Giả Mạo Quả Phụ

Chương 1.2

Gần như cứ mỗi chưa tới 5 phút, trong phòng làm việc của Tổng giám đốc tiếng điện thoại sẽ vang lên.

Người đàn ông nhận điện thoại, mặc kệ đầu bên kia truyền đến tin tức khó giải quyết thế nào, trong thời gian ngắn nhất anh đều có thể dùng giọng nói tràn đầy uy nghi trầm thấp, cẩn thận mà thanh thoát nói ra cách giải quyết.

Không thể tưởng tượng nổi, cho dù vào thời điểm nào, tốc độ phê duyệt tài liệt của người đàn ông hoàn toàn không bị ảnh hưởng, tiếng lật trang giấy vang sào sạt, thỉnh thoảng bàn tay gõ lên máy vi tính, chọn đọc tài liệu đương án số liệu, chỉ thấy vốn công văn chất đống như núi, với sự chuyên tâm, thành thạo và tốc độ kinh người của người đàn ông đã nhanh chống giải quyết xong.

Từ đầu tới đuôi chân mày của anh cũng không nhíu một cái, thái độ thong thả ung dung, thong dong tự tại, giống như thích thú với sự bận rộn như vậy.

Người đàn ông này được ông trời ưu ái có khuôn mặt tuấn tú, ở dưới mày rậm là tròng mắt đen thâm thúy mà sắc sảo, ngũ quan anh tuấn, những đường cong hoàn mỹ tên khuôn mặt giống được điêu khắc, mặc dù cánh môi mím chặt có chứa mấy phần nghiêm túc, nhưng mà lại tự nhiên không tổn hao đến hơi thở quý tộc tự nhiên phát tán trong thân thể.

Anh luôn đem chính mình ở trạng thái sẳn sàng chiến đấu, nhẹ nhàng khoan khoái chỉnh tề làm cho người khác phải ghen tức, rất khó tưởng tượng trước khi anh còn mặc âu phục thủ công đắt giá không lâu, thì anh đã ngồi ở công trường hoang tàn cùng một đám bằng hữu lao đông nói xấu việc nhà, mà bây giờ, người đàn ông ngồi ngay ngắn trên bảo tọa (ngai vàng) của mình, nghiễm nhiên như vương giả tôn quý mệnh lệnh cho thế giới.

Anh là Lam Doãn Khang, Tổng giám đốc của tập đoàn xây dựng Thủy Lam, năm nay ba mươi tuổi, độc thân.

Kinh nghiệm yêu đương chỉ ở số —— lẻ.

Tốt nghiệp ở sở nghiên cứu kiến trúc ở đại học Columbia là một trong bốn học viên danh giá nhất. Năm ấy anh hai mươi bốn tuổi, còn là người mới trong ngành kiến trúc, nhưng chỉ trong vòng chưa đầy một tháng, đã đánh bại bậc thầy kiến trúc nổi tiếng thế giới, đoạt được giải thưởng lớn ở hiệp hội kiến trúc quốc tế hoàng gia Anh quốc, từ đó xây dựng sự nghiệp bằng tài năng.

Xuất thân từ gia tộc Lam thị là một trong bốn danh gia vọng tộc lớn đứng đầu ở Đài Loan, được phong là thiên chi kiêu tử (con trời), anh nhận cũng không thấy hổ thẹn.

Ông nội Lam từng là quan lớn làm người lãnh đạo ở phủ viện, mặc dù đã rời khỏi vòng chính trị, nhưng lực ảnh hưởng của Lam gia ở Đài Loan vẫn không thể khinh thường.

Cha Lam là kiến trúc sư tiếng tăm lừng lẫy, Mẹ Lam tính tình hiền thục là con gái một của công ty xây dựng Nghiệp Long, cuộc hôn nhân này đã tọa nên công ty xây dựng Thủy Lam, do nền tảng vững chắc vì thế mà Lam gia càng ngày càng phát triển

Năm ấy Hai mươi sáu tuổi, anh trở về nước tiếp nhận công ty xây dựng Thủy Lam, nhưng không hề hài lòng với tình trạng đang có, tích cực kinh doanh phát triển sự nghiệp xây dựng Thủy Lam ngày càng mở rộng, đồng thời với gia thế hoàn mỹ của cha mẹ, cũng làm cho công ty xây dựng Thủy Lam ngày càng vững chắc, trong giới doanh nghiệp trở thành nhà đầu tư mới.

