Cảnh ở phủ Kiến Thành hầu sau đó cũng phát sinh ở rất nhiều nhà, Lưu Trường bái kiến các vị đại thần rồi tới nhà Hàn Tín
"Sư phụ, đệ tử phải đi rồi
""Ừ!""Đệ tử không nỡ xa sư phụ
""Đại trượng phu cớ gì làm ra vẻ phụ nhân! Chuyến này về Đường, phải toàn lực phá Hung Nô, chém đầu Mạo Đốn về, nếu không ta không nhận đứa đệ tử ngươi
""Tuân lệnh!" Lưu Trường hướng về phía Hoài Âm hầu quỳ bái:Trạm cuối cùng là hoàng cung
Trong Tiêu Phòng Điện trống trải, bóng dáng Lữ hậu càng thêm nhỏ nhắn, bà tay cầm kim chỉ, chăm chú làm áo, thị lực của bà không còn như trước, phải ngồi gần cửa sổ
Nhi tử cường tráng khôi ngô của bà quỳ bên cạnh như ngọn núi nhỏ, lúc này chỉ yên tĩnh nhìn bà
"Hôm nay sao yên tĩnh thế?"Lữ hậu nhìn Lưu Trường, từ nhỏ tới lớn, thằng nhóc này ở bên cạnh bàn là nói luôn mồm, than vãn đủ thứ, từ a phụ y cho tới giáp sĩ trong thành, gần như đem toàn bộ chuyện trong ngày thêm dầu thêm mỡ kể cho bà, không thiếu một chuyện nào
Yên tĩnh như hôm nay lại thành bất thường
"A mẫu, con chỉ muốn nhìn a mẫu thêm mà thôi
"Tay Lữ hậu dừng lại, rất nhanh khôi phục tâm tình:" Triệu Đà muốn đi tế tổ, con đi cùng ông ta, trên đường đi phải theo dõi ông ta, đừng để ông ta có bất kỳ qua lại gì với người địa phương
""Vâng
""Tới nước Triệu có thể xử lý ả Thích phu nhân kia, nghe nói ả và các Triệu vương phi bất hòa, hay can dự vào chuyện trong cung, Triệu vương tới nay chưa có con
Cứ thế này không cần ta ra tay, nước Triệu đã bị diệt
""Vâng
""Thuận tiện đi qua nước Lương, ta an bài hôn sự cho Lương vương, nhưng Lương vương có vẻ không thích lắm
" Giọng Lữ hậu hơi lạnh:" Nếu là thế nước Lương cũng có thể xóa bỏ rồi
""Vâng!" Lưu Trường đều đồng ý:" Cận thị Trương Khanh của con, hắn theo ta nhiều năm, sau khi con về nước Đường, chuyện ăn ở, chuyện vương cung, con có thể giao cho hắn làm
Năng lực của hắn không tệ, song con đừng quá tin hắn, gần gũi cận thị sẽ làm ngoại thần bất mãn
""Vâng!""Chính sự nên hỏi Trương Thương, Vương Lăng, chiến sự hỏi Lý Tả Xa, Chu Khiến
Cai trị nước lớn phải cẩn thận, có cách chính phải tiến hành vững chắc, không được mạo hiểm
Là quân vương, không được lấy mình làm sĩ tốt, đánh trận không phải chuyện tốt, đừng tùy tiện khai chiến
""Vâng!"Lữ hầu dặn dò hồi lâu cảm giác chưa dặn hết:" Nghe lời các xá nhân của con nhiều chút
Loan Bố trung thành nhất, học thức uyên thâm, có điều hắn không đủ quyết đoán, làm việc do dự, có thể giữ ở bên cạnh, không phái ra ngoài độc lập làm việc
""Triệu Bình lão luyện, am hiểu xử thế nhưng không có chí tiến thủ, để ông ta trong vương cung điều phối mọi việc, chớ cho ông ta thực quyền, làm việc chính sách
""Trương Bất Nghi biết làm việc, quả cảm, dám chấp hành lệnh của con, nhưng hắn nóng nảy lỗ mãng, có ý muốn con tiến lên một bước
Có thể phái hắn tới địa phương trọng dụng, nhưng đừng để hắn có vị trí cao trên triều, nếu không dễ xúi bẩy bách quan, ép con làm chuyện con không muốn làm
""Giả Nghị có tầm nhìn mưu lược, là người thông minh, chỉ tiếc không hiểu đối nhân xử thế, là người cao ngạo, biết nói mà không biết làm, con nên phái hắn xuống tầng thấp nhất rèn luyện, đừng giữ mãi hắn ở bên cạnh
""Triều Thác giỏi quốc sách, biết chấp hành, nhưng hắn không có tầm nhìn, chỉ thấy cái lợi trước mắt
Con để hắn theo Trương Thương, Vương Lăng, cho hắn tiến bộ
""Trong các xá nhân của con, Quý Bố là người toàn diện nhất, ta biết con không thích hắn, nhưng hắn luôn tỉnh táo, việc gì cũng nghĩ cho con, nhiều lần bái kiến ta đã giúp con thoát tội
Hành quân tác chiến, quản lý quốc sự, các xá của con không một ai có thể so với hắn, có thể hắn làm quận thụ Thái Nguyên, nắm đại cục
