"Học lâu như thế vì sao hỏi cái gì cũng không biết?" Hàn Tín phẫn nộ chất vấn:Lưu Trường ủy khuất:" Sư phụ hỏi cái gì đã dạy ấy, người toàn hỏi thứ chưa dạy, làm sao đệ tử biết?""Chẳng lẽ tương lai ngươi đi chính chiến cũng lật binh pháp ra xem, hoặc là phái người hỏi ta à? Kẻ địch sẽ tới tấn công theo tri thức ngươi biết, tránh chỗ ngươi không biết à?"Lưu Trường cúi gục mặt rầu rĩ, theo Hàn Tín học binh pháp bao lâu như thế, sao mình chẳng tiến bộ gì cả? Y học kiếm pháp cũng rất lâu, nay ngay cả Quý Bố muốn hạ y cũng không dễ, học cái binh pháp này, bất kể học thế nào, Hàn Tín luôn thắng y dễ dàng
"Sư phụ, liệu có khả năng không phải vì đệ tử ngốc mà vì sư phụ quá lợi hại không?""Ha, trình độ của ngươi đặt ở trong quân chỉ tới đô bá thôi, đừng nói Mạo Đốn, lấy bừa một người trong bắc quân cũng có thể dễ dàng đánh bại ngươi
" Hàn Tín nói chẳng nể nang gì hết:Lưu Trường thở dài, trông chán nản
"Kẻ làm tướng, một sai lầm nho nhỏ cũng có thể hiến toàn quân bị diệt
Năm xưa Triệu Quát vì lỗi của một mình mình mà chôn vùi thập vạn quân, không thể không cẩn thận
Nay ngươi học nhiều thêm một chút, sau này bớt phải trả giá
Ngươi sắp rời Trường An rồi, nhân lúc còn có thể theo ta học thì học cho nghiêm túc
Ra ngoài kia đừng làm mất mặt ta
"Lưu Trường ngẩng đầu lên, kiên định nói:" Nhất định không, sư phụ, đệ tử đã đón người nhà của sư phụ tới nước Đường
Đệ tử sẽ không để sư phụ ở lại Trường An một mình, nhất định đưa sư phụ đi
"Hàn Tín cười nhạt:" Vậy ngươi cũng khỏi đi, nếu ngươi đưa ta đi, dù là thái hậu cũng sẽ ăn không ngon, ngủ không yên
"Lưu Trường tin tưởng:" Sẽ có cách
"Hàn Tín không đáp, ông ta sở dĩ còn sống là vì còn tác dụng, thái hậu một mặt để ông ta dạy bảo Lưu Trường, mặt khác cũng là để trần nhiếp quần thần
Có điều nay quần thần hoàn toàn phục tùng, Lưu Trường lại sắp rời Trường An, ông ta không còn tác dụng gì nữa rồi, thái hậu dứt khoát không giữ ông ta lại cho hậu nhân giải quyết
Hàn Tín hiểu rõ điều ấy
Buổi học kết thúc, Lưu Trường đứng dậy sai xá nhân mang một cái hộp vào, đặt trước mặt Hàn Tín:" Sư phụ, cái này đệ tử tự làm đấy, mai đệ tử tới
"Lưu Trường đi rồi, Hàn Tín mới mở ra xem, bên trong là một cái mũ, một cái mũ Sở chế tác vô cùng thô thiển, ông ta ném ngay sang bên:" Thằng nhãi này toàn làm những chuyện vô nghĩa
”Mắng rất lâu Hàn Tín lại nhặt cái mũ lên, nhìn trái phải, lén lút đội lên đầu
"Đại vương, nếu thực sự rời Trường An, vậy phải xử lý tốt chuyện của Hoài Âm Hầu
" Trương Bất Nghi đánh xe, cố ý bỏ những người kia lại một quãng rồi nói:Lưu Trường gật đầu:" Ta biết, ta đi một cái là sư phụ chết, đúng không? Trương Bất Nghi, ngươi có cách nào đưa sư phụ ta đi theo không?""Đại vương, thần luôn quan sát phủ Hoài Âm Hầu, thái hậu trừ phái hơn 40 giúp sĩ, còn có ở trong nhà đối diện, thường xuyên có người nhìn trộm
