Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 336 - Chương 336: Chỉ Còn Một Thứ Họa Hại

Chương 336: Chỉ còn một thứ họa hại

Chu Bột lạnh lùng nhìn đống thi thể xung quanh, hạ lệnh một tiếng, lập tức có tùy tùng vào vận chuyển thi thể, dọn dẹp hiện trường

Rất nhanh toàn bộ thi thể, vết máu biến mất

Khi xung quanh yên tĩnh rồi, Chu Bột mới đỡ Thích phu nhân lên:" Thái hậu không sao chứ, có nghe thấy thần nói không?"Gọi mấy lần Thích phu nhân mới mở mắt ra, vẻ mặt kinh hoàng nhìn xung quanh, run bần bật:" Y

Y

""Thái hậu đừng lo, Đường vương đi rồi

""Ta

Ta

" Thích phu nhân hoàn toàn nói không ra lời, quá đáng sợ, kẻ đó không phải là con người, bà ta chưa từng gặp thứ người nào tàn nhẫn man rợ đến thế:Chu Bột cẩn thận đỡ Thích phu nhân về giường, bà ta vẫn cứ run rẩy, nắm chặt tay Chu Bột chưa bình tĩnh lại được

Chu Bột đỡ bà ta nằm xuống, cho uống ít nước, lấy chăn gối

""Đa tạ

""Đừng khách khí, thái hậu nghỉ ngơi đi

"Chu Bột nói rồi đắp chăn lên cho bà ta, chăn kéo tới tận mặt, hai tay giữ chặt mép chăn, hoàn toàn chùm lên mặt bà ta

Giây phút đó Thích phu nhân vùng vẫy dữ dội, Chu Bột mặt bình thản ngồi đợi

Rất lâu sau đợi Thích phu nhân không động đậy nữa, Chu Bột mới kéo chăn xuống một chút, giúp bà ta vuốt mắt, chỉnh lại chăn đệm cho phẳng phiu

Lại đợi thêm một lúc, xác nhận không còn vấn đề gì nữa Chu Bột rời nội điện gọi tùy tùng tới:" Đi đánh thức đại vương, nói mẹ đẻ đại vương bị bệnh qua đời rồi

"Lưu Như Ý lúc này đang ngủ say, khi tùy tùng lay tỉnh, hắn vẫn mơ hồ:" Trường đệ à?""Đường vương về sớm rồi, đại vương, trong điện xảy ra chuyện

"Lưu Như Ý tỉnh lại, cố gắng nhớ vừa rồi mình và Lưu Trường uống rượu ra sao, nhớ mãi không ra, hỏi:" Xảy ra chuyện gì??""Lão phu nhân bệnh mất rồi

" Tùy tùng nói nhỏ:"Ngươi nói cái gì?" Lưu Như Ý đẩy tùy tùng ra, như nổi điên chạy vào đại điện:Khi hắn tới nội điện, Chu Bột đang đứng ở cửa điện, hơi cúi đầu:" Đại vương kiềm chế bi thương

"Lưu Như Ý nhìn thấy Thích phu nhân an tường nằm trên giường, hằn gần như nhào tới gọi không ngừng, hắn không lớn lần nữa, lần này cảm xúc ngổn ngang, có bi thương, lại có chút nhẹ nhõm

Chu Bột đứng cách đó không xa, bình tĩnh nhìn cảnh này:" Đại vương, thần đã hạ lệnh bắt toàn bộ cận thị và giáp sĩ của lão phu nhân, đám này ỷ vào thế lực của lão phu nhân làm chuyện ác, thần thấy nên xử trí

"Nhưng Như Ý không trả lời, hắn chỉ khóc, lúc này hắn không quan tâm cái khác

Ngay tối đầu tiên Lưu Trường tới nước Triệu, Triệu thái hậu bệnh chết

Mọi người bàn tán, Triệu thái hậu sợ quá mà chết

Đường vương là người ngang ngược, ác danh vang xa, y được Lữ hậu sủng ái, Thích phu nhân vốn sợ y, nghe nói y tới, đại khái sợ quá mà chết

Nhưng mà ai quan tâm bà ta chết thế nào?Biết tin bà ta chết rồi, quần thần nước Triệu người nào người nấy hò reo tưng bừng

Bao năm qua nữ nhân điên đó dày vò quần thần tới thảm, không có bản lĩnh của Lữ hậu, nhưng việc gì cũng bắt chước theo Lữ hậu, can thiệp quốc sự, tùy tiện an bài thân tín, tự ý trừng phạt đại thần, thậm chí còn muốn tham gia triều nghị

Khi Chu Xương còn ở đây, bà ta không dám làm càn quá mức, Chu Xương vừa đi một cái, bà ta quá quắt gấp trăm lần

Hình như bà ta nghĩ rằng có nhi tử làm vương là mình có thể thích gì làm nấy ở Triệu, nhưng mỗi lần bà ta gây chuyện ầm ĩ, cuối cùng người đi dọn dẹp, xin lỗi mọi người, chính là nhi tử bà ta

Quần thần đều thấy Triệu vương rất tốt, cao lớn oai hùng, tôn kính quần thần, quan tâm bách quan, từ khi tới Triệu thường đi tuần thị các nơi

Không xây vương cung, không hưởng phúc, toàn tâm toàn ý kéo nước Triệu khỏi đống đổ nát

Thế nhưng lại có một người mẹ đẻ khó nói hết được

Triệu vương phí hết tâm tư mượn trâu cày từ nước Đường, chuẩn bị mượn vài năm, sinh ra ít nghé con cho nước Triệu, thế rồi mẹ đẻ của hắn vì thọ thần của mình, tổ chức thập ngưu yến

