Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 325 - Chương 325: Đường Vương Nói Đáng Nghìn Vàng (2)

Chương 325: Đường vương nói đáng nghìn vàng (2)

Hai người bàn bạc xong quốc sự, Triệu Đà liền yên tâm

Bởi vì ông ta biết, Lưu Trường tới nhất định là do ý của Lữ hậu, đó là nguyên nhân vì sao ông ta đồng ý với đòi hỏi tham lam của Lưu Trường

Chênh lệch giữa Nam Việt và Đại Hán ngày càng lớn, Nam Việt tuyên bố có trăm vạn đại quân, lời này có hơi giả, tuy Nam Việt cũng là quốc gia toàn quân là binh giống nước Tần, thậm chí cả phụ nữ tráng kiện cũng vào quân doanh, nhưng vấn đề là dù có tính cả họ cũng không đủ trăm vạn

Đại Hán kế thừa hoàn mỹ sở trường của nước Tần, toàn dân cũng là binh, chỉ cần nam tử có chân có tay không tàn tật, tới tuổi nhất định phải tham gia thao luyện

Dựa theo lời hiện đại ba nói là quân huấn

Mỗi năm đều có thao luyện, thao luyện xong đi thủ biên, mỗi nam tử Đại Hán cả đời phải đi phục dịch hai lần

Song khác với Đại Tần, Đại Hán nâng tuổi phục dịch lên rất nhiều

Lưu Trường tập trung tinh thần nhìn châm trong tay thân tùy kia, y rất tò mò về y thuật, càng tò mò về vật liệu cây châm

"Cho ta xem cây châm của ngươi được không?"Thân tùy liền đưa hộp gỗ cho Lưu Trường:" Đại vương đã muốn xem, đương nhiên là được

""Người làm tướng phải cưỡi ngựa chinh chiến nhiều, gió mưa bão bùng, trên người có tổn thương ngầm, châm cứu là cách tốt nhất để trị nội thương

Có lẽ đại vương không biết, trên thân thể con người có rất nhiều chỗ

"Thân tùy giảng giải tri thức y học cho Lưu Trường, Lưu Trường chỉ tò mò xem châm, đủ các loại từ nhỏ tới to, chế tác tinh xảo

""Châm này cho ta một bộ được không?" Lưu Trường hỏi:Thân tùy do dự nhìn Triệu Đà, ấp a ấp úng:" Nếu đại vương thích thì lấy đi

"Lưu Trường cười lớn, ném hộp lại cho tùy tùng:" Nếu đã là vật ngươi yêu thích, vậy ta không lấy nữa

"Triệu Đà ngạc nhiên:" Sao vậy, cháu lại hứng thú với cách châm cứu à?"Lưu Trường chần chừ chốc lát:" Những đại thần năm xưa theo a phụ ta chinh chiến, có mấy người tuổi cao bệnh nặng

Ta nghĩ, nếu như điều trị tốt, biết đâu kéo dài được tuổi thọ

""Ồ, Trường còn có tấm lòng như vậy sao? Ta nghe nói đa phần quần thần bất hòa với cháu, xem ra tin đồn không phải thật

""Bất hòa là vì chuyện triều chính, riêng tư ta vẫn coi họ là trọng phụ của mình

"Loan Bố thầm bổ xung một câu trong lòng, bị ngài coi là trọng phụ chẳng có kết quả tốt đẹp gì

Triệu Đà chỉ thân tùy:" Có thể để hắn điều trị cho các tướng lĩnh

"Lưu Trường lần nữa cười lớn:" Vẫn nên để sư phụ hắn tới Trường An đi

Ta nghe nói, trước kia có một thần y tên Biển Thước, rất giỏi châm cứu

Nói ra ta cũng biết sơ qua, kinh mạch ngươi nói, ta biết lâu rồi

""Ồ, sao đại vương biết?"Lưu Trường gãi đầu:" Trong mơ

"Thân tùy mặt tối đen, thấy bọn họ nghi ngờ, Lưu Trường nổi giận:" Các ngươi không tin chứ gì? Nào, đưa châm đây, ta thử cho xem

""Không, không, đại vương, bọn thần tin rồi, tin hoàn toàn rồi

"Sau khi Lưu Trường rời phủ Triệu Đà, chuyện đầu tiên y làm là hạ lệnh cho Trương Bất Nghi, để hắn tới Hà Nội đón Hạ Vô Thư tới

Trương Bất Nghi rất dứt khoát, nhận lệnh là đi ngay, Giả Nghị lại có chút hồ nghi:" Đại vương, thần nghe nói vị thần y đó vì bảo vệ Tần vương mà nổi tiếng, chưa từng nghe nói y thuật có gì cao xiêu?"Lưu Trường ra hiệu cho hắn tới gần bên cạnh, Giả Nghị tới bên Lưu Trường, Lưu Trường tức thì kẹp đầu hắn vào nách:" Ngươi thấy Tần vương có phải là kẻ ngốc không?"Giả Nghị gian nan ngẩng đầu lên:" Đại vương, Tần vương tuy tàn bạo, nhưng là bậc hùng chủ, không phải kẻ ngu xuẩn

""Vậy thì người bên cạnh ông ta, thậm chí có thể cùng ông ta đi gặp ngoại sứ, ngươi thấy y thuật có thể kém được không?""Không ạ

"Lưu Trường buông hắn ra:" Trước khi nói thì nghĩ nhiều vào, ngươi suốt ngày đọc sách, đọc tới ngốc rồi