Anh là một nhân tài kiến trúc, đồng thời cũng là thiên tài về buôn bán.

Nhưng anh tuyệt đối không phải là một người lãnh đạo hòa ái dễ gần, ít nhất với người đang bị phát đứng ở trong phòng làm việc như Lam Doãn Khiết thì là như thế.

Cặp đùi đẹp của Lam Doãn Khiết tưởng chừng sắp phá hư, đứng ở chỗ này đến phút thứ 2, gương mặt xinh đẹp của cô liền bắt đầu vặn vẹo.

Lưng của cô thẳng tắp, đôi tay dán thật chặt ở hai bên đùi, bụng co lại mông hơi nâng lên, mỗi hô hấp đều cẩn thận, rõ ràng là tháng mười hai, cả người cô lại toát cả mồ hôi.

Làm ơn, cũng không nghĩ xem cô mới bao nhiêu tuổi, anh trai lại bắt cô phạt đứng, tin tức này truyền ra ngoài, đại tiểu thư nhà họ Lam như cô còn mặt mũi nào nhìn người? Ôi, đôi chân chua xót đau đớn sắp muốn nổ tung!

Giờ phút này cô cực kỳ khó chịu, siêu cấp khó chịu, đầu óc như quay cuồng.

Tuy nàng không thoải mái, cũng không dám to gan lớn mật bỏ đi, chỉ có thể làm người vô dụng, đôi mắt đầy mong đợi nhìn vào người đàn ông duy nhất ở trong phòng, như nhìn ác ma——

“Anh.....”

Giọng nói vừa ngọt ngào vừa mềm mại chứa đầy tình cảm vô hạn, vì hy vọng có thể hấp dẫn sự chú ý của anh trai đang ngồi ở bàn làm việc.

Hiển nhiên kế sách này đối với anh trai mà nói là không có hiệu quả, anh đem công việc là quan trọng hơn, căn bản một cái liếc nhìn cũng không có, vẫn giữ nguyên tư thế tiếp tục làm việc, hoàn toàn không đếm xỉa đến sự tồn tại của cô.

Đáng ghét! Rõ ràng hai con mắt còn sắc bén hơn cả sấm, lại thà nhìn công việc, ánh mắt cũng không chịu bố thí một giây để nhìn em gái của mình.

Không thèm nhìn cô, coi cô như không khí phải hay không? Cô vừa lúc có thể thả lỏng. Lam Doãn Khiết buông lỏng bả vai, thân thể xiêu vẹo, vốn hai chân đứng thẳng bắt đầu bước ba bước tám để phân tán trọng tâm.

Ưmh, thoải mái......

Lúc cô đang mừng thầm, một cái quát khẻ không giận tự uy vang lên ——

“Đứng ngay ngắn cho anh!”

Bị dọa sợ, cơ thể của Lam Doãn Khiết lập tức đánh thẳng,hai mắt mỡ to đầy sợ hãi, làm bộ đáng thương nhìn anh trai cả người tràn đầy sát khí nguy hiểm.

Lam Doãn Khang bỏ xuống công việc trong tay, tròng mắt đen sắc bén lạnh lùng trừng em gái.

Cô nhóc này thật sự là bị làm hư rồi! Rõ ràng đã tốt nghiệp đại học, lại còn đối với tương lai của mình một chút ý tưởng cũng không có.

Vì không để cho cô trở thành một thiên kim vô dụng chỉ biết suốt ngày cà thẻ, hơn nữa còn phải học được cách phụ trách cuộc sống của mình, anh đặc biệt an bài cho cô vào xây dựng Thủy Lam làm việc. Ai biết được cô lại không hiểu được dụng tâm quan tâm chăm sóc của anh, trước sau đem nghiệp vụ bộ tài vụ, bộ tiêu thụ làm loạn thành một đoàn còn không nói, ngay cả hiện tại điều cô đến bộ tài nguyên làm phụ tá nhỏ, cô không biết học hỏi, cư nhiên trong thời gian làm việc lại tùy tiện sửa móng tay.

Quả thật hoang đường tới cực điểm!

