"Ta đoán bom nguyên tử lớn như thế, hiện giờ nước M hoàn toàn không có cách truyền đến dị giới đúng không."

Khóe miệng Solock giật một cái.

"Ngươi đừng nói mấy lời hung ác với ta, chỉ cần các ngươi dám làm loạn ở nước H, chúng ta cũng không cần đàm phán, lập tức toàn lực khai chiến."

Solock hít sâu một hơi, nói:

"Tiêu Phàm, ranh giới cuối cùng của chúng ta, nhiều nhất còn có thể tiếp nhận các ngươi truyền qua mười chiếc chiến thuyền có trọng tải không lớn hơn ba ngàn tấn."

Tiêu Phàm cười nhạo nói:

"Mười chiếc? Ngươi đang nói đùa à! Đế quốc Kền Kền các ngươi có mười ba chiếc chiến thuyền đỉnh cao, hơn nữa còn có thể bay, các ngươi còn có một trăm hai mươi chiếc chiến thuyền hạng nhất. chiến thuyền hạng ba, hạng bốn, các ngươi cũng có rất nhiều!"

"Mà đế quốc Thần Long bây giờ chỉ có sáu chiếc chiến thuyền đỉnh cao, bọn chúng không thể bay, chiến thuyền hạng nhất cũng chỉ có bảy mươi hai chiếc. chiến thuyền hạng ba, hạng bốn gần như không có. Loại tình huống này, ngươi nói với ta chỉ có thể truyền mười chiếc. Đến lúc đó đế quốc Thần Long thua, nước H chúng ta sẽ ngã xuống đúng không?"

Solock trầm giọng nói:

"Đế quốc Thần Long có lục quân có thực lực mạnh mẹ. Họ tự vệ không có bất cứ vấn đề gì."

Tiêu Phàm lạnh lùng nói:

"Ta còn quên nói một chuyện, đế quốc Kền Kền các ngươi còn có đồng minh, hẳn là có một số đồng minh cũng sẽ hành động. Ta mua một trăm chiếc tàu hàng, đến lúc đó ta truyền một trăm chiếc tàu hàng kia qua, số chiến thuyền còn lại, ta không truyền đi nữa."

Solock như bị dẫm phải cái đuôi, hắn nghiêm nghị nói:

"Chuyện đó không có khả năng!"

Những tàu hàng kia, đều bốn năm ngàn tấn, kích thước còn lớn hơn chiến thuyền siêu cấp của họ. Truyền một trăm chiếc tàu hàng như này qua, sau này đế quốc Kền Kền họ phải xử lý thế nào hả? Bố trí trận pháp xong, đến lúc đó những tàu hàng kia đều sẽ là chiến thuyền siêu cấp. Mà rất có thể còn mạnh hơn.

"Không có khả năng sao? Tàu hàng mà ta đây đã đặt nhất định phải truyền qua!"

Tiêu Phàm vỗ bàn nói.

Solock đen mặt lại.

"Các ngươi chỉ được truyền tống nhiều nhất hai mươi chiếc, mà cũng không thể vượt qua ba ngàn tấn, nếu không cũng không có gì để đàm phán!"

Chương 936 - Nhất Định Phải Chết

Tiêu Phàm lạnh lùng nói:

"Vậy thì đúng lúc, làm thịt ngươi luôn. Khương cục trưởng, chú Lục, các ngươi cũng thấy rồi, không phải ta không muốn nói, hai bên tư tưởng khác biệt quá lớn, đàm phán không thành công, không có cách nào khác."

Solock biến sắc.

Đàm phán không thành thì muốn giết người, có nói võ đức hay không.

Khương Vạn Trần đóng vai chính diện, hắn vội vàng nói:

"Tiêu tông sư, các ngươi đều đang tức giận, đàm phán không thành, không ai có được lợi ích mà."

Tiêu Phàm cười lạnh nói:

"Thật ra cũng chẳng có gì để đàm phán. Khương cục trưởng, chúng ta có bom nguyên tử, đế quốc Kền Kền không dám làm loạn, họ mà làm loạn, ta cho thêm mấy cây nấm là ngoan ngoãn lại ngay."

Tô Ấu Vi cười nói.

"Cục trưởng Khương vừa rồi nói sai rồi, thật ra việc đàm phán thất bại, đối với Phàm ca mà nói rất có lợi. Đàm phán thất bại là chuyện không tốt đối với dân chúng, nhưng đến lúc đó Phàm ca có thể dễ dàng truyền chiến thuyền sang dị giới, Phàm ca sẽ nhận được nhiều lợi ích hơn."

Sắc mặt Solock thay đổi.

Khương Vạn Trần nhìn Solock bất đắc dĩ nói.

