Không chỉ Giả Nghị nghĩ thế, gần như tất cả mọi người đều không thể hiểu suy nghĩ của Triệu Đà
Trong Đường vương phủ, các xá nhân tranh cãi kịch liệt
"Triệu Đà là cái thứ gì mà xứng chủ ta tới bái kiến? Hắn phải dẫn dê tới đây bái kiến
" Trương Bất Nghi nổi giận, trong mắt hắn, Triệu Đà làm thế là coi khinh quân vương nhà mình:" Nếu hắn nhất định muốn đại vương tới, đại vương dẫn quân Sở Ngô tới Nam Việt bái phỏng!"Những người khác không quá khích như hắn, nhưng đều thấy chuyện này là không thể được
Loan Bố nghiêm túc nói:" Tuy Triệu Đà đã quy thuận, nhưng đó là danh nghĩa, thực tế hắn là kẻ địch của Đại Hán, đại vương tuyệt đối không thể mạo hiểm
"Triệu Bình nói không được tự nhiên cho lắm:" Trương Bất Nghi
Nói đúng
Thực sự không thể tới Nam Việt, một mặt là không thể xác định Triệu Đà có ý xấu không, mặt khác đại vương là hiền trưởng tông thất, sao có thể đi bái kiến dị vương
"Trương Bất Nghi liếc ông ta:" Biết ông lâu thế rồi, té ra ông cũng biết nói tiếng người
"Triệu Bình hừ lạnh, không thèm để ý tới hắn
Quý Bố hơi trầm ngâm:" Nhưng mà ta không hiểu, Triệu Đà không phải người ngu xuẩn, sao lại làm chuyện như vậy? Ông ta thừa biết đại vương sẽ không tới nước Nam Việt, sao còn phái sứ giả tới mời?"Giả Nghị nói:" Nghe nói người này tuổi cao chắc không được như xưa nữa
Lưu Trường vuốt cằm, cũng suy nghĩ chuyện này:" Có lẽ nên gặp sứ thần của ông ta, xem xem họ rốt cuộc có ý gì
"Loan Bố vội nói:" Đại vương, chuyện này không thể lỗ mãng, Triệu Đà bản tính xảo trá, không được tin theo
Chỉ sợ sứ giả dùng lời khích đại vương
"Lưu Trường khinh thường:" Quả nhân không phải Như Ý, sao có thể bị khích
"Trương Bất Nghi kiến nghị:" Đại vương, hay là bắt sứ giả thẩm vấn mục đích của Triệu Đà
""Không được
" Loan Bố phản đối:" Cường địch của Đại Hán ở phương bắc, Triệu Đà không có ý đồ mở rộng, chỉ muốn bảo toàn đất đai của mình
Người như thế không phải uy hiếp của Đại Hán, cứ để ông ta làm bừa trong nước, đợi Đại Hán giải quyết xong cường địch có thể ra tay với ông ta, hoàn toàn không cần vội
""Huống hồ Nam Việt là chốn man di hoang vu, nay Triệu Đà đang tiến hành giáo hóa ở đó, tương lai Đại Hán thu hồi Nam Việt cũng đỡ tốn công hơn
"Câu này của Loan Bố không sai, trên lịch sử, hai vùng Lưỡng Quảng hoàn toàn nhập vào vòng tròn văn hóa Hoa Hạ, chính là nhờ vị Nam Việt Vương này đã có cống hiến cực lớn với vùng đông nam
Nam Việt không dễ đánh, nhưng Nam Việt không thể dễ dàng tấn công Đại Hán, uy hiếp với Đại Hán kém xa Hung Nô
Khi Lưu Trường về tới hoàng cung, thái hậu đang cùng vài đại thần bàn bạc việc này, thái độ của bọn họ giống nhau, không được