Anh vô cùng tức giận, vừa về tới phòng làm việc liền dùng điện thoại nội bộ kêu cô tới đây.

Nếu là em trai, anh nhất định không nói hai lời đánh cho một trận, cố tình ba mẹ lại sinh ra cô em gái mềm mại, anh không thể đánh, chỉ có thể phạt đứng, nhưng mà đứng phía sau cánh cửa đóng kín, tránh cho đả thương lòng tự ái yếu ớt của cô, hazz.

Lam Doãn Khang còn không kịp khiển trách cái gì, bên ngoài phòng làm việc liền truyền đến tiếng gõ cửa. Chủ quản bộ nghiệp vụ đến báo cáo tình trạng tiêu thụ của các dự án, không thể làm gì khác hơn là tạm thời bỏ lại cô, anh tiếp tục bận rộn công việc.

“Vào đi.”

Đóng lại cách cửa phòng làm việc vừa mới mở ra, quản lý nghiệp vụ cung kính đi vào, nhìn thấy đại tiểu thư nhà họ Lam như học sinh tiểu học phạm sai lầm bị phạt đứng, lập tức đem kinh ngạc giấu ở trong lòng, làm bộ như không thấy, bắt đầu báo cáo của mình.

Lam Doãn Khang vừa nghe báo cáo, còn phải chuyên tâm giải quyết các phần tài liệu khẩn cấp, cố tình điện thoại trên bàn vang lên không ngừng......

“Tới đây nghe điện thoại!” Anh trầm giọng ra lệnh.

“Vâng” quản lý nghiệp vụ quản lý bước đến——

Ánh mắt biến thành lưỡi dao sắc bén, lập tức ngăn cản đông tác cùa quản lý nghiệp vụ. “Không phải cậu, là cô ấy.” Hắn đưa ra ngón tay thon dài, chỉ về hướng Lam Doãn Khiết đang đứng phạt.

Thật 囧! Bĩu môi, Lam Doãn Khiết chỉ đành phải tuân mệnh tiến lên. Dưới sụ uy hiếp của anh trai, cầm ống nghe lên, không cam tâm tình nguyện cô dùng giọng nói ngọt ngào trẻ trung nói: “Xin chào, phòng Tổng giám đốc của xây dựng Thủy Lam xin nghe......”

Thời gian từng giây từng phút trôi đi, rất nhiều người tới tới lui lui, Lam Doãn Khang loay hoay không có thời gian xử lý chuyện của em gái, Lam Doãn Khiết cũng liền đứng ở đó nhận tất cả các cuộc điện thoại suốt buổi chiều.

Thật vất vả năm phút đông hồ trước khi tan việc, Tổng giám đốc ngày kiếm bạc tỷ cuối cùng có thời gian đem hai con mắt nhìn vào hai chân sắp gãy của em gái.

“Biết lỗi của mình ở chổ nào không?” Lam Doãn Khang nghiêm mặt trầm giọng hỏi.

“...... Đi làm không thể sửa móng tay.” Chân của cô đau quá thật muốn khóc.

“Lần sau nếu để cho anh bắt được, em đến cửa chính của công ty phạt đứng! Đi ra ngoài đi, cùng mẹ nói anh hôm nay phải làm thêm, buổi tối không cần chờ anh về ăn cơm.”

Bởi vì lượng công việc quá nhiều, nên Lam Doãn Khang thường ở nhà trọ ở nội thành, Chủ nhật mới trở về Lam gia trò chuyện với mẹ để tỏ lòng hiếu tâm.

“Anh trai ——”

“Ở công ty phải kêu anh là Tổng Giám Đốc.” Anh lập tức điều chỉnh lại cách xưng hô của cô.

Lam Doãn Khiết khẽ thỡ dài, “Dạ, Tổng giám đốc. Xin hỏi Tổng giám đốc, hôm nay sao không thấy thư ký Lý?”

Cũng không biết tên thư ký Lý Đại Vĩ làm việc thế nào, ngay cả điện thoại cũng không nhận, làm hại cô phải nghe điện thoại liên tục suốt cả buổi chiều đến cả miệng đắng lưỡi khô, chuyện thứ nhất khi rời khỏi đây chính là tìm hắn tính sổ phát tiết nổi hận này.

