" Quả nhân chưa từng nghĩ tới, nước Đường lại nghèo khó như vậy, khi ta nhìn thấy kho lương trống không, ta chết lặng rất lâu, trước mặt ta là mấy chục kho lương, trống không, chẳng có lấy một hạt gạo, ném con chuột vào nhất định nó sẽ chết đói
"Lưu Trường xoa bụng no căng, nhìn mấy kho lương lớn trước mắt, quy mô rất lớn, nhưng bên trong không có lấy một hạt gạo thật:" Đây là kho lương mới xây à?"Quan trông coi kho lương vội đáp:" Đại vương, kho lương cũ không đủ dùng nữa, Trương tướng liền tới huyện Hoành Từ bọn thần xây dựng lượng lớn kho lương
Hiện lương thực hiện giờ vẫn đang trên đường, số kho lương này e không đủ chỗ chứa
""Nơi này không phải gọi là huyện Trường Từ à?""Cái huyện nho nhỏ sao dám dùng danh húy của đại vương? Bẩm đại vương được biết, ở nước Đường, con đầu trong nhà đều đổi thành đại tử!"Triệu Bình hít sâu, chỉ thiên tử mới kỵ húy
Lưu Trường thì rất thoải mái, cười nói:" Không cần phải như thế, tên húy của ta không phải không thể dùng, Trường Từ thì gọi là Trường Từ, trưởng tử phải gọi là trưởng tử chứ
Cái huyện này có quan hệ với quả nhân, có lẽ sau này ta phong cho nhi tử của mình
Quả nhân là hiền quân, tuyệt đối không vì chuyện nhỏ này mà hỏi tội
""Đại vương anh minh!!"Mấy ngày qua Lưu Trường đi khắp nơi xem xét tình hình nước Đường, hiện Thượng Đảng có mười bốn huyện, đây là nơi sản xuất lương thực thứ hai của nước Đường, nhâu khẩu chỉ kém Thái Nguyên, nhờ vị trí địa lý ưu tú, thành nơi có hoạt động thương mại tấp nập nhất, bách tính giàu có nhất Đại Đường
Ở nơi này luôn có thể thấy được thương đội tới từ các nơi, người qua kẻ lại, hoạt động thương nghiệp so với Trường An còn phát triển hơn
Nơi như Cao Huyện, Quảng Nhiên đã thành đầu mối thương nghiệp của nước Đường, thành trì còn bị phá đi, chính là để cho thương cổ tiện ra vào
Nơi này có chợ giao dịch gia súc lớn nhất Đại Hán, các nước muốn mua chiến mã đều phải tới đây, đương nhiên nơi này không chỉ bán gia súc, còn bán thứ hàng hóa khác
Đồ tốt của nước Đường nhiều lắm, nhất là kiếm được từ người Hồ, gần như Trung Nguyên không có, chỉ duy nước Đường có
Mà vùng Thái Nguyên lại cách Trung Nguyên quá xa, nên chỉ Thượng Đảng vì gần nên thành trung tâm mậu dịch đối ngoại của nước Đường
Lưu Trường cười tới lệch cả miệng
Buổi tối y ở lại huyện Cao Đô, Tào Xu đã tới Tấn Dương rồi, còn Lưu Trường dẫn các xá nhân theo đại thần nước Đường đi xem xét tình huống các nơi
Lưu Trường ngồi ở thượng vị, các đại thần, quan lại địa phương, xá nhân chia ra hai bên
"Sư phụ, nước Đường có sự phồn vinh ngày nay đều nhờ sư phụ và quần thần
" Lưu Trường nói thật to:Trương Thương vốn đang hau háu nhìn thị nữ rót rượu cho mình, nghe thế giật mình, vội khiêm tốn:" Toàn nhờ công đại vương
"Cái công không vui nói:" Trương tướng cần gì phải khiêm tốn, ngài quan tâm bách tính nước Đường, nhất là người cô quả, thường xuyên bái phỏng, coi quả phụ như thê tử, vì tăng thêm nhân khẩu cho nước Đường mà không tiếc công sức
Riêng một năm qua cưới hơn hai mươi ba thiếp thất, công lao như thế, sao khiêm tốn được?"Lưu Trường há hốc mồm nhìn lão sư của mình, biết ông có thiếu sót ở phương diện này, nhưng mà khoa trương tới thế sao?"Trương Thương nghiêm mặt, trang trọng nói:" Nước Đường nhiều cô quả, họ mất đi lương nhân, con cái không còn a phụ, cuộc sống vô cùng gian nan
Thần không tiếc danh tiết, toàn lực nuôi dưỡng, lấy bổng lộc ít ỏi của mình, miễn cưỡng nuôi được bọn họ, thần sống nghèo khó, có kẻ hiếu sự công kích thần, nói thần vô đức
""Có điều nếu có thể cứu tế thêm một người, dù gánh lấy tiếng chửi bới, thần cũng không hối hận
"Những lời này đường đường đại nghĩa làm Lưu Trường sinh lòng kính phục:" Sư phụ nhân nghĩa, đệ tử phải học theo
