Khúc Hân Trình không do dự nữa, cậu bò vào gầm giường như một chú hamster nhỏ, yếu đuối, bất lực, đáng thương cuộn tròn người lại, nhắm mắt thành tâm cầu nguyện NPC giơ cao đánh khẽ.
“Tại sao…”
Giọng nói của zombie dường như rất gần cậu ấy…
Đến nhanh vậy sao? Đi vào mà không có tiếng bước chân à?
“Gừ… à…”
Không đúng, âm thanh không phát ra từ cùng một phía.
Theo tư thế của cậu, âm thanh đáng lẽ phải phát ra từ phía trước mặt, nhưng tiếng cậu nghe được lại gần như thể có người đang ghé vào sau tai thì thầm.
Cậu ấy nghi ngờ mở mắt ra, qua khe hở giữa ga giường và mặt đất, một đôi chân chậm rãi di chuyển ra ngoài. Con zombie mất mục tiêu đã thoát khỏi trạng thái cuồng bạo, trở lại dáng vẻ đi đứng loạng choạng.
Con zombie rời đi rồi.
Khúc Hân Trình thở phào nhẹ nhõm, lật người 90 độ nằm ngửa ra, không ngờ tay lại vừa vặn đặt lên một vật thể ấm nóng. Cậu ấy nghiêng đầu qua, bốn mắt nhìn nhau với một con zombie đang không ngừng giãy giụa. Bộ đàm tuột khỏi tay cậu.
Con zombie nhe răng trợn mắt, giận dữ nhìn cậu, vừa hay giải thích được điểm bất thường lúc nãy.
Khúc Hân Trình: “…”
Khúc Hân Trình: “Á á á á cứu mạng!!!”
【Ai nói cho cậu ấy biết tại sao dưới gầm giường lại kẹt một con zombie đi!】
【NPC vất vả rồi, nhưng thật sự không cần thiết đâu!】
Người cũng bị dồn vào ngõ cụt còn có Lại Vũ Đông. Với tốc độ của hắn, cắt đuôi một con zombie là chuyện dễ dàng, nhưng tiền đề là phải có đường để chạy.
Thật ra hắn hoàn toàn có thể tìm một căn phòng, khoá trái cửa nhốt zombie ở ngoài, còn mình thì trốn trong phòng chờ hết giờ. Nhưng đây là nhiệm vụ đồng đội cần cùng nhau cố gắng, bị nhốt ở ngoài không chỉ có NPC mà còn có đồng đội.
Hắn thuộc phe ổn định, nhưng hắn càng là đội trưởng của StarEpoch.
Bạch Huyên Hách và Tô Tuấn Triết đến giờ vẫn chưa rõ sống chết, mấy người còn lại cũng đang trên đường chạy trốn, hắn không thể cứ đóng cửa mặc kệ thế sự.
Lại Vũ Đông mở hết tất cả cửa phòng trên đường đi, cuối cùng đặt hy vọng vào căn phòng cuối cùng. Đó là một văn phòng sạch sẽ rộng rãi, bên trong có sofa và bàn ghế làm việc.
Hắn lao thẳng vào trong, zombie bám sát theo sau.
【GG, không còn chỗ chạy rồi.】
【Khó quá, cũng không có bản đồ nữa.】
【Lần này ít NPC bình thường quá, chỉ có một tiến sĩ nghi là người bình thường, còn lại toàn là zombie NPC.】
【Lần đầu xem, không có hồi sinh hả?】
【Không có đâu, chỗ bọn tôi thuần tuý dựa vào sức người, không có mấy đạo cụ linh tinh hay mấy mạng đâu.】
【Đông của tôi đáng thương quá TT】
Lại Vũ Đông không cho rằng mình sẽ gục ngã ở đây.
Hắn kiểm tra từng phòng một chính là để chọn cách trốn thoát phù hợp nhất, ví dụ như tận dụng các chướng ngại vật.
Chỉ thấy thiếu niên tóc bạc vòng ra sau bàn làm việc, ngay lúc mọi người nghĩ rằng người chơi bị loại sắp xuất hiện, hắn liền đạp một chân lên ghế da văn phòng, tránh được bàn tay zombie vươn tới, rồi nhanh nhẹn d*ng ch*n bước lên mặt bàn, cuối cùng nhảy từ trên bàn xuống.
Tiếng “cạch” vang lên, hắn nhẹ nhàng tiếp đất, không ngoảnh đầu lại mà chạy thẳng ra cửa.
【Vãi!】
【Thế mà cũng thoát ra được á?】
【Về lý thuyết thì được, nhưng tốc độ phải đủ nhanh, không thì bị NPC chặn lại rồi.】
【Hình như cậu ấy không bị chạm vào.】
【NPC còn đứng hình mất một giây kìa.】
【k*ch th*ch quá! Vãi!】
【Thảo nào vừa nãy thà tốn thời gian cũng phải mở từng phòng một.】
【Đẹp trai đến mức tôi nói năng lộn xộn luôn rồi!】
【Tiểu Đông đỉnh quá huhuhu】
NPC bị pha xử lý này làm cho trở tay không kịp, dù anh ta phản ứng nhanh chóng quay người đuổi theo nhưng cũng không thể cứu vãn tình hình.
Lại Vũ Đông không chỉ trốn thoát mà còn không quên đóng cửa lại. Hắn dùng thân mình chặn chặt cánh cửa đang bị đập liên tục từ bên trong, sức của đối phương mạnh đến nỗi suýt nữa đẩy bật hắn ra.
Hắn ung dung lên tiếng: “Zombie không mở được cửa đúng không?”
Nhắc nhở NPC với tư cách người chơi game, chứ không phải đối thoại với zombie với tư cách con người.
Quả nhiên, vài giây sau tiếng đập cửa biến mất, mọi thứ trở lại yên tĩnh.
【Đỉnh! Lần đầu tiên xuất hiện người chơi tàn nhẫn nhốt cả NPC lại.】
【Cuộc đối thoại phá vỡ bức tường thứ tư!】
【Cậu ấy tên gì thế?】
【Mạnh mẽ yêu cầu cho quay lại lần nữa!】
【Khả năng ứng biến tốt quá!】
【Xin hãy chú ý đến visual kiêm đội trưởng duy nhất của nhóm nhỏ nhà chúng tôi - Lại Vũ Đông!】
Lại Vũ Đông thở phào nhẹ nhõm.
Dù quá trình chạy trốn kéo dài không quá mệt mỏi, nhưng đủ kinh hoàng và k*ch th*ch.
Hắn đang chuẩn bị liên lạc với đồng đội thì bộ đàm phát ra âm thanh như có vật nặng rơi xuống, tiếp theo là một giọng nói quen thuộc vang lên.
“Á á á á cứu mạng!!!”
Giây tiếp theo, đồng hồ thông minh kêu “ting” một tiếng, giọng nói thông báo tin mới nhất: “StarEpoch Khúc Hân Trình bị loại.”
【Thái tử băng hà!】
【Là đè trúng bộ đàm rồi.】
【Chết sớm siêu sinh sớm, loại sớm bớt đau khổ cũng là chuyện tốt.】
【Khúc Hân Trình, cậu cứ yên tâm ra đi nhé.】
Lại Vũ Đông: “Tình hình gì đây? Cậu ấy mới tách đội được một lúc mà.”