Gương mặt điển trai của Lam Doãn Khang không được tự nhiên co rúm một chút. “Hắn nghỉ việc rồi.”

“Nghỉ việc? Không phải hôm qua hắn vẫn còn ở đây sao?”

“Ngày hôm qua thì vẫn còn, nhưng hôm nay hắn liền nghỉ việc rồi.” Lam Doãn Khang trả lời không rõ ràng.

Ngày hôm qua, trong căn phòng làm việc này xảy ra một chuyện vô cùng hoang đường, thư ký Lý Đại Vĩ rất được anh tin tưởng cứ nhiên không báo động trước tỏ tình với anh, hơn nữa còn thừa dịp bốn bề vắng lặng cố ý ép hôn anh.

Anh khiếp sợ không thôi!

Hiểu rõ nữ thư ký trẻ tuổi rất dễ nảy sinh tình cảm với cấp trên như anh sẽ rước lấy nhiều phiền phức không cần thiết, nên lúc đầu anh đã cố ý lựa chọn thư ký là nam, cứ nghĩ gần đã diệt trừ hậu hoạn, nhưng anh vạn lần không ngờ tới, ngàn chọn vạn chọn lại chọn nam thư ký đồng tính!

Tuy anh cũng không phải kỳ thị đồng tính, luôn tôn trọng giới tính cá nhân của mỗi người, nhưng lỗi của Lý Đại Vĩ ở đây là không nên hướng anh tỏ tình, lại càng không nên có ý đồ xâm phạm anh, anh không kết giao bạn gái cũng không đại biểu anh liền thích đàn ông. Mặc dù anh kịp thời ném tên Lý Đại Vĩ qua vai, kịp thời bảo vệ trong sạch, chỉ là Lý Đại Vĩ đã xúc phạm cấm kỵ của anh, không thích hợp tiếp tục làm việc nữa, anh chỉ có thể khai trừ hắn.

“Tại sao lại đột nhiên nhiên thế?” Lam Doãn Khiết nheo mắt lại quan sát anh trai, cảm giác chuyện không đơn giản như vậy.

“Mỗi người đều có kế hoạch cuộc sống của mình.” Ý nói không muốn tiếp tục đề tài này nữa.

“Vậy xin hỏi Tổng giám đốc, theo kế hoạch cuộc sống thì tới lúc nào thì ngài mới có bạn gái vậy?” Cô vẫn nghĩ không ra, dáng dấp của anh trai rất tốt, điều kiện mọi mặt đều hoàn hảo không chê vào đâu được, rõ ràng có một đống danh môn thục nữ mến mộ anh, thế tại sao anh vẫn chậm chạp không có bạn gái?

“Em nên dành thời gian quan tâm chuyện của mình nhiều hơn đi.” Sở trường của cô nhóc này chính là làm quá vấn để, vốn là chuyện không gì cũng sẽ bị cô làm thành chuyện lớn.

“Anh… sẽ không phải là thích đàn ông chứ?” Cô vẫn muốn hỏi điều này.

Lam Doãn Khang lập tức cho cô một ánh mắt cái cảnh cáo xem thường.”Lam Doãn Khiết, anh không phải đồng tính.”

“Vậy chính là có bệnh không tiện nói cho ai biết sao?” Lam Doãn Khiết chưa từ bỏ ý định hỏi tới.

“Nghe, anh không kết giao bạn gái, đơn giãn là bởi vì anh ghét phiền toái, một ngươi liền đủ làm cho anh nhức đầu rồi, anh không muốn tìm thêm một cô gái gây thêm phiền phức tới cho anh nữa! Em chỉ cần lo chuyện chính mình đi, chuyện của anh không cần em nhọc tâm.”

Đã thấy nhiều bạn bè bên cạnh có người yêu, Lam Doãn Khang sớm liền khắc sâu, yêu tuyệt đối là chuyện phiền toái nhất thế giới, còn nữa, ở trước mắt vị này chính là phiền toái trong phiền toái, phụ nữ mà gây sự là chuyện khó giải quyết như thế nào thì anh là người rõ ràng nhất.

Căn cứ vào những việc kể trên, thay vì yêu, anh thà bị lựa chọn công việc, ít nhất sự khiêu chiến của công việc sẽ mang lại cho anh cảm giác thành tựu cuồn cuộn không dứt, mà phụ nử, chỉ biết mang đến tầng tầng lớp lớp phiền phức.

