Quần thần rời khỏi triều, lòng vẫn đau đáu một điều, không ai yên tâm được
Lưu Kính hỏi vội một đại thần ở bên:" Có tin tức của Đường vương không?""Có, nghe nói Đường vương về nước Đường liền ngồi xe sáu ngựa kéo, đều là ngựa trắng, trang sức vượt giới hạn
" Có đại thần đáp:Lưu Kính cả kinh nhìn Chu Xương, thế này khác nào không còn che giấu gì nữa, phải làm sao
Chu Xương có vẻ hơi đắn đo:" Chuyện này phải tấu lên thiên tử
""Ta còn nghe nói Đường vương vừa về nước Đường lập tức lệnh thái úy Lý Tả Xa triệu tập quân đội, tích trữ lương thảo
" Lại có đại thần nói thêm:Thúc Tôn Thông mặt trắng bệch:" Đường vương định làm gì vậy?"Thấy bọn họ hoảng sợ bất an, Trần Bình vừa đi giày vừa nói:" Một chư hầu vương vừa về đất phong đã ngồi xe sáu ngựa, thao luyện quân đội, tích trữ lương thực, ông nói xem là định làm gì?"Thúc Tôn Thông run lên:" Nhưng Đường vương thân với bệ hạ như thế
"Trần Bình chẳng đáp, dọa bọn họ xong rồi đi
Thúc Tôn Thông về phủ, do dự rất lâu gọi tâm phúc tới:" Ta muốn viết thư cho Đường vương, ngươi giúp ta đưa tới Tấn Dương
"Ngày hôm đó không biết bao nhiêu đại thần lén lút may cờ Đại Đường ở nhà
Khi Lưu Trường tới quận Thái Nguyên được hoan nghênh rất nồng nhiệt
Tới nghênh đón bọn họ trước tiên không phải quan lại, mà là bách tính, lúc này bách tính vừa làm đồng xong, chuẩn bị về nhà, nghe nói đại vương về nước, liền theo tam lão bái kiến đại vương
Chế độ tam lão không phải sản vật thời Hán, có thể truy tới nước Ngụy thời Chiến Quốc, nước Ngụy thiết lập tam lão đầu tiên, sau Tần lập hương tam lão, Cao hoàng đế lập huyện tam lão, tương lai sẽ xuất hiện quận tam lão, quốc tam lão
Tam lão ở đây không phải là ba ông già, mà chỉ ba đức tính tốt được coi trọng, chính trực, cương cường, nhu hòa
Thông thường địa phương tiến cử những người già có đức tính này được mọi người kính phục, yêu cầu là trên 50
Tam lão phụ trách giáo hóa, hòa giải, còn giúp thu thuế, lúc này tới đón Lưu Trường chính là hương tam lão cơ sở
Lưu Trường rất thân thiết tiếp kiến bách tính nước Đường, tam lão ngồi bên rất vui vẻ, hết đưa đồ ăn lại thức uống, biểu thị kính trọng với đại vương
Lưu Trường hỏi:" Nơi này có đạo tặc gì không?"Tam lão lớn tiếng đáp:" Đại vương, nơi này tuyệt đối không có tặc khấu, toàn bộ Thái Nguyên cũng không!""Ồ, vì sao lão tượng khẳng định như thế?""Lão phu từng làm tặc khấu trong núi bốn mươi năm, nên vô cùng quen thuộc
"Vị tam lão đức cao vọng trọng này bắt đầu kể kinh nghiệm hành nghề của mình, lớn tiếng khoe khoang, giảng giải làm đạo tặc ở đây căn bản không có đất sống
Lưu Trường gật gù hài lòng, có vài vị xá nhân hít thở sâu, ông nói thì đúng, cơ mà sao phường tặc khấu như ông lại làm tam lão được thế?Vị đó vẫn hào hứng vô tư kể quá khứ cướp bóc làm người ta đau răng của mình
"Vậy chỗ các ngươi có dã thú không?" Lưu Trường hỏi tiếp, y rất thích đi săn, trước kia nghe Trương Thương bảo là bị giết hết rồi, y tiếc mãi:"Trước kia thì có, sau thì hết rồi ạ
" Một nông phu chất phác thiếu tay trái nói:" Năm xưa thảo dân theo Trần tướng quân tác chiến, bị Phàn Khoái đánh bại đào vong tới đây
Khi đó không có gì để ăn, bọn thảo dân săn thù để ăn, về sau dã thú hình như chạy hết, không tìm được nữa
""Đúng, không còn dã thú nữa đâu ạ, đại vương yên tâm
