Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 317 - Chương 317: Có Giúp Hay Không

Chương 317: Có giúp hay không

Xem thư từ quan Phó Khoan nước Hàn gửi tới, Lữ hậu lần nữa trầm tư

Nguyên nhân Phó Khoan xin từ quan rất đơn giản, tuy không nói rõ, nhưng mũi giáo chỉ về phía Lữ phu nhân, Lữ phu nhân ngang ngược, chèn ép quân vương, bất kính chư thần

Trước đó Lưu Trường nói để Lưu Hằng tới nước Ngô, bà còn có chút do dự, trong tất cả chư hầu vương, người duy nhất bà tin tưởng thực sự chỉ có Lưu Trường

Với các ngoại vương khác, Lữ hậu đều có biện pháp hạn chế

Lưu Trường được phong làm Giao Đông vương, nước Tề lần nữa bị phân ra một mảnh đất, Lưu Phì hoàn toàn thất thế, lãnh thổ nước Tề thu hẹp nghiêm trọng, không còn là nước lớn có thể tập trung hơn 20 vạn quân nữa, bị nước Sở vượt qua, thành nước chư hầu như Lương Triệu

Lưu Khôi ở Lương không báo đã cưới làm Lữ hậu vô cùng phẫn nộ, nước Lương là nước quan trọng nhất, đó là cánh cửa của Trường An, cùng nước Hàn kháng cự chư hầu

Lưu Khôi không có dã tâm, là người rộng rãi, để hắn tọa trấn nước Lương, rồi do Lưu Hằng ở bên giúp đỡ, chính là suy nghĩ ban đầu của Lữ hậu

Nếu Lưu Hằng tới nước Ngô, để Lưu Hữu nhu nhược tới nước Hàn, vậy thì cửa Trường An do hai tên vô dụng giữ, chúng chống nổi ai?Lữ hậu chăm chú xem bản đồ suy tính

Lưu Hằng thân cận với mình, có thể trọng dụng, nếu phái hắn tới phương nam thì nước Hàn không thể giao cho Lưu Hữu

Chẳng bằng nước này đổi thành quận, phái quận thủ đáng tin tới quản hạt, còn trông được Lưu Khôi

Về phần Lưu Khôi, phải cưới thêm người Lữ thị, nếu không làm sao người ta yên tâm cho được?Lưu Phì đã không phải là uy hiếp nữa, nhi tử của Sở vương ở Trường An cũng không phải lo, nước Triệu thì yếu, Yến vương khá tôn kính Trường

Lữ hậu nheo mắt, trong lòng hiện lên vô số ý nghĩ

Khi Lữ hậu trầm tư thì Lưu Trường ở Cam Tuyền Cung cười ha hả nhìn Lưu Doanh trước mặt

Lưu Doanh đã có râu, rất đẹp, có phong phạm của Cao hoàng đế, so với trước kia càng thêm uy nghiêm

"Ca!" Lưu Trường cười nói:" Đệ có nhi tử rồi!"Lưu Doanh hừ một tiếng, không vui hỏi:" Về cung tới ngày thứ ba mới nhớ ra có ca ca như trẫm à?"Lưu Trường ngượng ngùng:" Nhị ca, không thể trách đệ, đệ về một cái muốn bái kiến huynh ngay, nhưng chuyện này không phù hợp với lễ pháp, bái kiến thiên tử phái tắm rửa mấy ngày, sạch sẽ đi gặp, nếu không là đại bất kính!""Hừ cả đời này đệ khỏi gặp trẫm nữa, đệ đã bao giờ sạch sẽ chưa? Nhìn ống tay áo đệ kìa

Ài, đệ bao nhiêu tuổi rồi, sao còn dùng ống tay áo lau miệng chứ?" Lưu Doanh lắc đầu:"Ha ha, đại trượng phu không câu nệ tiểu tiết, nhị ca, huynh xem đệ có thay đổi gì không?" Lưu Trường đắc ý khoe khoang

