【Toàn là những chuyện Yuzuko từng trải qua hhhh】
【Yuzuko: Tôi chính là cái "đồng đội khác" đó】
【Triệu lão sư cũng từng cùng Yuki đi tìm Tằng Khải và La Phi Nhiên】
【Nhóm này dữ dằn dữ vậy luôn hả?】
Lại Vũ Đông thở dài trong lòng, không phải dữ mà là… khủng hoảng luôn ấy.
Buổi luyện tập kéo dài đến ba giờ rưỡi sáng, Chu Thụy sau khi kết thúc còn khóc nức nở, nói chắc mình không qua nổi vòng công diễn đầu tiên, trách bản thân chọn sai người, hại luôn người khác.
Lại Vũ Đông đã phải an ủi cả buổi mới làm cậu ấy bình tĩnh lại, nhưng tiết kiểm tra hôm nay khả năng cao lại đập nát tâm trạng của cậu.
Triệu Diệc Phong tiếp tục nói: "Còn nữa, nếu vì không giành được vị trí mình muốn mà giở trò trẻ con thì tôi khuyên là nên tập cho tốt cái phần hiện tại đi, quá kém, căn bản không xứng với mục tiêu của bản thân."
Anh chỉ thiếu điều đọc luôn số chứng minh thư của Tằng Khải ra thôi.
Tằng Khải bị nói đến mức không được tự nhiên, cố gắng nói gì đó để xoa dịu bầu không khí: "Tôi thấy mọi người hơi nóng vội rồi, một tuần chắc chắn học xong một bài hát, không cần phải lo lắng đến vậy, làm cho không khí luyện tập chẳng thoải mái gì cả."
La Phi Nhiên phụ họa: "Đúng vậy, chúng ta còn ba ngày nữa mà."
"Là chỉ còn ba ngày thôi." Chử Thiên Dịch lạnh lùng nói.
【Chu Thụy ơi sao cậu lại chọn bọn họ vậy? (hộc máu)】
【Nghi là kiếp trước bọn họ đã cứu mạng Chu Thụy】
【Hình như trước đó là Tằng Khải tìm Chu Thụy nói ai có quyền chọn người trước thì chọn đối phương, để khỏi bị bỏ lại không ai chọn】
【Ủa chớ Chu Thụy là học viên lớp B mà, sao mà bị bỏ lại được?】
【Tự quảng cáo bản thân là hàng ế ẩm + thấy Chu Thụy dễ nói chuyện, Tằng Khải chẳng phải còn muốn tranh vị trí center à, biết Chu Thụy không tranh không giành rất Phật hệ mà】
【Cảm ơn dưa nhỏ nhắc đến Chu Thụy, suýt nữa thì để Tằng Khải được như ý rồi】
"Biên đạo và đường đi đều dạy xong rồi, ba ngày dư sức mà." Tằng Khải chuyển mũi dùi, "Ngược lại là Chu Thụy và Miura..."
Lại Vũ Đông lặng lẽ ngẩng đầu, sau khi biết được sự thật từ bình luận, hắn đã chuẩn bị tâm lý để bị cố ý nhắm vào rồi.
Để hắn nghe xem sẽ có chuyện hoang đường gì.
"Hai người tiếp xúc với động tác biên đạo sớm nhất, quen thuộc hơn chúng tôi, kết quả mỗi ngày lại tập nhiều hơn chúng tôi mấy tiếng đồng hồ." Tằng Khải giải thích, "Không phải nói là không được tập nhiều, như Triệu Diệc Phong và Chử Thiên Dịch là vừa đủ, hai người tập khuya như vậy, không chỉ thiếu ngủ dẫn đến trạng thái không tốt, còn gây áp lực cho chúng tôi nữa. Chúng ta rõ ràng là một nhóm, hai người cứ ôm nhau như vậy thì không tốt cho mọi người."
