Nhóm dance khép lại với vị trí cá nhân cao nhất thuộc về Giang Dương Phàm, nhóm 《Bloody》 trở về phòng theo dõi để tiếp tục thưởng thức các tiết mục tiếp theo.
Tiếp theo là phần biểu diễn của nhóm vocal.
Nhóm đầu tiên 《Ngôi nhà kẹo ngọt》 là tâm điểm được các fan couple và hội hóng drama mong chờ – mối tình vừa yêu vừa hận giữa Cù Quân Vĩ và Trình Cảnh Hạo kéo dài từ buổi đánh giá sơ loại, dây dưa mãi không rời, suốt cả đoạn hậu trường luyện tập cũng là câu chuyện tình của hai người, khiến các thành viên khác trong nhóm như trở thành người tàng hình, bị bình luận trêu rằng như đang quay show hẹn hò.
Nhóm thứ hai 《Gặp gỡ trong đêm mưa》 lại có phần bình thường hơn, thực lực tổng thể ở mức trung bình, chỉ có mỗi Tống Nhan Hi là nổi bật. Hoàn toàn tái hiện lại tình huống mà Lại Vũ Đông từng lo lắng – người thì không biết phối khí, người thì nửa vời, cuối cùng họ phải sang nhờ nhóm bên cạnh có Từ Án hỗ trợ, mới tạm vượt qua khó khăn.
Nhóm xuất sắc nhất là 《Ôm Chặt》.
Nếu nói dance nổi bật nhất là nhóm 《Bloody》 – cuộc hội ngộ giữa những thí sinh hot nhất thì vocal lại có nhóm 《Ôm Chặt》 là tổ hợp của các giọng ca nội lực.
Từ Án, Triệu Diệc Phong, Lâm Tiêu, Tần Húc… gần như tất cả những người có kỹ thuật thanh nhạc hàng đầu đều tập trung tại đây. Thêm vào đó là tam giác tình cảm đầy rối rắm của nhóm vocal, khiến bầu không khí càng thêm thú vị.
Điều tiếc nuối duy nhất là có vài người quá ít tiếng tăm, dù hát hay đến mấy cũng khó mà gom được nhiều phiếu.
Kết quả cuối cùng ngoài dự đoán, Từ Án không vượt mốc hai trăm phiếu cá nhân, người giành được hạng nhất của nhóm lại là Triệu Diệc Phong.
Còn tổng quán quân của nhóm vocal chính là Cù Quân Vĩ.
【Phiếu nhóm vocal khó hiểu ghê】
【Sao Từ Án lại không đứng nhất nhỉ? Một công trước cậu ấy cao phiếu nhất toàn trường mà?】
【Từ Án có lượng fan trung lập cao, nhưng fan chịu khó đi xem trực tiếp thì ít】
【Vòng một thì may mắn không bị chia phiếu, vòng hai thì khán giả gần như toàn là fan cứng】
【Fan của Diệc Phong ở vòng trước bị chèn ép quá, vòng này chắc dốc hết sức chiến đấu】
【So với nhóm dance tôi bắt đầu không hiểu nổi nữa, đều là chia phiếu cả, sao 《Bloody》 lại cao khủng vậy?】
【Khác chứ, ba nhà 135 đánh nhau kịch liệt, dù gió tanh mưa máu nhưng nội bộ lại rất máu lửa, đen đủi là mấy nhà còn lại thôi】
【Hiểu rồi, còn phải xét cả nhà nào chịu chi nhiều + nhiều fan trưởng thành】
Lại Vũ Đông không khỏi cảm thán rằng show tuyển chọn đúng là một bộ môn học thuật. Hắn học được nhiều điều lạ từ dòng bình luận.
Trước đây hắn cứ nghĩ chỉ cần được khán giả bầu chọn là đủ, ai ngờ còn chia thành online và offline, thậm chí còn phải xét cả khả năng chi tiêu và độ tuổi của fan.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì cũng có lý.
Công diễn ghi hình thường vào chiều tối ngày làm việc, khán giả chủ yếu là sinh viên đại học không bị quản chặt và ‘dân công sở’ không phải tăng ca. Nếu từ nơi khác đến, còn phải trả thêm tiền đi lại, đi đi về về không phải là số tiền nhỏ.
Số phiếu của Lại Vũ Đông cao hơn Mạc Lê không đồng nghĩa với việc hắn sẽ vượt lên bảng xếp hạng, chỉ chứng tỏ rằng hôm đó có nhiều fan của hắn tại hiện trường.
Nhớ lại một chút, tiếng hô hào của hắn lúc đi làm tan làm quả thực hơi nhỉnh hơn.
Một hiện tượng khá kỳ lạ mà hắn vẫn chưa lý giải được.
Lại Vũ Đông còn chưa biết, lý do đằng sau là vì hắn đã được mệnh danh là “vị thần bán nghệ duy nhất” của 《Đăng Phong Tạo Tinh》.
Khả năng “bán nghệ” không ai sánh bằng, nên lượng fan chịu khó đi ủng hộ trực tiếp cũng vượt trội hơn hẳn.
