Khi Lưu Trường đùng đùng nổi giận về tới Hậu Đức Điện, Tào Xu vội đi lên, kinh ngạc hỏi:" Đại vương làm sao thế?""Nàng thu dọn đi, chúng ta về nước Đường ngay bây giờ
""Hả?"Khi Lưu Trường đem chuyện ở Tiêu Phòng Điện kể ra, Tào Xu phì cười lắc đầu :" Đại vương trước tiên chớ giận, nghe thiếp nói đã
Nếu tương lai An lớn lên, bảo chàng đạo lý tác chiến, chàng phát hiện mình sai, nó lại đúng, chàng sẽ thế nào?""Ta sẽ rất vui, thưởng cho nó
"Tào Xu nhìn chằm vào mắt y, hỏi: "Thật thế à?"Lưu Trường nghĩ chốc lát, chợt có hơi chột dạ:" Khụ, đương nhiên là thế, con lớn rồi, ưu tú hơn ta, ta đương nhiên sẽ vui
""Thiếp thì lại thấy đại vương khả năng sẽ đánh An một trận
""Vì sao?""Vì An trưởng thành tới mức đó chỉ khiến đại vương thấy mình già rồi, không như xưa nữa, sau đó đại vương bị nó chỉ ra cái sai sẽ thẹn quá hóa giận mà đánh An
"Lưu Trường tựa hồ nghĩ tới điều gì, bình tĩnh lại
Tào Xu lại nói:" Đại vương xem, năm xưa thái hậu nuôi chàng lớn, bên cạnh không có nhiều người dựa vào như chàng bây giờ đâu
"Lưu Trường thông suốt rồi bẹo má Lưu An: "Tương lai con có thể thoải mái nói ra suy nghĩ với ta, ta không đánh con đâu
"Nói xong y vội vàng chạy đi
"A mẫu!"Khi Lưu Trường cười ngốc nghếch chạy về Tiêu Phòng Điện, y sững người, vì y thấy a mẫu ngồi cô độc bên cửa sổ, thần sắc cô đơn, tóc hoa râm, y chợt y thức được, a mẫu già rồi
Lưu Trường ngoan ngoãn ngồi trước mặt Lữ hậu, cúi đầu:" Con sai rồi, con không nên to tiếng với a mẫu
"Lữ hậu chỉ nhìn y một cái, sắc mặt vẫn bình tĩnh như trước giờ:" Không thể cứ thế mà bỏ qua cho Triệu Đà, phải khiến ông ta hiến ra thứ gì đó mới cho về
Tam quan, ít nhất phải phá một quan
""Vâng, a mẫu nói đúng
Hai mẹ con ngồi trong Tiêu Phòng điện, trầm mặc một hồi
"Trường, chuyện tiếp xúc với Nam Việt vương, giao cho con làm đấy
"Lưu Trường nghiêm túc gật đầu:" A mẫu yên tâm, người giao trọng trách đó cho con, con sẽ không làm người thất vọng
""Ừ, ở trong Trường An nếu nói tới thừa lúc cháy nhà hôi của, cậy thế ép người, làm gì ai so được với con
Đi đi
"Lưu Trường đang định khiêm tốn vài câu thì hiểu ra không phải đang khen mình:" A mẫu sao có thể nói con như thế? Lưu Trường con thích làm việc tốt, cứu tế bốn phương, là đại thiện nhân nổi danh Trường An
""Đúng đúng đúng, đại thiện nhân mau đi đi
" Lữ hậu phất tay khinh bỉ, đuổi y đi
Lưu Trường đi miệng còn làu bàu gì đó
Khi y vừa rời hoàng cung thì Trương Bất Nghi xuất hiện ở trước mặt, mắt hắn nóng rực:" Đại vương, có người nói Nam Việt vương là a phụ của mẹ đẻ ngài, thật thế không
"Lưu Trường đẩy hắn ra:" Đúng thì sao?""Ái dà!! Trời giúp đại vương, vì sao đại vương không lấy lòng Triệu Đà, lấy Nam Việt! Đại vương có Nam Việt, sau sáp nhập Ngô Sở, dùng quận Tế Bắc nối liền với nước Đường, đại vương có nửa giang sơn rồi
"Trương Bất Nghi, tên phản tặc kia!!!" Triệu Bình hét lên:"Ta cũng không có ý gì khác nay Mạo Đốn thế lớn, nếu thực lực nước Đường không đủ, làm sao có thể kháng cự?""Trương xá nhân nói có lý!" Triều Thác vô cùng tán đồng:Lưu Trường phẫn nộ:" Quả nhân không phải hạng hèn yếu như Triệu vương, nếu Hung Nô đến, tự ta chặn lại, cần gì phải nhận giặc làm cha
"Hai người kia mới không dám nói nữa
Khi bọn họ tới nơi ở của Triệu Đà thì ông ta đang nằm trên giường, một thân tùy đang châm cứu? Cho ông ta ?? Lưu Trường mở to mắt nhìn những cái châm nhỏ trên người ông ta
Triệu Đà cười nói:" Người sau lưng ta chính là quân y theo quân trước kia, đệ tử của thái y lệnh Hạ Vô Thư, rất giỏi châm cứu, hôm nay ta không được khỏe, liền để hắn trị liệu giúp