Lữ hậu trông có vẻ rất tức giận, nghiêm nghị nói:" Tên gian tặc Triệu Đà, căn bản không có ý quy thuận, hắn phái người mời Đường vương tới Nam Việt, chẳng qua là muốn kiếm cớ để lại phản thôi, tên gian tặc này, không thể không trừ
""A mẫu nói muốn trừ tên gian tặc nào thế?" Lưu Trường cười đi vào, thoải mái hỏi, hỏi xong còn nhìn Trần Bình:Điều này làm Trần Bình rất khó chịu, luôn cảm giác thằng nhãi này có ý ám chỉ
Lữ hậu quay sang Chu Bột:" Nếu cần thảo phản Nam Việt, ngươi cần bao nhiêu binh lực?"Chu Bột trầm tư rất lâu mới nói:" Cần vùng Ngô Sở công bố lao dịch, sai dân mở đường, rồi chiêu mộ bốn mươi vạn sĩ tốt mới có thể xuất chiến
"Lữ hậu nổi nóng mắng:" Năm xưa Trần Hi gây loạn, tổng cộng quân đội thảo phạt chỉ có mười vạn, chẳng lẽ thế lực của Triệu Đà mạnh hơn Trần Hi nhiều như thế? Ngươi có hiểu cầm binh không?"Chu Bột đành nói:" Thái hậu, Nam Việt địa hình phức tạp, khác xa phương bắc
Nếu dùng sĩ tốt phương bắc khó mà thích ứng được, binh sĩ phương nam lại không phải quân bách chiến như phương bắc
Huống hồ Nam Việt khắp nơi là rừng sâu, có chỗ mà lui, bọn chúng chỉ cần lui vào trong núi là không cách nào diệt được
""Bởi thế cần lượng lớn sĩ tốt phương nam, tiến từng bước một, ăn mòn từng bước một mới hoàn toàn tiêu diệt Nam Việt
"Thế nhưng Lữ hậu không tin những lời này, nói cho cùng là vì bà không tin đám Chu Bột, Lưu Doanh luôn tin đại thần của mình một cách vô điều kiện, Lữ hậu ngược lại luôn hoài nghi đại thần
Đúng lúc này tướng quân Quách Mông đứng dậy hùng hồn nói:" Chỉ cần mười vạn nhân mã, thần có thể bắt sống Triệu Đà, đưa tới trước mặt thái hậu
"Lữ hậu đang định nói thì Lưu Trường ở bên cười lớn
Quách Mông hiện là thái úy cau mày:" Thần và đại vương chưa từng có xích mích, xưa nay luôn kính trọng, vì sao đại vương cười nhạo thần?"Lưu Trường nói:" Không phải cười nhạo tướng quân, chỉ là nghĩ tới một chuyện thú vị thôi
""Trường, con đừng chen ngang
" Lữ hậu không vui mắng:Lưu Trường lắc đầu:" Cái công từng bảo con nghiên cứu sử, ông ấy nói với con một chuyện
Nam xưa Tần vương muốn thôn tính nước Sở, liền hỏi tướng quân Vương Tiễn, Vương Tiễn nói cần 60 vạn người, tướng quân trẻ Lý Tín nói 20 vạn là đủ rồi
Tần vương liền phong Lý Tín làm tướng quân, tức thì nước Tần gặp chiến bại chưa từng có
Bảo sao Cái công muốn con học sử, xem ra biết sử có ích lắm
"Quách Mông phẫn nộ:" Thần không phải người như Lý Tín
"Lưu Trường bình thản nói:" Sư phụ ta Hoài Âm hầu từng nói, muốn diệt Nam Việt cần ít nhất 20 vạn sĩ tốt, tướng quân lại muốn có 10 vạn
Năm xưa a phụ không cho tướng quân đi đánh Hạng Vũ thật là đáng tiếc, nếu tướng quân ra trận, e chỉ cần ba vạn là diệt được Hạng Vũ rồi phải không?"Quách Mông đỏ mặt tía tai, nhưng không nói lên lời
