Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam

Chương 173

 
Cộng đồng fan vô cùng đa dạng, nếu phân theo nhóm lớn có thể chia thành fan only, fan nhóm và fan couple. Còn chuyện fan chỉ thích idol là dưa hay hoa thì nên xếp vào fan only hay là nhóm riêng thì vẫn còn nhiều tranh cãi.

Riêng fan only cũng chia ra nhiều nhánh nhỏ như fan mẹ, fan bạn gái, fan sự nghiệp, fan visual, fan coi idol là sinh mệnh,…

Trong số đó, có một kiểu fan gọi là “fan nghịch Tô” hay “fan đất sét”.

“Nghịch Tô” đối lập với “chính Tô”, trong đó “Tô” ám chỉ điểm khiến thần tượng trở nên cuốn hút. Lấy idol nam làm ví dụ, fan nghịch Tô mong idol trở thành bạn gái mình hoặc muốn nữ hóa thần tượng. Idol nữ thì ngược lại.

Ban đầu, “nghịch Tô” và “nữ hóa” là hai khái niệm khác nhau — fan nghịch Tô chưa chắc đã thích chuyển giới idol, còn fan thích nữ hóa cũng không nhất thiết có cảm xúc “Tô”. Nhưng theo thời gian, internet khiến hai khái niệm này ngày càng hòa làm một.

Đặc biệt, fan nghịch Tô của idol nam rất dễ trở thành fan chỉ thích idol là thụ. Dần dà, ba nhóm này có mức độ trùng lặp rất cao.

Thỉnh thoảng cũng có những phát ngôn “ngược đời” khiến fan cùng nhà phải block thẳng tay, thậm chí bị đưa lên diễn đàn anti.

Dĩ nhiên, cũng có người chỉ coi mấy biệt danh này như cách gọi yêu chiều, kiểu như “vợ yêu”, “mami”, “công chúa”, “em gái ngọt ngào”, “bảo bối nhỏ”… vô vàn kiểu xưng hô mới lạ xuất hiện.

Bao gồm cả tiếng hét phấn khích “con gái ơi” vừa rồi.

Trong khán phòng vang lên một tràng cười vui vẻ.

“Người đầu tiên mà đã dũng cảm thế này rồi à?”

“Đỉnh quá! Nhảy múa đến tận mặt idol rồi!”

“‘Vua offline’ thì ra là ý này hả?”

“Lát nữa mình cũng gọi thần tượng của mình như thế luôn cho coi hahaha!”

...

Fan dưới sân khấu trong lúc xếp hàng tranh thủ hóng chuyện vui, Khúc Hân Trình, Doãn Tử Trăn và mấy người khác trên sân khấu cũng nhìn về phía đó đầy kinh ngạc, ngay cả người thứ hai bước đến trước mặt Tô Tuấn Triết cũng quay đầu nhìn.

Kiểu xưng hô này không phải hiếm gặp, nhưng có rất ít fan dám chấp nhận nguy cơ "chết xã giao" mà gọi thẳng mặt thần tượng, lại còn to, rõ, dõng dạc đến thế.

Cô gái tóc đen không tránh khỏi đỏ mặt, chỉ muốn đào một cái hố chui xuống.

Cô không phải chỉ gọi cho vui, mà là một fan mẹ chính hiệu, thường ngày nói chuyện với bạn bè hay lên mạng tung hô thần tượng cũng toàn một câu “con gái ơi”, thành quen rồi nên buột miệng thốt ra.

Gọi sau lưng thì khác, chứ gọi trước mặt quả thật khiến người ta xấu hổ muốn chết.

Ngược lại, người bị gọi là “con gái” lại là người bình tĩnh nhất, Lại Vũ Đông chỉ nở một nụ cười mang theo chút nghi hoặc, sau đó ân cần nhắc nhở đối phương:

“Nhân viên đang bấm giờ rồi đó.”

Thời gian quý giá, một giây cũng không nên lãng phí.

Cô gái tóc đen nhanh chóng kéo ghế ngồi xuống, vừa lục túi lấy chiếc băng đô tai thỏ cụp tai, vừa cố nói chuyện để giảm bớt cảm giác ngượng ngùng do tiếng hét lúc nãy gây ra:

“Yuzu Yuzu, mình là fan only của cậu! Mình đến đây chỉ vì cậu thôi đó!”

