Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 312 - Chương 312: Triệu Bình Và Trương Bất Nghi Đời Hai

Chương 312: Triệu Bình và Trương Bất Nghi đời hai

Từ biệt viện đi ra, Lưu Trường dìu Lưu Hằng đã say khướt

"Huynh trưởng, sao huynh cũng giống Như Ý thế, uống chút rượu là nói hết ra ngoài

Vừa rồi đệ ra hiệu mấy lần mà huynh vẫn nói, thiếu chút nữa nói luôn bố trí quân đội ở Trường sa rồi

" Lưu Trường trách móc:"Được rồi, không cần đỡ nữa

" Lưu Hằng nói rõ ràng, làm gì có chút say nào:Lưu Trường ngớ ra:" Huynh giả say

"Lưu Hằng nghiêm mặt nói:" Người này không đơn giản, có điều cũng không cần phải lo, ông ta có tài năng, có khí phách, nhưng ở đất Nam Việt, ông ta không cách nào thi triển được

Nếu người này ở Trung Nguyên có lẽ sẽ là cường địch của a phụ

""Hả" Lưu Trường bất ngờ:"Trường, ta đồng ý tới nước Ngô, Lục đệ ở đó không phải chuyện tốt, chỉ cần lệnh cấm còn, Nam Việt sớm muộn cũng thử cướp bóc

Trường Sa phòng bị tốt, nếu họ qua Mân Việt tập kích nước Ngô, Lục đệ sẽ bị liên lụy

Đệ biết đấy, thái hậu xưa nay không thích hắn, nếu bị Nam Việt phá vài huyện vậy không đơn giản là biếm thành hầu đâu

""Trung Nguyên có Lưu Khôi phòng bị, bảo vệ thiên tử vậy là đủ

Ta nghe lời Triệu Đà nói vừa rồi, quân đội của ông ta vẫn tập trung phía Trường sa, tình hình bộ tộc vẫn nghiêm trọng, ven biển đều trống

"Lưu Trường gật đầu:" Được, cứ quyết định như thế, sau khi đệ về sẽ tấu lên chuyện này

"Hai huynh đệ giao hẹn xong liền về nghỉ ngơi

Tới tối, Lưu Hằng vừa về vương cung thì quốc tướng Phó Khoan đang đợi, vì biểu hiện ngả về Lữ thị của Lưu Hăng, nên Phó Khoan là quốc tướng không bị triệu tới Trường An

Phó Khoan lúc này không còn trẻ nữa, mày nhíu chặt:" Đại vương đêm khuya triệu kiến, không biết có chuyện trọng yếu gì?"Lưu Hằng bình tĩnh nói:" Trường đệ muốn ta tới nước Ngô làm vương

"Phó Khoan ngớ người:" Trước nay chưa từng có tiền lệ ấy

""Trước kia cũng làm gì có tiền lệ luân chuyển đại thần

""Vậy đại vương thấy sao?"Lưu Hằng ngẩng đầu lên mắt lấp lóe sáng:" Quả nhân ở Hàn như thú bị nhốt, nước Hàn quá nhỏ, đất có một quận, dân không quá mười vạn, xung quanh không có đất ngoài, quả nhân suốt ngày tiếp xúc với thương cổ, đây không phải đất anh hùng dụng võ

""Nếu có thể tới Ngô liền có thể thi triển thao lược, nam chinh Mân Việt, Nam Việt, Dạ Lang, giáo hóa ngoại dân, thi hành vương giáo, dẫn quân mở rộng bờ cõi, lập công huân cái thế, đó mới là điều đại trượng phu nên làm

"Trong số nhi tử của Lưu Bang không chỉ Lưu Như Ý có hùng tâm tráng trí, Lưu Hằng cũng có, chỉ là khi không có cơ hội, hắn không dễ dàng biểu hiện ra, một khi có cơ hội, hắn không buông tay, thậm chí vì chí hướng hắn có thể trả bất kỳ giá nào

Hắn mới là nhi tử hoàn mỹ của Lưu Bang và Lữ hậu, kế thừa ưu điểm của hai bên, không kế thừa khuyết điểm

Không giống vị đại vương nào đó, chỉ kế thừa khuyết điểm, chẳng kế thừa được ưu điểm nào

Đây là lần đầu tiên Lưu Hằng nói ra suy nghĩ thực của mình, Phó Khoan cũng phải kinh ngạc, nhưng ông ta cũng rất kích động:" Nhưng đại vương không phải Đường vương, Đường vương làm gì cũng không phải kiêng kỵ, còn đại vương chỉ cần làm xuất sắc một chút là bị chén ép

Nước Hàn nhỏ thì không sao, nhưng tới nước Ngô thì khác

"Lưu Hằng nheo mắt:" Mấy năm qua quả nhân thận trọng mọi bề, làm việc quy củ, nhưng giờ khác rồi

Thái hậu nắm thực quyền, với chính lệnh thế này không cần lo chư hầu làm loạn

Huống hồ bên ta đều là người thái hậu, lại có Trường đệ

Nam Việt làm thái hậu vô cùng phẫn nộ, đây là thời cơ tốt, nếu bỏ lỡ không biết phải đợi bao năm

"Phó Khoan trầm tư một lúc rồi gật đầu:" Vậy đại vương định làm thế nào?""Chuyện này phải làm phiền quốc tướng rồi, xin quốc tướng dâng thư từ quan, nói chuyện Lữ phu nhân