"Thưa ngài, ngươi có muốn thương lượng với những người còn lại không? Nếu cuộc đàm phán này thất bại, nước H chúng ta sẽ gặp rắc rối, mà Đế quốc Kền Kền của các ngươi cũng sẽ gặp phiền phức."

Tiêu Phàm lạnh lùng cười nói.

"Về phần mấy người của các ngươi đến Địa Cầu này, nhất định phải chết. Còn người nhà các ngươi nữa. Ta sẽ truyền tin tức tới dị giới, đảm bảo sẽ tru di cửu tộc nhà các ngươi."

Solock: "..."

Tô Ấu Vi nói.

"Phàm ca, tru di cửu tộc có phải hơi tàn nhẫn rồi không?"

"Đúng đúng đúng, Tô Ấu Vi nói rất đúng."

Solock vội vàng nói.

Tô Ấu Vi tiếp tục nói:

"Ta thấy tốt hơn hết là trực tiếp ném một quả bom nguyên tử đến quê hương của họ, như vậy sẽ không còn đau đớn nữa."

Vẻ mặt Solock lập tức cứng đờ.

Hay lắm, vốn tưởng rằng đã gặp được Bồ Tát, không ngờ lại đụng phải Diêm Vương, một quả bom nguyên tử ném xuống đều ném thành quen luôn.

"Nói không chừng họ vẫn còn có người thân ở nơi khác, hai phương pháp kết hợp với nhau thì tốt hơn."

Tiêu Phàm nói.

Solock nghiến răng nghiến lợi, hai vợ chồng này không phải người một nhà không vào cùng một nhà, hai người họ cũng không phải là loại người lương thiện gì.

"Tiêu Phàm, yêu cầu của ngươi là gì? Ngươi đừng nói đến chuyện gì mà truyền toàn bộ một trăm chiếc chiến thuyền qua đó, đây là chuyện không thể nào! Trọng tải của những chiếc chiến thuyền đó quá lớn, hơn nữa cũng quá nhiều!"

Solock lạnh giọng nói.

Lục Chí Hằng ho nhẹ một tiếng rồi nói:

"Tiêu Phàm, hay là ngươi hạ thấp yêu cầu xuống đi? Nếu cuộc đàm phán thất bại, rất nhiều người sẽ chết, quốc gia cũng khó xử."

Tiêu Phàm nói:

"Chú Lục, nếu ngươi đã nói như vậy, ta còn có thể nói sao đây? Một trăm chiếc chiến thuyền, phải truyền tám mươi chiếc qua."

Solock đen mặt nói:

"Truyền tám mươi chiếc tàu chở hàng qua, có khác gì truyền một trăm chiếc hả? Khi chúng qua đó có thể sẽ trở thành những chiến thuyền hàng đầu, đế quốc Kền Kền của chúng ta còn chơi thế nào được?"

Tiêu Phàm lạnh nhạt nói:

"Đế quốc Kền Kền của các ngươi là đệ nhất đế quốc cũng đã một hai trăm năm rồi, năm tháng dài đằng đẵng, đế quốc Thần Long sau này mới là đế quốc mạnh nhất. Các ngươi sẽ quen thôi."

Solock lạnh lùng nói:

"Tiêu Phàm, nếu đã như vậy, chúng ta không còn gì để nói, Quốc hội nước H các ngươi sẽ có mấy trăm ngàn vạn người chết. Dù các ngươi ném bom nguyên tử, thì các ngươi có thể giết bao nhiêu người chứ?"

Tiêu Phàm lạnh lùng nói.

"Nước H có hơn một trăm triệu nhân khẩu, người của nước H đến dị giới, thiên phú cũng rất cao. Nếu các ngươi dám trắng trợn giết người thì sẽ có rất nhiều người của nước H đến dị giới, chờ đến khi thực lực của họ tăng lên, đế quốc Kền Kền của các ngươi sẽ bị diệt vong."

Solock biến sắc, đây đúng là một vấn đề lớn. Hiện tại họ vẫn chưa tìm ra nguyên nhân gì khiến thiên phú của người nước H mạnh như vậy, nhưng thiên phú của những người nước H đến dị giới rất mạnh, điểm này không sai chút nào.

Nếu như Tiêu Phàm đưa rất nhiều người nước H qua đó, cứ coi như họ không thể đạt được cấp bậc Võ Đế, nhưng đến cấp bậc Võ Vương, Võ Hoàng là hoàn toàn có khả năng. Nếu tạo ra một mối thâm thù với họ, tương lai đế quốc Kền Kền sẽ gặp rất nhiều rắc rối.

"Tám mươi chiếc là quá nhiều, điều này là không thể."

Solock nghiến răng nghiến lợi nói.