""Đại vương!!" Chu Kiến không ngồi yên được nữa, ông ta vội vàng đứng dậy:" Loại chuyện thế này giao cho Trương tướng làm là được, đại vương nên lấy quốc sự làm trọng!!"Trương Thương gật đầu:" Hôm khác nhất định dẫn đại vương đi cứu
""Gian tặc! Sao ngươi dám!" Cái công cắt lời, mắng chửi xối xả:Các xá nhân nhìn đám đại thần tranh cãi, Triệu Thác chọc chọc Giả Nghị ở bên, nói:" Nước Đường ta đúng là nhân tài đông đúc!"Giả Nghị nhìn quốc tướng chìm đắm trong nữ sắc, Hoàng Lão đại sư Cái công tuổi cao nóng tính, Lý Tả Xa dư nghiệt Hàn Tín, Chu Kiến quốc tướng của Anh Bố
Đúng là nhân tài đông đúc
"May mà Lưu Trường nhanh chóng ngăn cản bọn họ tranh chấp, mọi người lại ăn uống tưng bừng
Lưu Trường cũng nói ra suy nghĩ của mình:" Mai chúng ta tới Thái Nguyên, quả nhân còn muốn đi xem các quận huyện khác, tới khi đó các xá nhân đi theo là được
Xem xét xong các nơi thì có thể rảnh tay đối phó với Hung Nô rồi
"Lý Tả Xa lắc đầu:" Đại vương, nay không phải thời cơ tốt nhất để đối phó với Hung Nô
Người của Mạo Đốn thường xuất hiện ở các vùng, hắn đang muốn đối phó với chúng ta
""Hiện nơi cần động thủ nhất chính là đất Hà Nam, có điều Hung Nô ở Hà Nam có trọng binh, nếu một đánh phải chuẩn bị thật đầy đủ, đánh một trận là phá, thu lại đất cũ
Trước tiên cần triệu tập sĩ tốt, tiền hành thao luyện, tích trữ lương thực vật tư, rèn quân giới, tìm dẫn Đường
"Suy nghĩ của ông ta rất rõ ràng, đánh nhỏ không làm gì được Hung Nô, nếu đánh là phải đánh thật mạnh
Khi Lưu Trường tới Thái Nguyên thì lại thấy một khung cảnh hoàn toàn khác
Đất canh tác của Thái Nguyên còn nhiều hơn Thượng Đảng, thương cổ lại ít hơn nhiều, thành trì cao lớn kiên cố, kỵ sĩ qua lại liên hồi, đều là truyền tin từ tiền tuyến
Nước Đường mấy năm qua va chạm nhỏ với Hung Nô liên tục, Hung Nô muốn cướp bóc nước Đường giàu có, nước Đường cũng muốn cướp gia súc của đối phương, hai bên có qua có lại
Trước đó Lý Tả Xa thừa lúc Mạo Đốn viễn chinh, tập kích tả bộ Hung Nô, thu hoạch khá phong phú, song hành động này khó mà làm lại, vì Mạo Đốn đã về
Đối diện với Mạo Đốn, Lý Tả Xa không dám xem thường, thậm chí còn tán thưởng, ông ta cho rằng đây là đối thủ cường đại, trị quân nghiêm minh, hành sự quyết đoán, chiến lược rõ ràng, đúng là bậc hùng chủ
Nhưng nghe ông ta khen, đám Chu Kiến không vui, sao ông có thể khen kẻ địch, tên này có thù không đội trời chung với nước Đường đó
Khi Lưu Trường đi khắp nơi ở nước Đường thì ở Trường An cũng có rất nhiều tin đồn liên quan tới y
Đường vương tới nước Lương, đánh đập quốc tướng Lữ Thần
Đường vương tới nước Triệu, dọa chết Triệu thái hậu
Các đại thần ở Trường An mỗi ngày tỉnh lại, chuyện đầu tiên hỏi tả hữu, Đường vương đã làm phản chưa?Trên triều nghị, Lưu Doanh đang cùng quần thần thương thảo cấm lệnh với Nam Việt
Từ khi Lưu Trường đi, Lữ hậu đem một phần việc giao cho Lưu Doanh phụ trách, điều này làm Lưu Doanh rất vui, tràn trề đấu chí, biểu thị mình nhất định làm tốt
Lữ hậu không tham gia triều nghị nữa, ở Tiêu Phòng Điện, vừa dỗ cháu vừa xem tấu biểu các nơi
Đối với Nam Việt, quần thần kiến nghị khác nhau
Lưu Kính biểu thị, lệnh cấm không thể bỏ, phải tiếp tục hạn chế Nam Việt phát triển, nếu không để nó cường thịnh, sẽ thành đại họa phương nam
Chu Xương lại thấy Nam Việt vương đã tới Trường An, biểu thị thành ý rồi, có thể nơi lỏng lệnh cấm, tăng cường liên hệ giữ Đại Hán và Nam Việt
Hai bên tranh chấp, Lưu Doanh suy nghĩ rất lâu cuối cùng quyết định, dùng suy nghĩ của Chu Xương, trước tiên mở một phần lệnh cấm, quan ải, phái thương cổ tới tiến hành mậu dịch bình thường với Nam Việt, đả thông liên hệ với Nam Việt, đồng thời cho phép thậm chí cổ vũ bách tính Nam Việt di cư tới Đại Hán
Lưu Doanh quyết xong chuyện này khuyến khích quần thần đưa ra kiến nghị của mình, kết thúc triều nghị
- Giải thích, Thái Nguyên có tên cũ là Tấn Dương, tới thời Tần đổi là Thái Nguyên
Hết giải thích