"Nói mau, Triệu Đà có phải muốn lừa ta tới rồi giết ta? Hay là muốn cùng ta khởi sự?" Lưu Trường cưỡi lên người sứ thần, hai tay bóp cổ rống lên:" Nói, vì sao không nói, có phải xem thường Lưu Trường ta không? Cho rằng ta không dám nấu ngươi à?"Loan Bố vội tới bên nói:" Đại vương bóp cổ hắn thì làm sao hắn nói được
Mau buông tay, mắt hắn trắng dã rồi
""À
" Lưu Trường lập tức buông tay:Sứ thần ho khù khụ, mắt nhìn Lưu Trường đầy khiếp hãi, lau nước mắt gào lên:" Đại vương nhà thần không hề có ác ý, chỉ vì ngưỡng mộ Đường vương nên muốn gặp mà thôi
""Gặp ta à? Ta lại chẳng phải mỹ nữ, có gì hay mà gặp, còn không chịu nói thật
" Lưu Trường đè sứ thần xuống vung nắm đấm lên:"Đại vương! Đại vương! Người này không chịu nổi nắm đấm của đại vương đâu
" Quý Bố chạy ngay tới giữ tay Lưu Trường ngăn cản:"Không được, tên này cố ý che giấu, ta nhất định phải đánh chết hắn!"Mấy xá nhân đồng loạt xông lên mới ngăn được Đường vương, sứ thần cuống cuồng đứng dậy lùi ra sau, kinh hoàng nói:" Đại vương, chủ của thần thật lòng, trước khi thần tới, chủ của thần nhiều lần dặn dò, nhất định phải gặp được đại vương, còn nói nếu đại vương thấy được xá xa xôi, có thể gặp nhau ở nước Ngô
""Hả?? Gặp nhau ở nước Ngô? Triệu Đà tới nước Ngô sao?" Lưu Trường càng không tin, tên đó không sợ bị bắt à?"Có thể gặp nhau ở biên giới ạ
"Lưu Trường hiểu ra, bất giác nheo mắt, Nam Việt khó đánh là vì địa hình chứ không phải vì sĩ tốt cường hãn, nếu mai phục trước, trực tiếp bắt Triệu Đà, Nam Việt quần long vô thủ, nhất định sẽ sụp đổ
"Ông ấy ngưỡng mộ ta thật à?""Tất nhiên là thật
""Ha ha ha, sao ngươi không nói sớm
"Lưu Trường cười to đi tới, đỡ sứ thần ngồi bên cạnh, sư thần sờ cổ họng, ta muốn nói mà đâu có cơ hội, hắn vừa vào phủ thì bị tên này xông tới, chưa nói một câu đã đè ra đất, thiếu chút nữa bị bóp chết
Ngay cả đám man di phía nam cũng không vô lễ với mình như thế, tên Đường vương này man di còn hơn man di, so với y, người Nam Việt đều hiểu lý lẽ, nho nhã lễ độ
Lưu Trường ôm vai sứ thần, hỏi nhỏ:" Nam Việt vương muốn mưu phản à?"Sứ thần cả kinh:" Không dám, đại vương chưa từng có tâm tư đó
"Lưu Trường lần nữa phẫn nộ:" Đại trượng phu sinh ra giữa trời đất, sao có thể uất ức dưới người khác?"Trương Bất Nghi thần sắc kích động, nếu không phải Loan Bố giữ lại thì e hắn đã chạy tới hô to vạn tuế rồi
Sứ thần kinh hãi nhìn Lưu Trường, thấp giọng hỏi:" Đại vương chẳng lẽ chuẩn bị mưu phản sao?""Đương nhiên! Trẫm sớm có kế vẹn toàn, các chư hầu đều phục tùng, nước Đường càng cường thịnh, ý Nam Việt vương ra sao, có muốn khởi binh cùng trẫm không?"Sứ thần sợ choáng váng:" Đại
Đại
Đại vương, bệ hạ rất coi trọng đại vương, vì vì sao còn
""Hừm, thiên hạ này Lưu Doanh ngồi được thì Lưu Trường ta cũng ngồi được
""Đúng! Bệ hạ nói có lý!" Trương Bất Nghi hô to:Các xá nhân khác cũng nối nhau hô theo:" Phải nên như thế
"Nhìn đám phản tặc khắp phòng, sứ thần mặt tái mét, run bần bật:" Đại vương nhà thần không có ý đó
"Lưu Trường hung dữ nói:" Nếu đã vậy thì không thể giữ ngươi lại được rồi
Ta giết ngươi trước, gây chiến giữa Hại Hán và Nam Việt, lợi dụng khởi sự! Loan Bố! Chém hắn!""Đại vương!! Bệ hạ!! Tha mạng!! Sứ giả mặt không còn sắc máu, quỳ xuống dập đầu:" Chủ của thần ngưỡng mộ bệ hạ rất lâu rồi, nếu bệ hạ có thể hạ mình tới Ngô, gặp chủ của thần, chủ của thần chưa chắc không chịu hiệp trợ đại vương khởi sự
"Lưu Trường nheo mắt:" Khởi sự xong thì thiên hạ này là của ai? Chia ra hay do ta đứng đầu
""Thần không biết ạ!""Loan Bố!""Bệ hạ đứng đầu, bệ hạ đứng đầu
""Ha ha ha, được, bày tiệc
"Lưu Trường bày tiệc khoản đãi sứ thần, sứ thần ngồi ở bên cười nịnh, hắn không biết Lưu Trường muốn mưu phản thật hay là lừa mình, nhưng bất kể nhìn thế nào đều không giống giả