Tiêu Phàm lạnh lùng cười nói:

"Solock, ta thấy chuyện này không phải do ngươi làm chủ, ngươi và những người còn lại hãy thương lượng lại với hoàng đế của các ngươi đi. Nếu như các ngươi không có thành ý, chúng ta cũng không cần nói gì thêm. Các ngươi muốn giết người thì cứ việc giết. Xem ai là người không chịu nổi áp lực trước. Chỉ có mấy người các ngươi tới đây mà còn dám lớn tiếng như vậy!"

Tiêu Phàm nói xong, đứng dậy chuẩn bị rời đi.

Chương 937 - Tiến Hóa

Khương Vạn Trần vội vàng nói:

"Tiêu Phàm, đừng đi, nói chuyện tiếp đi."

"Cục trưởng Khương, khác biệt quá lớn, ta không còn gì để nói. Ta đến nước S một chuyến, đưa Khiếu Thiên đến linh huyệt cấp SS do nước M khống chế. Nếu như vẫn còn cường giả lợi hại từ đế quốc Kền Kền tới đây, Khiếu Thiên sẽ trực tiếp giải quyết, còn lại mấy người họ cũng không thể tạo ra được gợn sóng gì."

Tiêu Phàm nói.

Tô Ấu Vi nói:

"Phàm ca, ngươi ra nước ngoài sẽ chậm trễ rất nhiều việc, bên phía nước H có thể còn có việc cần ngươi xử lý. Ta sẽ đi, ta sẽ đưa Khiếu Thiên qua đó."

Tiêu Phàm khẽ gật đầu:

"Cũng được, Vi Vi, ngươi chú ý an toàn."

Tô Ấu Vi cười nói:

"Ta và Khiếu Thiên kết hợp lại, dù tất cả người tiến hóa cấp SSS ở nước M đều xông lên, chúng ta cũng không phải là người thua. Đúng rồi Phàm ca, những người tiến hóa của nước M thì xử lý thế nào?"

Tiêu Phàm nói:

"Nhóm người của Liên Minh Người Tiến Hóa, phát hiện một người thì giải quyết một người, không cần khách khí với họ. Trước đây họ đã có kế hoạch để lấy đầu ta."

"Ừm."

Tô Ấu Vi gật đầu.

"Gào!"

Ban đầu Khiếu Thiên đang nằm sấp ở đó lại đột ngột đứng dậy gầm lên một tiếng trầm thấp với Solock. Solock sợ tới mức thân thể run lên. Solock chỉ có tu vi cấp bậc Đại Tông Sư, còn Khiếu Thiên là cấp bậc Võ Vương, thực lực của nó không chỉ mạnh hơn Solock một bậc.

"Khiếu Thiên, đi thôi."

Tô Ấu Vi la lên, nàng nhanh chóng rời đi cùng Khiếu Thiên.

Tiêu Phàm nhìn Solock rồi nở nụ cười lạnh lùng nói:

"Solock, ta đã để Khiếu Thiên đi, nếu các ngươi có gan, thì bắt đầu chém giết đi. Chỉ cần các ngươi bắt đầu, không quan tâm giết được bao nhiêu người, chúng ta cũng không cần nói chuyện nữa, trực tiếp chiến đấu đến cùng."

Nói xong, Tiêu Phàm lập tức thuấn di rời đi.

Khương Vạn Trần bất đắc dĩ nói:

"Solock tiên sinh, chỉ vài năm ngắn ngủi, Tiêu Phàm đã từ một người bình thường trở thành cao thủ cấp bậc Võ Vương. Ngươi có biết hắn nhận được bao nhiêu lợi ích từ dị giới không? Vì trong lòng hắn luôn có bách tính và quốc gia, cho nên làm việc mới khá kiềm chế. Nếu các ngươi cứ ép hắn đến mức nóng nảy, chiến thuyền và hải quân nước H nhiều như vậy, hắn có thể dễ dàng ép buộc hải quân cho hắn mấy chục chiếc chiến thuyền. Về phần bom nguyên tử, nước M có rất nhiều địa điểm có, Tiêu Phàm có thể nhẹ nhàng thoải mái lấy được mấy trăm thậm chí là hơn một ngàn quả bom nguyên tử."

Lục Chí Hằng nói:

"Cục trưởng Khương, ta không nghĩ Tiêu Phàm có thể cướp từ hải quân của chúng ta, nhưng hắn chắc chắn có thể cướp của nước M. Trong kho vũ khí của nước M cũng có rất nhiều loại đạn đạo gì đó, lúc đó hắn có thể không kiêng nể gì mà hành động. Solock, nếu bọn Tiêu Phàm bỏ mặc tất cả mà hành động, đến lúc đó các ngươi sẽ biết chuyện đó đáng sợ thế nào, mấy người các ngươi sẽ chết hết, đế quốc Kền Kền cũng sẽ không có kết cục tốt."

