Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 165 - Chương 165: Hổ Con Ra Uy

Chương 165: Hổ con ra uy

Cổng thành Trường An, giáp sĩ canh ở đây nhìn thấy một đội quân vũ trang đầy đủ tới gần thì hoảng hồn, đang định hô to có địch thì một kỵ sĩ phóng nhanh tới hô to:" Bọn ta là thân binh Đường vương, Đương vương tới, còn không mau nghênh tiếp

"Đám thân binh hung thần ác sát hoàn toàn không coi mấy giáp sĩ trông cổng ra gì, mấy giáp sĩ nhìn vài lượt mới vui vẻ gọi:" Truân trưởng, đã lâu không gặp, bọn thuộc hạ mở cổng thành ngay

"" Ngu xuẩn, trước kia ta dạy các ngươi thế nào?""Dạ, xin lỗi truân trưởng, thuộc hạ đi bẩm báo giáo úy

"Đám thân binh của Lưu Trường đều là quan quân trung hạ tầng từ trong nam bắc quân, ai nấy đều có tước vị, còn giáp sĩ trong ngoài hoàng cung, đa phần là cấp dưới cũ của họ

An bài như thế không giống chuyện Chu Bột làm ra được, càng giống mưu thần xảo trá không muốn tiết lộ danh tính nhận mệnh lệnh của ai đó làm, sau đó chụp nồi đen lên đầu Chu Bột

Giáo úy cổng thành sau khi xác nhận thân phận của Lưu Trường tất nhiên là mở rộng cổng thành, Lưu Trường nghênh mặt đứng trên chiến xa, giáo úy và đám giáp sĩ đứng ở hai bên hành lễ

Lưu Trường ngạo nghễ đi qua giữa bọn họ

Nói thật, cảm giác đó đúng là rất sướng, chênh lệnh giữa có quân đội và không có quân đội, thực sự là quá lớn

Khi Lưu Trường dẫn thân binh vào Trường An, nó đi tới đâu, người người đều né tránh, tới ngay cả đám giáp sĩ tuần tra ngày ngày đuổi nó như vịt cũng không dám tới gần

Lưu Trường ở trên chiến xa nhìn thấy một tên giáp sĩ, đột nhiên quát:" Gọi tên kia tới cho quả nhân

"Tức khắc có giáp sĩ như hổ lang xông tới, giải giáp sĩ tuần tra tới trước mặt Lưu Trường, người kia không hiểu chuyện gì, ngơ ngác nhìn Đường vương

"Đúng, chính là ngươi, bình thường ngươi truy đuổi ta dữ nhất! Hôm nay quả nhân cũng chạy xe trong thành, sao ngươi không đuổi đi

"Giáp sĩ kia ngớ ngẩn đáp:" Thuộc hạ chỉ thực thi chức trách của mình

""Vốn ta định trói ngươi ném lên xe, để ngươi trải nghiệm một chút cảm thụ của quả nhân

Có điều bỏ đi, quả nhân là người rộng lượng, là bậc chủ quân nhân nghĩa, không bao giờ so đo với người khác

Sau này thấy quả nhân, ngươi vờ truy đuổi là được, không cần đuổi sát như thế đâu

""Đại vương, đó là chức trách của thuộc hạ, lần sau thấy đại vương, thuộc hạ vẫn đuổi

"Gặp tên ngốc cỡ này, Đường vương tài trí hơn ngươi tức hộc máu, phất tay mắng:" Cút mau! Cút!"Bọn họ tiếp tục lên lên đường, dựa theo chỉ dẫn của Lưu Trường, cứ thế tới thẳng trước phủ đệ Tào Tham

Lưu Bất Hại nhìn một cái, hỏi:" Đây có phải là phủ Tào tướng quân?""Đúng rồi, nhiều ngày không gặp, hôm nay vừa vặn

"Đám thân binh đi lên gõ cửa, hạ nhân Tào phủ còn chưa kịp đi ra mở thì đám thân binh đã đi vào rồi

Lưu Trường rời chiến xa, được Lưu Bất Hại tháp tùng, ngông nghênh đi vào trong phủ

Hạ nhân trong phủ đều bị đám giáp sĩ đẩy ra, dưới sự uy hiếp của họ, đám hạ nhân giận mà không dám nói

Sự huyên náo ngoài viện lạc mau chóng được Tào Tham chú ý

Ông ta đang định hỏi thì cửa bị đẩy ra, Lưu Trường đi vào, theo sau là giáp sĩ võ trang từ chân tới đầu, ai nấy ánh mắt hung dữ, tay cầm cung nỏ lên dây

Tào Tham không phải chỉ có một mình, bên cạnh ông ta còn có Trần Bình, Vương Lăng

Lúc này cả ba người đều ngẩng đầu lên, hồ nghi nhìn Đường vương, không biết phụng lệnh tới bắt mình hay là mưu phản

"Ồ, Trần hầu và Vương hầu cũng có ở đây à?" Lưu Trường hành lễ một cách qua loa rồi thoải mái ngồi trước mặt bọn họ:" Tào tướng, lâu ngày chưa tới bái kiến, hôm nay quả nhân rảnh rỗi dẫn người tới bái phỏng ngài

"Nhìn thấy thằng nhóc này huênh hoang như vậy, Tào Tham vẫn rất bình tĩnh, không nói một lời