Lưu Trường kêu lên:" Ta nghe nói người đó rồi, năm xưa Kinh Kha ám sát Tần vương, chính người này đã ném rương thuốc ra bảo vệ Tần vương
Thì ra là đệ tử của ông ấy, Hạ Vô Thư là người lợi hại
"Thân tùy kia sửng sốt:" Đa tạ đại vương khen ngợi, thần sẽ đem lời đại vương nói với sư phụ
"Lưu Trường hồ nghi:" Nói cho sư phụ ngươi? Chẳng lẽ ông ấy còn chưa chết à?"Thân tùy tối mặt, nếu không phải vị trước mắt là Đường vương thì hắn đã ném rương thuốc trong tay ra rồi:" Gia sư còn khỏe mạnh
""Ông ấy ở Nam Việt sao?""Không, ở Hà Nội
""Ái dà, vậy mà quả nhân không biết
Danh y như thế sao có thể luân lạc dân gian, phải để ông ấy tới nước Đường!"Thấy đại vương bệnh cũ tái phát cái gì cũng đem về nước Đường, Loan Bố hắng giọng, Lưu Trường bấy giờ mới nhớ ra chuyện chính, vừa nghe Hạ Vô Thư còn sống liền quên cháy nhà hôi của, đúng là không nên
"Trường, ngồi gần chút
" Triệu Đà cười khà khà:Lưu Trường liền ngồi gần hơn, nói:" Lần này ta tới là vì chuyện Nam Việt, nước Đường ta hiện phải tác chiến với Hung Nô, khai chiến với Nam Việt với nước Đường chỉ hại mà không có lợi, ta sẵn sàng thuyết phục thái hậu bảo toàn Nam Việt
""Tốt, đây là chuyện tốt!" Triệu Đà vui vẻ nói, nhìn đôi mắt tham lam của Lưu Trường, hỏi:" Nói đi thằng nhãi, cháu muốn gì?""Cắt nhường thành trì
""Cháu muốn thành nào?""Ông phải cắt nhường cho nước Đường năm quận!"Triệu Đà ngẩn người:" Nhưng ta chỉ có bốn quận
""Bốn thôi à, vậy thì bốn
""Thằng nhãi! Cắt nhường toàn bộ thành trì còn gọi là cắt nhường à, đó gọi là dâng nước đầu hàng!!" Triệu Đà không nhịn nổi nữa, chửi om sòm:"Vậy ba quận!""Ta cắt ba thành!""Hai quận vậy, thêm vào ba mươi vạn thạch lương thực, mười vạn dân tráng, sáu vạn giáp thuẫn
""Năm thành, mười vạn thạch lương, Nam Việt ta không có giáp
Này thằng nhóc, ngươi quay về cho ta
" Thấy Lưu Trường xoay người định đi, Triệu Đà ngứa răng:"Cho ngươi Hoành Phổ Quan, thêm ba thành trì, năm vạn thạch lương thực! Nam Việt nguyện làm phiên dậu Đại Hán, vĩnh viễn không đổi lòng, mỗi năm cống lên, cho phép Đại Hán tới quản lý Nam Việt
""À, quan lại tới liền không đi được nữa, đúng không?"Triệu Đà mắng:" Ta sao có thể đối đãi với quan lại Đại Hán như thế
""Chuyện như thế ta chơi chán rồi, quan lại Đại Hán phàm là vào nước Đường ta là không ai ra được hết, ông tưởng ta không biết tâm tư của ông chắc?" Đường vương vô sỉ nói:Hai người cứ như thế cò kè mặc cả rất lâu mới định được cái giá rất man di của Đường vương, Triệu Đà rất tức giận:" Nhưng phải có người tới dạy Nam Việt các loại kỹ thuật, không cho đặt lệnh cấm
""Đương nhiên, ông còn không tin con người ta à, ta mói một câu đáng ngàn vàng! Người đời thường nói, được một lời hứa của Đường vương, hơn được ngàn vàng
" Lưu Trường kiêu ngạo nói:Quý Bố ở phía sau lưng mặt co giật, thôi được, ngài là đại vương, ngài nói sao thì là như thế
Thấy Lưu Trường thề thốt như vậy lại khiến Triệu Đà đâm ra không tin lắm, ông ta hồ nghi nhìn Lưu Trường, hỏi:" Ngươi thực sự sẽ tuân thủ lời hứa chứ, sẽ không nhận đồ rồi quịt chứ?""Dứt khoát không, ta lấy ngoại đại phụ ra thề, nếu ta làm trái lời hứa, để ngoại đại phụ của ta chết không tử tế
""Thằng nhãi kia!" Triệu Đà tức lắm:"Nếu ông còn chưa tin, ta có thể lấy Tam ca ta ra thề
""Thôi bỏ, thôi bỏ, lão phu tin rồi
"- Giải thích, Trong Sử Ký "Thích Khách Liệt Truyện", Tư Mã Thiên nói, sở dĩ ông ta biết tỉ mỉ chuyện Kinh Kha hành thích Tần vương vì Hạ Vô Thư tán gẫu với Đổng Trọng Thư nói ra
Đổng Trọng Thư là người hiến Nho học cho Hán Vũ Đế, chủ trương "bãi bỏ bách gia, độc tôn Nho học"
Hết giải thích