Solock lạnh giọng nói:

"Ta cũng không phải là người dễ bị dọa."

Khương Vạn Trần nói:

"Solock tiên sinh, chúng tôi chỉ nói sự thật thôi, nếu các người vẫn cố ý hành động, thì tùy ý các người. Nhưng ta khuyên ngươi đừng ra tay nữa, chỉ cần ngươi ra tay, có thể sẽ bị cao thủ âm thầm tiêu diệt."

Sắc mặt Solock thay đổi. Trong bóng tối có cao thủ nào đang nhìn chằm chằm hắn hay không, hắn hoàn toàn không biết.

"Hừ!"

Solock hừ lạnh một tiếng rồi rời đi.

"Meo meo!"

Ngay sau đó Solock phát hiện ra điều gì đó không ổn, một linh miêu đen đang đi theo hắn. Cấp bậc tu vi của hắn là Đại Tông Sư, hơn nữa còn chưa đạt đến Đại Tông Sư viên mãn, nhưng linh miêu đen đi theo hắn rõ ràng có cấp bậc Đại Tông Sư viên mãn.

"Mẹ nó!"

Trong lòng Solock thầm mắng một tiếng. Trong tối thì có cao thủ âm thầm theo dõi, còn bên ngoài sáng thì có linh thú đi theo, rất có thể hắn còn không đánh lại con linh miêu đen này.

"Thuấn di!"

Solock dùng thử thuấn di thoát khỏi, nhưng hắn không nhanh bằng linh miêu đen.

"Chris, bên ta không thuận lợi."

Solock gọi điện cho Chris, kể lại tình huống ở bên này cho Chris nghe.

Chris ở đầu bên kia điện thoại cau mày. Nếu họ hành động, đám người Tiêu Phàm sẽ ném bom nguyên tử sang quê hương của họ, đúng thật là độc ác mà.

Họ ra còn đang bắt tốt, đối phương đã trực tiếp chiếu tướng rồi.

Họ ra còn đang bắt tốt, đối phương đã trực tiếp chiếu tướng rồi.

(thuật ngữ trong cờ tướng)

(thuật ngữ trong cờ tướng)

"Chris, ta thấy đàm phán với đám người Tiêu Phàm có khả năng sẽ thất bại. Dưới áp lực của luân lý, họ cũng sẽ nói chuyện với chúng ta thôi. Có điều chiến thuyền truyền cho đế quốc Thần Long bị giảm bớt, lợi ích của họ cũng sẽ bị hao tổn. Đối với nước H mà nói thì đàm phán cũng không có ích lợi gì."

Solock nói.

Chris trầm giọng nói:

"Solock, trước tiên ngươi cứ ở lại bên đấy đi, chúng ta bàn bạc thêm một lần rồi sẽ truyền thông tin liên quan về đế quốc. Sau khi nhận được mệnh lệnh mới từ bệ hạ, chúng ta sẽ đàm phán tiếp."

Solock chậm rãi đáp:

"Được."

Chương 938 - Nhanh Chóng Rời Đi

Chris trầm giọng nói:

"Solock, ngươi tuyệt đối không được làm bậy. Nếu thật sự nhịn không nổi muốn giết người thì sang nước Hành Dương đi, ở bên đó muốn giết bao nhiêu cũng được. Nước Hành Dương và nước H không giống nhau. Năm đó nước M cho họ bom nguyên tử nên bây giờ họ cam tâm tình nguyện làm chó cho nước M."

Ánh mắt của Solock sáng lên, hắn đang rất muốn phát tiết đây. Nước Hành Dương kia đúng là tốt thật, thuận tiện cho việc giết người, số lượng cũng rất phát đạt. Nếu hắn giết được nhiều người, nói không chừng họ còn dâng thêm nữ nhân tới cho hắn.

"Chris, ta sang nước Hành Dương chờ đây. Ta ở nước H cảm thấy rất bất tiện, đợi khi nào có kết quả thì ta sẽ quay lại sau."

Cúp điện thoại xong, Solock nhanh chóng rời đi.

Dị giới, Đô Thành.

"Bệ hạ, có chuyện khẩn cấp."

Một cao thủ vội vã chạy đến trước mặt Tiêu Hải.

"Có chuyện gì, ngươi nói đi."

Tiêu Hải trầm giọng nói.

"Bệ hạ, ta vừa mới nhận được tin tức của nước Cự Tượng và nước Bách Vân, họ đã liên minh với đế quốc Kền Kền rồi."

Cao thủ đang đứng trước mặt Tiêu Hải nhanh chóng nói.

Sắc mặt Tiêu Hải trầm xuống, quả nhiên nước Cự Tượng và nước Bách Vân đã hành động rồi, tin tình báo lần trước cho thấy khả năng này có thể xảy ra.