Anh không phủ nhận thời gian ở nước ngoài du học, quả thật có quen mấy cô bạn gái trên gường, nhưng hai bên có chung quan điểm chỉ lên giường không nói chuyện tình cảm, kết thúc thì chào nhau một cái nói hẹn gặp lại, anh cảm thấy đó là quan hệ nam nữ lý tưởng.

Sau khi trở lại Đài Loan, bởi vì tập trung vào sự nghiệp, mặc dù thật lâu không có ôm phụ nữ, nhưng cảm giác ôm công việc cũng rất tốt, cho nên loại yêu đương phiền toái này thì miễn.

“Anh, anh thật sự nhàm chán, không bằng như thế này đi, em tới làm thư ký cho anh có được hay không?” Cô cũng thử một chút cảm giác khi làm thư ký, trong các bộ phim, tiểu thuyết thì thư ký luôn có sức quyến rũ đặc biệt hấp dẫn.

Sau đó để cho cô đem phòng làm việc của anh thành hỗn loạn một đoàn sao? Anh liếc xéo cô một cái. Hừ, không có cửa đâu!

“Làm thư ký cho anh thì miễn, ngược lại có một việc giao cho em.” Tránh cho cô rảnh rỗi đến bị khùng.

“Chuyện gì?”

“Lập tức tìm giúp anh thư ký mới.” Nếu cô ở phòng tài nguyên không có chuyện làm, nên đển cô đi làm vài chuyện nên làm. “Thư ký mới không chỉ có năng lực làm việc mạnh, còn phải là phụ nữ đã kết hôn, đối chiếu phúc lợi công ty quy định, lương một tháng sáu vạn khối.”

Nếu nam nữ chưa kết hôn đề không dựa vào được, Lam Doãn Khang không nghĩ ra còn ai có thể an toàn hơn phụ nữ đã kết hôn làm thư ký bên cạnh mình.

“Gì? Phụ nũ đã kết hôn ——” Lam Doãn Khiết hoài nghi mình nghe lầm.

“Đúng, phụ nữ đã kết hôn, cần phải lữa chọn cẩn thận, sau đó cuối cùng cho người đó đến phòng anh phỏng vấn. Anh cho em thời gian ba ngày, trong vòng ba ngày làm không xong thì em cứ chờ mặc trang phục hàng hiệu mà đến công trường làm em gái tạp vụ đi.

Ba ngày? “Nhưng......”

“Lam Doãn Khiết, ở công ty em chỉ có thể trả lời “dạ”, không muốn cũng phải trả lời “dạ”, khuyên em tốt nhất đừng nghĩ thừa nước đục thả câu, bởi vì này lần anh tuyệt đối nói được làm được. giờ thì em ra ngoài đi.”

“Anh, ba ngày quá ngắn!”

Lam Doãn Khang không nghe giải thích, đứng dậy đi vòng qua bàn làm việc, vẻ mặt không cảm xúc nắm lấy cổ áo của em gái, không chút nương tay mở cửa đẩy cô ra bên ngoài ——

Tiếp đó, phanh! Cửa chính phòng làm việc của Tổng giám đốc vững vàng đóng trước mặt Lam Doãn Khiết.

Cái gì đây chứ, tại sao anh trai của người khác là thiên sứ, còn anh trai của cô lại là ác ma? Lại có thể muốn đem em gái mềm mại như cô đây ném tới công trường!

Đã nói người dễ dàng cự tuyệt tình yêu thì tính tình dễ bị vặn vẹo mà, nhìn đi, anh trai cô chính là một ví dụ đẫm máu, người sáng suốt điều nhìn ra, bởi vì thiếu hụt tình yêu quá lâu nên sinh ra các di chứng sau này.

Không, cô phải nghĩ biện pháp kéo anh trai có suy nghỉ sai lệch về chánh đạo mới được. Cô dám nói, chỉ cần có tình yêu tưới mát, anh trai độc tài nhất định sẽ trở nên mềm mại, sẽ không còn cả ngày lẫn đêm gây khó dễ cho cô.

Nhưng là, nên tìm ai nói chuyện yêu đương với anh trai đây?!
Bình Luận (0)
Comment