Trước cửa luôn có bách tính đi qua, nhìn thấy giáp sĩ mà không sợ, bọn họ đều là người giám sát Hoài Âm hầu
"Nếu đại vương muốn cứu Hoài Âm hầu, cầu xin thái hậu cũng vô ích, cách tốt nhất là phóng hỏa đốt phủ, giết Hoài Âm hầu bên trong
Ông ấy chết rồi là có thể theo đại vương tới nước Đường
"Lưu Trường cau mày:" Giả chết à, a mẫu ta coi trọng sư phụ như vậy, sao mà làm được?""Thần nguyện vì đại vương làm việc này, nếu không thành, thần nói do Trần Bình sai phái, tuyệt không liên lụy tới đại vương
" Trương Bất Nghi nói chắc nịch:"Không vội, để quả nhân nghĩ thêm đã
""Đại vương, chuyện này không thể chần chừ, Hoài Âm hầu là anh kiệt hiếm có trong thiên hạ, nếu có ông ấy thống soái sĩ tốt nước Đường, thiên hạ còn ai chống được? Huống hồ thần nghe lời thường này của Hoài Âm hầu cũng có ý muốn đi theo phò tá đại vương
Nếu không phải có giáp sĩ ngăn cản, thần cũng muốn bái kiến Hoài Âm hầu, hỏi ông ấy đạo lý làm vài việc
""Ặc, ngươi không nên hỏi đạo lý ông ấy, hỏi quân sự còn được, chứ phương diện khác thì thôi
"Hai người đang nói chuyện thì đám Loan Bố đã đuổi kịp bọn họ
"Trương Bất Nghi, ngươi cố ý bỏ lại bọn ta, lại xúi bẩy đại vương làm chuyện ác gì?" Triệu Bình thở hồng hộc chất vấn, một ông già chạy bộ đuổi theo xe, đúng là làm khó ông ta rồi:"Ta đang thương lượng với đại vương, làm sao diệt trừ kẻ bất trung
"Đám xá nhân lại cãi nhau, Lưu Trường chuẩn bị chuồn, nhưng Giả Nghị luôn ở bên y, vừa thấy Lưu Trường có hành động lạ là hét lên:" Đại vương chuẩn bị chạy! Đại vương chuẩn bị chạy
"Đám xá nhân lập tức ngừng tranh cãi, bao vây Lưu Trường, Lưu Trường khó chịu trừng mắt với Giả Nghị:" Quả nhân chỉ định hoạt động gân cốt mà thôi!"Loan Bố cười ha hả vỗ vai Giả Nghị:" Ngươi làm tốt lắm, sau này lúc nào cũng phải bám sát đại vương, một khi có hành động bất thường là lập tức hô lớn
"Giả Nghị cười gật đầu, làm xá nhân lâu như thế, lần đầu tiên hắn được đồng liêu thừa nhận
Có máy cảnh báo hình người ở bên như vậy, Lưu Trường muốn chạy cũng không được
Lưu Trường về phủ định triệu kiến quần hiền, không ngờ có cận thị đợi từ trước
"Đại vương, thái hậu mở tiệc mời quần hiền, xin đại nhân mau tới
""Hả, a mẫu mở tiệc đãi quần hiền của quả nhân à?"Đại vương thật dám nghĩ, cận thị đổ mồ hôi:" Không ạ, là Phù Khâu Bá, Mao Hanh, Thúc Tôn Thông, Thân Bồi Công, Lỗ Mục Sinh, Trâu Dương, Bạch Sinh
""Hừ, đám đó sao xứng gọi là quần hiền chứ? Không đi! Quả nhân muốn triệu kiến quần hiền thật sự
Cận thị khóc không ra nước mắt:" Đại vương, thái hậu thực sự có chuyện muốn thương lượng với ngài
"Lưu Trường hết cách, đành quay về hoàng cung