Nước Cự Tượng và nước Bách Vân nằm ở phía Nam của đế quốc Thần Long, dân cư của hai nước ấy cộng lại cũng không ít hơn của đế quốc Thần Long. Hiện tại, đương nhiên là diện tích đất đai, quốc lực của họ vẫn yếu hơn đế quốc Thần Long nhiều.

"Bệ hạ, nước Cự Tượng và nước Bách Vân gia nhập liên minh của đế quốc Kền Kền, liên minh của họ hiện nay đã có năm quốc gia."

Tể tướng của đế quốc Thần Long, Đỗ Thanh Tuyền cất tiếng.

Lúc trước đã có hai đế quốc gia nhập liên minh của đế quốc Kền Kền, đầu tiên là đế quốc Os, thứ hai là đế quốc Hồng Phong.

"Nếu chiến cuộc không chuyển biến xấu, xác suất lớn sẽ có năm quốc gia."

Tiêu Hải trầm giọng nói.

Trước kia nước Cự Tượng và nước Bách Vân có một chút thù hằn với đế quốc Thần Long, lúc ấy lục địa vẫn còn tiếp giáp, họ chắc là sợ rằng đế quốc Thần Long sẽ vùng lên. Mà Đế quốc Kền Kền hứa hẹn rất nhiều lợi ích, cũng không có gì ngạc nhiên khi họ tham gia.

Còn với hai quốc gia còn lại, đế quốc Os là một đế quốc cực kỳ lâu đời, tuy thực lực đã giảm xuống nhưng khao khát vinh quang của họ vẫn như ngày xưa. Quan hệ của đế quốc Os và đế quốc Kền Kền vẫn luôn rất tốt.

Về phần đế quốc Hồng Phong, nó nằm ngay bên cạnh đế quốc Kền Kền. Khoảng cách với đế quốc Kền Kền rất gần, thế nên rất nhiều phương diện vẫn còn phải phụ thuộc vào đế quốc Kền Kền.

"Ừm. Theo tình báo của căn cứ chúng ta thì có vẻ là như vậy. Lúc trước đế quốc Hắc Hổ đại bại dưới tay chúng ta, dù cho họ có ý định đi chăng nữa, từng một lần bị tổn thất như vậy, họ chắc chắn không dám làm càn."

Đỗ Thanh Tuyền nói.

Tiêu Hải âm thầm nhíu mày.

Năm quốc gia liên hợp lại, đúng là không dễ dàng đối phó, huống chi chiến thuyền của đế quốc Os và đế quốc Kền Kền đều không hề ít. Nước Cự Tượng và nước Bách Vân có khả năng cung cấp nhiều binh lính, còn có thể tấn công đế quốc Thần Long trên đất liền.

Về phần đế quốc Hồng Phong… Họ chỉ cần góp cho đủ số lượng. Dân cư của đế quốc Hồng Phong chỉ có năm sáu trăm vạn người, quân đội cũng chỉ dừng lại ở mức vài nghìn, càng không có nhiều chiến thuyền. Thứ nhất, họ không thể cung cấp nhiều chiến thuyền lớn. Thứ hai, họ không cung cấp được bao nhiêu chiến sĩ. Họ chỉ là góp thêm một ít mà thôi.

"Bệ hạ, ta nguyện mang binh đi chinh phạt nước Cự Tượng."

"Bệ hạ, ta tới đây là để chinh phạt nước Cự Tượng."

"Bệ hạ…"

Các võ tướng đang tranh giành nhau rất sôi nổi, đây chính là thời điểm cực kỳ tốt để thu hoạch chiến công. Đế quốc Thần Long đã ký hiệp nghị không tấn công lãnh thổ lẫn nhau với đế quốc Kền Kền, nhưng còn với nước Cự Tượng và nước Bách Vân thì không. Với thực lực của nước Cự Tượng và nước Bách Vân, họ vốn không có đủ tư cách.

Tiêu Hải nhìn về phía Trầm Kính Thiên.

"Trầm tướng quân, nếu như ta giao cho ngươi chinh phạt đế quốc Cự Tượng, ngươi cần bao nhiêu binh mã và thời gian?"

Trầm Kính Thiên trầm giọng nói:

"Bệ hạ, theo như ta biết thì dân số của nước Cự Tượng không ít, nhưng tố chất của binh lính lại rất bình thường. Ta đem theo hai mươi vạn… Không, ta đem theo mười lăm vạn binh lính thiết kỵ Tu La, trong vòng một tháng là có thể đánh tới đô thành của nước Cự Tượng, tru diệt hoàng tộc, phá hủy tông miếu của họ."

