Nếu Lữ Hậu không thể quyết, vậy Lưu Trường phải đi tìm Lưu Bang rồi
" A phụ tha mạng, đừng đem tên điên thích xé đệ tử làm thái phó
"Khi Lưu Trường khóc lóc, Lưu Bang ngây ra rất lâu, sau đó mới nghiêm mặt, vô cùng nghiêm túc nói:" Trường, trong Trường An chỉ có người này mới quản được ngươi, chỉ cần ngươi không trêu chọc ông ấy, vậy thì sẽ không sao cả
Nhưng một khi ngươi không nghe lời, cả trẫm cũng không cản được ông ấy, chỉ có thể gọi Phàn Khoái tới ngăn cản
""Phải gọi Phàn Khoái á? Đó là thứ người kinh khủng gì?"Lưu Trường tuyệt vọng rồi, nếu như vậy thì nó chỉ còn một sách lược mà thôi
"Phàn Khanh
Muội giúp huynh nghe ngóng vị thái phó này thế nào, xem xem tính cách ông ấy thế nào, thích cái gì
Phải rồi nghe ngóng xem có phải ông ấy từng xé xác đệ tử không?" Lưu Trường nhịn đau đem số tiền riêng ít ỏi tích góp được ra, chia cho Phàn Khanh một nửa:Phàn Khanh đương nhiên là đồng ý, sau đó nó tung tăng rời đi
"Di mẫu, huynh ấy bảo cháu ngóng xem vương thái phó tính cách, sở thích ra sao, còn bảo cháu hỏi có phải là ông ấy thích xé đệ tử không?" Phàn Khanh chớp chớp mắt, nhỏ giọng báo tin cho Lữ hậu:Lữ hậu căn dặn nó vài câu, rồi cười vui vẻ lấy đồ ăn vặt ra cho nó
Chỉ có thể nói rằng nha đầu này biết cách kiếm tiền, cưới về chắc chắn có thể trị gia
"Muội đã nghe ngóng rõ ràng rồi, vị thái phó này vóc dáng khôi ngô như Vũ Dương hầu, thời gian trước vì đệ tử không nghe lời mà nổi giận đánh chết sáu đứa
Phải rồi, ông ấy thích đọc sách, nhạc luật, lịch pháp, còn thích ăn
" Phàn Khanh về truyền tin dữ cho Lưu Trường như thế:Vị thái phó trong truyền thuyết kia rốt cuộc cũng tới
"Đệ tử bái kiến thái phó!!"Khi Lưu Trường cúi người hành đại lễ rất tiêu chuẩn, vị thái phó mới hơi sửng sốt, do dự chốc lát mới đỡ đứa bé này lên
Lưu Trường nghiêm mặt, trang trọng đứng trước mặt thái phó:" Đây là sách mà đệ tử sưu tầm được, rất nhiều sách bên ngoài không tìm thấy
"Cận thị đi lên, cẩn thận đưa sách cho vị thái phó kia, thái phó ôm sách, trên mặt quả nhiên có vẻ vui mừng
Lưu Trường nhìn trộm vị thái phó này, họ quả nhiên không lừa mình, vị thái phó này đúng là rất cao lớn, thể hình không khác Phàn Khoái là bao
Chỉ là trông ông ta ưa nhìn hơn Phàn Khoái nhiều lắm, béo tròn béo trắng, làn da còn mịn màng hơn cả nữ hài, trên khuôn mặt béo tốt mang nụ cười ôn hòa, làm ông ta rất đáng yêu, chẳng hung tàn chút nào
Nhưng nhớ tới tin đồn, Lưu Trường hơi chột dạ
Thái phó ôm sách trong lòng, lại nhìn đứa đệ tử ngoan ngoãn trước mặt, lòng rất vui
Tin đồn quả nhiên đều là lừa gạt
Trước khi mình tới đây từng nghe rất nhiều sự tích liên quan tới vị công tử này, ai cũng bảo nó ngang bướng khó bảo, làm sằng làm bậy, còn từng giết người, là vị hoàng tử duy nhất bị chiều hư, rất khó quản giáo
Nhưng hôm nay gặp mới biết đứa đệ tử này rất ngoan, rất đáng yêu, đồn đại đáng chết
Thái phó nhìn đứa bé ngoan ngoãn ấy lòng thương xót, còn chưa lớn đã bị bao người tạo tin đồn, nó thật đáng thương
Thái phó đưa tay ra bẹo má phính của Lưu Trường, cười khà khà:" Trước hi tới ta đã nghe người ta nói, công tử Trường ngoan ngoãn lễ phép
Hôm nay gặp quả nhiên không sai!"Nụ cười của Lưu Trường hơi cứng:" Đệ tử cũng nghe người ta nói, thái phó hiền hòa dễ gần, tính khí rất tốt, chưa từng nổi giận, nhân nghĩa làm gốc
"Sư đồ lần đầu gặp mặt, mồm đầy dối trá
"Ài, quá khen rồi
Nào, ngồi đi, giờ chúng ta bắt đầu lên lớp
""Vâng!""Trước kia ngươi học Hoàng Lão à?""À, đọc qua vài cuốn, không thể nói là học ạ
" Lưu Trường hiếm khi khiêm tốn được một lần:"Không sao, lễ pháp cùng dùng, các học phái đều có thể tham khảo ưu điểm của nhau
Đương nhiên cũng có khuyết điểm, ta nghiên cứu Nho gia, Nho gia cũng như vậy
Tiếp theo đây ta nói ưu khuyết của bách gia
"Thái phó cứ thế ngồi xuống, ông ta bắt đầu lớn tiếng nói tới khuyết điểm của Bách gia
