Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 318 - Chương 318: Đại Vương Mới Là Tổ Tông Trốn Học

Chương 318: Đại vương mới là tổ tông trốn học

Từ chỗ Trần Bình đi ra, Lưu Trường vẫn suy nghĩ chuyện này

Vì thiên hạ Đại Hán, y có thể hi sinh lợi ích của mình, giống trước kia, tuy không nỡ, nước Đường vẫn phế trừ học cung trước tiên, để lượng lớn sĩ tử tới Trường An, còn thực hiện lệnh luân chuyển trong nội bộ nước Đường, lấy thân làm gương

Nhưng Lưu Trường không vì thiên hạ mà bắt người khác hi sinh, đó không phải là hành vi của bậc trượng phu

Tiếp đó Lưu Trường tất nhiên đi bái kiến sư phụ

Khi Lưu Trường tới trước cửa phủ Hàn Tín, đột nhiên có người kêu lớn:" Đại vương ở nơi này, đại vương ở nơi này!"Người kêu chính là Giả Nghị, hắn vội vàng chạy tới tóm lấy tay Lưu Trường, Lưu Trường không phản kháng, nếu không đến mười Giả Nghị cũng vô ích chứ đừng nói là một

Rất nhanh các xá nhân chạy tới, thở hồng hộc

Loan Bố không vui mắng: "Giả Nghị, bảo ngươi trông coi đại vương, sao lại để đại vương chạy mất?""Đều tại Triều Thác, nếu không phải hắn lôi kéo ta tranh cãi, đại vương làm sao mà chạy được?"Triều Thác lúc này thở không ra hơi, không sao phản bác được, hắn ôm bụng hỏi:" Đại vương vì sao phải chạy, đại vương muốn làm gì, bọn thần sao dám cản, đại vương cần gì phải chạy chứ?""Đúng rồi, quả nhân đã lớn, không cần sợ các ngươi cáo trạng, vì sao phải chạy chứ?" Lưu Trường nghe mà tỉnh người, bất lực hiểu ra:" Quả nhân quen rồi, sau này không chạy nữa

"Được mọi người xúm quanh, Lưu Trường ngông nghênh đi vào phủ Hàn Tín

"Sư phụ!"Lưu Trường rống một tiếng, thẻ trúc trong tay Hàn Tín thiếu chút nữa rơi xuống đất, ông ta không vui ngẩng đầu lên:" Thằng nhãi, ngươi gọi lớn như thế làm cái gì?"Lưu Trường cười toét miệng, ngồi trước mặt Hàn Tín:" Sư phụ, đệ tử nhớ người quá

"Nói tới đó nhìn thấy cái mũ Sở mà mình làm được đội trên đầu Hàn Tín thì lại càng vui hơn: "Ái dà, sư phụ đội rồi à? Ha ha ha, đệ tử làm không tệ chứ?"Hàn Tín hắng giọng lảng đi:" Chuyện ở Nam Việt thế nào?""Lần này đệ tử bắt sống Triệu Đà đem về

"Lưu Trường vội vàng tiến vào trạng thái bốc phét, bắt đầu đặc tả mình anh dũng bắt sống Nam Việt vương già yếu ra sao, cuối cùng đem về Trường An

Từ đầu tới cuối Hàn Tín nghe rất bình thản, chẳng phản ứng gì

"Phải rồi, sư phụ, đệ tử có nhi tử rồi

""Cái gì!?" Tới tận câu này Hàn Tín mới giật nảy mình:" Ngươi thành gia bao giờ?""À

Cái này

Tháng sau

""Ồ, chưa cưới đã có con, không thẹn là nhi tử của Cao hoàng đế

""Đệ tử cũng không ngờ, chắc là do đệ tử quá cường tráng

Khụ khụ, hôm khác đệ tử bế nó tới cho sư phụ xem

"Hàn Tín qua cơn chấn kinh liền hỏi:" Có phải sắp đi rồi không?""Vâng, phải đi rồi ạ

"Hàn Tín trầm mặc, thoáng cái bao năm rồi, thằng nhãi đó mà cũng có nhi tử rồi

Lưu Trường cười nói:" Sư phụ phải đợi đệ tử về nhà, tương lai sớm muộn gì đệ tử cũng đưa sư phụ tới nước Đường làm tướng quốc

"Hàn Tín không đáp

Nếu Lưu Trường đi rồi, Hàn Tín tất nhiên sẽ mất đi giá trị, thái hậu bây giờ không cần ông ta uy hiếp quần thần, không ai uy hiếp được tới thái hậu nữa, ông ta liền thành uy hiếp lớn nhất trong thành Trường An, bốn phía đều có giáp sĩ trông chừng, một khắc không rời

Thế nhưng Hàn Tín cũng không nhiều lời với Lưu Trường về chuyện này, chỉ nghiêm túc nói:" Trường, khi giao chiến với Hung Nô, tuyệt đối không được sơ ý, không được truy kích, thấy đủ là dừng

Nếu mạo hiểm truy kích, dễ bị tiêu hao tới chết, đừng vào đại mạc tác chiến với chúng, tốt nhất là cố định mục tiêu nơi chúng định cư bộ lạc, lấy tiêu diệt quốc lực làm chủ

"Hàn Tín nói rất nhiều, toàn là liên quan tới Hung Nô, Lưu Trường cười:" Sư phụ, những thứ này đợi về nước Đường sư phụ hẵng nói

"Hàn Tín lấy từ bên cạnh ra mấy cuốn sách:" Cầm lấy tặng cho tướng lĩnh của ngươi