Tiêu Hải nói:

"Họ có hơn một trăm vạn binh lính. Hơn nữa khi chiến tranh nổ ra, trong khoảng thời gian ngắn họ có thể điều động đến hơn hai trăm vạn binh lính."

"Bệ hạ, tuy rằng binh lính của họ rất nhiều nhưng nội bộ hỗn loạn, trang bị và huấn luyện kém, chiến lực cưc kỳ bình thường. Mười lăm vạn kỵ binh Tu La là đủ rồi."

Trầm Kính Thiên trầm giọng nói.

Chương 939 - Đánh Giặc Mà Lại Vui Vẻ Đến Vậy

Một tướng quân khác cất tiếng:

"Bệ hạ, ta chỉ cần mười vạn binh lính thiết kỵ Tu La, trong một tháng chắc chắn có thể chinh phục nước Bách Vân."

Tiêu Hải suy nghĩ hồi lâu rồi nói:

"Người của chúng ta ở đế quốc Huyết Anh tự bảo vệ bản thân mình được, có thể rút cao thủ ở bên đấy về. Cao thủ và quân đội, toàn bộ đi trấn áp nước Cự Tượng. Trầm tướng quân, ngươi tự mình thống lĩnh ba mươi vạn kỵ binh Tu La chinh phạt nước Cự Tượng."

"Tạm thời không cần quan tâm tới nước Bách Vân! Ở Bách Vân có rất nhiều rừng rậm và đầm lầy, quân đoàn Tu La sẽ không dễ dàng đi qua được. Sau này khi có nhiều đạn pháo rồi, chúng ta sẽ trực tiếp dùng nó để làm sạch đất."

Trầm Kính Thiên giật mình:

"Bệ hạ, không cần đến ba mươi vạn đâu, như vậy quá nhiều rồi."

Ba mươi vạn binh lính thiết kỵ Tu La bằng một trăm năm mươi vạn bộ binh, gấp đôi cả số người của nước Cự Tượng. Tuy rằng nước Cự Tượng có hơn một trăm vạn quân nhưng lại phân tán ở nhiều nơi, ba mươi vạn binh lính thiết kỵ Tu La có phải là quá khinh thường người ta rồi hay không?

Tiêu Hải trầm giọng nói:

"Trẫm muốn các ngươi thâu tóm được nước Cự Tượng trong thời gian ngắn nhất. Hơn nữa còn muốn dùng hành động này uy hiếp các quốc gia khác, tránh cho số lượng liên minh tiếp tục tăng thêm. Thông báo với nước Cự Tượng, những thành trì nào chống trả quyết liệt đều sẽ bị tàn sát."

Toàn thân của Tiêu Hải phát ra sát khí mạnh mẽ. Lúc họ giao chiến với đế quốc Kền Kền, nước Cự Tượng nhân cơ hội này liên kết với các nước khác. Điều này khiến Tiêu Hải cực kỳ căm phẫn.

"Vâng, thưa bệ hạ!"

Trầm Kính Thiên trầm giọng đáp.

Rất nhanh sau đó, hắn đã mang theo một vài cao thủ rời đi.

Hiện giờ đế quốc Thần Long có hơn hai trăm vạn quân. Đế quốc Hắc Hổ ở phía Bắc đã bị thâu tóm, cho nên bây giờ có rất nhiều quân đội đang ở Tây Nam. Chờ Trầm Kính Thiên đi, hắn lập tức có thể điều động ba mươi vạn người hành động. Ba mươi vạn binh lính này có thể từ những khu vực khác nhau đánh vào nước Cự Tượng.

Thực lực của Trầm Kính Thiên mạnh, chỉ mấy canh giờ ngắn ngủi trôi qua, họ đã đến được biên giới. Trầm Kính Thiên đi tới một thành quạn trọng ở biên cương. Bên này có mười lăm vạn binh lính thiết kỵ Tu La. Tuy không thể rút toàn bộ được vì vẫn cần phòng ngự ở biên cương, nhưng rút đi mười hai vạn thì không thành vấn đề, để lại ba vạn là đủ dùng rồi.

Trong mắt Trầm Kính Thiên thì mười hai vạn binh lính thiết kỵ Tu La là quá đủ để chinh phạt nước Cự Tượng rồi. Vốn dĩ quân đoàn Tu La đã rất mạnh, họ còn nắm giữ một lượng đạn pháo lớn, thành trì quan ải gì đó đều vô dụng với họ cả thôi.

"Trầm tướng quân, ngươi muốn chinh phạt nước Cự Tượng à?"

Nhìn thấy đám người Trầm Kính Thiên, tướng lĩnh trấn thủ bên này hưng phấn nói.

Trầm Kính Thiên cười nói:

"Đánh giặc mà lại vui vẻ đến thế à?"