"Lưu Doanh nhìn đứa ấu đệ đã cao hơn mình cả cái đầu, không khỏi cảm khái:" Đệ đâu phải hổ con, đệ là gấu lớn! Đệ còn đang lớn, vài năm nữa sợ là bằng Vũ Dương hầu

""Ha ha ha, huynh nói nếu a phụ vẫn còn thì có đánh được đệ không?""Chắc là đánh không được

""Ài

" Lưu Trường thở dài:" Đúng là con muốn đấu mà cha không còn! Năm xưa đệ tuổi nhỏ yếu ớt, a phụ đánh đệ suốt, nay đệ lớn rồi, lại không còn

""Cái thằng nhãi này, đệ lớn thì làm sao? Còn định đánh trả hả?" Lưu Doanh cười mắng, đứng dậy muốn đánh Lưu Trường, Lưu Trường vội vàng né tránh:" Nhị ca, đệ có nhi tử rồi, không được đánh nữa! A mẫu cũng không đánh đệ

"Nhìn hai huynh đệ cười đùa, Tào hoàng hậu cười rất gượng, vẻ mặt cứng nhắc

Nay Lưu Trường do nàng tự nuôi, trước kia thái hậu đón con đi, nàng rất lo, nhưng giờ thái hậu đưa con về, nàng lại càng lo

Vì nàng cảm thụ được sự phân biệt đối xử, thái hậu hiển nhiên càng thích An hơn, mức độ sủng ái đó còn hơn Lưu Trường, khiến nàng bất an

"Trường đệ lần này về sẽ thành thân hả?" Hoàng hậu chợt hỏi:"Vâng, không thể trì hoãn nữa

""Trường đệ cũng lớn rồi

"Lưu Trường cười không đáp, quay sang Lưu Doanh:" Huynh trưởng, vậy đệ đi trước đây, còn nhiều người phải gặp lắm, nếu không đi chỉ sợ bị trách tội mất

"Lưu Doanh vội lấy ra một cái hộp:" Đừng đi tay không, nơi này có ít ngọc thạch, đệ lấy đi, nay đệ lớn rồi, không thể như trẻ con được nữa

"Lưu Doanh lại bắt đầu lải nhải thuyết giáo, nhưng lần này Lưu Trường không thấy phiền, chăm chú nghe hắn nói hết

"Trường, chơi với con nhiều hơn, đừng suốt ngày chạy ra ngoài, đám hảo hữu của đệ cũng cầu học rồi, đừng quấy rầy chúng suốt

" Lưu Doanh nói rất nhiều:" Phía Tha Chi, đệ cũng nên chú ý

""Đệ biết!"Khi Lưu Trường rời hoàng cung, đám xá nhân vẫn tranh cãi, Trương Bất Nghi nói to: "Đại vương tên Trường, thế tử tên An, chính là ý Trường An, đây là thiên ý

""Trương Bất Nghi, tên gian tặc kia

"Thấy bọn họ tranh cãi hăng say, Loan Bố và Quý Bố thì ngăn bên này cản bên kia, Lưu Trường thừa cơ lẻn mất

Người đầu tiên Lưu Trường tới bái phỏng không phải Hàn Tín, mà là Trần Bình

Trần Bình nhìn thấy Đường vương từ cửa chính đi vào bái phỏng mình thì ngạc nhiên lắm

Lâu rồi không gặp, Trần Bình đã có tóc trắng, dù không rõ ràng lắm, Lưu Trường cười bái kiến:" Trọng phụ!"Nghe tiếng gọi này, Trần Bình cảm thấy không lành, song vẫn cười đáp lễ, mới y vào phòng trong

"Nghe nói đại vương về, còn định đi bái kiến, không ngờ rằng đại vương đã tự mình tới rồi, thật hổ thẹn

""Trọng phụ nói gì thế, đâu ra chuyện để trưởng bối đi bái kiến vãn bối chứ?" Lưu Trường cười ha hả, sai người mang lễ vật ra:Trần Bình nheo mắt:" Lão thần tuổi cao, nếu sinh sớm mười năm nhất định cùng đại vương tới nước Đường, đáng tiếc, mạng không bao lâu, sợ giữa đường xảy ra chuyện