""Hả, binh pháp? Vì sao không tặng luôn cho đệ tử?""Ngươi sẽ làm thống soái, có thể theo ta học bản lĩnh tác chiến đơn giản, nhưng không thể xem binh pháp của ta, nếu không sẽ bất lợi cho ngươi

"Lưu Trường cầm sách rời phủ Hàn Tín, Trương Bất Nghi nhìn y ngập ngừng mãi

Lưu Trường tất nhiên có suy tính của mình, xua tay:" Khi ta đi Sở vương phó thác ta chiếu cố thế tử, không biết Sở thế tử nay ở đâu?"Triệu Bình vội đi lên nói:" Đại vương, Sở thế tử ở thái học, theo đại nho Phù Khâu Bá học tập

""À, phải rồi thái học

Khi thiết lập thái học thì ta đi rồi, cũng chưa tới xem

Mọi người đi cùng ta nào

"Lưu Trường đột nhiên muốn tới thái học, mấy xá nhân tuy kinh ngạc nhưng vẫn đi theo

Trên đường đi, Triệu Bình nói tới tình huống của thái học

" Thái hậu từ các nơi chiêu mộ danh sĩ tới, tìm 120 đại hiền, lại để các nơi tiến cử sĩ tử trẻ, nay trong thái học có hơn 1000 người

Những người này đều là sĩ tử trẻ ưu tú ở địa phương, việc làm này của thái hậu thu được lòng sĩ tử thiên hạ, đem hiền tài thiên hạ dùng cho Đại Hán

"Triệu Bình ra sức tán dương chế độ thái học, song cũng có người không thích

Ví như Trương Bất Nghi:" Bản lĩnh làm quan làm thần không phải dựa vào học vấn là làm được, Tiêu tướng nghiên cứu kinh gì? Bách quan hiện nay từng nghiên cứu học vấn gì? Triệu tập sĩ tử thiên hạ, ý đồ dùng học vấn bách gia khiến họ trưởng thành, nhưng không dạy họ cách quản lý địa phương, phí công mà thôi

""Ta cảm thấy chẳng bằng đuổi hết đám đại hiền đi, từ các nơi gọi tới hơn 100 vị huyện lệnh đã rời chức, để bọn họ dạy bảo

Nhân tài bọn họ dạy ra nhất định đáng tin hơn hiền tài gì đó

"Triều Thác kinh ngạc thốt lên:" Trương xá nhân suy nghĩ giống như ta vậy

Ta theo lão sư học tập đạo lý, học tập luật pháp

Nhưng đạo lý không phải là thi, lễ mà là phò tá quân vương, quản lý địa phương, học thi lễ mà có thể trị quốc à?"Khi Lưu Trường tới thái học cũng phải giật mình

Nơi này xây dựng nhanh thật đấy, mà quy mô cũng rất lớn, chỉ là không hề xa hoa

Ở cổng có hai vị giáp sĩ nhưng không dám ngăn cản, mặc cho y đi vào

Vào trong thái học, khắp nơi là sĩ tử trẻ, bọn họ túm năm tụm ba tán gẫu, có người đàm luận chế độ, có người thảo luận học vấn

Lưu Trường đi tới đâu cũng thu hút vô số ánh mắt, mọi người đều tò mò nhìn người xa lạ này, thi thoảng có người nhận ra y, nhỏ giọng nói với người bên cạnh

Khi Lưu Trường đi vào một viện lạc thì Phù Khâu Bá đang giảng giải học vấn, cách ông không xa có rất nhiều người ngồi nghe chăm chú, bao gốm Sở thế tử

Lưu Trường nhìn thấy mấy chục chỗ ngồi để trống thì hơi kinh ngạc, không biết nghĩ gì

Lưu Trường không quấy rầy họ mà còn ngồi xuống nghe Phù Khâu Bá giảng bài

Phù Khâu Bá giảng xong mới cười khà khà tới trước mặt Lưu Trường hành lễ bái kiến

"Phù Khâu công!!""Không biết đại vương tới, không đón từ xa được

""Không sao, không sao, quả nhân rất thích đọc sách, vì thế tới đây nghe giảng

"Lưu Trường chỉ mấy chục chỗ trống hỏi:" Sao ngài giảng bài mà còn có chỗ trống

Phải chăng là số lượng sĩ tử không đủ

""Không phải, số chỗ ngồi là dựa theo số sĩ tử mà bố trí

Những người đó hẳn trong nhà có chuyện

" Phù Khâu Bá ngồi xuống bên Lưu Trường:Mặt Lưu Trường tức thì tối sầm

"Nếu ta đoán không sai, những kẻ không tới chỉ là treo danh ở đó, đa phần là con cháu quyền quý

"Chuyện này Phù Khâu Bá cũng không dám nhiều lời, vì sau khi thiết lập thái học, quá nửa hạn ngạch bị con cháu huân quý lấy đi, ông ta có mấy đệ tử mang họ Lữ

Tích cách Phù Khâu Bá hiền hòa, không để ý chuyện này, Lưu Trường rất để ý

""Thiết lập thái học vốn là để giáo hóa hiền tài các nơi, nhưng lại bị những người này làm hỏng! Trương Bất Nghi, ngươi ghi lại xem kẻ không tới rốt cuộc có bao nhiêu?""Vâng!"Mấy xá nhân phía sau hồ nghi, vì sao đại vương lại để ý tới thái học như thế? Nếu luận tới trốn học, đại vương là lão tổ tông, trốn học từ ba bốn tuổi tới giờ

Chỉ có Giả Nghị là nhíu mày trầm tư

Bình Luận (0)
Comment