Nhất là tên xá nhân trẻ kia, hắn kích động tới suýt rơi lệ
Lưu Trường ăn miếng thịt lớn, ngạo mạn hỏi:" Nam Việt ngươi có bao nhiêu quân đội?""Không quá mười vạn ạ
""Thế thôi à, Đại Đường ta có ba mươi vạn sĩ tốt
""Tất nhiên là không thể bì được với đại vương
""Nam Việt ngươi có bao nhiêu lương thực?""Đất canh ít, lương thực không đủ ạ
""Ồ, nước Đường ta lương thực chất đống như núi, đủ cho đại quân dùng ba năm?""Đại vương uy vũ!"Sứ thần nhìn tên quân vương man rợ, ngang ngược, lỗ mãng, ngông cuồng này, trong lòng câm nín, không biết hoàn cảnh gia đình thế nào lại tạo ra người như thế
Yến tiệc kết thúc, sứ thần cáo từ rời đi, Lưu Trường nghênh ngang hỏi mấy xá nhân:" Quả nhân diễn thế nào, giống phản tặc không?""Giống! Quá giọng ạ! Sau này kiềm chế chút thì càng giống hơn!"Lưu Trường cười nói:" Tên Triệu Đà này xưa nay vốn mang lòng khác, chẳng qua là không muốn lỗ mãng hành động thôi, nếu hắn biết tình huống của ta, ắt xúi ta làm loạn
Tới khi đó có thể lừa hắn, để hắn cho rằng quân nước Sở đều đi dẹp loạn rồi, khi hắn thừa cơ tấn công nước Ngô thì diệt quân của hắn, như thế có thể bình định được Nam Việt
"Quý Bố trầm tư lắc đầu:" Chỉ sợ Triệu Đà không dễ dàng mắc bẫy như thế, ông ta là người có tài năng
""Dù không lừa được hắn thì có thể bắt hắn ở biên cảnh nước Ngô, mà ngay cả không bắt được hắn thì cũng thăm dò được hư thực của chúng, xem có cơ hội lợi dụng không, dù sao chúng ta cũng chẳng thiệt thòi gì
"Còn lúc này sứ thần về dịch xá đứng ngồi không yên, tình huống ở Trường An làm hắn bất ngờ, hành vi của Đường vương càng ngoài dự liệu
Biết đâu Nam Việt có thể lợi dụng Đường vương
Hôm sau bái kiến thái hậu, vị sứ thần này vẫn còn suy nghĩ điều ấy
"Nam Việt vương tôn quý, sao có thể để Đường vương tới được, không bằng mời ông ấy tới Trường An, để thiên tử xem lễ!"Thái hậu tung một chiêu đáp trả, chỉ là sứ thần không ngạc nhiên, bình tĩnh đáp:" Đại vương tuổi đã có, rất muốn tới Trường An bái kiến thiên tử, thế nhưng chẳng thể đi được
""Đường vương tuổi nhỏ, e cũng không đi được
" Thái hậu lạnh lùng đáp:Sứ giả liền nói:" Đại vương nhà thần có thể đợi ở biên giới Ngô Việt, hội diện Đường vương
"Nghe câu này Lữ hậu hồ nghi, tên Nam Việt vương đó vì sao muốn gặp Trường như thế, bà không vội từ chối, chỉ nói:" Chuyện này do thiên tử, ngươi về trước đi
"Tiễn sứ thần đi, Lữ hậu lần nữa triệu tập quần thần
"Thái hậu, nếu chỉ gặp nhau ở biên cảnh, đây có khi lại là cơ hội của Đại Hán
"Đám Trần Bình lần này không phản đối, Chu Bột vội nói:" Biết đâu có khả năng thừa cơ thu phục Nam Việt
"Thái hậu và mọi người thương đàm rất lâu, quyết định đồng ý chuyện này
Chu Bột rời hoàng cung, ở trên xe tân khách nói nhỏ:" Gia chủ, có lẽ đây là cơ hội tốt để diệt cường địch kia
""Ồ" Chu Bột liếc hắn:" Diệt thế nào?""Bức bách Triệu Đà giết y, hoặc chúng ta tự ra tay, vu cho Triệu Đà, y tuy mạnh, nhưng mê rượu
"Chu Bột rút ngay kiếm đâm vào bụng tân khách đó, lập tức rút kiếm ra, đẩy hắn xuống xe ngựa, phẫn nộ mắng:" Chuyện này để cùng kháng địch, Nam Việt là địch, sao có thể vì tư bỏ công, vì nhỏ mất lớn
"Cùng lúc ấy Lưu Trường ở Tiêu Phòng Điện, nghe Lữ hậu lải nhải không ngừng
"Nếu gặp phải dã thú, không cho con đi săn, để giáp sĩ xử lý
""Không được ăn thứ Triệu Đà đưa, rượu cũng không được uống, càng không cho thân thiết với nữ tử Triệu Đà tặng
""Ta sai người chuẩn bị cho con rồi, chỉ ăn những cái đó, không cho vô cớ trò chuyện với người qua được, không được tiếp cận bất kỳ ai, dù là người già yếu
""Gặp người cầu cứu, để xá nhân của con đi, không được tự đi
"Lưu Trường ôm đầu:" Con biết rồi, con biết rồi, a mẫu muốn nói bao lần nữa
""Đi chuẩn bị đi, ta đã chuẩn bị cho con vài thái y
"Lưu Trường nhảy cẫng lên chạy mất
Lữ hậu nhìn theo bóng lưng đó, tay vươn ra, còn muốn nói mà chẳng kịp nói