""Con biết rồi a mẫu
"Lần này Lưu Trường rất yên tĩnh, còn Lữ hậu lại nói không ngừng
Bà nói rất nhiều nói từ chuyện trong cung nói tới chuyện trong nước, lại nói tới Hung Nô, có vô số thứ phải căn dặn
"Ta chuẩn bị trang phục cho con, cố gắng tránh mặc đồ trắng, mặc đồ đen đi, bọn họ giặt không sạch
""Đừng dùng ống tay áo lau miệng nữa, ta chuyên môn chuẩn bị khăn lau miệng cho con rồi
""Đừng vứt quần áo bừa bãi, nếu không lại không tìm thấy
"Lưu Trường nghe mãi rồi mắt đỏ he, y đứng dậy đi nhanh tới bên a mẫu:" A mẫu, cùng con tới nước Đường đi, người không ở bên cạnh, mỗi ngày thế nào con cũng không tìm ra quần áo, không ai dỗ con, con không ngủ được
"Lưu Trường lấy tay lau nước mắt, mũi xụt xịt, tủi thân nói
"Đường đường đại trượng phu, khóc cái gì?" Lữ hậu không vui mắng:"A mẫu nếu không đi theo con, con sẽ bắt cóc a mẫu theo
"Lữ hậu đưa tay ra, phát hiện mình không với tới gáy Lưu Trường nữa, quát:" Cúi đầu!"Lưu Trường cúi đầu xuống, Lữ hậu mới cho một cái bợp:" Thằng nhãi con này, con còn muốn bắt cả ta tới nước Đường à? Ta nuôi con mười mấy năm, bây giờ ta già rồi, con còn chưa tha cho ta sao?""Con làm a mẫu ghét thế sao?""Giờ con mới biết à? Nhãi con, mười mấy năm qua, có ngày nào con để ta yên tâm chưa? Suốt ngày gây chuyện, từ khi con biết chạy là ta bắt đầu lo rồi, khó khăn lắm mới đợi được lúc con về nước, còn muốn đưa ta đi à? Không có cửa đâu!"Lưu Trường bị lời này làm bật cười
Lữ hậu đưa tay ra vuốt ve má Lưu Trường:" Trường, con yên tâm mà đi đi, chiếu cố tốt cho thê nhi
Xu xem như còn hiền huệ, dạy bảo An cho tốt, đừng quá nuông chiều nó, đừng để nó trở thành giống con
""Vâng, con biết rồi ạ
""Được rồi, đi chuẩn bị đi, còn nữa, đừng quên cáo biệt huynh trưởng, cả nhà Vũ Dương hầu nữa, con cũng phải đi một chuyến
" Lữ hậu phất tay đuổi Lưu Trường:" Ta còn có nhiều việc phải làm con đừng quấy rầy nữa
"Lưu Trường lau nước mắt rời đi, ra tới ngoài hít sâu mấy hơi rồi tới Tuyên Thất Điện
Nhìn thấy Lưu Trường cúi đầu rầu rĩ đi vào, Lưu Doanh cười kéo y ngồi xuống bên cạnh, quan tâm hỏi:" Trường, đệ làm sao thế?""Nhị ca
Đệ phải đi rồi
""Nước Đường à?""Vâng!"Lưu Doanh tức thì không nói được nữa, chần chừ chốc lát hỏi:" Không thể đi muộn thêm vài năm à?""Nhị ca
Đệ cũng có rất nhiều việc muốn làm
""Ừ
" Sắc mặt Lưu Doanh trông còn bi thương hơn:" Năm xưa khi các huynh đệ còn ở nhà, trẫm mỗi lần nhớ các đệ liền có thể tới Thiên Lộc Các thăm, nay
Các đệ đi khắp nơi, chỉ còn lại một mình trẫm ở nơi này
Giờ đệ cũng đi rồi
Trẫm không còn ai tâm sự nữa
"Lưu Trường lại thành người an ủi:" Nhị ca, theo chế độ mới, các huynh đệ mỗi năm sẽ tới triều kiến, huynh đừng lo
"Lưu Doanh đột nhiên nói:" Trường đệ
Trẫm luôn nghĩ, nếu không để đệ làm
""Nhị ca
" Lưu Trường cắt lời hắn, ngẩng đầu kiêu ngạo:" Huynh khả năng còn chưa biết, con người đệ sinh ra đã hiếu thắng, trừ thứ cha mẹ ban cho, còn lại tự mình giành lấy, huynh đừng sợ, đệ không tạo phản đâu
""Ha ha ha ha
" Lưu Doanh bị chọc cười:" Đệ nếu tạo phản nhớ nói với trẫm một tiếng
""Nhị ca, huynh đừng thấy nước Đường hiện yếu, đó là vì hiền vương chưa tới, đợi tới rồi, trước tiên chinh phạt Hung Nô, thôn tính Ô Hoàn, còn có Phù Dư gì đó, sau đó đánh tới Tây Vực, nuốt chừng Tôn Chi
""Đó là Ô Tôn
""Kệ nó tên là gì, đợi đệ chinh phục những nơi này, đệ muốn vượt qua Tây Vực, đánh tới cuối cùng phía tây, khi đó nước Đường lớn hơn Đại Hán trăm lần! Nhị ca làm thiên tử, đệ làm xanh lê cô đồ, nói không chừng khi đó đệ còn tặng cho huynh vài miếng đất phong đấy
"