"Gần đây Tào công luôn can thiệp vào chuyện nhà ta, đưa mấy huynh trưởng của ta đi, lại muốn a mẫu ta chuyện tới đại điện mới

Tào tướng thật chu đáo, sau khi a phụ giá băng, Tào tướng sợ trong hoàng cung trở nên lạnh lẽo, chuyên môn khiến nó náo nhiệt hơn chứ gì?"Tào Tham không nói không rằng, ngồi vuốt râu, Trần Bình cúi đầu, nhắm hai mắt, coi như không nghe thấy gì hết

Chỉ có Vương Lăng rất kích động, ông ta tức giận nói:" Ngươi thì hiểu cái gì, làm vậy là vì bệ

"Trần Bình kéo ông ta một cái, ông ta mới không nói tiếp nữa, chỉ hậm hực trong lòng

Lưu Trường cười phá lên, rút một cái nỏ tiễn từ thân binh bên cạnh, chơi đùa trong tay, vừa chơi vừa nói:" Quả nhân đương nhiên biết, các ngươi làm thế là vì huynh trưởng, cũng biết chuyện của hoàng gia là chuyện của thiên hạ

Có điều, trong đó có một vấn đề

""Vấn đề gì?" Vương Lăng trợn mắt hỏi:Phập!Lưu Trường bóp cò, mũi tên bay vút ra, cắm phập lên cái bàn trước mặt Tào Tham khiến cả ba giận nảy mình, nó thình lình quát lớn:" Người đưa ra quyết định phải là huynh trưởng của ta

Tào Tham, sao ngươi dám thay huynh trưởng ta ra lệnh? Dù ngươi có là trưởng bối của huynh ấy, ngươi cũng không được phép xem thường thiên tử

"Đối diện với tiếng rống giận giữ của Lưu Trường, ba vị đại thần đều trầm mặc

"Trong số quần thần, nếu có kẻ nào dám khinh thường bệ hạ, trên triều nghị ngang nhiên cắt lời bệ hạ, ta sẽ ghim mũi tên này vào cổ họng kẻ đó

""Nếu muốn diệt ta trước, bên cạnh ta chỉ có 500 người thôi, giết ta rồi, tự có Tề vương, Sở vương, Triệu vương tới Trường An phát tang cho ta

"Lưu Trường hung bạo nói

Tào Tham bấy giờ mới nói:" Thần hiểu rồi, thần sẽ quản thúc quần thần, sẽ không ai dám vô lễ với bệ hạ nữa

""Ừ

" Lưu Trường xoay người đi, phất tay một cái, thân binh tức thì đi theo nó, chuẩn bị rời đi

Mới đi được một nửa, Lưu Trường chợt dừng lại, nói tranh thủ thời cơ:" Còn nữa, sau này ta muốn phóng xe trong Trường An, ngươi không được quản

""Chuyện này không được, luật pháp nghiêm cấm phóng xe phong thành, Đương vương dù giết thần, thần cũng không theo

" Tào Tham rất kiên quyết:"Hừ!" Lưu Trường hừ lạnh, xoay người rời đi

Sau khi nó đi rồi, Vương Lăng vẫn chưa thả lỏng bàn tay nắm chặt trong ống tay áo, lẩm bẩm:" Tước phiên, tước phiên, không tước không được

Đường vương sớm muộn gì cũng phản

"Tào Tham rút mũi tên trước mặt ra, lắc đầu nói:" Không, Đường vương tuy ngang ngược, nhưng nó giống chúng ta, đều bảo vệ bệ hạ

Chỉ cần Đường vương còn ở Trường An, bệ hạ và thái hậu sẽ không hoàn toàn trở mặt, nó sẽ không mưu phản đâu

Bệ hạ lương thiện, thời gian qua chúng ta cũng nghĩ cách lập uy cho bệ hạ, chỉ là có người không coi ra gì

Vừa vặn dùng chuyện này cảnh cáo một phen

"Nói tới đó quay sang Trần Bình:" Trần hầu, việc này cần nhờ ông nghĩ cách

""Ừm

" Trần Bình gật đầu, chuyện kế mưu luôn do ông ta sắp đặt:Ra uy một phen ở phủ thừa tướng, Lưu Trường thấy chưa đã, dẫn đám thân binh dạo quanh Trường An, trả hết thù trước kia

Rốt cuộc nó cũng hiểu vì sao a mẫu và huynh trưởng không để mình tiếp xúc với thân binh rồi, chắc chắn là ghen tỵ với uy phong của mình

Có quân theo sau, ngay cả Tào Tham cũng phải nhường mình vài phần, ha ha ha ha ha

Lưu Trưởng ngửa đầu cười điên cuồng, ngày hôm nay thực sự quá hả dạ

Khi trời tối, Lưu Trường đành lưu luyến tiễn đám Lưu Bất Hại đi, để họ về nơi trú quân

Lúc nó vui vẻ nhảy chân sáo về Tiêu Phong Điện, thái hậu và thiên tử đều đang đợi nó, cả hai mặt mày nghiêm nghị, mỗi người đều cầm một cây gậy gỗ vỗ vỗ nhẹ vào tay trái, mắt đằng đằng sát khí

Lưu Trường nhìn họ một cái là biết hôm nay không thoát được một trận đòn rồi

Có điều kệ nó

Đáng rồi!

Bình Luận (0)
Comment