Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 330 - Chương 330: Tối Nay Thị Tẩm

Chương 330: Tối nay thị tẩm

Nước Hàn đã phế trừ, nước Lương cũng không yên ổn

Lúc này là mùa xuân, đám Lưu Trường vừa tới nước Lương thì thấy một đoàn người đi chơi thanh minh

Đám này đa phần là con cháu huân quý nước Lương, bọn chúng đánh xe, có tùy tùng ở bên cạnh hầu hạ, bọn chúng tùy tiện dâm lên đồng ruộng, lại kéo thiếu nữ dưới ruộng lên bắt chuyện, nông phu xung quanh đa số cúi đầu, giận mà không dám nói

Dân phong các nước chư hầu thường là liên quan lớn tới tính cách của chư hầu vương

Ví như nước Đường của Lưu Trường, bách tính đa phần ngang ngược, thượng võ, có là con cháu quân quý lớn tới mấy dám làm thế này ở địa phương thì buổi tối đi đường phải cẩn thận, đừng để đột nhiên gặp chuyện ngoài ý muốn nào đó

Nước Hàn khi Lưu Hằng còn ở đó, dân phong mộc mạc, cả quần thân cũng đơn giản, coi trọng nông điền, cơ bản không ai dám làm thế

Còn về phần nước Lương, vì tính cách Lương vương rộng rãi, trong nước liền không thiếu loại ác thiếu gia như thế này

Bọn chúng bắt nạt Lương vương thật thà, thấy xảy ra chuyện gì Lương vương cũng không trừng phạt

Lưu Khôi làm không tệ, ưu đãi bách tính, giảm bớt nhục hình biết nghe quần thần khuyên gián, hoàn toàn khác với vị đại vương không muốn lộ tệ nào đó

"Quý nhân, chúng tôi vừa mới gieo giống

" Mãi mới có một người sợ sệt nói:"Thì sao, lát bồi thường cho ngươi, không phải xong rồi à?""Ha ha ha, vị mỹ nhân này trông ưa nhìn lắm, theo ta về nhà đi

""Quý nhân, nữ nhi nhà tiểu nhân đã định thân

""Thì sao nào, chẳng lẽ theo ta lại còn ủy khuất nàng à?""Quý nhân, ngài không thể làm thế

""Á à, thứ hương dã ngu phu, còn không tránh ra, ta cho ngươi mấy roi

"Lưu Trường từ xa nhìn thấy đám con cháu huân quý ức hiếp bách tính, lửa giận trong lòng bốc lên ngùn ngụt, y xoay người nhìn xe ngựa bên cạnh: "Tiêu Diên, Trần Mãi các ngươi xuống xe cho ta

Táo, nhìn thấy đám kia không, đánh xe về phía đó

"Hạ Hầu Táo hăm hở:" Đại vương muốn xô chết à?""Không, ngươi cứ đánh xe bình thường thôi, phát huy trình độ bình thường của ngươi ấy

"Khi đám huân quý vẫn đang hả hê chà đạp bách tính mua vui thì từ đoàn người đằng xe đột nhiên có một cái xe ngựa đi ra, hướng về phía bọn chúng, tốc độ khá nhanh

Thực ra bọn chúng sớm chú ý đám người đó rồi, nhưng mà chúng chẳng để ý, ở nơi này bọn chúng có chỗ dựa còn phải ngại ai nữa

"Uỳnh !"Cùng với tiếng động mạnh, tiếng ngựa hí vang, xe ngựa của Hạ Hầu Táo xô chính xác vào chiếc xe ngựa đầu tiên, hắn rất kinh nghiêm đã nhảy khỏi xe từ trước, hai chiếc xe va chạm ngã lăn

"Ngươi là ai?""Làm cái gì vậy hả?"Đám người trẻ tuổi thiếu chút nữa bị Hạ Hầu Táo xô chết làm ầm lên, sẵn tay áo vây quanh hắn, Hạ Hầu Táo chẳng sợ, khi hai bên chuẩn bị đánh nhau thì Lưu Trường thong dong đi tới

Đám người đó nhìn Lưu Trường mặc một bộ giáp tinh xảo, cưỡi trên tuấn mã thượng hạng thì không dám ầm ĩ nữa

"Không biết các hạ là ai?"Lưu Trường nhảy xuống ngựa, đi tới trước đám người thấp hơn mình cả cái đầu, y phải cúi xuống nhìn bọn chúng:" Các ngươi là ai?""Bọn tại hạ là lương gia tử trong thành

" "Lương gia tử à?"Tên cầm đầu kiêu ngạo ngẩng đầu lên:" Đúng là thế

""Quả nhân là Đường vương!"- Giải thích "Lương gia tử" là dùng để chỉ người xuất thân thanh bạch, khái niệm này mỗi thời khác nhau một chút, thông thường hiểu trong nhà không ai phạm tội, ở rể, kỹ nữ, vân vân

Vào thời nhà Minh thì vô cùng chặt chẽ cái này lắm, ba đời thanh bạch mới được khoa cử

Hết giải thích

Một câu nói của Lưu Trường làm đám thiếu niên kia sợ bay nửa linh hồn, tên cầm đầu sắc mặt không tốt, cười gượng:" Đại vương, chúng ta là thân thích, thần

Thần họ Lữ

""Ngươi họ Lữ, ta họ Lưu, thân đâu ra?"Người kia không dám nói nữa, toàn thân run bần bật:" Đại vương

