Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam

Chương 172

 
Tối thứ Bảy, bảng xếp hạng Galaxy chốt số liệu, danh sách người tham gia ký tặng được xác định.

Lại Vũ Đông là một trong bảy người được nhân viên báo riêng khi vừa từ bệnh viện trở về.

Sáu người còn lại là Tô Tuấn Triết, Mạc Lê, Triệu Diệc Phong, Khúc Hân Trình, Từ Án và Doãn Tử Trăn.

Sau hai lần truyền nước, thể trạng của Lại Vũ Đông khá hơn nhiều so với lúc nửa đêm còn như xác sống. Cơn sốt đã hạ, chỉ là vẫn hơi uể oải.

Hắn dự tính, sau khi ký tặng xong thì ghé bệnh viện truyền thêm ngày nữa là khoẻ hẳn.

Tiếc là, ký túc 707 không thể đi đủ cả nhóm, chỉ có hắn và Từ Án có tên.

“Đi đi, tôi ở lại phòng ngủ bù cho đã.” Lý Tự cố tỏ ra thản nhiên, ra vẻ chẳng hề quan tâm chuyện mình không được đi, “Nhớ sáng dậy nhẹ nhàng thôi, đừng làm tôi tỉnh.”

Lại Vũ Đông đùa để xua đi bầu không khí: “Nếu có fan của cậu, tôi ký giùm nha?”

Lý Tự nghẹn họng: “…Làm gì có fan của tôi chứ!”

“Fan đôi?”

“Cảm ơn nhiều nha, đi uống thuốc rồi ngủ lẹ giùm đi.”

Hôm sau, buổi ký tặng bắt đầu lúc một giờ chiều, Lại Vũ Đông và các thành viên khác dậy sớm để trang điểm chuẩn bị.

Trước khi khởi hành, nhân viên căn dặn kỹ những điều cần chú ý:

“Không được nhận quà đắt tiền, chỉ được nhận thiệp chúc, thư tay, đồ chơi và trang sức đơn giản. Không được ăn bất cứ đồ gì fan đưa, bất kể họ nói gì, một miếng cũng không được ăn.”

“Nắm tay, móc ngoéo, xoa đầu, đan tay đều được, nhưng tuyệt đối không được ôm hay hôn tay, không có tình huống đặc biệt thì không được rời khỏi chỗ.”

“Trong lúc ký không được quay phim, chỉ được quay từ góc nhìn thứ ba dưới sân khấu, nên fan xin chụp hình chung hoặc selfie đều phải từ chối.”

“Ký tên chỉ được ký vào photobook do chương trình phát, đồ fan tự mang đến không được ký.”

“Mỗi người chỉ được một phút, khi gần hết giờ sẽ có nhân viên nhắc, nhớ hoàn thành đúng thời gian, đừng mải tám chuyện với fan mà quên.”

Lại Vũ Đông lặng lẽ ghi nhớ từng điều.

Một phút cho từng người – ngắn hơn hắn tưởng nhiều.

Khi tới nơi tổ chức ký tặng, địa điểm chỉ chứa được năm mươi người, phía trước đặt một chiếc bàn dài, bảy chiếc ghế xếp thẳng hàng, mỗi chỗ đều đặt biển tên tương ứng.

Biển tên được sắp xếp theo thứ hạng trên bảng Galaxy, từ trái sang phải tăng dần.

Ngồi ở vị trí đầu là Tô Tuấn Triết.

Vì được thông báo riêng, Lại Vũ Đông không biết rõ thứ hạng của bảy người, hắn cứ nghĩ sẽ phải đi vài bước mới thấy tên mình, ai ngờ vừa bước một bước đã sững người.

Vị trí thứ hai, biển tên in rõ: Miura Yuki.

Nghĩa là hắn đứng thứ hai trên bảng Galaxy.

Lại Vũ Đông choáng váng.

Ngay cả ở vòng công bố thứ hạng, hắn cũng chưa từng leo lên cao thế này, cao nhất là đứng thứ tư ở vòng hai.

Một lần nữa, hắn bị độ mạnh tay của fan Yuzu làm kinh ngạc.

Xác nhận sân khấu và vị trí xong, các thành viên tạm thời quay lại hậu trường chờ đợi.

Còn nửa tiếng nữa mới bắt đầu, người tìm sao lần lượt vào khán phòng.

Dễ dàng nhận thấy, ai cũng cố gắng thể hiện rõ fandom của mình, chẳng hạn như mặc đồ cùng tông với màu cổ vũ, đeo phụ kiện đặc trưng của idol.

Nhìn toàn cảnh, dù không đông, nhưng sắc anh thảo sáng sủa nổi bật giữa đám đông – mà đó là chưa kể những người không mặc màu cổ vũ hay là fan nhiều thành viên.

Quả nhiên, fan Yuzu thực sự là vua sân khấu offline.

Một giờ chiều, buổi ký tặng chính thức bắt đầu.

Bảy người lần lượt tiến vào, đứng trước chỗ ngồi, từ trái sang phải cầm micro tự giới thiệu, tiếng hò reo theo từng người mà lên xuống khác nhau.

Nhưng âm thanh lớn nhất chính là khi Lại Vũ Đông cầm micro lên.

Phần giới thiệu, hỏi đáp, tương tác kết thúc, cuối cùng cũng tới phần được mong chờ nhất – ký tặng trực tiếp.

Người đầu tiên bước lên là một cô gái tóc đen mặc áo khoác màu anh thảo.

Cô ngồi xuống trước mặt Tô Tuấn Triết, mỉm cười trò chuyện đôi câu với cậu. Còn chưa đợi nhân viên nhắc nhở hết giờ, cô đã nhận lại photobook có chữ ký, vừa vẫy tay tạm biệt vừa đứng dậy rời khỏi vị trí, đi sang bên cạnh.

Toàn bộ quá trình đều rất thân thiện và hòa nhã.

Người tiếp theo là Lại Vũ Đông.

Hắn cong môi, mở lời chào hỏi: “Bạn…”

Nhưng đã bị ngắt lời giữa chừng.

Cô gái tóc đen lúc này hoàn toàn khác với vẻ điềm tĩnh ban nãy. Cô kích động đến mức gần như không thể kiềm chế nổi, đứng bật dậy bên cạnh bàn, hét lớn:

— “Con gái——!!!”

Lại Vũ Đông: “…A?”
 

Bình Luận (0)
Comment