"Giả Nghị cúi đầu, Triều Thác vội đi lên:" Đại vương chẳng lẽ cứ thế bỏ qua cho nước Nam Việt sao?""Vậy ngươi thấy phải làm thế nào?""Có thể lệnh Triệu Đà phái nhi tử tới thái học

""Triệu Đà chẳng phải có một nhi tử sao?""Vậy bảo ông ta phái trưởng tôn tới thái học

" Triều Thác nghiêm túc nói:Mọi người ngẩn ra, nếu nói tới độc ác thì đám Pháp gia các ngươi là đọc ác nhất!Lưu Trường trầm tư:" Ừm, ngươi nói cũng đúng

Vậy chuyện này do ngươi phụ trách

""Vâng!"Triều Thác vâng lời ngay, lập tức kiêu ngạo nhìn Giả Nghị ở bên mặt tối đen

Lưu Trường không về hoàng cung mà lần nữa tới thái học

Lần này không khí thái học đã hoàn toàn khác trước, bốn lối ra vào đều có giáp sĩ Nam quân canh gác, thái học sinh muốn ra vào cũng không dễ

Lưu Trường tất nhiên có thể tự do ra vào, trong thái học cơ bản cũng không thấy sĩ tử nhàn hạ, Lưu Trường không ngừng tới các viện xem xét, gần như tất cả các sĩ tử đều chăm chỉ học tập

Thái hậu làm việc rất nhanh chóng, khi Lưu Trường nói ra suy nghĩ cải cách thái học, Lữ hậu lập tức thi hành, trong vòng một tháng đã hoàn thành quá nửa

Nay thái học không còn giảng kinh sách, nghiên cứu lời nói hành vi thánh nhân như trước nữa, mà bắt đầu dạy rất nhiều thứ thực tế

Ví dụ như toán số, ví dụ nông học, pháp luật, đương nhiên đại nho như Phù Khâu Bá cũng có thể dạy thi hành chính sách, Thi ở trong tay những người như bọn họ chỉ là công cụ mà thôi, muốn làm gì, có thể thông qua Thi để lấy ví dụ

Lưu Trường hài lòng gật đầu, không tệ, tốt hơn nhiều so với dự tính của mình

Đúng lúc này Lưu Trường đột nhiên nhìn thấy trong một viện tử có hai sĩ tử đang đánh nhau, y đùng đùng nổi giận, ta đã cảnh cáo mấy lần rồi, các ngươi còn dám làm bừa à? Lưu Trường bước vài bước xông tới, tòm một người trong đó, ấn xuống đất giơ nắm đấm lên:" Không coi Đường vương ta ra gì phải không?""Đại vương! Đại vương!""Bọn thần đang luyện võ nghệ

"Sĩ tử bị ấn xuống mặt đầy kinh hoàng, vội vàng hét lên

Quả nhân biết, quả nhân chẳng qua cũng nhất thời nổi hứng, thao luyện cùng các ngươi ấy mà

Ha ha ha, đứng lên đi!" Lưu Trường vội kéo người kia lên:" Các ngươi học tập thế nào? Ai dạy các ngươi?"Sĩ tử kia đáp:" Phù Khâu công nói, sau này sĩ tử đều phải học tập kỵ xạ, võ nghệ, rèn luyện thân thể

Còn phải học binh pháp

Chỉ là không tìm được đại hiền phù hợp

Hiện Vương công dạy bọn thần võ nghệ, ông ấy là đệ tử Phù Khâu công, giỏi võ nghệ

"Lưu Trường quay đầu nhìn vị giáo đầu họ Vương kia trong đám đông, người này cũng cao lớn lắm, nhưng khi ông ta chú ý thấy Lưu Trường nhìn mình thì ớn lạnh

"Ngươi đánh nhau giỏi lắm à?""Đại, đại vương

Thần chỉ tạm thời dạy bọn họ, thần yếu lắm

""Ấy, đừng khiêm tốn, nào, chúng ta thử xem

""Đại, đại, đại

Vương

""Chẳng lẽ ngươi coi thường ta?""Không dám!"Vị "giáo đầu" đó hết cách, chỉ đành tới đối luyện với Lưu Trường, ông ta hít sâu một hơi chuẩn bị, nhìn chằm chằm Lưu Trường

Lưu Trường thoải mái như không, còn cười, trong chớp mắt lao tới, hai tay ôm hông giáo đầu, nâng lên rồi ném xuống đất, nhào bổ lên người ông ta ghì chặt

"Vương giáo đầu! Ông cũng không được rồi

Ha ha ha

Vương giáo đầu

Vương giáo đầu?? Vương công

"Khi thái y lệnh vội vàng tới khiêng Vương công đi, Lưu Trường luống cuống chân tay, không biết làm sao, lòng rất bất an

"Ông ấy không sao chứ?"Thái y lệnh lắc đầu:" Đại vương, lần sau ngài động thủ với người khác thu bớt sức lại, nếu ngài đứng lên muộn hơn một chút hôm nay phải phát tang đấy

""Quả nhân làm sao biết ông ta

Ài, chiếu cố cho tốt

"Tiễn người đi rồi Lưu Trường lần nữa nhìn đám sĩ tử trước mặt

Đám sĩ tử mặt mày trắng bệch, hai chân run bần bật, hô to:" Đại vương tha mạng

""Khụ, các ngươi yên tâm, ta không động thủ với các ngươi nữa, thế này đi Quý Bố!""Vâng!""Ngươi tạm thời ở lại thái học, giúp họ thao luyện

""Vâng!"

Bình Luận (0)
Comment