Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam

Chương 59


Cùng lúc đó, trong trường quay vang lên tiếng than thở, ai cũng không ngờ nhanh như vậy đã phải đối mặt với thực tế phũ phàng.

"Tôi tưởng sẽ không cho chúng ta xem xếp hạng chứ, không phải nói là kín cổng cao tường sao?"

"Kín là kín với cậu thôi, chứ không phải với cái bảng xếp hạng của cậu."

"Xong rồi xong rồi, phù hộ tôi ở trong top năm mươi lăm..."

"Đừng đừng đừng! Tôi còn chưa chuẩn bị tâm lý xong!"

Vừa dứt lời, tên và công ty của người cuối cùng hiện ra ở góc dưới bên phải, vẻ mặt của thí sinh đội sổ rõ ràng cứng đờ.

Người chung quanh nhỏ giọng an ủi cậu: "Không sao đâu, đây chỉ là độ nổi tiếng trước vòng thi thôi, công diễn lần một cố gắng lên, nhất định có thể thăng hạng."

Bảng xếp hạng lần lượt hiện ra không ngừng, lấp đầy trang này theo hình kim tự tháp, rồi đổi sang trang khác tiếp tục công bố từ góc dưới bên phải.

Hạng 80, La Phi Nhiên.

...

Hạng 64, Tằng Khải.

...

Hạng 60, Chu Thụy.

...

Những cái tên quen thuộc lần lượt xuất hiện, mãi vẫn không thấy ai trong phòng 707, cho đến khi—

Hạng 56, Lý Tự.

Hạng 55, Miura Yuki.

Hạng 54, Lương Chi Thịnh.

"Tôi không nhìn lầm chứ?" Lương Chi Thịnh không thể tin được dụi mắt.

Lại Vũ Đông nhất thời không biết nên kinh ngạc vì ba người ký túc xá 707 liên tiếp đứng sát nhau như số mệnh an bài, hay nên ngạc nhiên vì hắn vừa vặn dừng ngay ngưỡng bị loại vòng đầu.

Trước vòng công bố thứ tự đầu tiên, chỉ có 55 người đứng đầu mới được tham gia sân khấu công diễn thứ hai.

Thủ môn lại là chính hắn.

Lại Vũ Đông thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần hắn nỗ lực hơn một chút, thì lọt vào vòng sau cũng không phải việc không thể.

Điều duy nhất khiến hắn bất an là, thực lực của hắn không xứng với thứ hạng của hắn.

Hạng 55 cao quá rồi.

【Hạng 55? Thấp vậy??】

【Yuki chỉ có 55 thôi á?】

【Má ơi, có gian lận!】

Lại Vũ Đông: ?

So với việc hắn từng dự đoán bản thân bị loại ngay vòng đầu ở hạng 80 thì thế này còn cao hơn nhiều!

Lúc đó, khi thấy mấy bình luận chê hạng 80 là thấp, hắn còn nghĩ chắc họ chưa xem livestream, chỉ nhìn ngoại hình mà đánh giá. Nhưng giờ đến cả hạng 55 mà họ cũng cho là thấp? Không lẽ họ không rõ năng lực chuyên môn của hắn thế nào à?

Chẳng lẽ việc hắn từ lớp F lên lớp C đã vớt vát lại danh tiếng cho hắn?

【Yuki không có sẵn fan trước khi thi, thiệt thòi lắm】

【Không phải do không có fan đâu, mà là số đen tận mạng】

【Yuki được phát hiện quá trễ rồi】

【Không sao, Yuki lên hot search rồi, tập sau chắc chắn tăng hạng】

【Vàng thật thì không sợ lửa, trai đẹp thì kiểu gì cũng nổi】

Lại Vũ Đông: ???

Đen đủi thì hắn công nhận, nhưng mấy dòng bình luận khác là sao hắn xem không hiểu gì hết?

Hot search? Nổi tiếng?

Đừng nói với hắn là cái sân khấu đầu tiên hắn chỉ muốn chôn vùi đó lại lên hot search thật nhé!?

Thứ đó mà lên hot search thì cũng chẳng hút fan nổi đâu!

Lại Vũ Đông: 【Mấy cái bình luận đó là ý gì?】

Hệ thống: 【Hãy cùng chờ đón.】

Lại Vũ Đông: 【…】

Những lần trước hỏi mấy chuyện kiểu này, hệ thống đều đá sang chuyện khác khiến hắn muốn tăng xông. Lần này lại đột ngột chịu úp mở thừa nhận đúng là có nguyên nhân phía sau.

Hắn không mong chờ gì cả, hắn chỉ thấy sợ thôi.

Bảng xếp hạng nhanh chóng công bố đến những vị trí debut được chú ý.

Khoảnh khắc tên của Khúc Hân Trình và hạng 7 cùng xuất hiện, thực tập sinh đến từ công ty lớn kia thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.

Dù là hào quang công ty hay việc rớt từ lớp B xuống lớp C ở bài hát chủ đề, áp lực của cậu quá lớn.

Những thứ hạng mới lần lượt xuất hiện.

Hạng 6, Tô Tuấn Triết.