Cái xe, cái xe này của bọn thần

""Xô thì sao, lát nữa bồi thường ngươi không phải xong à, xéo!"Lưu Trường mắng một câu rồi nhìn thiếu niên họ Lữ:" Ha ha ha, vị mỹ nhân này trông ưa nhìn lắm, lên xe cùng quả nhân về, thế nào?"Thiếu niên họ Lữ sút quỳ xuống, run bần bật:" Đại đại vương

Thần

Thần không có sở thích đó

""Vậy thì sao, chẳng lẽ theo quả nhân còn ủy khuất ngươi à?""Đại vương, ngài không thể làm thế

""Ha ha ha, thứ hương dã ngu phu, ta thích làm gì thì làm đó

Trương Bất Nghi, đem tên này lên xe, để tối nay hắn thị tẩm

"Nhìn Lưu Trường to như con gấu, hắn kinh hồn tảng đởm nghĩ lúc phải thị tầm, gào lên:" Các ngươi làm gì thế

Ta không đi, ta không đi

Đại vương, thần họ Lữ

"Trương Bất Nghi chẳng thèm để ý tới hắn gào khóc, trực tiếp kẹp ở nách đi về đội ngũ, Lưu Trường cười to nhìn đám trẻ tuổi kia:" Trông các ngươi cũng không tệ

""Đại, đại, đại

Vương

" Đám người kia sợ tới són đái liên tục lùi lại:"Sau này còn để ta biết các ngươi hoành hành thôn quê, ta phái người bảo Lương vương đưa các ngươi tới nước Đường, các ngươi đối đãi với bách tính ra sao, quả nhân đối đãi với các ngươi như thế, hiểu chưa?"Cả đám chỉ gật đầu liên hồ, không tên nào nói thành lời nữa

""Xéo!"Vừa nghe Lưu Trường quát thế, bọn chúng chạy tứ tán

Bách tính xung quanh lúc này sợ tới khiếp đảm, không cả dám nhìn Lưu Trường, Lưu Trường hung dữ nói:" Các ngươi cũng thế! Sau này gặp chuyện như vậy thì đi báo với Tú y! Nếu dám chịu đựng, cẩn thận quả nhân nấu các ngươi

""Đại vương !" Bách tính quỳ gối hai bên

Lưu Trường tiếp tục lên đường, khi tới đô thành Tuy Dương của nước Lương, Lưu Khôi dẫn quần thần ra nghênh tiếp

Từ xa nhìn thấy Lưu Trường, Lưu Khôi cười lớn chạy tới, Lưu Trường xuống ngựa, hai người ôm chầm lấy nhau

"Trường đệ, rốt cuộc đệ cũng tới rồi, trước đó đệ tới nước Hàn lại không tới nước Lương ta, ta thương tâm rất lâu đấy

" Lưu Khôi ôm chặt tay Lưu Trường, cứ như sợ y chạy mất vậy:Lưu Trường cười lớn:" Sao lại không tới chứ, lần này nhất định ở cùng huynh trưởng lâu một chút!"Quần thần cúi đầu, trán lấm tấm mồ hôi, ác danh của Lưu Trường sớm đi vào lòng người, bọn họ rất sợ

Được Lưu Khôi tháp tùng, Lưu Trường vào đô thành, tới vương cung, vừa qua cổng đã thấy hai vị phụ nhân ra nghênh đón

Người đứng trên trông rất xinh đẹp, mặt cười tươi, mặc hoa phục, còn người đứng sau tướng mạo bình thường, lúc này có chút bất an, câu nệ

Lưu Khôi nặn ra nụ cười:" Đây là vương hậu của ta

Lữ phu nhân, còn đây là Vương phu

Vương mỹ nhân, đó là nhi tử ta, Kiện

"Lưu Trường cười lớn không để ý tới Lữ phu nhân, đi tới bế Lưu Kiện

Lưu Kiện nhát gan giống cha nó, sợ người lạ, Lưu Trường thực ra rất giỏi đối phó với trẻ con, đã chuẩn bị trước đồ ăn vặt, xử lý nhanh chóng, nó cười ngoạc miệng gọi trọng phụ

Thằng bé này rất đáng yêu, mặt tròn xoe bụ bẫm, Lưu Trường bẹo mấy cái liền

Lưu Khôi mời y vào nội điện dự tiệc, còn mời ngồi ở thượng vị, Lưu Trường rất không khách khí bắt huynh trưởng ngồi trước, mình ngồi ở bên chơi với Lưu Kiện

"Đại vương tới làm vẻ vang cho nước Lương, nếu biết sớm, bọn ta đã đi nghênh tiếp rồi, lễ số không chu đáo, mong đại vương thông cảm

"Lưu Khôi chưa kịp nói thì Lữ phu nhân nói luôn mồm, đây là nữ nhân cường thế, cơ bản không cho Lưu Khôi cơ hội nói chuyện

"Đại vương, ấu đệ nghịch ngợm

Nghe nói va chạm với đại vương, ta nguyện thay nó xin lỗi, mong đại vương xá miễn cho nó

"Lưu Trường ngẩn ra:" Có ai va chạm với ta đâu?""Đại vương

Mấy ngày trước không phải nó xô vào xe đại vương sao?""À cái tên làm bậy, ức hiếp bách tính, thì ra là đệ đệ của tẩu à?"Mặt Lữ phu nhân cứng đờ, cúi đầu không đáp

Lưu Trường nhìn Lưu Khôi:" Huynh trưởng là Lương vương, huynh nói đi, xử trí ra sao?""Thả đi

""Được

"Lữ phu nhân vội nói:" Đa tạ đại vương

"Lưu Trường không đáp lời, tiếp tục trò chuyện vui vẻ với Lưu Khôi, trừ thi thoảng trêu đứa bé trong lòng thì không để ý tới ai

Bình Luận (0)
Comment