Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 295 - Chương 295: Chính Là Lo Cái Thứ Này Đó

Chương 295: Chính là lo cái thứ này đó

Thái học nói tới lúc này không phải là cơ cấu giáo dục thuần túy

Thái học có từ rất lâu rồi, từ bố chính, tế tự, học tập, triển khai các loại học tập, công năng đa dạng, không phải giới hạn ở lĩnh vực giáo dục

Mà thái học mà thái hậu muốn thiết lập không phải là cơ cấu đa công năng, càng không phải bồi dưỡng nhân tài, mà là nuôi chí sĩ thiên hạ

Bạo Tần không có khái niệm này, chỉ có quân công định đoạt hết, mà Đại Hán kế thừa chính sách Bạo Tần, trước kia cũng không có cơ cấu dưỡng sĩ

Những kẻ sĩ ở nước chư hầu được chư hầu vương trọng dụng, trung thành với nước chư hầu, giống như vị xá nhân không muốn tiết tên nào đó, thấy quân chủ của mình là chư hầu vương, không phải hoàng đế

Vấn đề của hắn không phải trường hợp đặc biệt, trong các nước chư hầu, không biết có bao nhiêu kẻ sĩ như thế, hô hào khẩu hiệu trung quân, muốn giúp chư hầu vương tạo phản

Cho nên thái hậu muốn kẻ sĩ thiên hạ đều tập trung ở Trường An, do triều đình tiến cử, đưa họ tới địa phương, thậm chí là các nước chư hầu

Như thế, đối tượng đầu tiên bọn họ trung thành tất nhiên là hoàng đế, tự nhận mình là thần tử Đại Hán chứ không phải là thần tử chư hầu

Bởi thế muốn phế bỏ dưỡng sĩ ở các nước chư hầu, do Trường An làm, làm thế vì đại nhất thống thực sự

Lưu Trường biết thế, nhưng khi lông dê của mình bị nhổ, y vẫn không kìm được:" A mẫu, nước Đường nghèo khổ, bách tính ăn chưa no, mặc chưa đủ! Nhân tài quản lý địa phương không nhiều, người còn đoạt đi

Bách tính nước Đường làm gì để mất lòng a mẫu?"Lữ hậu chẳng động lòng, nghiêm nghị nói:" Quan lại của con đủ nhiều rồi, nếu còn nuôi kẻ sĩ, sớm muộn cũng mang tới đại họa cho con

""Người Đường thật thà bổn phận, sao lại gây họa được ạ? A mẫu, không bằng phế chuyện dưỡng sĩ của các chư hầu khác, nước Sở dưỡng sĩ còn thịnh hành hơn nước Đường

Trọng phụ được xưng là môn khách ba nghìn, có danh Tín Lăng Quân của Đại Hán

Vì sao không phế học cung của nước Sở trước?"Lữ hậu đang định nói thì Phù Khâu Bá đã lên tiếng:" Đại vương nói cũng đúng, thái hậu, chuyện này cần bàn bạc nghiêm túc, sĩ là căn bản của quốc gia, không vội được

"Lữ hậu gật đầu, bấy giờ không bàn luận chuyện này nữa, quay sang nói yêu cầu với sĩ

"Trước đó ta bảo các nơi tiến cử lên người hiếu lễ chăm chỉ, ban thưởng cho họ, miễn cho họ khỏi lao dịch

Dưỡng sĩ, tất nhiên là phải nuôi những người có đạo đức, tới Trường An , vào thái học

"Khi ấy đã có chế độ sát cử cơ bản, nhưng chưa toàn diện như thời Hán Vũ Đế

Những đại hiền cùng thái hậu thương lượng chuyện này rất ôn hòa, chỉ là tới Thúc Tôn Thông, ông ta đột nhiên nói:" Có trung quân mới làm chuyện đạo đức, tôn sùng đại nhất thống, không phái nào như Nho gia, thái học nên triệu tập nhiều chí sĩ Nho gia, phái tới các nơi

"Những lời này của ông ta tất nhiên được các đại lão Nho gia tán đồng

Nhưng học giả các học phái khác không cho là vậy, lập tức có người mắng to:" Lời của Thúc Tôn Thông chỉ khiến người ta chê cười

"Hai bên tức tốc khai chiến, ngươi một câu ta một câu, mâu thuẫn tức thì trở nên kịch liệt

Lữ hậu suy tư nhìn cảnh này, nếu triệu tập kẻ sĩ các nhà tới, có lẽ tương lai thái học sẽ biến thành thế này

Lưu Trường ngáp dài, y không hứng thú với chuyện tranh phong học thuật, thừa lúc bọn họ cãi nhau tưng bừng, lén lút cáo biệt thái hậu chuồn đi

Vừa mới đi liền có người gọi y

Lưu Trường quay đầu nhìn, Phù Khâu Bá chống quải trượng từ trong điện đi ra

Đối với ông già này, Lưu Trường rất có hảo cảm, cười hì hì đi tới bên cạnh ông, đỡ đi ra ngoài:" Trọng phụ, người là đại hiền Nho gia, sao không ở lại trong điện phản bác Hoàng Lão?"Với tuổi của Phù Khâu Bá làm đại phụ của Lưu Trường cũng dư sức, đối diện với xưng hô của y, ông không hề giận, nháy mắt với Lưu Trường:" Thúc Tôn Thông rất xảo trá, ông ta nói câu ấy là để mọi người tranh chấp, khiến thái hậu nhìn ra mâu thuẫn trong đó

