Lữ hậu khẽ vung gậy gỗ trong tay
Lưu Trường cười xấu hổ:" A mẫu, con mười sáu rồi
""Ừ
" Lữ hậu gật đầu:" Tới đây, nằm xuống
""A mẫu
Con đã là a phụ rồi
Hay là con đón An tới đây, giúp a mẫu ấn nó xuống, đánh cho đỡ buồn
""Nằm xuống!"Lưu Trường chỉ đành nằm xuống, hét lên:" A mẫu không được như thế, quả nhân đã làm a phụ rồi
Á !"Cao hoàng đế lại lần nữa hát vang trong Tiêu Phòng Điện, tiếng ca vang vọng, dư âm dài mãi
Lữ hậu nhìn gậy gỗ trong tay gãy làm hai thì kinh ngạc vô cùng, Lưu Trường xoa mông cười hì hì:" A mẫu không sao chứ, đừng để bản thân bị thương, hay là con tự đánh?"Lữ hậu tức giận ném gậy gỗ đi, chất vấn:" Nhãi con, ai bảo con tới thái học làm bừa! Còn bắt một đám con cháu huân quý, đánh bọn chúng không nhẹ, ném vào đình úy, con làm cái gì vậy hả?""A mẫu, con không làm bừa
" Lưu Trường từ dưới đất bật dậy, chẳng hề hấn gì hết:" Hạn ngạch thái học vốn ít, đám người đó lại coi thường như vậy, chẳng lẽ không đáng đánh sao?"Lữ hậu nheo mắt hỏi:" Ta vì sao thiết lập thái học?""Lôi kéo chí sĩ thiên hạ, ra sức vì Đại Hán
""Vậy huân quý trong triều có đáng lôi kéo, nên để họ ra sức vì Đại Hán không?""À
Đại khái là đáng
""Vậy con quan tâm chúng có đi học không làm cái gì?"Lưu Trường rất không vui:" A mẫu, những đại thần đi theo a phụ tác chiến, ai nấy tuổi cao, dù Chu Bột, Trần Bình trẻ nhất cũng trên 50 rồi, ở địa phương càng như thế
Lần này con đi qua nhiều quận huyện, không thấy một người trẻ tuổi nào, đợi những người kia không còn nữa, chúng ta lấy ai ra quản lý quốc gia? Những kẻ trong thái học sao?"" A mẫu, lôi kéo sĩ tử trong thiên hạ là đúng, nhưng phải để họ học được bản lĩnh chứ? Quản lý thiên hạ không phải là chúng ta, mà là những quan lại kia, nếu bọn chúng suốt ngày hoang phí thời gian, tương lai phái xuống địa phương, chỉ có trung thành mà không có năng lực thì sao?"Lữ hậu nghe vậy không còn giận nữa, ít nhất thằng nhóc này không phải làm bừa:" Con định thế nào?""Con thấy trước tiên là phải chỉnh đốn thái học, chuyên môn thiết lập quan chức, thiếp lập chương trình học, dạy họ luật pháp, nông điền, thương cổ, lao dịch, quân sự
Phải dạy họ cái thực tế, không thể chỉ là nơi nuôi sĩ, mà phải là nơi dạy tài
Đợi khi các nơi đều thiết lập quốc học, số lượng sĩ tử nhiều rồi, chúng ta tiến hành khoa cử
" Lưu Trường đắc ý nói:"Đây là biện pháp do con nghĩ ra, cứ ba năm chúng ta lại tiến hành khảo hạch một lần, để các sĩ tử thiên hạ tới triều đình, thi toán số, trị quốc, quân sự, luật pháp, thông qua đó mà bổ nhiệm
"Lữ hậu khẽ hừ một tiếng:" Thế thì khác gì thời Tần tổ chức lại khảo?""Đương nhiên là khác ạ, đề mục chúng ta đưa ra phải khó, để tuyển chọn nhân tài ưu tú nhất! Tần lại khảo chỉ kiểm tra luật pháp, tuyển quan lại tầng thấp như đình trưởng, còn chúng ta chọn quan viên là chọn người có thể làm huyện lệnh
"Năm xưa Lưu Bang cũng thông qua khảo hạch của Đại Tần để làm đình trưởng
Nghe Lưu Trường thao thao bất tuyệt, Lữ hậu hồ nghi:" Đây là ý nghĩ của Giả Nghị à?"Lưu Trường uất ức lắm, tức giận thiếu chút nữa nhảy dựng lên:" A mẫu, đây là ý nghĩ của con, không liên quan tới đám Giả Nghị! Thực sự là của con đấy!!""Được rồi
Có lẽ có thể được
"Trước kia Giả Nghị cũng từng nói tới khảo hạch, khi đó Lưu Trường đã nghĩ tới khoa cử, nhưng khoa cử dựa trên cơ sở thống nhất tư tưởng, nếu không thi cái gì? Sau khi Trương Bất Nghi trách thái học không dạy thứ thực chất, Lưu Trường tỉnh ngộ, đúng, thi thứ thực chất là được
Thi kinh văn điển sách gì chứ, phải thi làm sao quản lý địa phương, sao chấn hưng nông nghiệp, làm sao đối phó với tặc khấu
Kiểm tra mức độ lý giải với chế độ hiện thời, thế không phải xong à?""Ta sẽ đích thân làm chuyện này