“Vậy à?” Lại Vũ Đông mỉm cười nhận lấy chiếc băng đô, “Người đầu tiên gặp hôm nay lại là fan của mình, vậy là hôm nay mình may mắn rồi.”

Chiếc băng đô ép nhẹ lên mái tóc vàng nhạt, hai tai thỏ lông mềm dài. Món phụ kiện đáng yêu cùng giọng điệu thân thiện phần nào làm dịu đi vẻ lạnh lùng trong ngoại hình hắn.

Khoảng cách được kéo gần, ánh sao như ngay trước mắt.

Fan của Vũ Đông vì sự dịu dàng ấy mà lấy hết can đảm hỏi:

“Vậy sau này mình có thể gọi cậu là ‘con gái’ trước mặt được không?”

Một số idol không thích bị gọi bằng những danh xưng mang tính nữ như “vợ”, “con gái”, thậm chí cả “dễ thương” hay “xinh đẹp” cũng không được khen, nên cô mới đặc biệt xin phép trước.

“Được chứ.” Lại Vũ Đông hơi nghiêng đầu, hai tai thỏ trắng hai bên cũng nhẹ nhàng đong đưa theo động tác, “Chỉ cần bạn thích thì gọi thế nào cũng không sao cả.”

Hắn thật sự không để tâm mấy chuyện nhỏ nhặt như vậy.

Hoặc nói đúng hơn, hắn không cho rằng fan gọi mấy biệt danh lạ lạ cần phải xin phép chính chủ, nghe cứ như đang muốn lập quy tắc gì đó.

Lý Tự từng nói với hắn, trừ khi may mắn lắm, chứ buổi ký tặng này mà không bỏ ra mấy chục triệu thì đừng mơ được vào.

Nếu đến một cách gọi vô hại cũng bị cấm thì đúng là chán thật.

Chuyện chỉ giới hạn ở hắn, còn cách idol nhà khác ứng xử thế nào là chuyện nội bộ của họ.

“Tuyệt quá!” Fan của Vũ Đông nhanh chóng đưa photo book ra, mở đến trang có cậu idol tóc vàng nhạt, rồi lập tức đổi sang cách xưng hô quen thuộc:

“Con gái ơi, cứ viết theo tờ giấy note nhé.”

Lại Vũ Đông nhìn qua tờ giấy kẹp trong photo book, là lời chúc thi đậu kỳ thi giáo viên: “Thi lý thuyết xong còn có phỏng vấn nữa, có cần ghi luôn không?”

Fan girl ngập ngừng: “Lỡ thi lý thuyết trượt thì nghe quê lắm…”

“Nếu thi đậu mà lời chúc thiếu một nửa thì cũng tiếc mà.” Lại Vũ Đông vừa nói vừa viết dòng đầu tiên theo nội dung tờ giấy, rồi ngẩng đầu mỉm cười, “Dĩ nhiên, vẫn là theo ý bạn là chính, vì lý thuyết là bước đầu tiên.”

Fan của Vũ Đông suy nghĩ một lát: “Vậy ghi luôn đi! Viết tắt là ‘Thi giáo viên nhất định đỗ’ nhé. Lỡ lần này không đậu thì mình thi tiếp!”

“Được.” Lại Vũ Đông cúi đầu tiếp tục viết, “Thi lấy chứng chỉ nghiệp vụ giảng dạy cố lên nhé, cô giáo Vương tương lai.”

Câu “cô giáo Vương” đột ngột ấy khiến cô nàng fan Yuzu sững người tại chỗ, đến tận khi nhân viên nhắc thời gian sắp hết, cô mới sực nhớ ra mình đã để lại tên thật trên tờ giấy nhắn.

“Mình sẽ cố gắng!” Cô gật đầu thật mạnh, đón lấy photobook vừa được đưa trả lại, "Cậu cũng phải cố lên nhé! Không đúng, cậu cũng không cần cố gắng quá. Sức khỏe là trên hết! Cậu không phải đang bị sốt mà vẫn đến 'buôn bán' đấy chứ?"

“Hôm qua là hạ sốt rồi, không sao nữa rồi.”

“Không sao là tốt rồi, con gái ngoan phải chú ý giữ gìn sức khỏe đó nha!”
 

Bình Luận (0)
Comment