Ông ta phê phán Bách gia không chút nể nang, đối với Nho gia cũng thế, mắng mỏ các học phái của Nho gia
Đương nhiên Hoàng lão cũng trong số đó, ông ta lên lớp khác với Cái công, Cái công dựa theo sách vở giảng giải nội dung cho mọi người, vị thái phó này không cần sách vở
Cái công giảng giải chỉ giới hạn trong đạo Hoàng Lão, vị thái phó này, nhắm vào một vấn đề nào đó có thể lấy tri thức các học phái giảng giải
Ông ta phê phán Bách gia, nhưng có vẻ không thù địch bách gia, ví như ông ta giảng cho Lưu Trường chỗ tương thông giữa Nho gia và Pháp gia, lúc nào cũng so sánh Hàn Phi và Tuân Tử, nói cho Lưu Trường ngơ cả người
Nơi bọn họ lên lớp lúc này ở ngay bên Thiên Lộc Các, hết cách, ai bảo Lưu Trường không có điện riêng, thái phó lại không thể tới Tiêu Phòng Điện dạy học
Tiết đầu tiên vừa kết thúc, Lưu Trường đang nghỉ ngơi, Cái công nghênh ngang đi vào
Thái phó vội đứng dậy tươi cười nhìn Cái công, Cái công hành lễ trước, thái phó vội đáp lễ
"Thì ra là Trương công, ta còn nghĩ rốt cuộc là ai tới cướp đệ tử của ta
""Cái công là thầy vỡ lòng của công tử, ta là phụ
""Không dám, không dám
"Cái công nói xong đột nhiên nghĩ ra cái gì, nhìn Lưu Trường ở bên, mắng:" Học cho tốt, đừng để sư tổ ngươi mất mặt
""Sư tổ?"Lưu Trường đần thối mặt, chả hiểu câu đó có ý gì, nhưng hai người kia không để ý tới đó, trò chuyện giao lưu học vấn "thân thiết hữu hảo", hai người càng nói càng kích động, Cái công mắng Nho gia sao chép học vấn Hoàng Lão, thái phó mắng Hoàng Lão không chịu tiến bộ
Hai người nói tới nóng máu, nghiến răng ken két, đốp chát liên hồi, không ai chịu thua
Lưu Trường rụt cổ lại, sợ bọn họ ngay một khắc sau đã đánh nhau
May mà hai người giao phong không tới mức động thủ, cả hai thở hổn hển, rời đi
"Sư phụ, người tựa hồ không thích Cái công?""Không phải, ta vô cùng tôn trọng Cái công, chẳng qua là tranh chấp ở mặt học vấn mà thôi
""Phải rồi, đệ tử còn chưa biết tên của lão sư
""Ta tên Trương Thương
"Lưu Trường chỉ thấy cái tên này rất quen, dường như đã nghe ở đâu rồi
Nhưng nó không dám hỏi nhiều
Nó chỉ biết rằng vị lão sư trông hết sức hiền hòa dễ gần này là một người rất có học vấn
"Trường, đã từng học qua số chưa?""Lão sư hơi bị coi thường
” Lưu Trường suýt lộ bản mặt thật, vội khiêm tốn:” À
Có hiểu chút ạ
""Được, vậy dạy ngươi cái này
"Lưu Trường rốt cuộc không nhịn được:" Lão sư, nếu nói học vấn Nho gia, đệ tử đích thực không bằng người khác, nhưng luận tới số học, tới nay đệ tử chưa từng gặp phải đối thủ!""Ồ, ngươi cũng thích số học à?"Trương Thương rất kích động, ông ta kéo tay Lưu Trường, vội vàng lấy mấy bản chép tay trong đống sách mình mang theo ra:" Nào, ngươi xem cái này đi, có hiểu không?"Lưu Trường xem rất chăm chú
"Nay có ruộng rộng 15 bước, đi dọc 16 bước, hỏi ruộng bao nhiêu? Đáp, một mẫu
""Lại có ruộng rộng 12 bước, đi dọc 14 bước, hỏi ruộng bao nhiêu? Đáp: Một trăm sáu mươi tám bước
""Chẳng qua dài và rộng rồi, có gì mà không hiểu
"Lưu Trường đọc liếc qua, vênh mặt nói:" Lão sư tùy tiện hỏi, nếu không đáp được, lão sư cứ xé đôi
""Hả?" Trương Thương ngớ ra, vẫn hỏi:" Có ruộng rộng 15 bước, đi dọc 20 bước, hỏi ruộng bao nhiêu?""300 bước!""Không tệ!"Trong mắt Trương Thương đầy tán thưởng, mặc dù câu hỏi rất đơn giản, nhưng ở độ tuổi của Lưu Trường có thể trả lời nhanh chóng như thế, thực sự đáng nể
Tiếp theo đó ông ta lại bảo Lưu Trường xem tiếp, Lưu Trường xem đề tiếp theo, quả nhiên là phép chia
Cực kỳ đơn giản
"Tiếp theo nữa là phân số, cách tính tỉ lệ, công thức thể tích, số âm cùng với phép tắc tính toán tăng giảm, còn có phương trình, định lý câu cổ
Mặc dù nói là không khó, nhưng những thứ này đều là số học ứng dụng, để tính toán ruộng, phân phối đất đai, lương thực ngũ cốc, đều liên quan tới vấn đề thực tế
Lưu Trường càng đọc càng quen :" Cửu chương toán pháp sao?"Tức thì Lưu Trường rốt cuộc cũng nhớ ra vị đại lão này là ai rồi