Tướng lĩnh trấn thủ bên này tên là Từ Bằng, hắn nhếch môi cười nói:

"Thẩm tướng quân, chúng ta đều là tướng võ mà, không phải việc này rất đáng để chờ mong sao? Người của nước Cự Tượng thường khiêu khích chúng ta, ta đã sớm khó chịu với họ, vậy mà bây giờ họ còn liên minh với đế quốc Kền Kền."

Trầm Kính Thiên trầm giọng nói:

"Từ Bằng, bệ hạ ra lệnh rằng, ba mươi vạn kỵ binh Tu La chinh phạt nước Cự Tượng, ngươi rút mười hai vạn người ra đi. Rồi lập tức chuẩn bị!"

Trong nháy mắt, Từ Bằng trở nên nghiêm túc nói:

"Đã rõ!"

Trong cung điện của đế quốc Cự Tượng, có người vội vàng bước vào chính điện.

"Bệ hạ, chúng thần phát hiện, đế quốc Thần Long có biến, rất có thể đế quốc Thần Long sẽ phái binh nhắm tới đế quốc Cự Tượng chúng ta."

Người được cử đến quỳ xuống báo cáo.

Sandrian, hoàng đế của đế quốc Cự Tượng không thèm để ý mà nói:

"Chúng ta đang liên minh với đế quốc Kền kền, cho nên đế quốc Thần Long có phản ứng cũng là bình thường."

Nói đến đây, ánh mắt của hắn đảo qua các tướng lĩnh có mặt ở đây:

"Nếu đế quốc Thần Long liều lĩnh xâm lược, các ngươi có thể xử lý được không?"

Đại tướng quân tràn đầy tự tin nói:

"Bệ hạ yên tâm, đế quốc Cự Tượng chúng ta có một triệu đại quân, chúng ta có thể dễ dàng chiêu mộ hàng triệu binh lính, đế quốc Thần Long cũng không dám làm bậy với chúng ta. Họ thắng đế quốc Hắc Hổ, nước Thiên La, đế quốc Huyết Anh là vì ba quốc gia này dân số rất ít ỏi. Quân số họ cộng lại cũng không bằng chúng ta. Nếu họ dám tiến vào lãnh thổ đế quốc Cự Tượng thì thiên thời địa lợi nhân hòa tất cả đều đứng về phía chúng ta bên này."

Một vị tướng quân khác cười nói:

"Bệ hạ, đế quốc Thần Long đang phải đối mặt với Liên Minh Ngũ Quốc của chúng ta, hiện tại người nên sợ chính là họ. Nếu họ dám xâm phạm, hãy để chúng nếm thử sức mạnh của các chiến binh đế quốc Cự Tượng của chúng ta, các chiến binh của đế quốc Cự Tượng của chúng ta là vô địch!"

Chương 940 - Chưa Bao Giờ Thiếu

Vị tướng thứ ba nói:

"Bệ hạ, trước tiên hãy tiêu diệt họ, sau đó quân đội đế quốc Cự Tượng của chúng ta sẽ tiến vào đế quốc Thần Long. Khi đó chúng ta có công lớn, chắc chắn sẽ được phân chia nhiều lãnh thổ hơn."

Tất cả các tướng lĩnh lần lượt nói, họ đều tràn đầy tự tin.

Vũ khí không tốt, một số binh lính thậm chí còn không đủ ăn vì tham nhũng nghiêm trọng, nhưng về mặt tự tin thì đế quốc Cự Tượng chưa bao giờ thiếu.

Điều này đúng từ binh lính đến tướng lĩnh.

Chỉ cần có người cho rằng đế quốc Cự Tượng có thể không bằng đế quốc Thần Long thì sẽ lập tức sẽ phải đối mặt với rất nhiều người khác liên thủ tấn công.

Sandrian cười nói:

"Các ngươi không nên khinh thường, đế quốc Thần Long tuy rằng không bằng đế quốc Cự Tượng chúng ta nhưng thực lực cũng không tệ. Nếu như có người của đế quốc Thần Long xâm phạm, các ngươi nên ở biên cương dàn xếp trận chiến, đừng để họ xâm nhập vào lãnh thổ bên trong của chúng ta."

Mọi người lần lượt đáp lại.

Mấy tướng lĩnh nhanh chóng lên đường đi đến biên cương. Họ cũng không hề thảo luận vấn đề đến nơi khác hỗ trợ, họ cho là không cần thiết.

Xung quanh đế quốc Cự Tượng có hai quốc gia mạnh, môt trong số đó là đế quốc Thần Long nằm ở phía bắc. Vì vậy họ có ba trăm ngàn binh lính ở biên giới phía bắc… Có một trăm ngàn quân lương trống, nhưng thực tế là hai trăm ngàn.