""Trọng phụ, ta không tới mời ngài tới nước Đường

""Ài chuyện trong triều có Chu Xương làm, từ khi Chu Xương tới, Chu Bột thay thế ông ấy tới nước Triệu

Thần tuổi cao, đại vương có chuyện gì tìm Chu Xương

""Trọng phụ, chuyện này không phải ngài không hoàn thành được

" Lưu Trường tha thiết nói:"Thần không cứu được Hoài Âm hầu

""Không phải chuyện sư phụ, mà là tứ ca

"Trần Bình thở phào:" Hàn vương có chuyện gì?""Là thế này, ta muốn Tứ ca tới nước Ngô làm Ngô vương, đổi vị trí cho Lục ca, chẳng biết vì sao mà a mẫu lại không đồng ý lắm, ta tới thỉnh giáo trọng phụ

Trọng phụ là đại hiền trong nước, không ai thông minh hơn trọng phụ nữa, trọng phụ phải giúp ta

"Trần Bình lắc đầu:" Đại vương, chuyện lớn ngầy ấy, lại liên quan tới chư hầu, thần thân là triều thần, sao dám tham dự

""Ài, trọng phụ, không phải chuyện này ngài sở trường nhất à? Năm xưa bắt Sở vương, ngài có nói thế đâu

" Lưu Trường không từ bỏ:"Đại vương, chuyện này nên hỏi thái hậu

""Trọng phụ, ngài giúp ta một lần đi, ta sắp đi rồi, nếu chuyện này không làm thành, ta khó rời Trường An

""Vậy đại vương ở lại thêm một thời gian, xử trí xong hãy đi

"Lưu Trường nổi giận, bày thế ngồi lưu manh tổ truyền, lớn tiếng chất vấn:" Ông nói đi, giúp hay không? Hôm nay ông không nghĩ cho ta biện pháp, ta không tha cho ông đâu, ông tuy cao lớn nhưng trên 50 rồi, ta trẻ khỏe, không đồng ý, ta cho vài đấm

""Đại vương!" Trần Mãi đột nhiên ở bên đi tới, vui mừng gọi:"Ha ha ha, ta tới thăm Trần hầu, hỏi kế ông ấy

" Lưu Trường cười to:Trần Mãi nhìn Trần Bình:" A phụ, nếu đại vương đã hỏi kế thì tốt nhất là người đừng giấu giếm gì

""Ngươi cút vào đọc sách cho ta

" Trần Bình đuổi thẳng:"Dạ

"Trần Mãi xoay người vào phòng trong rồi, Trần Bình hết cách nghiêm túc nói:" Nếu đại vương muốn thần nói thì thần đành nói vậy

Nước Lương với nước Hàn là cánh cổng bảo vệ Trường An, hai nước này tốt nhất là nước yếu chủ mạnh, nước mạnh chủ yếu là thích hợp nhất

Nhưng đại vương điều Hàn vương tới nước Ngô, như thế cánh cổng trở nên quá yếu, không thể hoàn thành sứ mạng của mình

"Lưu Trường xua tay:" Ông nói thẳng ta phải làm sao đi

""Đại vương có thể tấu lên, để Hàn vương làm Ngô vương, Ngô vương làm Trường Sa vương, lại lệnh Lương vương cưới một Lữ thị nữ làm thế, vậy là xong

"Lưu Trường tỉnh ngộ nhưng lập tức cau mày :" Nhưng Ngũ ca ta có thê tử, quan hệ rất tốt, làm thế không ổn

""Đại vương, Lương vương không báo đã cưới, đây là đại tội, nếu thái hậu nhất quyết muốn truy cứu, cả đại vương cũng không bảo vệ được đâu

Không bằng cưới thêm một vị phu nhân, để nguyên phối làm thứ, như vậy thái hậu mới yên tâm để Lương vương một mình bảo vệ cánh cửa Trường An

"

Bình Luận (0)
Comment