【Phụt】
【Sao tôi không hiểu logic của Tằng Khải vậy】
【Không hiểu chứng tỏ bạn là người bình thường】
【Chắc kiểu như thi cử, ai ôn kỹ quá sẽ khiến người khác hoang mang?】
【Không hiểu được, trực tiếp loại luôn vòng đầu dùm cái, cảm ơn】
Lại Vũ Đông: "..."
Phải vắt óc mới nghĩ ra được cái lý do “trạng thái không tốt” này, cũng mệt cho cậu ghê.
Thà nói thẳng là ghét hắn còn hơn, bớt đi mấy cái vòng vo.
Màn trình diễn vượt trội của Triệu Diệc Phong khiến mọi người im lặng, nhưng không loại trừ khả năng có vài người đồng tình.
Là một trong những đối tượng bị "tố cáo", Lại Vũ Đông chủ động phá vỡ sự im lặng, đáp lại bằng một nụ cười lịch sự: "Ừ, cậu nói đều đúng."
Vì quá vô lý, hắn thật sự không nổi giận được.
Hắn quyết định coi đoạn trải nghiệm này như một nhiệm vụ phụ để vượt kiếp.
Vượt kiếp mà, thành công thì thăng tiên thôi.
Hệ thống: 【Ký chủ à, nhiệm vụ phụ đó không có trong hệ thống đâu.】
Lại Vũ Đông: 【Đã bảo đừng quản rồi.】
Cuộc nói chuyện trong nhóm kết thúc trong sự gượng gạo.
Cùng là kiểu phát biểu không thèm quan tâm đến hình tượng hay thiện cảm khán giả, Triệu Diệc Phong thì giúp cải thiện hình ảnh không mấy tốt ban đầu, còn Tằng Khải thì càng lúc càng trượt dốc.
May mà nhìn từ phản hồi luyện tập thì cũng có chút hiệu quả, nhóm hôm đó kéo dài tập tới tận mười một giờ đêm, trạng thái học cũng tốt lên, không còn ai lơ vơ như zombie đi vòng quanh trong phòng nữa.
Tình hình này duy trì được hai ngày. Ngày thứ ba, đến lượt tổng duyệt sân khấu.
Tất cả thực tập sinh ngồi xe buýt đến địa điểm ghi hình sân khấu công diễn. Ngoài việc kiểm tra lại tiến độ luyện tập của từng nhóm, họ còn phải làm quen với quy trình ngày hôm đó, vị trí di chuyển trên sân khấu và thiết kế sân khấu của nhóm mình.
Dưới sân khấu, nhóm A của tiết mục 《Peppermint》 và nhóm B của 《All Night》 ngồi cạnh nhau. Người ngồi sát mép ngoài là Lại Vũ Đông và Lương Chi Thịnh, vì thế hai người trở thành hàng xóm ghế.
Trong thời gian chờ đợi nhân viên chuẩn bị, Lương Chi Thịnh bắt chuyện: "Nhóm của các cậu thế nào rồi?"
Cậu là người hiểu rõ tình hình nhóm họ nhất trong phòng 707, vì hôm đó phòng luyện tập mà Tằng Khải chạy loạn chính là của nhóm này. Cậu ta từng cùng đám người nhóm A, B cười đùa nói chuyện cả buổi, cuối cùng bị Triệu Diệc Phong xách cổ lôi về.
"Tạm được." Lại Vũ Đông chỉ có thể đánh giá như vậy, "Còn các cậu?"
"Ổn cả rồi, giải quyết hết rồi."
Các thành viên nhóm Lương Chi Thịnh đều là người thẳng tính, hôm nay cãi nhau, mai làm hòa, giây trước bầu không khí còn căng thẳng như thể ai cũng quên mất mình đang ghi hình, giây sau đã nói chuyện, khoác vai nhau cười đùa như anh em ruột thịt, sự tương phản lớn đến mức khán giả không theo dõi toàn bộ buổi phát sóng trực tiếp cảm thấy mình đã bỏ lỡ ít nhất mười tập.