Lưu Trường chỉ mấy sĩ tử:" Mấy kẻ này tạm nhốt vài ngày để người nhà tới nhận
"Lưu Hằng lại nói:" Đưa về để họ chép luật pháp rồi thả ra
""Vâng
""À, đúng rồi, người này đừng đưa đi
" Lưu Trường chỉ sĩ tử đứng đầu:Giáp sĩ không nhiều lời, xông tới bắt đám sĩ tử làm bọn họ vô cùng phẫn nộ, la lối ầm ĩ, chỉ có người cầm đầu kinh ngạc nhìn màn này, không nói ra lời
Khi các giáp sĩ tới, bách tính xung quanh đã chạy sạch
Lưu Trường bấy giờ cười ha hả nhìn tên kia:" Giờ ngươi thấy ai sai?""Dù là quyền quý, sao có thể không tôn trọng vương pháp
" Thiếu niên cực kỳ phẫn nộ, mặt đỏ bừng:Phàn Kháng cười to chỉ Lưu Trường:" Đại vương nhà ta chính là luật pháp, lời của đại vương là vương pháp! Ngươi muốn thế nào?"Lưu Hằng chỉ biết lắc đầu, đệ đệ mình đi tới đâu cũng bộ dạng phản diện, Khải liệu có thế?Chớp mắt phẫn nộ trên mặt thiếu niên kia biến mất, kinh ngạc nhìn Lưu Trường, cúi người hành lễ:" Thảo dân bái kiến Đường vương!!!"Tiếp đó lại bái Lưu Hằng:" Bái kiến đại vương
"Lưu Trường hiếu kỳ nhìn hắn:" Sao ngươi biết ta là Đường vương?""Có lời đồn Đường vương thân hình khôi vĩ, sức khỏe vô song, có thể xé xác hổ báo, thảo dân có mắt không tròng, xin đại vương thứ tối
"Thái độ của thiếu niên hoàn toàn khác với vừa rồi, đúng là thay đổi đảo lộn trời đất, bộ dạng thấp kém đó ngay cả tên tiểu nhân xu nịnh như Lữ Lộc cũng thấy chướng mắt thấp giọng mắng:" Tiểu nhân xu nịnh
"Lưu Trường tức thì mất hứng:" Còn tưởng ngươi có thể kiên trì một chút, không ngờ là hạng sợ mạnh hiếp yếu
"" Đa tạ đại vương khen ngợi
"" Ngươi
Thật là
Tứ ca, người Hàn bọn huynh đều thế này à?"Thiếu niên kia ngẩng đầu lên, nghiêm túc nói:" Quân vương chi quyền thế trọng, bão pháp xử thế tắc trì, thượng tôn nhi bất xâm
Luật pháp do quân vương định ra, quần thần và luật pháp đều là công cụ để quân vương cai trị quốc gia
Đại vương nói thảo dân có tội, thảo dân liền có tội, nếu đại vương bảo thảo dân là sợ mạnh hiếp yếu, thảo dân chính là như thế
"Trên thực tế thanh danh của Pháp gia ở Tây Hán cực kém, vì bọn họ quá trung thành với quân vương, lúc này toàn bộ Pháp gia đều là ưng khuyển trung thành nhất của thiên tử, toàn tâm toàn ý vì thiên tử phục vụ, gánh lấy tiếng khốc lại
Sau thời Hàn Phi Tử, tính chất Pháp gia đã nghênh đón một bước nhảy vọt
Hàn Phi Tử nhấn mạnh quân chủ tập quyền, cho rằng quân vương là bậc chí cao vô thượng
Trước ông ta, ba vị đại lão của pháp gia là Thương Ưởng, Thận Đáo, Thân Bất Hại đều đưa ra đặc điểm trọng pháp, trọng thế, trọng thuật
Hàn Phi Tử thì kết hợp chặt chẽ ba tư tưởng này, thành chế độ tôn vương
Pháp là chỉ pháp chế kiện toàn, thế là chỉ quyền thế quân chủ, phải nắm đại quyền quân chính, thuật là chỉ khống chế quần thần, nắm giữ chính quyền
Theo Hàn Phi Tử, ba thứ này không thể thiếu một, quân chủ phải có quyền thế, kiện toàn pháp luật, sai khiến quần thần
Bởi thế Pháp gia của thời Hán cơ bản đều là ưng khuyển của thiên tử, nói một cách không dễ nghe thì là con chó liếm chân thiên tử
Đương nhiên sau này Nho gia cũng hấp thu không ít tư tưởng của Pháp gia, cũng bắt đầu liếm, nhưng mà đỡ hơn chút
Nho gia khuyên thiên tử dùng nhân chính cai trị thiên hạ, Pháp gia bảo thiên tử dùng luật pháp và thủ đoạn khắc nghiệt để đe dọa quần thần
Thiếu niên ấy nói thế Lưu Trường mừng lắm, Lưu Hằng thì lại cau mày
Trong địa phận nước Hàn có không ít danh sĩ Pháp gia, dù sao đây cũng là quê hương của Hàn Phi Tử
Pháp gia có một vị đại lão tên là Trương Khôi, ở nước Hàn
Nhưng Lưu Hằng không dám dùng bọn họ, đám người này làm việc quà cực đoan, hơn nữa thân cận Pháp gia dễ mang tiếng ác
Nếu là thiên tử tất nhiên không mang tiếng ác, nhưng là chư hầu vương, thanh danh tốt nhất đừng quá tệ, dù sao sơ hở đó lọt vào tay kẻ có ý đồ, bất kể lúc nào cũng có thể mang ra đối phó với ngươi