""Vâng!" Phó Khoan hiểu ngay:"Ài, làm khó quốc tướng rồi

""Không đại vương nhất định làm nên chuyện lớn, thần nguyện vì đại vương mà chết

"

Hôm sau Lưu Trường chuẩn bị đi, tới cáo biệt huynh trưởng, thằng nhóc Lưu Khải lại quấn lấy:" Trọng phụ, nhất định phải tặng chó săn cho cháu nhé

""Yên tâm đi, chỉ cần cháu nghe lời phụ mẫu, ta nhất định phái người đưa tới cho cháu

" Lưu Trường xoa đầu thằng nhóc, lại đứng dậy nhìn Lưu Hằng:" Huynh trưởng bảo trọng, không lâu nữa chúng ta gặp lại

"Lưu Trường dẫn đoàn người rời nước Hàn

Triều Thác lúc này theo sát bên Lưu Trường, mấy xá nhân đều kinh ngạc nhìn người trẻ tuổi này

Lưu Trường cười nói:" Đây là người Hàn Triều Thác, Trương Bất Nghi, đồng hương của ngươi đấy, một người trẻ tuổi có tài

"Triều Thác lạnh lùng hành lễ với xung quanh, chẳng hề có nửa phần thân thiết

Pháp gia và Nho gia còn có một điểm khác biệt, bọn họ không thích kết bè kết đảng, tức là cố ý xa lánh đồng liêu, sẽ không quá thân cận với người khác

Theo tư tưởng của họ, đại thần quá gần gũi nhau sẽ bao che nhau, giấu giếm quân vương, bởi thế một khi phát hiện là nên giết luôn

May mà các xá nhân của Lưu Trường cũng thấy nhiều rồi, trước kia thái độ của Giả Nghị với bọn họ không tính là tốt, cho nên bọn họ không giận Triều Thác

Trương Bất Nghi tò mò hỏi:" Ngươi là người Hàn à, ở đâu?""Dương Dịch!""Ha ha ha, ta là người Thành Phụ, chúng ta có thể coi là cùng quê một nửa đấy

"Triều Thác chẳng hề nể mặt xá nhân này, hắn khó chịu nói:" Thế thì sao, là xá nhân không nghĩ làm sao hầu hạ quân vương, lại đi lôi kéo đồng liêu, đây là hành vi gian thần

"Trương Bất Nghi sững người, muốn phản bác, lại thấy tên này nói có lý, nên không nói lại được

Thấy Trương Bất Nghi thua thiệt, Loan Bố cười to:" Đây nhất định là người Pháp gia, Bất Nghi, ngươi tìm được đồng đạo rồi

"Giả Nghị lại cau mày khó chịu:" Thần tử hòa thuận, đồng tâm hiệp lực mới có thể giúp đỡ quân vương, nếu tranh đấu với nhau, còn nói gì tới trị quốc?"" Đồng tâm hiệp lực không nhất định có quan hệ riêng tư, đồng tâm hiệp lực giúp đỡ quân vương là điều đại thần nên làm, không nên xuất phát từ tình riêng, mà là từ chắc trách sứ mệnh

""Ta nói tình riêng không có nghĩa là phải giao hảo, mà là không hại lần nhau, ngươi như các hạ không thể được đồng đạo tương trợ, không được thuộc hạ toàn lực giúp đỡ, chắc gì hoàn thành được quân chủ giao dặn

"Cả hai đều tuổi trẻ nóng tính, một Nho một Pháp, coi như chướng mắt nhau rồi

Quý Bố bình tĩnh nhìn cảnh này, cười với Trương Bất Nghi:" Người Hàn các ngươi đều như vậy à? Chuyến này Triệu công đau đầu rồi, một Trương Bất Nghi đã không chịu nổi, giờ lại thêm một kẻ quá hơn

"Triều Thác không giống các xá nhân khác, hắn theo sát bên Lưu Trường, một tấc không rời, Lưu Trường khát, hắn mang nước tới, Lưu Trường đói, hắn vội lấy thịt ra

Những xá nhân khác nói đùa với Lưu Trường, hắn mắng mỏ, nói các ngươi là thần tử, sao ăn nói như thế

Cả Chu Thắng Chi và Lữ Lộc cộng lại cũng không bằng tên này, vị trí chân chó số một bị cướp mất rồi

Mà hắn giống tính Trương Bất Nghi, hoàn toàn không để ý tới người khác, trong mắt chỉ có quân vương

Khi Lưu Trường cùng bọn họ bàn tới việc để Tứ ca làm Ngô vương, Trương Bất Nghi mừng lắm, định nói, Triều Thác cướp lời:" Đại vương đây là chuyện tốt, có thể bảo nước Ngô nhường vài huyện cho Đại Đường, chúng ta thao luyện quân đội ở đất Ngô, dùng vũ khí nước Đường trang bị cho họ, như thế có thể thôn tính Mân Việt, Nam Việt, hiệu lệnh Sở Ngô

"Trương Bất Nghi há hốc mồm nhìn người trẻ tuổi trước mắt, không biết làm sao

Giả Nghị mắng:" Đây là chuyện quốc gia, sao ngươi có thể mang tâm tư như thế, tên gian tặc! Đại vương, xin giết hắn ngay

""Hừm, làm thần tử không vì quân vương, vì giữ mình mà che giấu bản thân, loại đó mới là gian tặc! Đại vương loại thần tử này không có tác dụng gì!"Lưu Trường nhìn họ, đây là Triệu Bình và Trương Bất Nghi đời hai đấy à?

Bình Luận (0)
Comment