Quần thần còn nhớ, Triệu vương quỳ ngoài nội điện, dậm vỡ đầu mà không đánh tan được ý nghĩ điên rồ của nữ nhân điên đó

Nếu nói Đường vương không ngừng gây phiền toái cho a mẫu thì Triệu vương ngược lại, a mẫu hắn không ngừng gây phiền toái cho hắn

Triệu thái hậu thường nói, nhi tử của mình đáng lẽ kế thừa hoàng vị, còn có rất nhiều lời lẽ bất chính

Thực lòng, nếu không phải là Triệu vương đối xử với quần thần quá tốt, e có đại thần bắt cả mẹ con họ tới Trường An đổi công tích rồi

Quần thần cũng từng dâng tấu lên Trường An, đàn hặc Thích phu nhân, thỉnh cầu thái hậu ra tay, nhưng thư gửi tới Trường An như chìm xuống biển, chẳng có chút hồi đáp nào

Triệu vương phi khó khăn lắm mới mang thai, Thích phu nhân vì chuyện nhỏ tranh chấp với nàng, thừa lúc Triệu vương ra ngoài tuần thị, bắt nhi tức quỳ ngoài sân bốn canh giờ làm đứa bé không giữ được

Thậm chí tới nay chưa có con cái

Giờ thứ họa hại của nước Triệu rốt cuộc không còn nữa, quả nhiên chỉ có họa hại mới tiễn được họa hại

Quần thần tuy vui sướng, nhưng ở trước mặt Triệu vương không dám nói cười, chỉ nói đại vương kiềm chế đau thương, giờ tiễn nốt thứ họa hại kia, nước Triệu sẽ nghênh đón tương lai hoàn toàn mới

Lưu Trường đứng bên cạnh Lưu Như Ý, thở dài nói:" Định tiếp tục uống rượu với huynh cơ

Xem ra phải đợi một năm nữa

"Lưu Như Ý không đáp, trông rất tiều tụy, nhưng không khóc nữa

Lưu Trường đỡ hắn dậy, kéo sang bên ăn cơm, Lưu Như Ý nhìn cơm nước trước mặt, chẳng làm sao nuốt xuống được

"Trường, a mẫu ta chết rồi, ta để tang mà không khóc ra được

Ta bất hiếu

""Đừng đánh rắm nữa, huynh nhẫn nhịn bao lâu như vậy đã có thể coi là đại hiếu tử rồi

""Bà ấy là a mẫu của ta

""Được rồi, đừng nghĩ nữa, huynh là chư hầu vương, bách tính nước Triệu đang gặp nạn, so với việt nghĩ cái đó, chẳng bằng nghĩ sao quản lý quốc gia đi

Chu Bột là nhân tài, nhất là mặt đánh trận

Sư phụ đệ từng nhiều lần dùng chiến dịch ông ta chỉ để dạy đệ, còn nói trong các tướng, chỉ có ông ấy có soái tài

Có người như thế phò tá, thực sự làm người ta hâm mộ

"Lưu Như Ý liếc y một cái:" Ta chỉ có một mình Chu Bột, còn đệ, trong vương thành có Trương Thương, Cái công, Vương Lăng, Chu Kiến, Lý Tả Xa, ở địa phương có Nhâm Ngao, Tôn Xích, Trương Tương Như, Ngụy Chi

Bên cạnh có đám Quý Bố, Loan Bố, Trương Bất Nghi, Trần Bình

Tướng lĩnh trong quân là cựu bộ của Hàn Tán, Bành Việt, Anh Bộ

""Thế mà còn hâm mộ ta à?""Có biết vì sao ta biết rõ ràng thế, biết không?""Vì quan lại nước Đường các ngươi mỗi lần tới Triệu đều vênh vênh váo váo, hận không thể để chỗ mỗi người biết chuyện này

Đúng là kẻ nào kẻ nấy giống hệt ngươi

"Lưu Trường cười ngốc nghếch:" Phú quý không về cố hương như áo gấm đi đêm, ai biết được

"Lưu Như Ý lập tức tiếp lời:" Người ta nói người Đường toàn mộc hầu nhi quan, quả nhiên

""Người nói câu này bị Hạng Vũ nấu lên đấy

" Lưu Trường dọa dẫm:Lưu Như Ý đấu cứng:" Ta và Đường vương nhận lệnh thiên tử, chúng ta là huynh đệ, ta là huynh của ngươi, nếu ngươi nấu huynh trưởng, vậy chia cho một bát

"Lưu Trường lần nữa cười to chỉ Lưu Như Ý:" Trăm năm sau chúng ta nhất định bị a phụ đánh

"Năm xưa Cái công dạy bọn họ sử, vốn là để bọn biết từ chuyện xưa mà nhìn ngày nay, rút ra bài học, nhưng mà đám chư hầu vương này dùng để chơi đùa, chẳng học được gì

Lưu Trường ở cùng Như Ý vài ngày mới chuẩn bị rời đi, trước khi đi, y đi bái kiến Chu Bột

- Giải thích, chương này dùng tới hai điển cố ghi trong Sử Ký, áo gấm đi đêm do Hạng Vũ nói, còn Mộc hầu nhi quan là con khỉ đội mũ người thì trong chốc lát sẽ vứt mũ và bản tính của nó sẽ lộ ra, ý nói tính tình thay đổi nhanh, câu này mắng Hạng Vũ, sau đó người mắng Hạng Vũ bị hắn nấu luôn, giống tính vị nào đó không tiện kể tên

Hết giải thích

Bình Luận (0)
Comment