Chính vì sự cực đoan của họ, kết cục của Pháp gia đều không quá tốt, đa phần là chết thảm
"Con người ngươi không tệ, bảo sao a mẫu luôn xem sách của Hàn Phi Tử! Ngươi tên là gì?""Đại vương, thảo dân Triều Thác, sớm nghe uy danh của đại vương, nếu đại vương không chê, thảo dân nguyện chết vì đại vương
"Đây là lần đầu tiên có người chủ động đi theo mình, Lưu Trường bất ngờ lắm:" Ngươi có tài năng gì?""Đại vương!" Triều Thác quỳ bái, bấy giờ mới nói:" Thảo dân nghe nói, từ khi Hán hưng, Hung Nô nhiều lần xâm nhập biên ải
""Khiêm nhường phụng dưỡng cường quốc là điều tiểu quốc nên làm
Liên hợp tiểu quốc đánh đại quốc đó là điều quốc gia ngang hàng nên làm! Dùng man di đánh man di, đó là điều Đại Đường ta nên làm
"" Ngay xung quanh Đại Đường, đám Nghĩa Cừ, Nguyệt Thị tới quy thuận, ẩm thực và sở trường họ giống Hung Nô, có thể ban họ khôi giáp chắc chắn, cung nỏ mạnh mẽ và mũi tên sắc bén, để tướng lĩnh biên cảnh ưu tú thống lĩnh họ
Khi tướng lĩnh am hiểu tâm lý tập tục của họ, dùng quy tắc của bệ hạ ước thúc họ
"" Ngoài nước Yên có Đông Hồ từng bị Hung Nô đánh bại, trong lòng họ vẫn cực kỳ thù hận Hung Nô, đại vương có thể lung lạc những ngoại tộc này, để bọn họ tới quy thuận, dùng họ làm quân đội đối phó với Hung Nô
Thần nghe nói người Hồ ở Tiên Ti, Ô Hoàn mùa đông không có áo tránh lạnh, gia súc bị Hung Nô cướp bóc, không kiếm được cái ăn
"Triều Thác mặc kệ người khác, ở ngay ngoài đường ngẩng đầu nói ra suy nghĩ của mình, lấy di chế di
Trong đó bao gồm thu phục ngoại tộc xung quanh thế nào, đối đãi với quân vương của họ ra sao, làm sao để họ cam tâm tình nguyện nghe Đại Đường sai bảo
Lưu Trường cười to:" Ngươi có tài đấy
"Lưu Hằng cũng kinh ngạc gật gù, thiếu niên này đích thực là có tài
Triều Thác kích động nói:" Nguyện vì đại vương dắt ngựa
"Lưu Trường cười to hỏi:" Những hiền tài mà ta gặp được trước kia đều không muốn ra sức vì ta, cần ta đi khuyên nhủ, vì sao ngươi lại nóng lòng muốn được ta trọng dụng?"Triều Thác lớn tiếng nói:" Đại vương, Hàn Tử nói: Người có tài không che giấu tài năng của mình ra sức vì quân chủ
Nếu có tài năng mà không giúp quân vương, giúp lại không toàn lực, mưu lợi cho bản thân, bảo toàn bản thân, coi bản thân hơn quân vương, người đó đáng bị xử tử
"" Nói hay lắm, nếu hiền tài toàn thiên hạ mà như ngươi thì quá rồi
Quả nhân có xá nhân tên Trương Bất Nghi, ta thấy ngươi nhất định sẽ hợp với hắn
"Lưu Trường lập tức thu Triều Thác, bảo hắn theo mình làm tân khách
Khi Lưu Trường và Lưu Hằng về vương cung, nhân lúc Triều Thác về báo với trong nhà, Lưu Hằng nhắc nhở:" Trường đệ, người của Pháp gia không nên dùng tùy tiện, dù dùng cũng không nên trọng dụng
Những người này làm việc cực đoan, là con dao hai lưỡi, có thể dùng giết người, nhưng cũng dễ hại mình
"" Ha ha ha, Lưu Trường đệ là ai, dao nào có thể hại đệ? Tứ ca đừng lo
" Lưu Trường lúc này hoàn toàn chìm đắm trong lời ca ngợi của Triều Thác, hoàn toàn không để ý tới chuyện đó
"" Nếu quá thân cận với Pháp gia sẽ tổn hại thanh danh
"" Đệ chưa bao giờ bận tâm tới thanh danh, khi Thủy Hoàng Đế còn sống, cũng đâu nghe nói có ai dám gọi một tiếng bạo quân
"Lưu Hằng chỉ biết lắc đầu:" Trường đệ, giờ nói đi, lúc nãy đệ định nói gì với ta
"" Tứ ca
Đệ
Vừa rồi đệ nghĩ, huynh mà là Ngô vương thì tốt rồi
"" Hả?"" Lục ca là người thế nào huynh cũng biết, Nam Việt và Mân Việt đều không coi ra gì, nếu huynh là Ngô vương, chúng dám ngông nghênh thế không? Đáng tiếc
Cũng không biết khi đó a phụ nghĩ gì, nếu tứ ca ở Ngô, đệ ở Đại Đường, nhất định nam bắc Đại Hán không phải lo gì nữa
"- Giải thích, Triều Thác là Quyền thần một thủa của Tây Hán, đề xuất cắt giảm đất phong của chư hầu, chư hầu tức giận gây ra loạn thất vương, cuối cùng bị giết
Có nơi dịch là Tiều Thố, Trào Thố, nói chung tên cổ giờ dịch hay lệch lắm, mỗi người một phách
Hết giải thích