" Lữ hậu hiển nhiên rất hứng thú với chế độ tuyển chọn quan lại:Lưu Trường bấy giờ mới cười nói:" Vậy a mẫu có thể để Phù Khâu Bá làm thái học lệnh, tiến hành phân khoa, dạy các thứ khác nhau, quân sự cũng nên dạy
Còn thấy nên để Hoài Âm hầu tới dạy quân sự, để đám sĩ tử cũng biết đánh trận thế nào
"Lữ hậu bừng tỉnh:" Thì ra đây là mục đích của con
""Mục đích gì ạ?""Ha ha, để Hàn Tín đi dạy sĩ tử, con muốn ông ta dạy ra thêm phản tặc à?""Ha ha ha, a mẫu, sư phụ cái gì cũng biết, chỉ không biết tạo phản thôi, làm lần nào hỏng lần ấy thì dạy ai? Ai muốn học
""Chuyện này không được
" Thái độ của Lữ hậu rất dứt khoát:Lưu Trường nói:" A mẫu có thể phái người theo bên cạnh, để sư phụ chỉ dạy học, bản lĩnh đánh trận của ông ấy, ở Đại Hán ai bì kịp ạ? Nhân tài như thế mà không ra sức vì Đại Hán là tổn thất lớn
A mẫu không yên tâm để ông ấy ra trận, sao không để ông ấy dạy người biết ra trận
""Nếu a mẫu nói ông ấy dạy đệ tử chỉ biết mưu phản, vậy con có mưu phản không?"Lữ hậu liếc y một cái:" Còn chưa biết được
""A mẫu, sư phụ tặng con mấy cuốn binh pháp, Lưu Bất Hại xem xong thích vô cùng, cho rằng đây là tinh diệu của binh pháp
Đó chỉ là thứ sư phụ viết ra, nếu tự ông ấy dạy, sau này quan lại Đại Hán nói không chừng đều thiện chiến, ít nhất cũng hiểu chuyện cầm quân
Đại Hán sau này phải đánh với Hung Nô, đại thần không thể không biết cầm quân
" Lưu Trường tha thiết nói:Lữ hậu cười lạnh:" Con làm thế đều vì bảo vệ ông ta hả, ai dạy thế
""Trần Bình ạ
""Để ta nghĩ đã
""Vâng!"Lưu Trường rời Tiêu Phòng Điện trở về Hậu Đức Điện, đang định gọi thì sững người
Tào Xu đang cùng một nữ tử nói cười gì đó, nữ tử này đang bế Lưu An trêu nó
Lưu Trường chợt thấy xấu hổ, chỉ đứng cười
Phàn Khanh đứng lên, nói với Lưu An:" Xem kìa, a phụ ngốc của cháu về rồi!""Khụ khụ, Khanh, lâu rồi không gặp
"Một năm trôi qua Phàn Khanh không còn như trước nữa, lớn hẳn rồi, vốn là tiểu nha đầu bẩn thỉu, giờ khuôn mặt giống a mâu, thanh tú xinh đẹp, còn có hai cái răng nanh đáng yêu
Lữ gia cái gì không nói chứ, nhan sắc đều cấp cao
"Muội thay đổi lớn quá
" Lưu Trường nói:Phàn Khanh nhìn Lưu Trường vóc dáng gần đuổi kịp a phụ, như con gấu lớn, cười nói:" Huynh cũng như vậy
"Tào Xu giải thích:" Khi đại vương không có nhà, Khanh nhiều lần tới giúp thiếp chăm sóc An, thực sự cám ơn muội ấy
""Cám ơn gì chứ, ta quen muội ấy bao năm rồi
" Lưu Trường ngồi xuống bên, cầm nước lên uống vội:Phàn Khanh giao Lưu An cho Tào Xu, nói:" Vậy muội về trước đây
"Tào Xu vội giữ lại:" Không bằng ở lại ăn đã
""Đúng, đúng, ăn bữa cơm hẵng đi, vội gì chứ?" Lưu Trường cũng nói:Phàn Khanh chỉ đành ở lại, mọi người cùng ăn cơm, Lưu Trường hỏi tình hình Phàn Khoái và di mẫu, nàng đáp:" Họ đều rất khỏe, a phụ rất nhớ huynh, thường nói tới huynh, huynh không tới bái phỏng
""Ôi bận quá, về mấy ngày ta chạy khắp nơi, không có thời gian
Hôm khác đi, ta nhất định đi bái phỏng di phụ, di phụ giờ còn ăn được như trước không?""Không bằng đại vương, nhưng sức ăn vẫn rất lớn
""Vậy thì ta yên tâm rồi
Phải rồi, hôm nay ta đánh Thị Nhân một trận, muội về nói với di phụ, làm thế là vì muốn tốt cho hắn, hắn chỉ đeo danh mà không đi học thì không thể thành tài được, tương lai hắn phải gánh trọng trách
Còn nữa, chuyện thái học bảo di phụ đừng lo, đợi chỉnh đốn xong sẽ kiếm lúc nào đó cho hắn quay lại
""Ừm, muội sẽ nói với a phụ
""Ha ha ha, ta xưa nay ngưỡng mộ di phụ, luôn muốn cùng di phụ phân cao thấp! Nay vừa hợp thời cơ, muội giúp ta chuyển lời, lần này đi bái phỏng, nhất định sẽ tỉ thí với ông ấy, xem ai là người vũ dũng nhất Đại Hán
" Lưu Trường vừa nói vừa thuận tay cầm xương dê trước mặt Phàn Khanh, bẻ ra cho nàng:Người Phàn Khanh khẽ run lên, cúi đầu không nói
Tào Xu nhìn bộ dạng đó của nàng, có chút suy tư