Lưu Trường thề xong sắc mặt mời hòa hoãn, cười hỏi:" Xu
Nàng xem ta có thể dẫn An đi gặp các huynh đệ không?""Đại vương, bên ngoài lạnh như thế, An còn nhỏ, không thể ra ngoài
"Lưu Trường có chút ủ rũ, có nhi tử mà không thể khoe với người khác, vậy có nhi tử còn có tác dụng gì chứ?"Tào Xu nhảy mắt:" An tuy không thể ra ngoài, nhưng đại vương có thể mời bằng hữu vào Hậu Đức Điện
""Ha ha ha! Đúng rồi!" Lưu Trường cười to:" Nàng không biết, ngay cả Chu Thắng Chi còn chưa có nhi tử đấy! Hắn thành gia lâu như thế rồi! Ha ha ha!"Lưu Trường lập tức gọi cận thị Trương Khanh, bảo hắn đi mới xá nhân và bằng hữu của mình tới dự tiệc
Tới đầu tiên là mấy vị xá nhân, Triệu Bình, Quý Bố, Loan Bố, Giả Nghị, Trương Bất Nghi, Triều Thác
Bất tri bất giác đoàn thể xá nhân của Lưu Trường không ngừng lớn lên, chỉ là đám xá nhân này không đáng tin lắm, loại gì cũng có
Các xá nhân tới nơi bái kiến Lưu Trường, Lưu Trường đỡ họ dậy bảo ngồi
"Triệu công, đã lâu không gặp, ông vẫn khỏe chứ?""Đại vương, nhờ hồng phúc của đại vương, thần khỏe mạnh
" Triệu Bình cười đáp, tâm tình ông già có vẻ tốt lắm, nhìn quanh hỏi:" An ở đâu ạ?"Các xá nhân kinh ngạc, An là ai?Lưu Trường cười nói:" Vẫn đang ngủ, lát nữa đưa ra
"Mấy người khác không biết chuyện, chỉ có Triệu Bình biết
Lưu Trường lại giới thiệu tân xá nhân Triều Thác cho ông
Triệu Bình cười chào hỏi, Triệu Thác nghiêm mặt, song cũng đáp lễ
Trương Bất Nghi ghé tới bên Triệu Bình hỏi:" An là ai?"Triệu Bình hừ lạnh:" Sao ngươi còn sống mà về?""Lão già ông chưa chết sao ta đã chết được?"Lưu Trường nhìn Quý Bố:" Thái hậu xá nhân, ngươi ra tay nhanh thật, tối qua vừa về đã đem tình huống chi tiết báo với thái hậu rồi
Ngươi trung thành như thế, quả nhân nên mời rượu
"Quý Bố không để ý tới lời trào phúng của Lưu Trường, bình tĩnh đáp:" Nếu thần không nói thì đại vương mở miệng thế nào?"Trương Bất Nghi nổi giận, đang định mắng thì Triều Thác đã mắng:" Thân là thần tử, sao có thể quyết định thay quân vương! Tên gian tặc, đại vương, đuổi hắn ra ngoài đi!"Triệu Bình sửng sốt nhìn Triều Thác, tay run run chỉ hắn, định mắng thì đến lượt Giả Nhị nhảy ra:" Dù có trừng phạt thì cũng nên là đại vương trừng phạt, liên quan gì tới tên gian tặc ngươi?"Hai người tức thì cãi nhau
Triệu Bình há hốc mồm, sau đó nhìn Trương Bất Nghi, không hiểu sao ông chợt thấy, tên này thực ra không tệ
Đúng lúc này thì quần hiền tới
Chu Thắng Chi dẫn quần hiền đi vào, bọn họ nói cười tùy ý, trong hoàng cung cũng chẳng gò bó, lần lượt tới bái kiến đại vương, ôm lấy, coi đại vương như người thân
Cảnh này làm Triều Thác vô cùng tức giận, nếu không phải Loan Bố kéo, chỉ sợ hắn đã đi mắng đám tiểu nhân không mắt không có quân vương này
"Thắng Chi? Quả nhân còn nghĩ ngươi không tới chứ!" Lưu Trường kinh ngạc nói:Chu Thắng Chi cười đáp:" Thần xin phép đô úy, đô úy hỏi chuyện gì, thần nói Đường vương triệu kiến, đô úy mời thần đi ngay, còn cho mượn xe, bảo thần đi cho mau
""Ha ha ha, đại vương uy danh hiển hách, ai dám bất kính
"Quần hiền cười to, bàn tán ầm ĩ
"Đại vương, chúng ta lâu lắm rồi chưa ăn dê
""Khụ khụ, không sao, đợi yến tiệc kết thúc, ta sẽ đi bái kiến cứu phụ, sau đó về Đường vương phủ
"Mọi người cười đùa, cận thị mang đồ ăn lên, ăn ăn uống uống
Lát sau Lưu Trường nhìn Trương Khanh, thấp giọng bảo:" Ngươi đưa An ra đây
"Trương Khanh vội vàng rời đi, lát sau bế một đứa bé về đưa cho Lưu Trường
Lưu Trường cẩn thận đón lấy đứa bé nhìn mọi người, ai nấy đều kinh ngạc nhìn đứa bé trong lòng y
Lưu Trường cười nói:" Không sao, các ngươi tiếp tục ăn, tiếp tục chơi đi
""Đại, đại vương
Đây là?""À, nhi tử ta, tên là Lưu An!""Phụt!" Chu Thắng Chi phun rượu ra ngoài, Lữ Lộc ở bên bàng hoàng, không hề để ý mình bị phun rượu cả người