Lão hủ xen vào làm gì?""Ồ, trọng phụ không thù địch Hoàng Lão à? Trọng phụ là tiện nho của phái

Khụ khụ đại nho của phái nào?""Y phục chỉnh tề, sắc mặt nghiêm nghị, cả ngày ngậm miệng không nói, là tiện nho Tử Hạ đó

" Phù Khâu Bà cười, hết sức tự nhiên nói ra:Lưu Trường mừng rỡ:" Vậy người giống Loan Bố rồi, nhưng trọng phụ hơn hắn nhiều lắm, hắn không dám nói bản thân như thế

""Tuy cũng là Tử Hạ, nhưng khác biệt, họ lấy học thuyết Công Dương Cao làm chủ, bọn lão hủ lấy học thuyết Cốc Lương Xích làm gốc

""Ra là vậy, thụ giáo rồi!" Lưu Trường làm ra vẻ bừng tỉnh, cứ như là y hiểu thật vậy:"Đại vương, ngài ở nước Đường, triệu tập chí sĩ bách gia, cho họ tranh biện với nhau, đây là chuyện tốt

Nhưng suy xét của thái hậu cũng không sai

Lão hủ đi qua rất nhiều nơi, trong các nước chư hầu, đa phần chỉ biết vương mà không biết thiên tử

Bách tính còn đỡ, nếu kẻ sĩ mà cũng như thế, sớm muộn cũng sinh loạn

""Đại vương thần vũ, nay có đại vương tất nhiên không ai dám làm loạn, nhưng trăm năm sau thì sao?"Lưu Trường cau mày:" Ừm, quả nhân sẽ nghĩ thật kỹ

""Ha ha ha, lão hủ không lo đâu, đại vương là bậc thánh quân hiền huệ, nhất định có thể đưa ra quyết định chính xác

"Lưu Trường cười ngốc nghếch, nắm chặt tay Phù Khâu Bá:" Trọng phụ, trước đó có người nói với quả nhân về sự hiền đức của người, quả nhân còn không tin, nay xem ra trọng phụ thực sự là người hiền đức! Liệu có thể tới nước Đường không?"Phù Khâu Bá vuốt râu:" Lão hủ muốn đến nước Đường lắm, nghe nói dê nước Đường rất ngon

"Hai người cười vui vẻ rời hoàng cung, mấy xá nhân đang nóng ruột chờ đợi, bọn họ rất lo đại vương vô lễ với những đại hiền kia

Thế mà lúc này thấy một già một trẻ thân thiết, đều kinh ngạc, Loan Bố vừa nhìn rõ ông già kia thì biến sắc mặt, vội tới bái kiến, những xá nhân khác rối rít theo sau

Tiễn Phù Khâu Bá đi rồi, Lưu Trường nhìn theo mãi cảm khái:' Trong số đại nho mà quả nhân gặp được, chỉ có người này là hiền năng

"Mấy xá nhân nhìn nhau, lần đầu thấy đại vương khen một người như vậy

"Đại vương, thái hậu triệu tập người có chuyện gì vậy ạ?""Nói muốn phế học cung nước Đường, không cho chư hầu dưỡng sĩ, chỉ Trường An được phép

Ôi, không cho nước Đường dưỡng sĩ, nước Đường ta vốn không đủ nhân tài, sau càng không có người để dùng rồi

" Lưu Trường nói tới đó xua tay:" Về phủ trước, chuyện này nhất định phải nghĩ ra biện pháp hợp lý

"Quay về Đường phủ, Lưu Trường bắt đầu cùng mọi người thảo luận chuyện này

Mấy xá nhân đều trầm tư, Triệu Bình nói đầu tiên:" Đại vương, thực ra chuyện này chính là triều đình muốn biến nhân tài thiên hạ thành nhân tài Đại Hán

Nước Tần lấy quân công tuyển quan lại, nhưng giờ không có nhiều kẻ địch như thời đó

Đại Hán cũng không thể viễn chinh Hung Nô Nam Việt, nên chỉ có thể phòng thủ quan sát tình thế

Người Triệu đời đời làm quan ở Triệu, mà không biết Hán, người Tề ở Tề phò tá vương mà không biết tới thiên tử

""Đây là tình huống mà thái hậu muốn thay đổi, cũng là điều nên thay đổi, tuy không có lợi cho nước chư hầu nhưng có lợi cho Đại Hán, đại vương có thể đi đầu làm việc này

"Học cung lúc này không phải giáo dục nhân tài mà là tập trung nhân tài làm quan lại dự bị mà thôi, Tắc Hạ học cung là một điển hình trong đó

Thái hậu muốn cấm chỉ địa phương nuôi dưỡng những quan lại dự bị này, đưa hết về Trường An, để họ thành quan lại dự bị cho Đại Hán

"Không được! Chuyện này sẽ làm nước Đường thất thoát nhân tài, sau này nước Đường mở rộng lãnh thổ, chẳng lẽ không cần kẻ sĩ?" Lưu Trường phản bác trước tiên, căm phẫn nhìn Triệu Bình:" Ngươi ăn bổng lộc của đại vương, vì sao lại làm chuyện bất lợi cho Đại Đường?"Triệu Bình lần này không cãi nhau với Trương Bất Nghi, bình tĩnh chỉ hắn, nói với Lưu Trường:" Đại vương thấy rồi chứ thái hậu lo lắng chính là tình huống này xuất hiện

"

Bình Luận (0)
Comment