" Mọi người cùng phụ họa:"Vậy chỉ dựa vào nông canh có đủ ăn không?"Một nông phu bị xăm trên mặt đáp:" Đại vương, nhà bọn thảo dân đã có lương thực để dành rồi, năm xưa thảo dân ở Triệu, phàm trong nhà có lương thực bằng nửa thế này đã không cướp quan cướp lương!"Mấy vị xá nhân lại hít thở, vậy là tặc khấu, phản loạn cùng tội phạm à?"Quan lại đối xử với các ngươi tốt chứ, có ức hiếp các ngươi không?"Tức khắc có ngươi hô đó đáp:" Đại vương, quan thu lương bây giờ đều là thượng lại của thảo dân năm xưa, bọn thần quen lắm, không bị ức hiếp
""À, vậy ngươi từng ở đâu?""Nước Hoài Nam ạ
""Ồ!" Lưu Trường gật gù hiểu ra
Mấy xá nhân phía sau cũng hiểu rồi, bảo sao lão tặc khấu kia lại lên làm tam lão, ở chỗ "địa linh nhân kiệt" này làm gì có ai thích hợp làm tam lão hơn, vì tội của ông ta là nhẹ nhất trong đám này chứ sao??Đang nói chuyện thì có một người Hồ nói tiếng Đường không lưu loát tới tặng Lưu Trường một con dê
Lưu Trường đoán:" Ngươi là người Nguyệt Thị?"Người khác chê hắn nói chậm, phiên dịch lại cho Đường vương:" Đại vương, hắn là người Hung Nô
Bộ lạc của hắn bị thái úy đánh phá, hắn bị bắt làm tù binh
Đệ đệ hắn tác chiến trong quân thường bị có công, chuộc hắn ra, hắn được cấp đất ở đây, bảo hắn yên tâm chăn dê
"Xung quanh cười rộ lên, chẳng có vẻ gì kỵ thị hắn hết, phải thôi, bách tính thường có lẽ không ưa gì Hung Nô đâu, nhưng mà đạo tạo phản, tặc khấu thì
Có khi còn đồng bệnh tương lân
"Ha ha ha, quả nhân cũng không lấy không dê của ngươi, đệ đệ ngươi tên gì
""Thuần Mê Vị
""Được, đợi tới Tấn Dương, ta sẽ trọng dụng hắn
""Đa tạ đại vương
"Lưu Trường lại sai người thưởng cho bọn họ không ít thứ rồi mới rời nơi này, trải qua bốn ngày đi đường, rốt cuộc tới Tấn Dương
Tường thành Tấn Dương mặc dù không cao lớn như Trường An nhưng diện tích rất rộng, phóng mắt nhìn tới không thấy điểm cuối đâu
Quan lại trong thành đều kéo ra bái kiến, giáp sĩ trên tường thành hô vang, giơ cao cờ xí, các nơi dựng lên cờ nha môn dài, trên thêu chữ Trường
Lưu Trường vào Tấn Dương trong tiếng hò reo vang dội
Nhìn quần thể kiến trúc chỉnh tề đối xứng, đường sá bằng phẳng rộng rãi, bách tính đứng trước nhà hành lễ, Lưu Trường ngoạc miệng cười
Tấn Dương trải qua vài lần mở rộng, kiến trúc đều theo kiểu Tần, ngay hàng thẳng lối, tất cả nhà dân gần như giống nhau, tạo nên sự trật tự lớn, phát huy trường phái kiến trúc Tần tới cực hạn
Còn về phần sao lại xuất hiện chuyện này là vì phụ trách xây dựng mở rộng Tấn Dương là Tần Mặc, cả đám được Lưu Trường giải cứu từ lao ngục đưa tới Đường, thế là phương diện kiến trúc ở Đường chạy điên cuồng theo hướng Tần, đến cả phong cách vẽ cũng bắt đầu không đúng
Mặc giả có kiến giải ở kiến trúc, mà Tần Mặc càng là cao thủ
Lưu Trường cưới to:" So với Tấn Dương của quả nhân, Hàm Đan của Triệu vương đúng là cái ổ chó, năm xưa quả nhân đặt tên cho Như Ý thật không sai chút nào, ha ha ha ha
"Đường vương cung thiết lập ở chính giữa quần thể kiên trúc, mở rộng trên cơ sở Triệu vương cung trước kia, nơi này mới đầu là đô thành của nước Triệu, Hàm Đan chỉ là sau này mới chuyển qua
Đường vương cung tổng cộng có hơn mười tòa điện, phân công rõ ràng, cần gì có đó, dưa theo lời của Lão Tần Mặc phụ trách công trình này thì là: Trường An có gì nơi này cũng có, Trường An không có, nơi này cũng có
Lưu Trường đi quanh vương cung, nơi này không xa hoa như Vị Ương cung ở Trường An, cũng không sặc sỡ như Lương vương cung, quan trọng là thực dụng
Thậm chí còn cho vũ điện, Lưu Trường có thể tập kiếm pháp, tìm người đả đấu, có thể phóng ngựa, luyện tập xạ kỵ, có nơi nuôi cho săn, nuôi tuấn mã, chế tạo
Tóm lại hoàn toàn dựa theo hứng thú của Lưu Trường để kiến thiết