Hậu Đức Điện tức thì im phăng phắc
Chốc lát, âm thanh náo loạn, quần hiền xông tới bên Lưu Trường
"Đại vương có nhi tử rồi à?""Tránh cho ta xem
""Gọi trọng phụ đi!""Ngươi dẫm lên ta rồi
""Ngươi không phải thân thích, cút xa chút
"Cả đám vây quanh Lưu Trường, Lưu Trường hãnh diện bế đứa bé:" Ha ha ha, có gì mà kinh ngạc thế, chẳng qua là đứa con thôi, rồi các ngươi cũng sẽ có mà!"Lữ Lộc vội hỏi:" Đại vương, vậy mẹ nó là ai?""Tào Xu!""Ồ!" Cả đám bừng tỉnh:" Đại vương đúng là lợi hại, chỉ ở riêng một lần mà có con rồi à?""Các ngươi hiểu cái gì, quả nhân khỏe mạnh
"Quần hiền nối nhau bế đứa bé, hôn cho Lưu An mặt đầy căm ghét
"Ha ha ha, chúng ta có do tử rồi! Đại vương, chúng ta đưa nó đi chơi đi!""Đợi thêm vài năm đã
"Hạ Hầu Táo trông có vẻ lo lắng, hắn vội hỏi:" Đại vương, đứa bé này trên người có máu của Tào Tham, nếu tương lai nó nhiễm thói xấu của Tào Tặc thì sao?"Lưu Trường nghe vậy cũng hơi lo:" Đúng, sợ nó nhiễm thói xấu của Tào gia bọn họ
"Loan Bố nghe mà nhăn mặt, nhắc:" Đại vương, thần thấy không phải lo vấn đề này
""Vì sao?"Thấy Lưu Trường chẳng hề tự biết mình, Loan Bố do dự rồi không nói ra, thực tình thói xấu của đại vương đủ cho nó học rồi, giống Tào Tham nói không chừng còn tốt hơn:" Nghe nói nhi tử đa phần giống cha
""Ha ha ha, vậy thì quả nhân không cần lo nữa
" Lưu Trường ngửa đầu cười to:Tới tận khi Lưu An bắt đầu khóc to, Lưu Trường mới bảo Trương Khanh đưa nó về bên mẹ, mình thì dẫn quần hiền rời hoàng cung tới bái kiến Kiến Thành hầu, mặc dù không gặp Kiến Thành hầu
Tiếp đó đi bái phỏng Chu Bột, mặc dù vẫn không gặp Chu Bột, nhưng khi về thì thu hoạch lớn
Trong Đường vương phủ, mọi người lại ăn thịt, Lưu Trường rốt cuộc cũng thỏa mãn
"Quả nhân thấy năm qua trong nhà Kiến Thành hầu lại nuôi không ít dê rồi, nuôi nhiều dê như thế cũng vất vả lắm
Sau này có thể tới phủ giúp ông ấy nhiều hơn
"Lữ Chủng hơi chần chừ, nhìn trước mặt quần hiền thịt đầy ăm ắp, nói:" Đại vương mà giúp như thế, e là giúp bốn lần là không nổi nữa, lần này đại vương giúp liền sáu con, nhà thần chỉ có hơn 20 con dê thôi
""Khó gì đâu, bảo a phụ ngươi nuôi thêm vài con dê không phải là xong à?" Chu Thắng Chi hỏi ngược lại:"Ta nói cho ngươi biết, giờ ngươi là giáp sĩ nam quân, sau này khách khí với ta một chút, nếu không ta tới đình úy tố cáo ngươi! Giáp sĩ trộm dê, đủ cho ngươi đi xây thành ba mươi năm rồi
""Được, để ta dẫn ngươi tới nam quân bây giờ luôn nhé?""Đủ rồi, đại vương vừa về, cãi nhau cái gì?" Chu Á Phu lớn tiếng nói:Chu Thắng Chi vỗ đầu hắn:" Người lớn nói chuyện, trẻ con đừng chen mồm vào
"Mọi người ăn no uống say, hết tấu nhạc lại hát vang múa kiếm, cuối cùng cả đám say khướt, choàng vai bá cổ, rầm rộ ra đường
Hơn một năm rồi, quần hiền rốt cuộc cũng tụ tập lại với nhau, khi bọn chúng ra tới đường, giáp sĩ tuần tra lại nhớ tới những ngày tháng khiếp hãi của mình
Cả đám ca hát, chẳng để ý tới ánh mắt của người qua đường, bước đều trên đường phố Trường An
Người Trường An bây giờ đông hơn trước không biết bao nhiêu lần rồi, những cư dân cũ cái thời Lưu Trường ăn trộm tiếp tế cho họ chỉ là số ít, vì thế không có ai nhận ra y nữa, không ai vỗ tay chào đón công tử Trường ngày nào trở về, không ít người bỏ cả hàng mà chạy như chạy loạn
Đường phố hỗn loạn, giáp sĩ bao vây căng thẳng như ra trận, quần hiền nghênh ngang ca hát
Lưu Trường rất hưởng thụ không khí này, vì y biết ngày tháng như thế không còn nhiều nữa
Khi Lưu Trường rời Trường An thì đã hơn 14, nay thời gian trôi qua một năm rưỡi, y đã sắp 16
Bất kể thế nào Lưu Trường cũng không thể ở lại Trường An nữa
Y phải đi rồi