Hạng 5, Tống Nhan Hi.

Hạng 4, Triệu Diệc Phong.

Hạng 3, Giang Dương Phàm.

Hạng 2, Từ Án.

Hạng 1, Mạc Lê.

【Chỉ có hai người hoàn toàn vô danh lọt vào vị trí debut?】

【Ván này toàn cao thủ không đấy /châm điếu thuốc】

【5 người là hot mạng, 4 ca sĩ, 3 diễn viên, 2 ca sĩ chuyên nghiệp, 1 “gà quay lại thi”, nếu top 7 debut thì nhóm này tiêu rồi】

【Ca sĩ mạng khác với ca sĩ chuyên nghiệp mà】

【Khác biệt giữa lớp B và lớp A?】

【Cười chết, ai ngu mới tin vào độ nổi trước khi diễn】

【Chúc mừng Mạc Đế giành được vị trí số 1 đầu tiên!】

Những gì đám bình luận đang bàn tán chẳng liên quan gì đến hắn, Lại Vũ Đông ngừng để ý, cùng Lương Chi Thịnh chúc mừng Từ Án đạt được thành tích hạng hai.

Chỉ có Lý Tự là phản ứng chậm một nhịp mới cố nặn ra một nụ cười, từ khi bảng xếp hạng được công bố, cậu đã trông khá ủ rũ, vậy mà lại tưởng mình che giấu rất giỏi.

Buổi reaction kỳ đầu tiên kết thúc, tổ đạo diễn tuyên bố chiều mai sẽ quay tư liệu, thời gian cụ thể chờ thông báo trên phát thanh sau.

"Tốt quá, lại không phải dậy sớm." Lương Chi Thịnh là người vui nhất trong bốn người, "Nhân lúc đề tài công diễn chưa công bố, nghỉ ngơi vài ngày cho khỏe, sau này còn mệt hơn bây giờ nhiều."

Rời khỏi phòng chiếu không lâu, người bạn nhảy có cùng suy nghĩ gõ cửa phòng 707.

Chu Thụy lôi Lại Vũ Đông đang ngơ ngác từ trong ký túc xá ra, đứng ngoài hành lang ngó nghiêng xung quanh, xác định không có ai đi qua mới thần thần bí bí lấy ra thứ giấu trong áo khoác:

"Ăn mì gói khuya không?"

Lại Vũ Đông: "!"

Ăn cơm căn tin cả tuần liền, trời biết khi nhìn mấy món nhạt nhẽo đó hắn đã muốn khóc đến mức nào.

Hắn trịnh trọng tuyên bố: trong số tất cả thực tập sinh, địa vị của Chu Thụy trong lòng hắn chỉ đứng sau Tô Tuấn Triết — người đã dạy hắn nhảy.

“Coi như mừng chúng ta cùng được lên lớp, cũng mừng cậu lọt vào top 55. Mỗi người một ly mì gói.” Chu Thụy cười ngại ngùng. “Quan trọng nhất là cảm ơn cậu đã đồng ý tập cùng tôi. Nếu chỉ có một mình, chắc tôi không trụ nổi đến giờ đâu.”

“Không phải tôi kéo cậu.” Lại Vũ Đông ngập ngừng một chút, suy nghĩ rồi quyết định nói thật lòng: “Là vì cậu chịu nỗ lực, mà chúng ta lại ăn ý.”

Chu Thụy hơi ngẩn ra: "Cậu nói một câu dài ghê đó."

"..."

"Đùa cậu thôi hahaha! Đi, pha mì!"

"Tô Tuấn Triết đâu?"

“Tôi hỏi rồi, cậu ấy nhất quyết không ăn.”

Trên đường đến máy nước nóng ở cuối hành lang, Chu Thụy bỗng vỗ trán, nhớ ra quên lấy xúc xích. Cậu nhét hai ly mì tôm vào lòng Lại Vũ Đông, bảo mình lập tức quay lại.

Lại Vũ Đông ngẫm nghĩ một chút, quyết định tự đi lấy nước nóng. Mì gói cần vài phút để ngấm, tiết kiệm được chút thời gian chờ đợi vẫn hơn.

Trước đó rửa tay cái đã, nếu không xé gói gia vị không được vệ sinh cho lắm.

Nhưng khi Lại Vũ Đông bước vào nhà vệ sinh, hắn vô tình chứng kiến một màn khó xử.

Một thiếu niên với mái tóc đỏ rực chống hai tay lên bồn rửa mặt trước gương, cậu ta thất thần cúi đầu, vai khẽ run lên, tiếp theo đó là một tràng tiếng nức nở trầm thấp, kìm nén, như thể đang cố gắng hết sức để không khóc nhưng không thể ngăn nổi sự sụp đổ trong lòng.

Là bạn cùng phòng Lý Tự.

Lại Vũ Đông hơi khựng lại. Hắn biết rõ kiểu người có tính cách như thế này không nên hỏi thẳng ngay tại chỗ. Hắn đang định lặng lẽ quay đi thì đối phương lại đột ngột ngẩng đầu lên.

"..."

"..."

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

 

Bình Luận (0)
Comment