Lữ hậu cau mày:" Triệu Đà là kẻ phản phúc vô chừng, hoàn toàn không có tín nghĩa, không thể bỏ mặc hắn như thế
""A mẫu, người không hiểu chuyện binh nên không biết, Nam Việt không dễ đánh hơn Hung Nô, tuy Nam Việt không cường thịnh, nhưng địa hình đó, người sai bắc quân tới, chưa gặp địch đã chết quá nửa
Không ổn, muốn diệt Nam Việt chỉ có thể dùng quân Sở Ngô, tốt nhất là phân hóa trước, sắc phong các thủ lĩnh bộ tộc dưới quyền Triệu Đà làm vương, thưởng nhiều tiền vàng, loạn quốc gia của hắn
" Lưu Trường thao thao bất tuyệt:"Sau thu phục một phần làm dẫn đường cho Đại Hán, để họ dẫn lối vào Nam Việt, thiết lập nhiều doanh trại, khống chế nguồn nước, chặn đường sá, dùng hỏa công, di dời bách tính
"Chu Bột nghe Lưu Trường trình bày kế hoạch mà kinh hãi không thôi
Đợi Lưu Trường nói xong, Lữ hậu mới hỏi:" Như vậy cần mất bao lâu?""Đại khái là năm sáu năm, hoặc lâu hơn
"Lữ hậu tức thì bỏ ý định thảo phạt Triệu Đà trong thời gian ngắn, Chu Bột hỏi:" Đại vương, đây có phải sách lược của Hoài Âm hầu?"Lưu Trường đùng đùng nổi giận:" Vừa rồi ta còn nói đỡ tướng quân, vậy mà tướng quân coi khinh ta
Ta theo Hoài Âm hầu học binh pháp mấy chục năm, chẳng lẽ sách lược đơn giản như thế lại không nghĩ ra được còn phải đi hỏi à?"Chu Bột lắc đầu:" Chiến lược này không đơn giản, đại vương có phong thái danh tướng
"Lưu Trường mừng lắm:" A mẫu, hay là để con đi đánh Nam Việt là được
"Lữ hậu lườm y, tên này rõ ràng mới là Lý Tín, bà hỏi Trần Bình:" Vậy chuyện này nên làm sao?"Trần Bình khép hờ mắt:" Thái hậu có thể mời Triệu Đà tới Trường An tổ chức nghi thức, tới khi đó để thiên tử tới xem lễ
"Lưu Trường mím môi, chậc chậc, quả nhiên không hổ là ngươi:" A mẫu, con muốn gặp sứ giả, con cảm giác Triệu Đà đột nhiên phái sứ giả tới, chắc là có ý khác
Có lẽ muốn câu kết với con cùng mưu phản
Nếu hắn có ý đó, con sẽ giả vờ phối hợp, thừa cơ tiêu diệt hắn
Quân đội của hắn ở Nam Việt rất phiền toái, nhưng nếu dám xuất kích, một mình nước Sở cũng diệt được
"Mấy đại thần mặt trắng bệch, quỷ mới biết ngươi phối hợp giả hay phối hợp thật
"Đường rồi, con đi gặp đi, nhưng nhớ kỹ, không được vô lễ, nếu tạm thời không thể ra tay với Triệu Đà thì đừng chọc giận hắn
""A mẫu yên tâm, con theo Trương tướng học lễ bao năm, chưa từng có hành vi vô lễ!" Lưu Trường vỗ ngực đảm bảo:Mình rất hứng thú với Triệu Đà, đáng tiếc nguồn sử liệu đáng tin nhất là Sử Ký không viết nhiều, sau này thôi rồi, nhất mấy chục năm gần đây sử bịa về Triệu Đà quá nhiều, một mặt bôi nhọ một mặt muốn xóa bỏ mọi liên quan tới ông ấy
Mình không quan tâm có thừa nhận Triệu Đà là vua Việt Nam không, nhưng mình muốn đánh giá đúng về ông ấy
Triệu Đà không cai trị như một kẻ xâm lược bóc lột, ông ấy thực sự là ông vua chăm việc nước