Trên đường đi Loan Bố và Giả Nghị lo nát lòng, mỗi người một câu nhắc nhở:" Đại vương, những người này đều là danh sĩ có học vấn, ngàn vạn lần đừng vô lễ với họ
Đại vương đừng nói gì cả, chỉ cần gật hoặc lắc
Ngàn vạn lần đừng nói gì
""Biết rồi! Biết rồi!" Lưu Trường bực mình:Khi Lưu Trường đi vào Tiêu Phòng Điện thì trừ Thúc Tôn Thông ra y không quen một ai, chỉ từng gặp qua ông già sáng nay tới Tiêu Phòng Điện, y ngoan ngoãn bái kiến thái hậu, lại bái kiến ông già kia, rồi mới ngồi vào chỗ của mình
Thái hậu có vẻ rất khách khí với những người này, nói:" Đây là đại hiền quốc gia, con có thể dùng sư lễ để bái
""Con học văn với Cái công, học Nho cùng Trương công, học xạ với Quán hầu, học đánh xe Hạ Hầu tướng quân, học binh cùng Hoài Âm hầu, những người này có thể ngồi ngang hàng với những lão sư của con không?"Mọi người sửng sốt, ông già ngồi trên cùng cười gật gù:" Đúng là thế, nếu gặp phải người hiền năng nên coi như thầy, vậy gặp được lão sư của mình thì nên dùng lễ gì, đại vương nói đúng
"Lưu Trường mừng rỡ, ông già này có vẻ không tệ, hỏi:" Dám hỏi lão trượng là vị đại hiền nào?""Phù Khâu Bá bái kiến đại vương
""Ái dà, té ra là Phù Khâu công, nếu biết trước là ngài, ta đúng là phải dùng sư lễ bái kiến
""Không dám, không dám, lão hủ đã đọc sách của đại vương, lý giải của đại vương về số làm lão hủ vô cùng kính phục
Người hiểu biết hơn là thầy, lão hủ lấy sư lễ bài kiến đại vương cũng không có gì không đúng
"Một già một trẻ vậy mà trò chuyện hết sức hài hòa
Thúc Tôn Thông hoang mang nhìn bọn họ, tiến triển này không đúng, cùng là Nho gia, sao đại vương phân biệt đối xử như thế?Phù Khâu Bá vuốt râu, nói với tả hữu:" Trước khi ta tới Trường An, nghe nhiều người nói, Đường vương vô lễ! Nay xem ra chỉ là lời tiểu nhân đố kỵ thôi!""Đúng, đúng, đúng!" Lưu Trường mừng lắm, vỗ đùi nói:" Quả nhân sao không gặp ngài sớm hơn? Nào nào, mời ngồi bên cạnh ta
"Lữ hậu nghiêm mặt, cắt ngang lời Lưu Trường:" Trường, lần này ta bảo con tới đây là có chuyện thương lượng
""A mẫu
À thái hậu sai bảo
"Lữ hậu bấy giờ mới nói:" Ta biết con lập học cung ở nước Đường, triệu tập đại hiền các nơi, để sĩ tử tới cầu học
Ta muốn lập thái học ở Trường An, con thấy sao?""Rất tốt ạ
""Lại triệu tập hiền tài thiên hạ, tập trung sở trường bách gia để dạy học
""Nên làm như thế
"" Để sĩ tử các nước đều tới Trường An học, học thành tài rồi liền cấp cho quan chức
""Quá tốt rồi, như vậy có thể khiến thiên hạ một lòng, chỉ cần các sĩ tử lòng hướng về Đại Hán, vậy không sợ địa phương có biến nữa
""Ừ, bởi thế ta quyết định phế trừ tư học địa phương, bao gồm nước Đường, triệu tập đại hiền bách gia trong học cung tới Trường An
""A mẫu hồ đồ rồi, vạn vạn lần không thể
" Lưu Trường tức giận kêu lên: