Tiếp đó yến tiệc bắt đầu, Lưu Khôi cười suốt cùng Lưu Trường trò chuyện, thi thoảng lại gắp thịt cho Vương phu nhân bên cạnh, cả hai tình ý miên man, mắt nhìn nhau như phát sáng
Lữ phu nhân ở bên sắc mặt mỗi lúc một tệ, Lưu Trường thậm chí nhìn thấy sát khí từ mặt nàng, vẻ mặt đó y rất quen thuộc
Lưu Khôi là trượng phu tốt, hết sức ân ái với thê tử ban đầu, tới khi Lữ hậu cưỡng ép an bài một phu nhân họ Lữ bên cạnh hắn
Vị Lữ phu nhân này cường thế, hay ghen, với tính Ngũ ca, nếu thê tử xảy ra chuyện gì, hắn sẽ không chịu nổi
Lưu Trường nhìn Vương phu nhân, trầm ngâm chốc lát hỏi:" Quả nhân trông vị phu nhân này quen quen, không biết nguyên quán ở đâu?""Tổ tịch huyện Anh Đào
"Vương phu nhân đầu cúi thấp, gần như không nghe thấy giọng nàng, đây là nữ nhân tự ti hướng nội, giống Lục ca Lưu Hữu của Lưu Trường
"Huyện Anh Đào à?" Lưu Trường kêu lên: "Ái dà, ta có xá nhân cũng là Vương thị huyện Anh Đào, nói không chừng hai người là thân thích
"Vương phu nhân không biết phải nói sao
Lưu Trường gọi lớn:" Bất Nghi, ngươi đi gọi Lão Vương tới đây
"Trương Bất Nghi vội đứng lên:" Vâng
"Chốt lát sau một thiếu niên đi tới trước mặt họ, người này hành lễ với Lưu Khôi:" Tại hạ Vương Thác huyện Anh Đào, bái kiến đại vương
"Lưu Trương chỉ Vương phu nhân:" Được rồi, đừng đa lễ nữa, ngươi xem vị tẩu tử này, có quen không?"Vương Thác nhìn Vương phu nhân, kêu lên:" A tỷ, sao lại ở đây?"Vương phu nhân lúc này chỉ biết ngồi ngẩn ra đó
Nàng hoàn toàn không nhận ra vị xá nhân trước mắt này, hồ nghi nhìn hắn, nhíu mày nghĩ, mình đúng là có người thân tên Vương Thác à?Thấy Vương phu nhân không đáp, Vương Thác hết sức đau lòng:" Đại tỷ, sao không nhận ra đệ nữa, a phụ đệ trước kia thường dẫn đệ sang nhà tỷ chơi, tỷ còn hái dâu cho đệ mà
Sau này a phụ đệ rời quê, ông ấy là trọng phụ của tỷ, tỷ thực sự không nhớ đệ sao?"Vương phu nhân tuy vẫn không nhớ ra, nhưng nghe hắn nói chi tiết như vậy, cũng vội nói:" Nhớ ra rồi, không biết trọng phụ có khỏe không?""A phụ đệ không khỏe lắm, hay nhớ quê, nếu chẳng phải sức khỏe kém thì đã về rồi, than mãi
"Hai người trò chuyện mỗi lúc một thân mật
Vương Thác là người hết sức thông minh, dưới sự dẫn dắt của hắn, Vương phu nhân không ngừng nhớ lại quá khứ
Vương Thác phối hợp theo lời nói của nàng, bổ xung thành câu chuyện sinh động cảm xúc
Cuối cùng thậm chí Vương phu nhân thực sự cho rằng mình năm xưa từng có một ấu đệ như vậy, từng cùng nhau leo cây mò cá, nhớ có vị trọng phụ hay tới nhà mình, uống rượu với a phụ
Hai mắt Vương phu nhân đỏ hoe, nhìn ấu đệ ly biệt đã lâu, suýt rơi lệ
Lưu Khôi ngạc nhiên nhìn Vương Thác:" Đệ từ khi nào có vị xá nhân như thế?""Huynh trưởng có điều không biết, mấy năm qua đệ triệu tập người trẻ tuổi có tài các nơi tới làm xá nhân, chuẩn bị mang về Đường ủy thác trọng trách
Vương Thác là ưu tú nhất trong đó, hắn là quốc tướng tương lai của nước Đường đó
" Lưu Trường lại mang chức quốc tướng nhiều hơn chó ra nói:Vương Thác vội bái tạ nói không dám, Vương phu nhân vì ấu đệ mà vui mừng, cảm tạ Lưu Trường
Yến tiệc sôi nổi, người duy nhất không vui là Lữ phu nhân, càng lúc càng khó coi
Nếu chỉ là một sủng thiếp, Lữ phu nhân không coi ra gì, dù sao sau lưng nàng là Lữ hậu, nhưng nếu có liên quan tới Đường vương dù chỉ là thân thích một xá nhân thì cũng phải cân nhắc
Đường vương là người rất bao che, nếu đắc tội với y không có kết cục gì
Khi Lữ phu nhân đang tính toán thì Tào Xu tới:" Đại vương gặp được Lương vương quên cả thần thiếp rồi
""Không phải quên, ta thấy nàng đi đường mỏi mệt, cho nên để nàng nghỉ ngơi trước
"Lưu Trường đứng dậy giới thiệu, người khác lần lượt đứng lên theo, Lữ phu nhân tươi cười kéo tay Tào Xu, thân thiết để nàng ngồi bên cạnh, nhỏ giọng trò chuyện
Tào Xu xuất thân hiển hách, nghiêm nhân thành đối tượng Lữ phu nhân lấy lòng
Lưu Trường sau khi cùng Lưu Khôi nói rất nhiều chuyện vui trước kia thì nhắc tới quốc sự:""Huynh trưởng, nước Lương huynh có rất nhiều vấn đề đấy, quan lại địa phương ức hiếp bách tính, thứ gọi là Lương gia tử cũng thế, lúc vụ nông mà quan lại giữ trâu, cố ý không phát cho bách tính, tiến hành bắt chẹt
Dọc đường đi đệ thấy rất nhiều vấn đề, huynh quản lý nước Lương thế nào mà thành thế này?"Lưu Khôi bị nói tới mực đỏ bừng, ú a ú ớ không nói ra lời
"Vốn huynh đệ ta vừa gặp nhau, không nên nói những cái này, nhưng những vấn đề này trì hoãn thêm một ngày, không biết có bao người gặp nạn
""Huynh trưởng thân là chư hầu vương, không nghiêm khắc quản lý quốc gia, suốt ngày ở trong hoàng cung với thê nhi, sao không đi làm triệt hầu?"Lưu Khôi bị Lưu Trường mắng cũng không khó chịu, chỉ nói:" Quả nhân sau này sẽ nghiêm khắc
""Thân là chư hầu vương, không cần chuyện gì cũng tự mình làm, quốc tướng nước Lương là ai?""Ninh Lăng hầu Lữ Thần
""Lữ Thần à, đệ biết người này, trước kia hắn nhậm chức ở Bắc quân, thiên tử ban cho đệ 500 thân binh, chính hắn mang tới cho đệ
"Lưu Trường nói rồi quay sang đám Lữ phu nhân, Tào Xu:" Bọn ta có quốc sự phải bàn, các nàng tới điện khác tâm sư đi
"Bọn họ tất nhiên không dám quấy nhiễu, bao gồm cả Vương xá nhân cũng đi, trong điện liền chỉ còn lại hai huynh đệ
Lưu Trường nói:" Lệnh người này tới bái kiến
"Lưu Khôi liền phái người đi mới quốc tướng tới
Lữ Thần mặc dù cũng họ Lữ, nhưng không liên quan gì tới tông tộc thái hậu, là một vị trướng quân ít nói
Hắn bái kiến hai vị đại vương rồi ngồi một bên
Lưu Trường cau mày bực mình hỏi:" Lữ công nghĩ chỗ an táng chưa?"Lữ Thần cứng người, hắn còn nhớ lần trước gặp Đường vương, Đường vương còn tươi cười gọi là trọng phụ, vội vàng nhận tội:" Xin đại vương thứ tội
"Lưu Trường nheo mắt:" Ngươi có biết vì sao Khoái Thông chết không?""Nghe nói là bị đại vương giết, nhưng không biết là vì tội gì mà chết
""Kẻ này bao che môn khách của mình, dù môn khách hành hung cũng không nghiêm trị, thế nên bị quả nhân rồi! Ta tới nước Lương, phát hiện từ trên xuống dưới không tuân Hán luật, vậy mà không ai trị, ngươi làm việc kiểu gì thế?"Lữ Thần nghiêm mặt:" Đây đều là tội của thần
"Lưu Khôi có chút không đành lòng:" Trường đệ, quốc tướng mấy lần tới khuyên, nhưng ta không nghe
Đây không phải lỗi của ông ấy, mà là lỗi của ta
"Lưu Trường không kìm được lắc đầu, thực ra tính cách của Lưu Khôi giống hết Lưu Doanh, đều rất lương thiện, bao dung
Đương nhiên cũng có khác biệt lớn, Lưu Doanh là người có chí hướng rất lớn, tuy năng lực không đủ, nhưng luôn muốn làm tốt nhất
Lưu Khôi thì chẳng có chí hương gì, chỉ muốn làm bạn với thê nhi, vì thế quốc sự có thể không làm thì không làm, có thể làm ít thì không làm nhiều
Suy nghĩ thế ở phương diện nào đó cũng phù hợp với vô vi nhi trị, nhưng quá rộng rãi lại khiến trong nước nhiều gian tặc làm chuyện ác
Quốc tướng Lữ Thần sở dĩ được phái tới nước Lương vì hắn ta là người ủng hộ Vương Lăng, thái hậu không thích, không ban rượu vì người này không có ý đồ gì, thẳng nhưng không cương
Loại quốc tướng ấy trong tay Lưu Trường hoặc Lưu Hằng, phát huy tác dụng không khác gì Tuyên Nghĩa, nhưng trong tay Lưu Khôi liền biến thành nhàn tướng
Lưu Trường chợt quán:" Không giúp được quân vương nghe khuyên gián của mình là lỗi của quốc tướng, sao có thể trách quân vương? Loan Bố đâu?""Đại vương!" Loan Bố đứng dậy:Lưu Trường đưa một ngón tay ra chỉ Lữ Thần:" Kéo kẻ này xuống, đánh 20 roi
"Lưu Khôi cả kinh, vội giữ tay Lưu Trường:" Trường đệ không được, Lữ tướng tuổi không nhỏ, sao chịu được
Quả nhân nhất định sẽ sửa, Trường đệ
"Loan Bố không thèm để ý, kéo Lữ Thần ra ngoài, Lữ Thần kêu lớn:" Đại vương tha mạng, đại vương tha mạng
"