Đến đây, buổi ghi hình vòng công diễn thứ hai chính thức kết thúc.
Sau buổi phỏng vấn cá nhân, Lại Vũ Đông thở phào nhẹ nhõm bước ra khỏi phòng.
Câu hỏi lần này ôn hòa hơn rất nhiều, rốt cuộc là vì bầu không khí nhóm vòng hai quá tốt không dễ bị khơi gợi xung đột, hay là thái độ của tổ chương trình với hắn đã thay đổi, thì hắn cũng không rõ.
Dù sao không đào hố thì tức là tin tốt rồi.
Trên đường ngồi xe buýt trở về, Tô Tuấn Triết đề nghị “chọn ngày không bằng hôm nay”, dứt khoát làm luôn hình phạt đi trễ mà trước đó còn nợ.
“Tiện thể vẫn còn nguyên tạo hình luôn.” Cậu nói với giọng rất có lý.
Lại Vũ Đông: “…”
Tận dụng triệt để đúng không?
“Có quá sức không vậy?” Trương Minh Triệt lộ vẻ lo lắng. “Tụi mình ở rải rác mấy tầng, Mạc Lê tầng bốn, tôi tầng năm, Bạch Huyên Hách tầng sáu, chỉ có Kim Hi Hằng với Yuki cùng tầng bảy, tức là phải nhảy bài chủ đề tám lần.”
【Thật luôn, nhảy tám lần thì hơi nhiều đó, nhiều quá hóa nhàm】
【“Tour diễn bài chủ đề toàn tòa ký túc xá”】
【Giờ mới phát hiện người nhảy giỏi nhất với tệ nhất ở cùng tầng】
【Không biết một mình nhảy có quê hơn, hay có đồng đội cùng nhảy mới quê 233】
【Có cảm giác mấy ma cà rồng làm chuyện xấu xong ra quảng trường nhảy múa ấy】
“Vậy đi,” Mạc Lê đề xuất phương án thỏa hiệp, “mỗi người nhảy một lần trước, cuối cùng làm tiếp sức.”
Tô Tuấn Triết, người có quyền quyết định cuối cùng, vui vẻ đồng ý: “Được thôi.”
Chọn đúng ngày để thực hiện hình phạt đi trễ, có thể nói là thiên thời – địa lợi – nhân hòa. Vừa có trang phục make-up của vòng công diễn 2 chưa xài phí thì uổng, vừa có chiếc GoPro mà Tô Tuấn Triết vẫn chưa trả lại cho chương trình.
Dù đoạn này không lên sóng chính thức, ekip chắc cũng không nỡ cắt luôn cả vlog.
Huống chi còn có livestream, kiểu gì fan cũng sẽ cắt clip đăng lại.
Ban đầu dự định là Tô Tuấn Triết mượn loa bluetooth của bạn cùng phòng Lưu Khải Sơ, rồi nhờ tài xã giao của cậu kiếm file nhạc từ staff, xách loa đi từng tầng nhảy một.
Không ngờ tổ đạo diễn chơi lớn, phát thẳng bài chủ đề qua hệ thống loa của ký túc xá.
“Giữa màn đêm nghe tiếng em gọi…”
Khoảnh khắc nhạc nổi lên, Bạch Huyên Hách lập tức lên tinh thần: “Nhanh nhanh! Ai ở tầng bốn? Tiếng gọi giữa màn đêm nghe thấy chưa? Nhanh lên!”
【Để xem ai là người xui xẻo đầu tiên】
【Mời vị khách đầu tiên lên sàn】
【Nhảy đầu tiên chắc là nhọ nhất ha ha ha】
Mạc Lê còn đang do dự lấy tinh thần, giây sau đã bị bất ngờ đẩy ra khỏi hàng.
Anh hoảng hốt đến mức mất kiểm soát biểu cảm: “Ai đẩy tôi vậy!?”
Bạch Huyên Hách cười sằng sặc vỗ đùi: “Chắc là Yuki chứ ai!”
“Không phải tôi, tôi chỉ chỉ thôi mà.” Lại Vũ Đông oan ức phản bác. Hắn chỉ là người tốt bụng nhắc nhở trình tự thôi, hoàn toàn không hề động tay động chân.
Kẻ đầu sỏ Tô Tuấn Triết vô tội nghiêng đầu một cái: “Ơ? Em tưởng anh muốn nhắc Mạc Lê nên em tốt bụng giúp một tay thôi~”
Lại Vũ Đông: “…”
Quỷ mới tin!
Mạc Lê đứng chơ vơ giữa hành lang, các thực tập sinh không rõ chuyện gì vẫn đi qua đi lại bên cạnh, anh cắn răng đầy bi tráng, để cơ bắp nhớ bài thắng cả nỗi xấu hổ, tay chân cứ theo nhạc mà múa máy, chẳng còn sự tự tin dứt khoát như lúc quay MV bài chủ đề nữa.
“Ha ha ha! Mạc Lê, sao cậu nhảy như chưa học bài hát chủ đề bao giờ thế! Sẽ không quên nhảy thế nào rồi chứ?”
“Vậy mời cậu ra đây dạy tôi đi!”