Nhiều người trong số hai trăm ngàn binh sĩ này đã lớn tuổi, lẽ ra phải xuất ngũ sớm. Nhưng họ có quan hệ nên không rút khỏi quân đội, cho nên dù tám chín mươi tuổi cũng có thể lãnh quân lương, về phần có thể ra chiến trường giết địch hay không thì không ai để ý.

"Mọi người, lấy cung tên ra khỏi nhà kho."

"Thanh đao, trường kiếm dài, cung tên thử một chút."

"Có thể đế quốc Thần Long sẽ xâm chiếm đế quốc Cự Tượng vĩ đại của chúng ta!"

Một trong những vị tướng vội vã đến doanh trại của mình và ra lệnh. Có tám mươi ngàn binh lính dưới trướng hắn. Nhưng thực tế chỉ có năm ngươi ngàn người!

Vì bị trừ quân lương, nhiều người không đủ ăn cho nên cách đối phó của hắn là cất các loại vũ khí vào nhà kho, thường giảm bớt huấn luyện. Nếu may mắn hơn, có thể vượt qua mà không cần ăn đủ.

"Vâng, tướng quân!"

Những chiếc hộp gỗ đựng kiếm, từng chiếc một nhanh chóng được nhấc ra khỏi nhà kho. Ngay sau đó, rất nhiều người đã sững sờ. Do không được bảo dưỡng thường xuyên nên nhiều thanh kiếm đã bị rỉ sét nghiêm trọng, thậm chí nhiều thanh kiếm trong hộp gỗ đã được thay thế bằng đá.

Sắc mặt tướng canh bên này rất khó coi. Lúc đầu hắn tự mình bán một ít, có rất nhiều người không cần nhiều vũ khí như vậy, về sau cấp dưới của hắn cũng bán một ít. Theo thời gian, phần lớn vũ khí đã bị bán từ lâu. Tất cả các loại vũ khí còn lại chỉ có thể đủ trang bị cho ba mươi ngàn người.

"Tướng quân, chúng ta nên làm gì?"

Có người đã nhặt lên một thanh kiếm, ngay khi hắn dùng lực, thanh kiếm rỉ sét gần hết đã gãy ngay lập tức.

"Đừng sợ, không phải vấn đề lớn. Đánh trận chủ yếu dựa vào ý chí chiến đấu, những thứ bên ngoài này chỉ là thứ yếu. Các binh sĩ của Đế quốc Cự Tượng của chúng ta đều có ý chí chiến đấu rất mạnh mẽ!"

Vị tướng trầm giọng nói tiếp:

"Hãy để binh lính chúng ta được ăn uống tốt hơn và luyện tập nhiều hơn, chiến thắng sẽ thuộc về Đế quốc Cự Tượng của chúng ta."

"Vâng!"

Bốn mươi lăm ngàn người trong toàn bộ khu quân đồn trú nhanh chóng bắt tay vào luyện tập. Về việc tại sao chỉ có bốn mươi lăm ngàn trong số năm mươi ngàn người thực tế lý do rất đơn giản, năm ngàn người còn lại là người già và tàn tật. Họ dẫn quân ăn uống cũng không thành vấn đề, để họ tập luyện, chạy nhanh một chút cũng có thể sẽ chết.

Trong nháy mắt, hai ngày trôi qua, họ kiên trì luyện tập hai ngày.

"Tướng quân, không xong rồi. Binh lính của Đế quốc Thần Long đang vội vã hành quân, họ sẽ vượt qua biên giới trong vòng một giờ nữa và sẽ đến chỗ chúng ta trong vòng hai giờ tới."

Một nam nhân mạnh mẽ phụ trách tình báo đã nhanh chóng báo cáo.

"Họ tới đây bao nhiêu người?"

Tướng Zakumar, người đang canh gác ở đây hỏi lại hắn.

"Tướng quân, dẫn đầu họ là Trầm Kính Thiên, đại tướng quân của Đế quốc Thần Long, với một đội quân mười hai vạn người, tất cả đều là bính lính thiết kỵ Tu La."

Zakumar cười nói:

"Trầm Kính Thiên dẫn người tới là tìm đến bổn tướng quân ta đây, xem ra hắn cũng biết thực lực mạnh mẽ của bổn tướng quân! Mười hai vạn binh lính cũng nhiều, chúng ta chỉ có tám mươi ngàn… năm mươi ngàn binh lính, nhưng chúng ta chiếm giữ địa điểm thuận lợi, một người đánh ba cũng không là vấn đề lớn. Chúng ta còn có bách tính ủng hộ, không có hai trăm ngàn binh lực, Trầm Kính Thiên họ tuyệt đối không thể đánh hạ được thành Tuyết Nguyên do bổn tướng quân trấn giữ."

Bình Luận (0)
Comment